Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Chương 81




CHƯƠNG 81

Phân lượng của Cách Lâm trong giới giải trí không cần nói cũng biết, trước không cần phải nói ảnh đế hoặc là diễn viên, cho dù cùng cấp với ảnh đàn cũngchỉ là gót chân thôi, cho dù là tân nhân xuất sắc nhấtđược giải trong Cách Lâm cũng không hề ngoại lệ trở thành tân ảnh đàn hàng năm như chong chóng đo chiều gió, cho nên Lạc Khâu Bạch, trong lúc nhất thời phong cảnh vô hạn, thậm chí nhận được vài đại đạo hiệp Hollywood mời, này với hắn mà nói không thể nghi ngờ là một chuyện tốt.

Nhưng công tác nặng nề cũng làm hắn có chút chống đỡ không trụ, đặc biệt là thời gian này.

“Ân… Con mẹ nó anh đủ… Đủ rồi!” Lạc Khâu Bạch thở hổn hển, một bàn tay trảo đầu giường, một tay khác đưa đến phía sau, tìm quái vật ép hắn chết đi sống lại đẩy xa một chút.

Kỳ Phong đè lại tay hắn, mồ hôi trên đầu rơi xuống nện ở phía sau lưng Lạc Khâu Bạch, “Đừng lộn xộn, thành thật chút.”

Nói xong lời này y lại động thân, Lạc Khâu Bạch kêu sợ hãi một tiếng, cảm thấy mình cũng bị thống xuyên rồi.

“Anh quái vật… Đều đã vài ngày … Có thể yên tĩnh chút không, a!”

Câu nói kế tiếp Lạc Khâu Bạch bởi vì Kỳ Phong dốc sức xát nhập mà thay đổi, phù dung câu đột nhiên cất cao giống như mồ hôi ướt sũng bao trùm, có vẻ thập phần hoạt sắc sinh hương.

Ánh mắt Kỳ Phong gắt gao nhìn chằm chằm hầu kết Lạc Khâu Bạch, ủy khuất lại không cao hứng nói, “Đều tạiem, em không thể ngậm miệng, an tĩnh một chút để anh X sao?”

Một câu làm Lạc Khâu Bạch nghẹn cơ hồ thượng không đến khí, em ban ngày mệt chết mệt sống quay phim, buổi tối còn phải lấy thân hầu hạ anh đồ quái thú, con mẹ nó anhđểem an tĩnh chút được không? Anh rút ra em có thể an tĩnh!

Từ ngày đó hắn tại Cách Lâm lấy được giải thưởng, phát biểu cảm tạ người kia, ban đêm đã bị Kỳ Phong trực tiếp đặt lên trên giường, gây sức ép ngày hôm sau thiếu chút nữa không xuống được giường. Cái này cũng chưa tính, cũng không biết gần đây có phải mùa xuân sắp chấm dứt không, con động vật khổng lồ tựa hồ cũng biết nắm chặt thời gian, thời gian phát tình cũng sắp hết, cho nên gần đây chỉ cần có thời gian liền nhất định sẽ đè nặng hắn làm việc này, còn mỹ kỳ danh viết: Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng là chất xúc tác để xúc tiến tình cảm.

Lúc này bàn tay Kỳ Phong đã đi đến phía trước, nhu nắm trong ngực cùng tiểu phúc, quả thực giống khát khao, sờ tới sờ lui.

Lạc Khâu Bạch mệt đến xương cốt đềurụng, cố gắng xoay thân, “Anh quả thực… Giống lão nhân đáng khinh.”

Kỳ Phong không nhẹ không nặng hừ lạnh một tiếng, “Anh sờ bà xã của anh là thiên kinh địa nghĩa (hiển nhiên), còn không phải tại em mỗi ngày không ở nhà.”

Nói xong y lại như là nhớ ra cái gì đó, lập tức ôm Lạc Khâu Bạch lên, đột nhiên thay đổi tư thế, thứ trong thân thể mãnh liệt tiến nhập càng sâu.

Lạc Khâu Bạch “Ách a” một tiếng kêu rên, cổ ngửa ra sau, cơ bắp nháy mắt chặt lại, hô hấp Kỳ Phong đột nhiên thô lại, tiếp gắt gao đè lại Lạc Khâu Bạch, khống chế không được phát tiết.

