Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Chương 43




CHƯƠNG 43

Lạc Khâu Bạch đứng ở tại chỗ nhìn nam nhân ở trước mắt, ánh mắt chớp chớp, không kịp phản ứng, mà lúc này môi của Kỳ Phong đã hạ xuống.

Động tác của y có chút thô lỗ, đem người nghênh vào cửa cũng chờ không kịp, trực tiếp đem Lạc Khâu Bạch đặt ở ván cửa hôn môi, khí tức quen thuộc giao triền, tràn ngập tại chóp mũi hai người.

Khi đầu lưỡi Kỳ Phong đã tham tiến vào, Lạc Khâu Bạch mới rốt cục phục hồi lại tinh thần, sửng sốt một chút chủ động đưa tay ôm nam nhân, ngửa cổ lên không chút nào thoái nhượng, môi răng giao triền, hôn triền miên mà lưu luyến.

Bọn họ đã bao nhiêu lâu không gặp mặt, năm ngày? Hay mười ngày?

Lạc Khâu Bạch toan ngọt mãnh liệt nảy lên, toàn bộ ***g ngực đều toát ra bọt khí, không ngừng bành trướng, tim của hắn đập càng lúc càng nhanh, dường như muốn từ nhảy ra từ cổ họng.

Đầu lưỡi của Kỳ Phong càng thêm linh hoạt, hai tay vuốt ve sống lưng thê tử.

Trên người y có mùi thuốc lá, ngực rắn chắc gắt gao ngăn chặn đường lui của Lạc Khâu Bạch, da thịt dán vào nhau, bệnh của Lạc Khâu Bạch thật vất vả mới khỏi lại một lần hiện lên, đầu nóng lên, hô hấp dồn dập, trong lúc nhất thời chân như nhũn ra.

Hôn xong, nam nhân vẫn không buông tha bờ môi của hắn, Lạc Khâu Bạch dựa vào cửa thở dốc, “Anh… Sao anh lại tới đây?”

“Em bị thương.” Kỳ Phong trầm giọng nói, giở lên tay áo Lạc Khâu Bạch, thấy được một khối xanh tím.

Y chán ghét giải thích, cũng không nguyện ý nhiều lời, rất nhiều lần y muốn mở miệng, nhưng Lạc Khâu Bạch nghe đã hiểu, bởi vì hắn bị thương, chỉ là chút máu ứ đọng, người nam nhân này cũng chạy ngàn dặm tới đây.

Thình lình xảy ra kinh hỉ, làm Lạc Khâu Bạch cong ánh mắt, “Uy, anh đọc tiểu thuyết ngôn tình hay saomà nói ra lời này?”

Chuyển phát nhanh mình lại đây, cẩu huyết quá, người khác sử dụng có lẽ là giả, nhưng người này là Kỳ Phong, Lạc Khâu Bạch không thể không thừa nhận.

Lỗ tai Kỳ Phong hiện lên một tia đỏ ửng, tiếp xị mặt cho hắn một ánh mắt”Emnhiều lời quá”, lôi kéo hắn ngồi vào trên giường, từ trong rương tìm ra một chai thuốc mỡ, hướng cánh tay của hắn vẽ loạn.

Thuốc mỡ màu trắng, vẽ loạn tỏa ra hương khí thản nhiên, hơi lạnh tiến vào làn da, thật sự hữu hiệu.

Lạc Khâu Bạch cười nói, “A, nguyên lai Kỳ công tử còn có lòng đảm đương vai anh nhân viên chuyển phát nhanh, bất quá anh phục vụ chu đáo như vậy, ngày mai anh đi, em sẽ boa cho anh ít tiền boa nha? Ví tiền lại xẹp rồi, thật sự là đau đầu.”

“Ai nói với em ngày mai anh đi?” Kỳ Phong nhíu mày, không vui liếc mắt nhìn hắn.

“Hôm nay là chủ nhật? Ngày mai anh không cần đi làm?”

“Anh không đi làm, công ty đóng cửa, Kỳ gia cũng sẽ không có ngày hôm nay.” Nhắc tới công việc, Kỳ Phong lộ ra cường thế cùng quả quyết, khẩu khí không thể nghi ngờ, mang theo dứt khoát.

Bộ dáng này làm Lạc Khâu Bạch hì hì nở nụ cười một tiếng, hít một hơi nằm ngửa ở trên giường, “Các người thổ hào thật sự rất thích gây thù chuốc oán, công ty của mình muốn không đi liền không đi, dáng vẻ không giống như người nghèo chúng tôi a, bị thương còn phải tiếp tục công tác, thật sự là hâm mộ ghen tỵ.”

“Anh nuôi em.” Khẩu khí của Kỳ Phong cực kỳ nghiêm túc, giống như đangnói chuyện quốc gia đại sự, hoàn toàn không có một chút nói giỡn.

