Công Chúa! Anh Yêu Em..

Chương 37




Ngày được đi chơi du thuyền của lớp 12A1 đã đến. Thời tiết hôm nay thật tốt, những cơn gió thổi nhè nhè, trên bầu trời cao và trong xanh những áng mây bồng bềnh trôi.

Nó và Yến đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị đồ đạc. Mỗi người một vali quần áo và giày dép và các loại đồ dùng cần thiết cũng đã được trang bị đầy đủ.

Hôm nay nó diện một chiếc áo tanktop và một chiếc quần đùi da mài rách cùng đôi giày nike thể thao và một vật không thể thiếu là chiếc mũ trắng in chữ “fuck life” đội lệch.

Yến thì nữ tính hơn khi trên người diện chiếc váy trắng tinh khôi triết hai bên eo, mái tóc đỏ cụp ôm lấy gương mặt tròn kết hợp với chiếc váy là đôi giày lười đế cao kẻ sọc ngang đen trắng. Cô xinh đẹp khi chuốt thêm mascara đậm hơn mọi khi.

Hắn đã đứng đợi ở ngoài cổng một lúc lâu. Khác với vẻ thư sinh của áo sơ mi trắng quần mài hằng ngày hôm nay hắn mặc một chiếc áo thun nam cộc tay phối da. Hai cánh tay áo là da, trang trí thêm là hình ba ngôi sao trắng bản to bao quanh cổ áo phối cùng chiếc quần jogger nam đầy cá tính và đôi giày nike cùng chiếc mũ sơn trắng.

Thấy nó và Yến bước ra cùng hai chiếc vali và đồ lỉnh kỉnh, hắn ga lăng kéo vali hộ bọn nó bỏ vào cốp xe.

- Xong tất cả rồi đúng không? Chúng ta lên đường thôi. – hắn vui vẻ.

Chiếc xe Lexus lao nhanh đến cảng biển nơi tập hợp của cả lớp.

Ai cũng bỡ ngỡ khi trước mặt mình là chiếc du thuyền 5 sao Rhapsody of The Seas

- Quá đẹp! – mọi người xôn xao bàn tán.

Các loại phương tiện như moto và xe hơi vân vân của các học sinh đã được gửi cho các bác bảo vệ trông chừng cẩn thận.

Tay ai cũng kéo những vali hành lí lỉnh kỉnh, có người còn mang hẳn 2 đến 3 vali chưa kể những túi đựng đồ dùng cá nhân. Điển hình như hắn chẳng hẳn, hai tay hai chiếc vali (cả của nó). Nó còn thương người nên đã tự xách các túi phụ kiện của mình.- Nào các em trật tự.

Tiếng nói của cô Minh vang lên mọi người đều dừng lại mọi hành động quay lên nhìn…

- Ồ - tiếng ồ lên của cả lớp khi thấy cô Minh “phiên bản mới” đầy lạ lẫm.

Bình thường cô đã rất xì teen rồi hôm nay còn xì teen hơn.

Mái tóc đen mượt của mọi khi biến thành mái tóc màu vàng óng uốn xoăn ngang ngực.

Trang phục cô mặc không còn là bộ áo tân thời nữa mà là áo phông thụng kết hợp với quần bò mài rách nơi đầu gối, chấp vá nơi đùi cùng đôi giày thể thao ba vạch adidas. Trông cô xinh đẹp lại càng xinh đẹp và trẻ trung hơn.

- Cô Minh hôm nay xinh lắm nhé! – một đám học sinh nữa lên tiếng.

- Chuẩn luôn cô ơi, tóc cô màu gì mà đẹp thế. – mấy bạn nam sinh

- Tóc giả mà các em. – cô Minh nháy mắt.

- Lên thuyền thôi cô ơi. – cô giải nguy cho cô khỏi đám học sinh.

- Nhà trường đã bố trí cho hai em một phòng, các em hãy chọn bạn cùng phòng với mình rồi đăng kí cho cô, lần lượt từ bạn cuối.

- 1 – cô Minh giõng giạc rồi lấy giấy ghi chép.

- Thiên Trang – Thiên Minh

- 2.

- Bảo An – Phương Uyên.

- 3

- Nhã Kì – Dương Hân

- 4.

- Phong Châu – Thiên Bảo.

- 5

- Kì Hân – Mỹ Phương

-….

-…

-…

- 12.

- Ái Nhi – Gia Lâm

- nữ chung phòng sao. – cô Minh ngẩng đầu lên tươi cười.

- Bọn em là hôn phu rồi mà. – hắn vui vẻ nói không biết rằng nó đang cúi mặt xuống vì ngượng ngùng.

- Cặp cuối.

- Bảo Thiên – Tuyết Yến. – lớp trưởng lên tiếng khiến cả lớp sững sờ.