Lần này y nhanh như vậy, Lạc Khâu Bạch lắp bắp kinh hãi, nhịn không được nở nụ cười một tiếng, “Uy, anh không được coi như xong đi, hà tất phải cường chống làm gì.”

Một câu làm ánh mắt Kỳ Phong trầm xuống dưới, dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ của gia hỏa của người nào đó nhanh chóng bành trướng, phía sau lưng Lạc Khâu Bạch tê rần, “Anh không phải!?” Đều chưa nói ra, đã bị Kỳ Phong một lần nữa đi vào.

“! !”

“Khâu Bạch, anh nhất định sẽ bị em ép khô.”

Kỳ Phong oán giận một tiếng, khẩu khí còn mang theo ý tứ làm nũng, nhưng động tác tuyệt không hàm hồ, nâng lên một chân củaLạc Khâu Bạch đặt ở trên vai, lại một lần hung hăng rút ra rồi đỉnh vào.

Lúc này đây Lạc Khâu Bạch thậm chí cả một âm đều chưa kịp phát ra, liền lại một lần bị đẩy vào vực sâu, bị người nào đó giảng bài lĩnh hội cái gì gọi là “Cứng cỏi kéo dài”.

Từ buổi tối mãi cho đến sáng ngày thứ hai, hai người không biết thay đổi bao nhiêu tư thế, thẳng đến khi Lạc Khâu Bạch nhuyễn thành một bãi bùn, Kỳ Phong mới miễn cưỡng buông tha hắn.

Gây sức ép trong thời gian dài như vậy, hai người đều mệt lả, ngủ trên giường, chờ đến khi nắng chiều trầm xuống Lạc Khâu Bạch mới tỉnh lại, cảm thấy bụng có chút rỗng, đứng lên muốn đi tìm chút gì ăn.

Lúc này Kỳ Phong vươn ra một bàn tay hoàn trụ hắn, cũng không mở mắt chỉ nói, “Không cho đi, nằm với anh trong chốc lát.”

“Nhưng em rất đói bụng a, không ăn một chút gì em sợ ngày mai sẽ lên đầu đề, tân nhân xuất sắc nhất Cách Lâm Lạc Khâu Bạch lõa thể đói chết ở trong nhà, loại chết này rất dọa người.”

“Vậy nằm với anh trong chốc lát.” Kỳ Phong không cao hứng nhíu mày, thê tử của y mỗi ngày còn vội hơn ông chủ là y, mỗi ngày 24 giờ, chỉ có buổi tối có thể nhìn thấy, nhưng lại có xuẩn nhi tử đoạt thời gian với y, ngẫm lại liền nổi giận trong bụng.

Lạc Khâu Bạch bị y kéo, một đầu đụng vào chăn xốp, hắn cười, “Anh không phải mới vừa nói bị em ép khô sao, hiện tại hẳn là mất nước đi, không đói bụng sao?”

Lỗ tai Kỳ Phong đỏ hồng, nghiêng đầu hừ lạnh một tiếng, “Anh cũng không giống em suy yếu như vậy.”

Kết quả lời này mới vừa nói ra khỏi miệng, bụng của y liền phi thường gây thất vọng thầm thì kêu hai tiếng, dẫn tới Lạc Khâu Bạch lập tức bật cười.

Thật vất vả nằm lại bên cạnh y, kéo ra đại điểu quái chết sống không dịch, Lạc Khâu Bạch nhìn ngoài phòng đã triệt để tối đen, quyết định đi ra ngoài mua chút nguyên liệu nấu lẩu.

Hai người bình thường rất bận, rất ít cùng đira phố, lần này thật vất vả mới rảnh, liền mang theo nhi tử cùng đi.

Tiểu tử kia vừa thấy hai ba ba muốn dẫn bé xuất môn, cao hứng hoa chân múa tay vui sướng, tựa vàotrên người Kỳ Phong. Vì phòng ngừa vạn nhất, Kỳ Phong cố ý định chế định chế kính râm cùng khăn quàng cổ nhỏ cho tiểu tử kia, lúc này hai phụ tử một thân đen, một thân da hổ, cùngđeo kính râm, hình ảnh có vẻ có chút hỉ cảm.

“Cơm cháy cùng sữa bộtcon thích cái nào?” Lạc Khâu Bạch cầm hai đồ vật khác biệt hỏi nhi tử.

Tiểu tử kia nhìn đồ vật màu sắc rực rỡ hoa mắt, “Nha a” một tiếng, một tay cầm một cái, cái nào cũng không chịu buông xuống.