Y đã sớm chán ghét Lạc Khâu Bạch chạy loạn nơi nơi, không chỉ ở bên ngoài xuất đầu lộ diện, lả lơi đưa tình cho mọi người nhìn, còn bị thương, thê tử của tôi dựa vào cái gì cho người khác nhìn? Bị thương đoàn phim các người bồi thường được sao?

“Thôi đi. Em là đại nam nhân, cũng không phải tiểu béo miêu Phong Phong kia, anh nuôi cái rắm a.”

Lạc Khâu Bạch cười đạp y một cước, Kỳ Phong lại bởi vì xưng hô”Phong Phong”mà nhíu mày, nắm lấy chân của hắn thuận thế đè lên, hai người ở trên giường lăn qua lăn lại.

Kỳ Phong hỏi hắn “Em có nhớ anh không”, Lạc Khâu Bạch chính là cười ha ha không nói lời nào, xoay người động thủ nắm lỗ tai y.

Cùng nam nhân áp sát vào nhau cũng giống như bị phỏng, không ngừng tỏa ra nhiệt khí.

Hai người trong chốc lát cướp cò súng, thân thể đã bình phục của Lạc Khâu Bạch lại xôn xao lên, giống như nham thạch nóng chảy, tay chân hắn như nhũn ra, bên trong giống như bị đào bới, nhìn thấy Kỳ Phong, đột nhiên cực độ khát vọng cái gì có thể lấp đầy chính mình.

Loại phản ứng mất thể diện này, làm hắn ho khan vài tiếng, đỏ mặt bình tĩnh rụt lui cổ, nói, “Khách sạn nhiều người ở đây, Kỳ thiếu gia lỗ mãng tiến vào cũng không sợ người khác phát hiện, tối rồi, anh nhanh trở về phòng đi.”

Nghe xong lời này, Kỳ Phong nhíu mày, sắc mặt không vui tới gần, “Em muốn đuổi anh đi?”

Thê tử của y rốt cuộc hiểu không hiểu cái gì gọi là lãng mạn? Chồng vào nhà, còn xử sự như thế, chứng tỏ không đem y để vào mắt.

Nghiệt độ toàn thân không ngừng nóng lên, Lạc Khâu Bạch không dám thân cận quá, lấy gối đầu hướng trên người y vỗ một chút, cười như không cười nói, “Đuổi anh đi là nhẹ, em đã nói như thế nào, đã bảo không cho anh tới? Anh không chấp nhận? Hiện tại anh ở trong phòng em, cũng có khả năng bị người ta phát hiện.”

Kỳ Phong nóng nảy trừng hắn một cái, chính là bởi vì đáp ứng em chuyện nhàm chán như vậy, anh mới nhịn nhiều tuần, nếu không anh có thể choem đi nhiều ngày như vậy?

Nhưng rốt cuộc y vi phạm lời hứa, nhìn thấy thê tử cười tủm tỉm, y tức giận vung tay, “Anh không có đặt phòng.”

Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, “Vậy hôm nay làm thế nào?”

Kỳ Phong không nói gì, trực tiếp bắt đầu cởi quần áo, Lạc Khâu Bạch vốn cả người nóng lên, còn chưa kịp ngăn cản, nam nhân đã cởi hết áo, vươn tay muốn cởi quần.

“Ai ai, hảo hảo nói chuyện, anh đột nhiên cởi quần áo làm gì!?”

Kỳ Phong không phản ứng, vươn tay cởi quần, thân thể tinh tráng lộ ra, lập tức làm Lạc Khâu Bạch đỏ mặt.

Y xốc lên chăn trực tiếp tiến vào ổ chăn, từ đầu đến cuối không nói một câu, tựa hồ đang dùng hành động nói cho Lạc Khâu Bạch buổi tối y chuẩn bị làm như vậy.

Thao… Đại điểu quái con mẹ nó anh cuồng khoe thân sao? Mỗi lần đều không thông đạo lý mà bắt đầu cởi quần áo!

Lạc Khâu Bạch bị hành vi sói lang của y dọa đến, cũng không dám thân cận quá, kéo kéo chăn, đưa ánh mắt để qua một bên, nói, “Bên ngoài tất cả đều là người của đoàn phim, anh đừng làm rộn … Nếu không anh ở trong này, em đi tìm phòng khác?”

Hắn lo lắng không chỉ có chuyện là bị người khác phát hiện, càng sợ hãi chính là thân thể mình hiện có phản ứng, sợ sẽ không khống chế được!

Kỳ Phong thấy Lạc Khâu Bạch do dự, sắc mặt trở nên vừa thối lại vừa cứng, không phân trần kéo cánh tay Lạc Khâu Bạch, mạnh mẽ dùng một chút lực đem người kéo lên trên giường, đè lại tứ chi, cường ngạnh nói, “Không ly hôn, không phân giường, em dám đi ra ngoài, anh sẽ nói cho toàn thế giới, em là thê tử.”

Lạc Khâu Bạch bị lời nói hùng hồn của Kỳ Phong kích thích, yên lặng lau mồ hôi, kỳ thật công khai quan hệ, hắn một đại nam nhân bị gọi thành “Thê tử” mới thật khủng bố đi?