- Yến à. Mày… Mày – nó hết sức ngạc nhiên vì không ngờ Yến lại chấp nhận ngủ chung phòng với một đứa con trai mà chỉ trên danh nghĩa là “ bạn cùng bàn”.

Lớp trưởng Bảo Thiên cũng đang khổ sở vô cùng vì phải trật vật với hàng ngàn câu hỏi của các học sinh trong lớp…

- Cậu và Yến hẹn hò hả, chẳng thấy nói năng gì nha. – mấy bạn nam chêu ghẹo.

- Không… Không phải… - cậu nhóc xua xua tay, mặt đỏ bừng lên như gấc.

- Thôi đừng ngại, cứ thú nhận đi.

Bảo Thiên và Yến mặt xám xịt miệng co giật, bó tay chấm com với lũ bạn này.

- Nào các em có tất cả 13 phòng, các em lần lượt trở vào phòng mình theo thứ tự từ 1 đến 13 như theo danh sách.- cô Minh lên tiếng dẫn học sinh của mình vào du thuyền.

Tất cả các học sinh đều đang choáng ngợp trước sự lung linh lộng lẫy của chiếc du thuyền. Trong khoang thuyền không khác gì một khu resort cấp cao.

Giữa là một hình tròn rộng bị cắt đôi là nhà ăn, hai bên là hồ bơi rộng rãi có đầy đủ những chiếc dù lớn.

Xung quanh hồ bơi là những chiếc ghế dài để cho những vị khách có thể thoải mái nằm nghỉ ngơi. Xung quanh hồ bơi hay tất cả các viền trong tàu đều được lắp đèn tạo ra ánh sáng màu vàng đầy lịch sự tao nhã.

Các bạn bắt đầu kéo vali về phòng đúng là hết bất ngờ này rồi lại đến bất ngờ khác.

Mỗi căn phòng đều phải gọi là rộng chà bá. Đầy đủ nhà tắm, nhà vệ sinh mọi vật dụng nhỏ như ghế salong, tivi 42ing màn hình cong hay cap quang wifi đều đầy đủ kể cả là bàn trang điểm và không thể thiếu là một chiếc giường kingsize trang nhã với chiếc nệm bằng lông cừu êm ái.

Ngoài ra để tạo thêm vẻ đẹp trên mỗi chiếc bàn để đèn ngủ có thêm một lọ hoa tuylip tạo ra mùi hương vô cùng dễ chịu. Trên trần nhà là chiếc đèn chùm phát ra ánh sáng màu trắng cao quý.

Sau khi đã cất vali xong mọi người đều bước ra ngoài…

- Quá tuyệt luôn cô ạ! – các bạn học sinh nhao nhao.

- Chắc đây sẽ là một buổi du thuyền đáng nhớ nhất của chúng ta – Yến.

- Phải rồi, ở đây rất đẹp ngoài sự tưởng tượng của cô luôn. - cô Minh cũng niềm nở không kém.

Hắn từ đằng sau ôm lấy người nó mặt dựa vào vai nó…

- Cũng vui.

- Lâm và Nhi đừng làm cô gato thêm được không. – Cô Minh cười lớn

Đám học sinh cũng cười theo không khí thật rộn rã. Nó và hắn thì ngại đỏ mặt nhưng cũng tủm tỉm cười.

Chiếc du thuyền vẫn đang lướt nhanh trên mặt nước xanh, cũng đã quá chưa, bụng mọi người bắt đầu reo lên “ ọc… ọc” đang biểu tình chủ nhân dữ dội lắm.

- Thôi được rồi các em chuẩn bị ăn chưa đi. – cô Minh vui vẻ ôm bụng suýt xoa

Nó và hắn về phòng tắm rửa cho tỉnh người trước khi dùng bữa trưa.

Hắn nhường phòng tắm cho nó.

Nó diện cho mình chiếc váy hồng hở vai, tay váy phồng, chiết nơ bản to ở bên hông. Kết hợp với đôi sandal đen đế cao.

Hắn sau khi tắm rửa diện cho mình chiếc áo phông trươn cộc tay cổ chữ V màu vàng chanh cùng chiếc quần sooc nam màu xanh nước biển kết hợp với giày lười in họa tiết hình con rồng.

Trông nó và hắn quá là đẹp đôi đi. Bước ra khiến mọi người phải trầm trồ ngưỡng mộ quả là bậc “ trai tài gái sắc”.

-Chiếc bàn ăn dài, hắn kéo ghế cho nó rồi ngồi kế bên khiến bao nhiêu cô bạn trong lớp đang FA cũng phải trầm trồ ghen tị.