“Không được, chỉ có thể có một, con đã đủ béo.”

“Ngô… Y nha!” Tiểu tử kia lắc đầu, đem hai thứ đều nhét vào trong ngực.

“Phải buông xuống một cái, làm nũng cũng vô dụng.” Lạc Khâu Bạch nói.

“Nha nha nha…” Tiểu tử kia vẻ mặt ủy khuất, hai mắt to nổi lên một tầng hơi nước, tiếp đánh vào ngực ba ba, một bộ sét đánh không mưa, hướng về phía Kỳ Phong đứng ở xa quơ móng vuốt, một bộ muốn mẹ làm chủ cho bé.

Đừng nhìn tiểu tử kia tuổi còn nhỏ, tâm nhãn đặc biệt nhiều, giống con khỉ nhỏ, một bụng ý nghĩ xấu, đừng nhìn bé mỗi ngày cùng Lạc Khâu Bạch làm nũng, kéo nước mũi trên người Kỳ Phong, nhưngvào thời khắc mấu chốt, vẫn biết mẹ là hổ giấy, ba ba cũng thật lão hổ.

Hành động của nhi tử làm Lạc Khâu Bạch nở nụ cười, đưa tay nắm cái mũi nhỏ của bé, “Hắc, con thằng nhóc này còn học được viện binh, con tìm Phong Phong cũng vô dụng, anh ấy nghe lời ba ba.”

Hốc mắt tiểu tử kia còn ướt sũng, quệt mồm che chởđồ ăn vặt trong ngực, đôi mắt trông mong nhìn Kỳ Phong, lại nhìn Lạc Khâu Bạch, quả thực giống đang nói không cho mẹ làm chủ cho con, con lập tức khóc cho ba xem.

Bị ánh mắt vô cùng thuần lương đáng thương của nhi tử nhìn chằm chằm, Lạc Khâu Bạch bị hạ trận, “Được rồi, thằng nhóc, con học tật xấu làm nũng của mẹ con đi, thật sự là xấu mà, cố tình bắt lão tử cho ăn.”

Hắn lảm nhảm một câu, đem hai thứ đồ ăn vặt khác biệt bỏ vào xe đẩy, ôm tiểu tử đang cười khanh khách kia đi tìm Kỳ Phong cách đó không xa.

Lúc này Kỳ Phong đang gọi điện thoại, thậm chí cả Lạc Khâu Bạch đi tới đều không có nghe được.

“Cổ phiếu có vấn đề?”Y nhăn lại mày, vẻ mặt nghiêm túc, “Biết nguyên nhân gì không?”

“Còn không rõ ràng lắm, chúng tôi hiện tại đang điều tra nguyên nhân.”

“Cậu đi liên lạc mỗi chi nhánh, chờ tôi trở về sẽ lập tức xử lý, tôi sẽ đi ngay bây giờ.”

Khẩu khí của Kỳ Phong quyết đoán sát phạt khônggiống như ở nhà, giờ phút này y một thân hưu nhàn, cũng chỉ có công sự mới có thể nhìn thấy y lãnh ngạnh cường thế.

Thẳng đến khi y tắt điện thoại, mới phát hiện Lạc Khâu Bạch đã đứng ở bên cạnh.

“Làm sao vậy, là công ty xảy ra chuyện gì sao?” Lạc Khâu Bạch rất ít khi thấy y như vậy, không khỏi có chút lo lắng.

Kỳ Phong trầm giọng mở miệng, “Mấy ngày nay giải trí Lưu Bạch bị bất ổn, chắc là đối thủ cạnh tranh thấy công ty phát triển quá nhanh, sau lưng ngáng chân thôi, không cần lo lắng.”

Lạc Khâu Bạch dừng một chút, tiếp như có điều suy nghĩ nhíu mày, “Tại sao có thể như vậy? Bây giờ có thể chống lại Lưu Bạch chỉ có Tinh Huy, nhưng quan hệ của chúng ta cùng Tinh Huy vẫn luôn không tồi, gần đây cũng đầu tư cho mấy bộ phim quốc tế lớn, bọn họ không lý nào ở sau lưng làm chuyện mờ ám. Nghiêm trọng không?”

Kỳ Phong lắc lắc đầu, cười nhạo một tiếng, “Là ai cũng không quan trọng, quan trọng là loại tiểu đảo tiểu nháo thôi, nhiều nhất cũng chỉ là nhấc lên mấy đóa hoa nhỏ thôi, căn bản không có cái gì ảnh hưởng với Lưu Bạch.”

