Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 122: Bắc Đường trúng độc




Sở Mục Nhiên bất đắc dĩ tiêu sái đi ra ngoài, đi tới cửa thì bị dọa nhảy dựng lên, cửa lớn phủ công chúa có rất nhiều dân chúng vây xem, đều đang nghe nha hoàn với bà tử Liễu Thiến Thiến mang đến, đang nói chuyện xưa......

“Tránh ra, tránh ra, Sở công tử đến!” Hộ vệ phủ công chúa nổi giận đùng đùng hô một tiếng, thật sự là nữ nhân không biết xấu hổ, người khác không biết nội tình, người phủ công chúa như bọn họ lại biết rất rõ, rõ ràng là Tiêu Dao Vương chủ động đưa ra ý muốn muốn gả cho công chúa làm sườn phu, nữ nhân này lại đến đổi trắng thay đen.

Nếu không phải công chúa phân phó phải để cho Sở công tử tự mình xử lý chuyện này, nhất định bọn họ sẽ ra tay, nữ tử không biết xấu hổ như vậy đáng bị đánh!

Nghe thấy tiếng kêu, một xe ngựa dừng ở cửa lớn phủ công chúa vén màn lên, một nữ tử yểu điệu được nha hoàng đỡ cẩn thận xuống xe, ẩn tình đưa tình nhìn về phía Sở Mục Nhiên: “Mục Nhiên biểu ca, “

Mọi người thấy nữ tử yểu điệu kêu, do có khăn che nửa mặt, nhưng chỉ cần nhìn cặp mắt kia là biết, là một mỹ nhân nha!

Vốn dĩ Sở Mục Nhiên đang tươi cười nhưng khi nghe thấy tiếng kêu của nàng liền biến mất, mặt không chút thay đổi nói: “Liễu gia biểu muội, thật không biết ngươi quản giáo (quản lý, dạy dỗ) hạ nhân như thế nào, dám dung túng cho các nàng đến Hi thành nói xấu Xích Dương công chúa! Chẳng lẽ ngươi không biết ngươi làm như thế đang đưa Sở quốc ta vào bất nghĩa sao?”

“Mục Nhiên biểu ca --”

“Không cần gọi ta, bình sinh Sở Mục Nhiên ta gét nhất chính là nữ nhân dáng vẻ kệch cỡm, châm ngòi ly gián, sinh sự bởi những việc không đâu, đổi trắng thay đen! Ngươi là vị hôn thê của ai? Đi khắp Sở quốc hỏi một chút, năm nào tháng nào ngày nào bản công tử đi Liễu gia nghị thân hả? Mời ngươi không cần dung túng hạ nhân nhà mình không duyên cớ vũ nhục thanh danh của bản công tử!”

“Biểu ca --” Liễu Thiến Thiến vạn vạn không thể nghĩ tới Sở Mục Nhiên lại không cho mình mặt mũi như thế, lại ở trước mặt mọi người hạ nhục nàng.

Hắn không có đi Liễu gia nghị thân, nhưng mà từ sớm cô cô đã có ý tứ rõ ràng cho bọn họ......

Dân chúng đang vây xem nghe thấy lời Sở Mục Nhiên nói nhất thời ồ lên, chánh chủ đã nói không có nghị hôn, tất nhiên sẽ không có vị hôn thê, vậy vừa rồi tiểu thư liễu gia của Sở quốc dang dung túng cho hạ nhân của mình đi vũ nhục Xích Dương công chúa?

Vân Thanh Ngân nhìn biểu tình mọi người bổ sung nói: “Các vị hương thân phụ lão Hi thành. Vừa rồi các ngươi cũng thấy rõ ràng, bọn họ nhục mạ ác ý với Xích Dương công chúa Nhai Nữ quốc chúng ta, còn có ý đồ lừa gạt mọi người. Các vị hãy phân xử xem, có người dị quốc đến làm khách như vậy sao? Nữ nhân này lại đi từ Sở quốc tới Hi thành, không nói hai lời liền tới cửa gây chuyện. Công chúa chúng ta xem ở việc giao hảo giữa Sở quốc cùng Nhai Nữ quốc mấy ngày nay đều không cho hộ vệ ra tay tránh đả thương người, các hương thân phân xử công bằng. Ai là người không biết nhục nhã kia?”