Đối với hiểu biết của hắn về Kỳ Phong, nếu tái kiên trì, đại điểu quái nhất định nói được thì làm được.

Hầu kết cao thấp lăn lộn, hắn nuốt một ngụm nước bọt, liếc ngực Kỳ Phong, khí quan giống như đều xôn xao đứng lên.

Quên đi, nhẫn nhịn, cùng giường sẽ cùng giường đi, hắn không tin mình sẽ bị sắc dụ.

Xốc lên chăn, hắn nằm vào, Kỳ Phong tắt đèn, trong phòng nháy mắt tối đen.

Lạc Khâu Bạch cách xa nam nhân, toàn thân giống như hỏa thiêu, lúc này Kỳ Phong bính hắn một chút, phát hiện hắn cứng ngắc giống cá chết, nhịn không được hừ lạnh một tiếng, “Yên tâm, bộ dáng bị thương của em xấu như vậy, còn trông cậy anh có hứng thú với em?”

Lạc Khâu Bạch ở trong lòng ai thán một tiếng, ngàn vạn lần đừng dùng cái từ tình thú này, tôi con mẹ nó hiện tại đầu óc đều là tính (***)!

Kỳ Phong miệng tuy rằng vừa thối lại vừa cứng, nhưng giờ phút này tuyệt không tốt hơn Lạc Khâu Bạch chút nào, khi y vào cửa phòng nghe được thanh âm của phù dung câu cũng đã hóa đá, huống hồ hai người nhiều tuần không gặp mặt, thượng một lần còn bị quản gia phá hỏng, y đã sớm nghẹn sắp phát hỏa.

Nếu không vì Lạc Khâu Bạch vừa mới bị thương, y sao sẽ nhẫn đến hiện tại? Thật sự là thê tử không hiểu phong tình!

Liếc Lạc Khâu Bạch, y hừ một tiếng, cố nén khát vọng mãnh liệt nghiêng người, đưa lưng về phía Lạc Khâu Bạch không nói một câu.

Dù sao y lần này đến sẽ không đi một mình, vài ngày nữa y sẽ quan sát chặt chẽ Lạc Khâu Bạch, cũng không cho phù dung câu chết tiệt này dám tìm nhục thược khác!

Nhìn lưng y, Lạc Khâu Bạch thở phào một hơi, sợ Kỳ Phong không để ý đếndị trạng thân thể xấu hổ của hắn, thật sự làm, ngày mai xác định không quay được, Sâm Xuyên nhất định lấy đao chém hắn.

Hai người đều có ý xấu, tuy rằng khát vọng là một việc, nhưng ai cũng không nói ra.

Kỳ Phong bởi vì sáng sớm đã lên máy bay, không đầy một lúc đã ngủ, ngược lại Lạc Khâu Bạch vẫn luôn bị thân thể sốt cao quấy nhiễu, giống bánh chẻo lăn qua lộn lại, không có chút nào buồn ngủ, ngược lại càng ngày càng miệng khô lưỡi khô, phía trước phẳng phiu đem quần lộng ướt, Lạc Khâu Bạch đem đầu vùi vào chăn ai thán một tiếng, không biết mình như thế nào đột nhiên trở nên *** đãng như vậy.

Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng, Lạc Khâu Bạch liền tỉnh, cả một đêm lăn qua lộn lại, không chỉ không bình ổn hỏa khí, ngược lại còn làm hắn càng thêm nóng rực, gần như nhìn thấy đùi rắn chắc của Kỳ Phong lộ ra ngoài chăn, cũng sắp chảy máu mũi, bất đắc dĩ đành phải mang theo cái đuôi đi quay phim.

Trước khi rời đi, hắn để lại cho Kỳ Phong tờ giấy, dặn dò, y ngàn vạn lần không được ra khỏi phòng, khách sạn từ trên xuống dưới tất cả đều là người của đoàn phim, vạn nhất có người nào phát hiện, sẽ nổi lên phong ba bão táp.

Trong lòng lo lắng lại vui sướng, nhớ trong phòng kia chỉ có đại điểu quái, nghĩ y có rời giường hay không, có ăn cơm hay không, có nghe lời hắn dặn ở lại trong phòng hay không…

Loại tâm tình thấp thỏm này tựa như khi còn bé nuôi một con mèo đen nhỏ vậy, hắn đặt tiểu tử kia ở trong rương, giấu ở dưới giường, cố ý làm cho nó ngậm miệng, vừa sợ hãi tiểu tử kia chạy đến lại lo lắng bị cha mẹ phát hiện, thế cho nên khi đi học đều đứng ngồi không yên, muốn trở về đem tiểu tử kia ôm vào trong ngực, nhìn nó ngạo kiều ngoe nguẩy đuôi, lãnh mặt không để ý tới người, một bộ cậu đã cứu tôi là theo lý thường phải làm.