“Em chưa mua xong sao? Anh sắp chết đói rồi.”

Kỳ Phong hoàn toàn không đem chuyện này để ở trong lòng, động thủ đẩy xe đẩy.

Lạc Khâu Bạch thấy y thần sắc thoải mái cũng không có để ở trong lòng, cười nói, “Này đều do thằng nhóc lấy, không muốn mua cũng phải mua, nó mớibây lớn mà tham ăn thành như vậy.”

Nói xong hắn ôm nhi tử đi ra quầy thu ngân, kết quả như là đột nhiên nghĩ tới điều gì, đem nhi tử đưa cho Kỳ Phong, nói một câu “Anh chờ một chút”, tiếp h kéo kéo khăn quàng cổ, nhanh như chớp chạy tới khu sữa tắm.

Kỳ Phong đi qua, cách hơn mười thước đã bị Lạc Khâu Bạch đuổi đi, “Anh đứng xa một chút, em mua đồanh đến gần như vậy làm gì, nhanh chóng quay đầu lại, quay đầu lại.”

Nửa khuôn mặt lộ ở bên ngoài có chút phiếm hồng, thoạt nhìn như là muốn làm cái gì đuối lý, Kỳ Phong thấy thú vị, tuy rằng mặt không đổi sắc, nhưng căn bản không muốn rời khỏi, ngược lại ôm nhi tử không xa không gần đi theo Lạc Khâu Bạch, thẳng đến khi đứng ở một quầy hàng trước mặt mới chậm rãi đi qua.

Lạc Khâu Bạch có cảm giác một bóng đen kháo lại đây, vội vàng bắt tay lùi về, nhưng vẫn bị Kỳ Phong nắm chặt.

Hộp bao cao su trong tay “Lạch cạch” một tiếng rơi trên mặt đất, tuy rằng chung quanh không có người, nhưng thứ này rơi trên mặt đất làm Lạc Khâu Bạch xấu hổ thiếu chút nữa sặc.

Biểu tình của Kỳ Phong giờ phút này miễn bàn có bao nhiêu phấn khích, y tựa hồ rất muốn cười, nhưng nhất quán mặt than làm y lại không nguyện ý, cho nên khóe miệng đều nhếch lên.

Tiểu tử kia nghe được đồ vật rơi xuống đất, nghi hoặc “Nha?” Một tiếng, tiếp cúi đầu loạn nhìn, nhìn thấy hộp rực rỡ màu sắc kia, tiếp vươn ra tay nhỏ bé bắt lấy.

Kỳ Phong xoay người nhặt lên, tiểu tử kia nhìn đóng gói xinh đẹp, còn tưởng rằng có thể ăn, dù sao bé cảm thấy đóng gói màu sắc rực rỡ đều có thể ăn, cho nên cầm tay Kỳ Phong bỏ vào miệng.

Lạc Khâu Bạch thiếu chút nữa hộc máu, nhanh chóng muốn đoạt lại, Kỳ Phong đưa tay tránh đi, ánh mắt bán híp, chậm rì rì hỏi, “Lạc Khâu Bạch, em có thể nói cho anh biết em mua cái gì không?”

Mẹ kiếp đại điểu quái anh cũng không phải thất học, còn cần em lặp lại một lần sao?

Lạc Khâu Bạch xấu hổ ho khan vài tiếng, lược tiếp theo câu “Em tùy tiện nhìn xem, ai nha xà phòng ở phía trước, cái em tìm là nó.”

Nói xong hắn xoay người đi về phía trước, lại bị Kỳ Phong trảo trở về.

Hai đại nam nhân trong nơi công cộng do dự thật sự là có chút mất mặt, hơn nữa thân phận hai người mẫn cảm như vậy, nếu không chú ý sẽ lên đầu đề ngày mai.

“Đừng hồ nháo, vạn nhất bị người ta thấy.” Lạc Khâu Bạch nhỏ giọng mở miệng.

“Em còn chưa nói, mua cái này làm gì? Cho ai sao, cho anhhay cho em, ân?”

Thanh âm Kỳ Phong trầm thấp thuần hậu, giống như thì thầm vang ở bên tai Lạc Khâu Bạch, bên cạnh Đoàn Đoàn hoàn toàn không biết gì, đôi mắt trông mong nhìn ba ba, ngậm ngón tay, vẻ mặt thuần lương.