“Đương nhiên là nàng --”

“Là nàng --”

“Các hương thân, mọi người nguyện ý để cho công chúa chúng ta bị một người đến từ dị quốc vũ nhục như vậy sao?”

“Không muốn --”

“Các hương thân, mấy năm nay Xích Dương công chúa và Hoàng Phủ tướng quân đối xử với dân chúng Hi thành không tốt sao?”

“Tốt!”

Nhắc tới đến Hoàng Phủ tướng quân, rất nhiều người đều tỉnh ngộ, vừa rồi bọn họ mang tâm tình xem náo nhiệt thật đúng là xin lỗi Hoàng Phủ tướng quân, ai chẳng biết Hoàng Phủ tướng quân là chúc thần của Xích Dương công chúa, tất nhiên muốn duy hộ Xích Dương công chúa.

Trong lúc nhất thời. Dân chúng phẫn nộ, cái gì mà ln lá cây, trứng gà, đậu hủ, rất nhanh không đầu không não ném về phía chủ tớ Liễu Thiến Thiến.

“Lớn mật, điêu dân lớn mật, dám vũ nhục bổn tiểu thư!”

“Dừng tay......”

Người liễu gia đều che chở Liễu Thiến Thiến, mà hộ vệ Liễu Thiến Thiến mang đến lại hướng về phía dân chúng trực tiếp ra tay, mấy hộ vệ kia đều là cao thủ, vừa ra tay, mười mấy người dân chúng đều bị đánh về phía sau.

Ngay sau đó một tiếng gầm truyền đến: “Thật to gan, lại dám ở trước cửa lớn phủ Xích Dương công chúa khi dễ con dân Hi thành. Người tới, lên cho ta!” Thần Tịch bước chậm đi tới, sắc mặt âm trầm.

Tiếng nói nàng vừa dứt, hộ vệ phủ công chúa lập tức xông lên đối phó hộ vệ của Liễu Thiến Thiến. Mà những thủ vệ khác rất nhanh đã xếp thành một hàng, đưa dân chúng hi thành lui về phía sau, “Mọi người tránh ra một chút, công chúa phân phó, việc này không thể làm bị thương dân chúng Hi thành, mọi người lui ra một chút, những kẻ xấu này đều có người của chúng ta đối phó!”

Dân chúng vây xem nhất thời rất tự giác đánh đánh vài cái người mới bị đánh bại, không hẹn mà cùng lui lại tạo một khoảng cách, để một cái đài võ cho bọn hắn phát huy.

Nháo một cái như vậy, xem như dân chúng Hi thành hoàn toàn đứng về phía Xích Dương công chúa, mà rất nhiều người cũng chưa từng thấy qua hình dáng Xích Dương công chúa, giờ phút này nhìn thấy nữ tử khí thế bức người đứng ở cửa kia không khỏi đều có lòng tôn kính.

Vân Thanh Ngân nhìn thấy Thần Tịch cũng ngây ngẩn cả người: “Công chúa, tóc của người --”

“Không có việc gì, hiệu quả của dược đã hết, khôi phục màu đỏ, như thế nào, khó coi?”

“Không, không phải......” Vân Thanh Ngân chỉ là đã quen nhìn màu đen, đột nhiên liền biến thành màu đỏ vẫn có chút không quen.

Sở Mục Hàm cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng này của Cung Thần Tịch, trong mắt hiện lên một chút hưng phấn, thật sự không sai, có rất nhiều hương vị nha!

Thần Tịch lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, “Sở Mục Nhiên, năng lực làm việc của ngươi không tốt lắm, về sau chú ý một chút, nếu muốn làm sâu gạo thì tự mình đi kiếm bạc về, phủ công chúa không chưa người ăn ngồi không!”

Kiếm tiền?

Sở Mục Nhiên rút rút khóe miệng, hắn thiếu tiền sao? Đừng nói nhìn hắn giống như một người cần nữ nhân nuôi có được không?

“Mục Nhiên biểu ca, cứu muội...... Mục Nhiên biểu ca......”