Đại điểu quái thối mặt cùng tiểu miêu giống nhau, làm Lạc Khâu Bạch nhịn không được nở nụ cười một tiếng, bên cạnh Diệp Thừa cười liếc nhìn hắn một cái, “Ôi uy, người nào đó hôm nay như thế nào cao hứng như thế? Vừa rồi lúc diễn, một bên đánh giết, một bên cười tươi như hoa, nháo như vậy a.”

Lạc Khâu Bạch mãnh liệt sặc một cái, không ngừng ho khan, chột dạ sờ sờ chóp mũi, “Cậu cao lớn thô kệch, lại dùng khẩu khí gà mẹ như vậy nói với tôi? Tôi nổi hết cả da gà.”

Diệp Thừa ha ha mỉm cười, tiếp tục đùa giỡn, quơ quơ tay áo thêu long vân, anh anh nói, “Nào có ~ rõ ràng là cậu không có hảo ý tươi cười với nhân gia, còn không cho phép nhân gia thẹn thùng một chút sao?”

Nói xong anh ta thật sự dùng tay áo bưng kín mặt, còn nhéo hai cái, Lạc Khâu Bạch trực tiếp phun ra, chung quanh cười thành một đoàn.

Lúc này Sâm Xuyên cười đi tới, lật lật kịch bản nói, “Khâu Bạch, kịch bản tiếp theo cậu xem chưa?”

Cùng《 Tà dương ca 》 so sánh, tân kịch bản cải biến rất nhiều, bởi vì phải đuổi kịp nhịp độ, cho nên biên kịch đều vừa quay vừa viết, ngày hôm qua Lạc Khâu Bạch mới cầm kịch bản buổi tối hôm nay, kết quả còn chưa kịp đọc, Kỳ Phong lại đột nhiên xuất hiện, hiện giờ Sâm Xuyên vừa hỏi, Lạc Khâu Bạch nhất thời có chút chột dạ, lắc lắc đầu, “Xin lỗi đạo diễn, tôi còn chưa xem.”

Sâm Xuyên lộ ra một tia tươi cười cổ quái, bên cạnh Diệp Thừa chậc chậc hai tiếng, “Khó trách a khó trách, tôi nói cậu mà đọc kịch bản tối hôm nay rồi, làm sao có thể còn cười đến vui vẻ như vậy.”

Lạc Khâu Bạch không hiểu ra sao, theo bản năng hỏi, “Cảnh diễn buổi tối hôm nay làm sao vậy?”

Sâm Xuyên cười nhún vai, “Khâu Bạch, cậu hẳn đã xem qua nội dung cũ? Cậu có nhớ hay không, Nhạc Triêu Ca bị Giản Đồng tính kế đẩy xuống huyền nhai (vách núi), tìm được đường sống trong chỗ chết gặp một cao nhân, người đóvõ công cao cường, trong đó có lui cốt công.”

Đã từng, Mạnh Lương Thần diễn qua, Lạc Khâu Bạch đều có thể đọc làu làu, thần thái đều sẽ không quên, huống chi là đây là bộ phim có ý nghĩa sâu nặng với hai người, hắn càng khắc sâu.

Gật gật đầu nói, “Sau đó, Nhạc Triêu Ca thừa dịp Giản Đồng mang phi tử đến ngoài ôn tuyền nghỉ mát, dùng lui cốt biến thành một vị nữ tử trẻ tuổi đến ám sát hắn sao, tôi nhớ rõ.”

Nói xong lời này, Diệp Thừa cười càng to hơn, Sâm Xuyên gật đầu nói, “Trong kịch bản cũ, Lương Thần thân hình cao lớn cường tráng, thật sự không thích hợp diễn vai nữ, cho nên để diễn viên nữ đóng thay, nhưng tôi cùng biên kịch thương lượng một chút, tân bản của chúng ta muốn đột phá, cậu cũng không phải Lương Thầnvà Diệp Thừa thân hình rắn rỏi, cho nên diễn vai nữ hẳn là không thành vấn đề, như vậy Nhạc Triêu Ca cũng thống nhất, so với phiên bản cũ phù hợp rất nhiều.”

Nghe xong lời này, Lạc Khâu Bạch há to miệng, nửa ngày mới nghẹn nói ra một câu, “Đạo diễn… Ý của ngài là cho tôi diễn vai nữ nhân?!”

Diệp Thừa nhìn thấy vẻ mặt của hắn lập tức cười to, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói, “Đi thôi thiếu niên, cậu nếu dám hy sinh, cậu xem tôi như vậy, muốn thế vai đạo diễn cũng không cơ hội, đây là kỳ ngộ cũng là khiêu chiến, huynh đệ sẽ yên lặng chúc cậu may mắn.”

“Đạo diễn, cái này thật không… Tôi không có kinh nghiệm a, như thế nào diễn?”

Lạc Khâu Bạch lắp bắp, dẫn tới Sâm Xuyên cũng theo Diệp Thừa nở nụ cười, “Tôi biết, quyết định này tương đối đột ngột, biên kịch cũng chỉ đột phát ý tưởng, bất quá đoàn phim có sẵn quần áo, cậu thử một chút, nếu thật sự không hợp, sẽ đổi nữ diễn viên.”