- Ái Nhi sướng quá! Được Gia Lâm quan tâm suốt ngày. – Thiên Trang ( cô bạn cùng lớp lên tiếng)

- Không phải cậu có Thiên Minh quan tâm rồi hay sao. – nó và hắn liếc nhìn Thiên Minh ( cậu bạn cùng lớp)

Cậu bạn gãi gãi đầu mặt đỏ như trái cà chua chín…

- Cậu ta sao, cậu ta không bằng một phần của Gia Lâ. Ngưỡng mộ Gia Lâm quá đi! – cô bạn Thiên Trang ôm mặt mình theo hình cúp sen ánh mắt long lạnh chớp chớp nhìn Gia Lâm khiến Thiên Minh tức xì khói đầu.

- Cậu làm Thiên Minh tức sắp phun ra lửa rồi kìa Thiên Trang. – Bảo Thiên từ đâu nhảy vào.

- Cậu lo cho Tuyết Yến đi kìa Bảo Thiên, cậu ấy nhìn cậu nãy giờ. – Phong Châu vừa dùng dao cắt thức ăn vừa nói.

- Tớ… Liên quan gì tới tớ chứ? – Tuyết Yến bất ngờ đỏ mặt.

Cả đám cười ầm lên, cô Minh chỉ lắc đầu ngao ngán.

- Mấy cái đứa này, cô vẫn đang ế già ế cô đơn mà có than vãn gì đâu. – cô Minh vừa gắp thức ăn vừa vui vẻ nói.

- Chẳng qua là cô không muốn yêu thôi. – nó và hắn đồng thanh lên tiếng.

Mọi người đơ mặt 15s…

- Ái chà, hai đứa dạo này có “thần giao cách cảm” ha ghẹ cô cơ đấy! - cô Minh cười.

Cứ mỗi lần chêu cô Minh là y như rằng lại bị cô bắt họng nên chấp nhận cúi mặt xuống gượng ngịu, mọi người thì cười như điên đảo nhìn hai chúng nó.

Chiều đến, cô Minh bày trò…

- Bây giờ chúng ta chơi trò này. Cả lớp chia thành hai phe nam và nữ, chúng ta sẽ thi bơi lần lượt từng cặp một. Ai thua sẽ phải nói một bí mật bất kì mà người kia yêu cầu, và phải nói thật lòng. Chịu không?

Ý kiến của cô Minh nhận được sự đồng tình của tất cả học sinh.

Tất cả mọi người đều rất cố gắng để dành phần thắng và được hưởng “quyền lợi”.

Đến lượt nó và hắn, nó nguýt hắn một phát…

- Anh thua chắc!

- Cứ chờ mà xem. – hắn cười ranh mãnh.

Cả hai cùng nhảy xuống hồ bơi bơi với tốc độ bàn thờ.

Đúng 30s hắn bơi được sang bờ bên kia. Nó cũng vừa kịp lúc chạm tay vào thành hồ nhưng vẫn là sau hắn.

Hẳn mỉm cười đắc thắng, nụ cười đầy gian xảo.

- Hỏi đi, hỏi đi. – tiếng nhao nhao cổ vũ của các bạn học sinh dàn quanh hồ.

- Được rồi. Ái Nhi, nghe rõ này.

Tim nó đang đập thình thịch… “ Không biết tên này đang định hỏi câu quái gở gì đây.”

Mặt nó đang căng thẳng dần đều, hắn bỗng phì cười…

- Em thích ở cùng với tôi chứ!

Tiếng “ Ồ” to vang lên quanh hồ.

- Vui rồi, Ái Nhi mau trả lời đi kìa.

Nó thì đang tức lộn ruột muốn nhào tới đấm cho hắn một trận. Sao lại hỏi cái câu kì cục như vậy trước bao nhiêu người thế này chứ!

Tiếng xôn xao nổi lên, ai ai cũng đang mong chờ câu trả lời của nó.

- Có… Có, em thích, thích ở cùng với anh. – cô hét to, mặt đỏ ửng vì ngại.

Hắn thì đang phởn trong lòng, mọi người thì lòng đầy bối rối không ngờ Ái Nhi có thể sến sẩm đén thế.

Hắn nắm tay nó dẫn lên khỏi hồ nước.

- Nào cặp tiếp theo : Bỏa Thiên – Tuyết Yến. – cô Minh tươi cười ra lệnh

Phần thắng thuộc về Tuyết Yến, cô chẳng biết hỏi gì nên đành hỏi đại…

- Cậu có thích ăn món gì nhất. – cả lớp mặt mếu xẹo với cái câu hỏi đầy củ chuối của Tuyết yến, cơ hội có 102 như vậy thì có thể hỏi câu “cậu thích ai” chẳng hạn… Chẹp chẹp

- Tớ thích trứng rán và sữa. – Bảo Thiên vui vẻ trả lời.

Nhưng đây cũng là lợi thế tốt cho những cô bạn gái trong lớp đang yêu đơn phương chàng lớp trưởng đẹp trai.

______________tớ là thước tua không gian______________Windy______________________