“Em không nghĩ đêm qua đã dùng hết, cho nên thuận tay mua chút.” Lạc Khâu Bạch càng nói thanh âm càng nhỏ, trong lòng bối rối, hắn vừa rồi nhất định là đầu có hố mới toát ra cái ý tưởng này.

Kỳ Phong thấy thê tử thành thực như vậy, hơn nữa y cũng biết áo mưa trong nhàbị y một cái lại một cái dùng hết, khóe miệng nhịn không được nhếch lên, mặt không đổi sắc oai đầu, lỗ tai cơ hồ đã dán vào bên tai Lạc Khâu Bạch.

“Nha a?”

Tiểu tử kia thấy hai ba ba nói thầm, dùng sức nâng đầu muốn tiến về phía trước, bị một bàn tay vỗ tiểu mông, “Đại nhân nói tiểu hài tử không được nghe.”

Kỳ Phong bày ra uy nghiêm củaphụ thân, bàn tay to duỗi ra che hai lỗ tai nhi tử, nhẹ giọng nói, “Giữ tiền mua đồ ăn vặt cho xuẩn nhi tử đi.”



Lỗ tai Lạc Khâu Bạch bị y phun ra nhiệt khí huân đỏ, nhanh chóng rớt ra khoảng cách một bước, một bên khẩn trương nhìn chung quanh, một bên trừng y, “Anh đừng nói cho em ngay cả chút tiền ấy đều đào không nổi?”

Kỳ Phong rốt cục lộ ra tươi cười, đem Lạc Khâu Bạch bức đến một góc cạnh con tainer người bên ngoài khó chú ý, cắn lỗ tai hắn, trầm giọng nói, “Anh chỉ có tiền để xuẩn nhi tử mua sữa bột, nếu bao cao su không dùng được, anhsẽ cố gắng một chút, em không cho liền…”

Câu nói kế tiếp y chưa nói nói ra, nhưng ánh mắt dừng ở trên bụng Lạc Khâu Bạch, ánh mắt ôn nhu trêu tức hiếm thấy.

Lạc Khâu Bạch lúc này hồng từ cổ đến da đầu, sặc nước hắn kịch liệt ho khan, không thể tin được, luôn luôn đều là hắn đùa giỡn đại điểu quái tính tình vừa thối lại cứng, giờ lại bị phản kích, nhưng lại mẹ nóbị miểu sát, hôm nay đại điểu quái nhất định là bị cái gì bám vào người!

Cuối cùng hắn cũng không có mua bao cao su, ôm lấy nhi tử chạy trối chết, đương nhiên còn không quên quay đầu lại hướng về phía Kỳ Phong.

Kỳ Phong nhìn bóng dáng thê tử, nhíu lông mày, bỏ tay vào túi đi ra ngoài.

Lúc này di động đột nhiên rung một cái, y tưởng Lạc Khâu Bạch nhắn tin, thuận tay lấy ra.

Nhưng lúc này đây là một bưu kiện nặc danh, bên trong không có chữ, chỉ có mấy tấm ảnh chụp.

Trên ảnh chụp là sân bóng rổ trong bóng đêm dày đặc, Lạc Khâu Bạch nằm ở trên, trên người đè nặng một người nam nhân, hai người bốn mắt nhìn nhau, cử chỉ thân mật ái muội, mà nam nhân trong ảnh chụp không ai khác đúng là Hàn Chiêu.

Đồng tử Kỳ Phong kịch liệt co rút lại một chút, bàn tay đột nhiên dùng sức, cơ hồ muốn đem di động bóp nát, dùng khí lực nên gân xanh trên lưng đều nhảy ra.

Lạc Khâu Bạch tại sao lại cùng Hàn Chiêu đến đây, hai người bọn họ tới sân bóng rổ, bọn họ rốt cuộc làm cái gì?

Sắc mặt Kỳ Phong đóng băng một mảnh, nghĩ đến một khắc trước thê tử còn giúp mình chọn lựa bao cao su, dùng sức áp chế ngực cùng hừng hực lửa giận, hít một hơi thật sâu, gọi điện thoại cho cấp dưới tâm phúc.

“Tôigửi một thứ cho cậu, cậu tra cho tôi là thật hay giả, nơi chuyển đến là ở đâu.”