Hộ vệ của Liễu Thiến Thiến bị hộ vệ phủ công chúa cuốn lấy, mấy thứ trứng gà hay là cái gì đều dừng trên người nàng ta nhìn chật vật không chịu nỗi.

Sở Mục Nhiên hừ lạnh một tiếng, “Liễu gia biểu muội, ngươi hãy nhanh trở về đi, ta thích Xích Dương công chúa, là ta chủ động yêu cầu gả cho Xích Dương công chúa làm sườn phu, hy vọng ngươi không cần vì tư tâm của chính mình mà phá hủy hạnh phúc của ta!”

Cái gì!

Liễu Thiến Thiến không tự chủ được trừng lớn mắt, điều này sao có thể, Mục Nhiên biểu ca làm sao có thể chủ động yêu cầu gả cho một nữ nhân? Lại còn là công chúa nữ tôn quốc, hắn sẽ không để ý Cung Thần Tịch đã có nhiều phu thị sao?

“Báo, công chúa, tam -- Bắc Đường công tử đã trở lại!”

Hai con tuấn mã chạy như điên đến, người mở miệng truyền tin là hộ vệ đang ngồi trên ngựa, trên lưng ngựa phía sau còn vác một ngườ, Thần Tịch nhìn thoáng qua lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng bước tới, “Bắc Đường làm sao vậy?”

Hộ vệ vội vàng xuống ngựa, quỳ một gối xuống, “Công chúa thứ tội, chúng thuộc hạ cùng với Bắc Đường công tử đang trở về, không nghĩ ở biên giới Hi thành bị người phục kích, năm huynh đệ đều trúng độc bỏ mình, bọn họ liều chết để cho thuộc hạ hộ tống Bắc Đường công tử trở về, thuộc hạ......”

Phịch một tiếng, hộ vệ kia còn chưa có nói xong liền gục xuống, Thần Tịch nhanh chóng để người nâng hai người vào phủ, “Vân quản gia, chuyện nơi này giao cho ngươi!”

“Vâng.”

“Người tới, lập tức đi quân doanh mời Hứa Phi Sương trở về chữa thương cho Bắc Đường!”

Người phủ công chúa đâu vào đấy tiếp nhận nhiệm vụ đều tự đi làm việc, Thần Tịch đi theo Bắc Đường Liên Vân vào nhà.

Thời điểm hộ vệ nâng hắn để lên giường, Thần Tịch mới nhìn thấy trên người hắn trúng ám khí nhiều chỗ, cũng bất chấp nam nữ cái gì thật cẩn thận lấy cởi ra quần áo trên người hắn xuống, nhìn những chỗ bị trúng ám khí biến thành màu đen, sắc mặt Thần Tịch trở nên căng thẳng!

“Hứa Phi Sương đâu!”

“Công chúa, đã cho ngươi đi mời về!”

Đáng giận, là ai muốn giết Bắc Đường Liên Vân, ám sát còn muốn dụng độc dược. Sắc mặt Thần Tịch tối tăm, tay nắm chặt thành quyền, nếu không phải nàng cho Bắc Đường Liên Vân trở về Hạ quốc điều tra sự việc, có phải sẽ không bị như thế này không......

Lo lắng đợi Hứa Phi Sương trở về, Thần Tịch cảm thấy thời gian lúc này trôi qua quá chậm, đã thật lâu nàng chưa từng nóng vội như thế này.

Thật lâu sau, rốt cục nghe được một cái âm thanh, “Công chúa, Hứa công tử về rồi.”

“Mau vào!”

Hứa Phi Sương vừa tiến vào đã bị Cung Thần Tịch phân phó đi bắt mạch, Hứa Phi Sương nhìn thấy sắc mặt nàng như vậy liền thấy nao nao, đã thật lâu hắn không có nhìn thấy trên mặt Xích Dương công chúa lộ ra nhiều biểu tình như vậy, từ sau lần đó, tất cả mọi thứ đều thay đổi, công chúa trở nên không hề xúc động điêu ngoa, trở nên đạm mạc, tựa như bất kể điều gì nàng cũng không đổi ý.