“Bất quá cảnh sắc nơi này đều có sẵn, vừa vặn có thể quay cảnh Giản Đồng xuất cung, nếu mấy ngày nay không quay được đoạn này, thì để diễn sau vậy.”

Một câu nói kia làm Lạc Khâu Bạch khó xử, bởi vì nếu lúc trước hắn không bị thương kéo dài tốc độ của toàn bộ đoàn phim, Sâm Xuyên cũng sẽ không khó xử như vậy.

Trong lúc nhất thời hắn do dự, Sâm Xuyên thu hồi biểu tình vui đùa, nghiêm mặt nói, “Khâu Bạch, nói thật, đây là tôi cố ý cho cậu cơ hội, không phải tôi cố ý làm khó dễ cậu, mà là tôi cảm thấy thực lực của cậu thật sự có thể thử một lần, chúng tôi đã thảo luận, việc thế vai nàycó thể giúp ích cho phim, đứng đắn mà nói, người ngoài tranh luận lớn với cậu như vậy, cậu hẳn là muốn chứng minh chính mình, cho mình một đề tài, dù sao không phải diễn viên nào cũng dám thế vai, cái này để khảo nghiệm bản lĩnh, một khi cậu làm được, đây là tư bản, tôi nghĩ cậu hiểu ý của tôi. Đương nhiên cậu nếu thật sự không tiếp thu được, tôi cũng không ép cậu, cậu là do tôi tự mình chọn , tôi cho cậu tự do, cũng tin tưởng thực lực của cậu.”

Không thể nghi ngờ lời Sâm Xuyên nói phi thường có đạo lý, Lạc Khâu Bạch không phải không hiểu được.

Hắn bị nói có chút ngượng ngùng, gãi gãi tóc, suy nghĩ trong chốc lát gật gật đầu “Cái kia, nếu không… Thì thử xem? Đạo diễn ông nhất định đừng cười tôi a”

Sâm Xuyên tươi cười, Diệp Thừa hưng phấn nhíu mày, lộ ra chờ mong kịch vui.

Kỳ Phong cả ngày đều ở trong phòng khách sạn không có việc gì, nếu lúc này có người đẩy cửa tiến vào, nhất định sẽ phát hiện vẻ mặt của y có bao nhiêu thối. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m

Từ buổi sáng y vừa tỉnh dậy, Lạc Khâu Bạch cũng chỉ lưu lại một tờ giấy, không thấy bóng người, điều này làm cho y phi thường không vui, gọi điện thoại cho hắn, cũng vẫn luôn tắt máy không ai nghe.

Kỳ Phong biết Lạc Khâu Bạch nhất định lại vội vàng quay phim, hận không thể lập tức mở cửa phòng trực tiếp đi ra ngoài.

Kỳ Phong y có khi nào co đầu rụt cổ như vậy, y cho tới bây giờ chưa từng thua, cho dù là hiện tại quang minh chính đại tiêu sái đi ra ngoài, những người trong đoàn phim đó có thể làm gì y ?

Chính là nhìn bút tích quen thuộc của thê tử cùng khẩu khí dặn dò, y thật sự không nguyện ý gây phiền toái cho hắn, chỉ có thể nóng nảy ở trong phòng xem TV trong một ngày.

Không trung dần dần tối sầm xuống, hoàng hôn buông xuống, y gắt gao cau mày, đưa tay nhìn đồng hồ, cũng đã 7 giờ tối, phù dung câu chết tiệt còn chưa về, thậm chí cả điện thoại đều không gọi cho y, quả thực là buồn cười, để chồng trong phòng, tự mình phong lưu khoái hoạt bên ngoài, rốt cuộc có một chút tự giác của thê tử không?

Kỳ Phong càng nghĩ càng nổi giận, than mặt, không một chút biểu tình, nhưng trong lòng lại cẩn thận cân nhắc, chờ Lạc Khâu Bạch trở về, y sẽ hảo hảo “Giáo huấn” hắn.

Đúng lúc không vui, điện thoại của y đột nhiên vang lên, lấy lại đây vừa thấy dĩ nhiên là tin nhắn của Lạc Khâu Bạch【 Người nào đó có nhớ hay không em đã nói qua, anh mà đến trường quay, em sẽ bắt anh truy hỏi? ╭(╯3╰)╮】

Cả ngày, em chỉ nhắn một câu như vậy? Cái ký hiệu *** đãng đó lại là xảy ra chuyện gì! ?

Kỳ Phong sinh khí đem di động ném tới trên giường, không để ý tới, kết quả di động lại vang lên một tiếng.

【 Người nào đó khẳng định đem di động ném sang một bên cố ý không phát hiện, em đã sớm đoán được. 】

Kỳ Phong gắt gao cau mày, lười trả lời tin nhắn trực tiếp gọi điện, kết quả lại bị cúp.

Thê tử của y cũng dám cúp điện thoại của y, quả thực là… To gan lớn mật!