“Đừng hỏi vì sao, quản tốt miệng cậu, không được tiết lộ ra chuyện này, đúng, hiện tại đi làm, lập tức lập tức!”

Thanh âm của y như ở trong hầm băng, mỗi một âm đều lộ ra hàn khí, khẩu khí cường ngạnh lại quyết tuyệt, điện thoại đầu kia cấp dưới chưa từng thấy qua khẩu khí lạnh như băng như vậy của y, trong lúc nhất thời cũng đảo hút một hơi lương khí, lập tức đi thăm dò.

Đem ảnh chụp truyền qua, ánh mắt Kỳ Phong giống dao nhỏ quét lên ảnh chụp, độn nhón tay, trực tiếp xóa bỏ bưu kiện, sạch sẽ.

Mặc kệ người gửi ảnh chụp có mục đích gì, y cũng sẽ không bởi vì một chút đồ vậtnày mà đi hoài nghi thê tử.

Yđặt Lạc Khâu Bạch trongđáy lòng, tự nhiên cũng hiểu được tình cảm của Lạc Khâu Bạch với y, châm ngòi ly gián mà thôi, y muốn biết là ai không biết điều, dám đụng đến góc tường của Kỳ Phong y!

*****

Từ khi từ siêu thị trở về, sắc mặt Kỳ Phong phi thường kém, thậm chí buổi tối ăn lẩu cứng rắn như tảng đá. Rõ ràng trước còn bình thường, đột nhiên biến thành cái dạng này, làm Lạc Khâu Bạch cũng có chút kỳ quái, hắn thử hỏi y mấy lần, thậm chí còn hỏi ycó phải công ty lại xảy ra vấn đề gì, Kỳ Phong một mực không đáp, buổi tối đi ngủ, đặt hắn trên giường, từ trong đến ngoài dùng sức hôn hắn, quả thực muốn đem Lạc Khâu Bạch trực tiếp nuốt vào, răng nanh giảo phá bờ môi của hắn.

Loại trạng thái này thẳng đến sáng ngày thứ hai vẫn không chấm dứt, Lạc Khâu Bạch có dự cảm nam nhân không thích hợp, nhưng nam nhân có đôi khi tựa như hũ nút, chỉ cần y không nguyện ý, cho dù là Thiên Vương lão tử cũng không mở nổi cái miệng của y, thẳng đến khi Trịnh Hoài Giang tới đón hắn đi, Kỳ Phong mới đột nhiên ngẩng đầu hỏi hắn, “Em hôm nay đi quay phim gì?”

“《 Manh âm 》, chính là phim hai nhân cách lần trước em nói với anh.”

“Có Hàn Chiêu đúng không? Anh không phải kêu em cách xa anh ta một chút, sao em không nghe lời?”

Lạc Khâu Bạch dừng một chút, tuy rằng không biết Kỳ Phong vì sao lại đột nhiên nhắc tới Hàn Chiêu, nhưng hắn có thể cảm giác được nam nhân ghen tị, cười sờ mặt của y, “Em đã nói với anh ta, trừ công tác tuyệt đối không cùng anh ta có bất luận cái gì liên lụy, dù sao hợp đồng cũng đã ký, hơn nữa còn có mấy cảnh nữa thôi, em quay xong về sau sẽ không có liên lụy gì.”

Kỳ Phong xị mặt không nói nữa, lúc này Trịnh Hoài Giang đã ở bên ngoài ấn loa.

“Đừng ăn dấm nhiều như vậy, chỉ quay phim thôi.” Lạc Khâu Bạch cười thấu lại đây, trạc y một chút, “Phong Phong, em sắp muộn, anh hôn em đi.”

Kỳ Phong quay đầu không nói một lời, tiếp tục ăn điểm tâm.

“Anh không hôn a?” Lạc Khâu Bạch lại ghé sát vào vài phần, cười nhìn y.

Kỳ Phong lúc này mới không mặn không nhạt hừ lạnh một tiếng, quặc trụ cằm hắn hôn lên, lãnh ngạnh nói một câu “Này còn kém không nhiều lắm”, lập tức làm Lạc Khâu Bạch cười lên tiếng.

Bởi vì ở nhà chậm trễ chút thời gian, lại kẹt xe, chờ đến khi Lạc Khâu Bạch đuổi tới đàn phim《 Manh âm 》, tuy rằng đã sát giờ, nhưng tất cả mọi người đã đến.

“Xin lỗi, tôi tới trễ.”