Không thể nghĩ tới Bắc Đường Quân Liên bị thương lại làm cho nàng thay đổi sắc mặt, đang nghĩ tới thì bên tai truyền đến câu hỏi của Cung Thần Tịch: “Hứa Phi Sương, Bắc Đường thế nào?”

Hứa Phi Sương không dám chậm trễ, bắt mạch nghiêm túc, một lát sau hắn buông tay ra, “Công chúa, hắn trúng là độc Lưu Tinh. Tuy rằng độc này sẽ không làm cho người trúng bị mất mạng ngay, nhưng lại cực kỳ âm ngoan, để cho tánh mạng người đó giống như Lưu Tinh xẹt qua phía chân trời sẽ trôi đi rất nhanh. Nếu không có giải dược, không đến nửa tháng Bắc Đường huynh sẽ biến thành một cái lão nhân mà chết đi!”

Tâm Thần Tịch khẽ run lên, từng ngày từng ngày già đi sau đó chết đi? Là ai hận Bắc Đường Liên Vân như vậy? Không, đối phương hẳn là hận nàng đi?“Ngươi có thể nghiên cứu chế tạo giải dược không?”

Hứa Phi Sương lắc đầu: “Hồi công chúa, ta không thể, độc Lưu Tinh là bí dược đã thất lạc rất lâu trên giang hồ, ta chỉ có thể nghĩ biện pháp nghiên cứu cách áp chế mà thôi!”

“Trong thiên hạ có ai có thể giải độc?”

“Theo ta được biết, Quỷ y Long Điền Quế Tần quốc có thể giải, bất quá, Quỷ y vẫn ẩn cư ở Ngọc Tuyết Sơn Tần quốc, người bình thường cầu cũng không thể gặp. Cho dù có thể gặp hắn, đi cũng mất thời gian nữa tháng không kịp!”

Thần Tịch nhíu mày, trầm mặc nửa ngày, “Rửa sạch miệng vết thương của Bắc Đường thật tốt, băng bó tốt, cái khác ta sẽ xử lý!”

Hứa Phi Sương gật gật đầu nghe lệnh làm việc, hắn cũng không chắc lần này công chúa sẽ làm như thế nào, nếu để cho người đi Tần quốc tìm Quỷ y, cũng không nhất định sẽ tới kịp, nhưng là không tìm cách chính là chờ chết.

“Độc này đã dung hợp với máu của hắn sao?”

“Đúng vậy.”

“Được, ta biết rồi.” Thần Tịch nhìn sắc mặt Bắc Đường Liên Vân ngày càng đen liếc mắt một cái, hắn như vậy thật không có suất khí!

Gọi gã sai vặt hỗ trợ rửa sạch vết thương của Bắc Đường Liên Vân xong, Thần Tịch nói Hứa Phi Sương đi kiểm tra cho hộ vệ kia.

Không qua bao lâu Bắc Đường Liên Vân tỉnh táo lại, ánh mắt hữu thần như trước, bất quá sắc mặt rất kém, “Công chúa --”

“Ngươi tỉnh.”

“Công chúa, về Hạ Thiên Thư, Hoàng Thượng nói hắn là một người thần kỳ, chờ ngày sau để ngươi tự phát hiện, bây giờ còn chưa tới lúc nói cho ngươi biết.”

Thần Tịch lại chỉ nhìn hắn, không có hỉ (vui) giận (buồn), “Không quan hệ, ngươi có biết là ai động thủ đả thương ngươi không?”

Bắc Đường Liên Vân nhíu mày, hiển nhiên có chút nghi ngờ, “Công chúa, hiện tại ta cũng không dám kết luận, sau này sẽ điều tra một chút......”

“Cũng được. Vậy có biết là sát thủ nước nào không?”

“Không phải sát thủ, là tử sĩ.” Bắc Đường Liên Vân mím môi, tố chất huấn luyện của bọn hắn, hơn nữa khí chất của bọn hắn...... Ha ha, hắn vẫn có chút quen thuộc, những người đó chỉ có thể là tử sĩ do người trong gia tộc dưỡng ra, không phải là người của tổ chức sát thủ. Nếu không phải ảo giác, hắn nghĩ chủ tử của những người đó hẳn là một vị quý nhân của Hạ quốc.