Di động lần thứ hai rung một chút, 【 Chuyện đã đáp ứng không có làm, người nào đó phải bị trừng phạt, sau khách sạn có một đồi núi, đi qua đó là một suối nước nóng không ai dùng đến, hôm nay buổi tối 11 giờ, em ở nơi đó chờ anh╭(╯3╰)╮】

Kỳ Phong bị”Hôn” hai lần, lỗ tai hơi hơi phiếm hồng, y gắt gao cau mày, hừ lạnh một tiếng đem di động ném sang một bên.

Khi mặt trời sáng lạn, thê tử của y cả ngày không về liếc y một cái, lúc này cũng dám nói muốn trừng phạt y, thật sự là mạc danh kỳ diệu, cả gan làm loạn! Em cho là nói như vậy anh sẽ đi sao, phu cương (kỷ cương làm chồng) ở chỗ nào?

Kỳ Phong ngoài miệng thầm mắng một câu, ánh mắt không khống chế vài chữ”Buổi tối 11 giờ”, tiếp lãnh mặt tiếp tục xem TV, mà ánh mắt lại thủy chung tập trung vào đồng hồ bên phải, căn bản không nhìn TV rốt cuộc đang chiếu những thứ gì.

Bước qua bụi hoa, quần áo hồng y thướt tha, tiếng nhạc vang lên, một đôi chân trần trắng nõn chậm rãi bước trên cầu thang cẩm thạch.

Giản Đồng ôm phi tử mặc cẩm phục hoa y trong ngực, cầm một chén rượu, ánh mắt lại bị bị giai nhân hấp dẫn, nàng thực gầy, cũng rất cao, không giống nữ tử bình thường, tựa hồ còn có chút anh khí, nhưng làn da trắng nõn lại đượcgầm vóc hồng sắc tô điểm vô cùng tinh tế, dáng người xinh đẹp tuyệt trần, trong đại điện múa kiếm.

Hoa hồng sắc, y phục hồng sắc, lụa mỏng hồng sắc che đậy mặt của “Nàng”, chỉ lộ ra một đôi mắt xếch, tiếng nhạc cổ vang lên, nàng múa kiếm càng lúc càng nhanh, lụa mỏng giơ lên, thủy chung không thấy mặt của nàng, nhịp trống dày đặc vang lên, nàng từng bước một đi đến chỗhoàng đế đang ngồi.

Cổ của nàng mang theo chuông, che hơn phân nửa đường cong, theo động tác mang theo tiếng vang, thật là dễ nghe, ánh mắt của Giản Đồng hoàn toàn đều dừng trên người nàng, lúc này nữ tử đã gần trong gang tấc, đung đưa tay áo, kiếm đi theo gió, cơ hồkhông có thu liễm.

Phi tử bên cạnh có chút sợ, muốn lui cổ lại, Giản Đồng thấp giọng mỉm cười, đưa tay nhẹ nhàng bắt lấy góc áo nữ tử, lại bị nàng linh hoạt né tránh, sau đó một bàn tay tiến đến, ôm lấy tay áo hoàng thượng, lôi kéo hắn đi vào sân nhảy.

Giản Đồng ha ha mỉm cười, cầm lấy cổ tay nàng từng bước một đi xuống bậc thang, lúc này nhạc càng nhanh, nàng nhảy càng lúc càng nhanh, cuối cùng thu thế nhảy lên cao, tóc màu đen phất qua hai má Giản Đồng, Giản Đồng nhắm mắt lại…

Đúng lúc này, hàn quang đột nhiên phát ra, nhuyễn kiếm không hề uy hiếplại còn cất giấu một cây chủy thủ sắc bén có độc, hướng về phía tim Giản Đồng hung hăng đâm vào, trong nháy mắt máu tươi chảy ra…

“Cắt!”

“Rất tốt, qua cảnh!”

Thanh âm của Sâm Xuyên truyền đến, nhân viên công tác đều vỗ tay, Lạc Khâu Bạch mệt than ngồi dưới đất, tứ ngã chỏng vó lau mồ hôi, tháo xuống lụa mỏng hồng sắc trên mặt, thiếu chút nữa thiếu khí.

Buổi tối trước khi quay phim hắn còn không cảm thấy gì, chờ đến lúc mới vừa quay phim, hắn đã cảm thấy không được bình thường, cho dù không đụng tới Kỳ Phong, thân thể hắn đều nóng lợi hại, như là rốt cuộc áp chế không được, nham thạch nóng chảy không ngừng cuồn cuộn trong thân thể, hai chân cũng bắt đầu nhũn ra.

Cắn răng quay, hắn đều cảm giác mình đã hoàn toàn đầu hàng, nếu không bởi vì quần áo rất nặng, đã sớm lộ ra, quần đã ướt, hắn xấu hổ cũng không dám nói.

Lúc này, Diệp Thừa “Túi huyết”còn “Mạo huyết”trong ngực đã đi tới, cười nói, “Khâu Bạch, cậu vừa rồi quay mặt thật là đỏ a, mặc y phục nữ liền thẹn thùng đi? Ha ha ha…”

“Nhanh lăn đi, đừng làm rộn.” Lạc Khâu Bạch toàn thân đều cuồn cuộn nhiệt khí, sợ Diệp Thừa phát hiện, cong thắt lưng phất phất tay với Sâm Xuyên, “Đạo diễn, tôi có thể về phòng không? Cánh tay đau.”

Sâm Xuyên vừa lòng gật đầu, “Được rồi, hôm nay cậu diễn rất tốt, Khâu Bạch, tôi dám cam đoan một khi phim được trình chiếu, cậu nhất định sẽ có rất nhiều fan hâm mộ nữ, ha ha.”

“Đi thay quần áo đi, hôm nay vất vả rồi.”

Vừa nghe lời này, Lạc Khâu Bạch như được đại xá, gật gật đầu đáp ứng một tiếng, xoay người bước đi, Diệp Thừa vốn muốn nói chuyện phiếm với hắn, kết quả vừa nhấc đầu đã thấy hắn chạy mất.

Kim phút không ngừng chuyển động, thời gian một chút đi qua, TV đã thay đổi không biết bao nhiêu kênh, đồng hồ rốt cục chỉ 11 giờ.

Kỳ Phong không nguyện ý đi sớm, nếu không có vẻ rất không thể chờ đợi được, sẽ làm hư thê tử, như vậy không tốt.

Cho nên y từ khách sạn đi ra ngoài, đeo kính râm cùng mũ, dọc theo đường đi cúi đầu cũng không có ai chú ý, thời gian này đoàn phim còn đang quay, chung quanh không có nhiều người, y không biết đường đi, đi một vòng còn hỏi chung quanh mới tìm được suối nước nóng không dùng phía sau núi mà Lạc Khâu Bạch nói.

Lúc này, thời gian đã hơn 11 giờ rưỡi, Kỳ Phong có chút không vui cau mày, xuyên qua rừng cây, miết đến suối nước nóng nhiệt khí lượn lờ xa xa.

Bởi vì còn chưa bị khai phá, cho nên nơi này không phải bãi tắm chuyên nghiệp, chính là “Hố to” thiên nhiên, lúc này yên tĩnh, chung quanh là cỏ cây, một bóng người đều nhìn không thấy.

Mạc danh kỳ diệu chạy đến địa phương quỷ quái này làm gì?

Kỳ Phong lãnh mặt, bỏ tay vào túi dọc theo tiểu lộ đi vào.

Hơi nước dày đặc phả vào mặt, mơ mơ hồ y hắn nhìn thấy một tia hồng sắc, nhẹ nhíu mày, y đi tới, lúc này trước mắt hết thảy rốt cục rõ ràng.

Y nhìn thấy Lạc Khâu Bạch ngồi ở một bên, mặc y phục nữ…

Trong nháy mắt, Kỳ Phong cứng lại, nhìn chằm chằm thân ảnh kia, hoài nghi hai mắt của mình có vấn đề.

Lạc Khâu Bạch nghe thấy động tĩnh quay đầu lại, cũng không biết là bởi vì hơi nước hay nguyên nhân khác, sắc mặt hắn ửng hồng, trên mặt ướt sũng, như chảy mồ hôi. Trên tóc còn có chưa cởi ra tóc giả, tóc dài màu đen rũ xuống trên mặt đất, cùng cổ tay áo hồng sắccùng hoa văn màu đen dung hợp cùng một chỗ.

Hết thảy thoạt nhìn thật sự rất đẹp, nhưng trong lòng Lạc Khâu Bạch tuyệt đối không tốt đẹp như thế, thân thể của hắn có phản ứng cổ quái làm diễn phục của đoàn phim bị dơ, hắn không dám cởi ra trong phòng hóa trang, bất quá đang nhìn thấy ánh mắt của Kỳ Phong, hắn biết mình làm đúng rồi.

“Anh đến muộn nửa giờ.”

Lạc Khâu Bạch há miệng, thanh âm có chút khàn khàn, thực hiển nhiên là bị phản ứng cổ quái của thân thể gây sức ép.

Hầu kết Kỳ Phong lăn lộn, con ngươi trầm xuống, y đến gần, ánh mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm chiếc cổ trắng nõn thon dài của Lạc Khâu Bạch cùng cổ áo hồng sắc khôn nóng bị hắn kéo ra.

“… Em cố ý?”

Lạc Khâu Bạch từ chối cho ý kiến, hắn đích thật là cố ý.

Đêm qua hắn bị sắc đẹp của đại điểu quái hấp dẫn, nhưng cả ngày hôm nay hắn thật sự có chút gian nan, không có cách nào chịu đựng phản ứng thành thực của thân thể, mà chỉ có Kỳ Phong có thể giúp được hắn.

Cho nên cái gọi là trừng phạt, bất quá chính là cố ý đùa với y thôi.

Hắn đứng lên, trường bào ma sát phát ra tiếng vang tất tác, đi qua cầm tay Kỳ Phong.

Kỳ Phong giống như bị phỏng, mãnh liệt trừu khai, hung hăng mà trừng mắt nhìn Lạc Khâu Bạch, ngực kịch liệt phập phồng, hai mắt xích hồng, nóng nảy quát lớn, “Em lẳng lơ cho ai nhìn, ân? Con mẹ nó em mặc thành như vậy rốt cuộc… Rốt cuộc có biết mất thể diện hay không!? Em là đại nam nhân, quả thực là… Anh cũng không biết nên nói như thế nào!”

Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, nhìn Kỳ Phong từ lỗ tai đến cổ toàn đỏ, nhịn không được lập tức nở nụ cười, kỳ thật Kỳ Phong phỏng chừng là thích đi? Nhìn lỗ tai sẽ biết.

Cùng là nam, hắn hiểu được nam nhân về điểm này sẽ có ham mê ác liệt, đương nhiên hắn cũng thực ác liệt, tỷ như hiện tại.

Hắn ngăn chặn hỏa khí trong thân thể, bộ dáng buồn rầu sờ sờ chóp mũi, cố ý nói, “Anh… Không thích? Vậy thôi, vốn là em cố ý mặc cho anh nhìn , nếu không thích, em cởi ra.”

Nói xong hắn kéo ra miếng vải hồng sắc, mặt trên cột chuông, đinh linh linh vang, nhắm thẳng vào xương cốt của người khác.

Quần áo rất rộng, cởi bỏ đai lưng, cổ áo liền mở ra, làn da bóng loáng trắng nõn hiện ra, hô hấp của Kỳ Phong ồ ồ cơ hồ chói tai.

Y hỏi, em lẳng lơ cho ai nhìn

Hắn nói, em cố ý mặc cho anh nhìn

Đây chẳng khác nào cố ý phát tao với y!?

Quần áo từng chiếc rớt xuống, vạt áo hồng sắc rơi trên mặt đất phát ra âm thanh ma sát, thực nhanh, quần của Lạc Khâu Bạch liền rớt xuống, lộ ra đôi chân thon dài thẳng tắp, thấp thoáng phía dưới vải dệt hồng sắc, Kỳ Phong nhìn thoáng qua, chóp mũi bắt đầu ngứa, tiến lên, một phen đè lại tay hắn, “Không cho cời!”

“Nhìn đi, còn nói không thích, không thích anh còn không cho em cời? Vậy anh rốt cuộc muốn thế nào?”

Kỳ Phong càng tới gần Lạc Khâu Bạch càng nóng hơn, lửa nóng xôn xao càng ngày càng lợi hại, hắn lúc này cũng không quản được thân thể của chính mình vì cái gì sẽ biến thành như vậy, tóm lại hắn nhịn không được, hôm nay vô luận như thế nào cũng phải đem đại điểu quái này ăn vào trong bụng!

Lạc Khâu Bạch ngăn chặn mu bàn tay của Kỳ Phong, độ nóng lẻn vào trong da thịt Kỳ Phong, phù dung câu đem đầu tựa vào trên bả vai y, hai tay vuốt ve sống lưng và đùi của nam nhân.

Cười tủm tỉm nói, “Biết em hôm nay muốn trừng phạt anh thế nào không?”

Thanh âm thiên hồi bách chuyển của phù dung câu vang lên bên tai, nhè nhẹ bên ôn tuyền ướt át, nhè nhẹ từng đợt từng đợt tiến vào trong lỗ tai Kỳ Phong, may là đêm động phòng hoa chúc hôm đó, tự tay phá thân lô đỉnh của mình, y đều không có cảm giác thanh âm của thê tử mình có uy lực như vậy, biếng nhác, sềnh sệch … Vừa lúc ngứa ngáy, Kỳ Phong ngạnh lên sợ run cả người.

“Câm miệng! Không cho nói!” Kỳ Phong cứng ngắc lắc đầu, cả người hóa đá, có vẻ cực kỳ không kiên nhẫn, chính là phía dưới đã có phản ứng.

Y có thể cảm giác được nhiệt độ nóng bỏng trên người Lạc Khâu Bạch, cũng có thể cảm giác được thân thể của thê tử trở nên khác, trước kia hắn mềm dẻo, thon dài, giống một gốc cây bạch dương thẳng tắp, mà hiện tại hắn nhưcành cây, quấn quanh ở trên người, làm trái tim y không cách nào hô hấp.

Kỳ Phong nghĩ tới Tôn đạo trưởng nói, vẫn là bản chép tay《 Phong nguyệt • trầm mạch thiên 》.

Y biết, chìa khoá chi khế của phù dung câu rốt cục đến.

Lạc Khâu Bạch nhìn lỗ tai đỏ bừng của y, buồn cười, nắm cằm nam nhân, hôn lên, nhỏ giọng nói, “Em muốn… Đem anh lột da sách cốt gặm thành tro, đừng sợ, emsẽ ôn nhu.”

Lời của editor: Chương hot!