Lạc Khâu Bạch giải thích cho nhân viên công tác, hắn luôn luôn lễ phép, với ai cũng cười, hiện giờ lại lấy được giải thưởng lớn Cách Lâm, cho nên đoàn phim đều thực thích hắn, hiện giờ thấy hắn đến, biên kịch vẫy vẫy tay, “Không quan hệ, chúng tôi cũng vừa bắt đầu, Khâu Bạch mau tới, chúng tôi đang nói chuyện sửa chữa kịch bản.”

“Sửa chữa kịch bản?” Lạc Khâu Bạch nghi hoặc nhướng nhướng mày mao, đây là chuyện khi nào, sao hắn không biết?

Lúc này Hàn Chiêu vẫn luôn đứng ở bên cạnh trầm mặc mở miệng, “Kịch bản trước, tính cách nhân vật chính trước sau có chút xung đột, để thống nhất cùng tăng mạnh xung đột, tôi cùng biên kịch thảo luận một chút, đêm qua vừa mới sửa bản thảo.”

Trải qua một đêm tại sân bóng rổ kia, đây là lần đầu tiên Lạc Khâu Bạch nói chuyện với anh ta, nói thật trong lòng có chút không được tự nhiên, bất quá nhìn Hàn Chiêu nghiêm trang chững chạc, Lạc Khâu Bạch cũng không biểu hiện gì, chỉ gật đầu đáp ứng, lấy kịch bản mới từ kịch vụ.

Hiện giờ 《 Manh âm 》 đã đến giai đoạn quay phim hậu kỳ, xung đột giữa chính nghĩa cùng tà ác đã bén nhọn đến cực hạn, có người đã phát hiện Trầm Xuyên chính là người cảnh sát đang truy nã, hung thủ giết người không chớp mắt, mà người này đúng là Trầm Xuyên ban ngày thanh tỉnh.

Phim này chỉ có diễn một chút tình cảm thương xót, cái gọi là nữ chính chỉ là nhân vật tương du (ý là nhân vật thêm vào cho có vị), nhưng lại có tác dụng làm nhân cách của Trầm Xuyên trở nên gay gắt hơn lúc ám dạ bắt đầu, cho nên không thể cắt bỏ, mà hôm nay quay cảnh này, đúng là cảnh tình cảm số lượng không nhiều lắm.

Kịch bản đã chỉnh sửa, lời thoại cũng sửa lại, Lạc Khâu Bạch đang ngồi ở ghế đọc kịch bản, lúc này Hàn Chiêu ngồi bên cạnh.

Hắn nhấc lên mí mắt nhìn anh ta không nói chuyện, kỳ thật hắn cũng không chán ghét Hàn Chiêu, nhưng thật sự không biết sau khi chuyện phát sinh còn có thể nói cái gì.

“Khâu Bạch, ngày đó… Thực xin lỗi.” Hàn Chiêu hiện giờ không có quái khí âm dương, bình tĩnh nhìn Lạc Khâu Bạch.

Ngón tay cầm kịch bản dừng lại, Lạc Khâu Bạch nhướng mày hỏi, “Đêm đó làm sao?”

Hàn Chiêu vừa thấy hắn không muốn nhắc lại, kéo kéo khóe miệng, “Không có gì, em coi như tôi uống rượu đi, về sau còn phải tiếp tục quay, chúng ta cũng không thể làm bạn sao?”

Cho dùkhông phải uống rượu, Lạc Khâu Bạch cũng mặc kệ, chỉ cần không chọc thủng cửa sổ, hắn cũng sẽ không tự mình đa tình, đương nhiên nếu chọc thủng, hắn càng cao hứng, như vậy hắn có thể minh xác, đỡ phải để đại điểu quái ăn dấm bậy.

Hắn lễ phép lại xa cách mỉm cười, “Đương nhiên, phim chưa quay xong, tôi còn chờ anh phát tiền lương, nếu thành người qua đường, ai cho tôi tiền?”

Hàn Chiêu cười cười, “Em không để ý tôi an tâm, bắt đầu đi.”

Ngồi ở trong phòng làm việc, cấp dưới đang hồi báo buôn bán đại ngạch cùng đại bànxu thế của quý công ty.

Kỳ Phong quay bút, mặt không đổi sắc nghe, thường thường sẽ chỉ điểm cùng ralệnh, lúc này điện thoại của y đột nhiên vang lên, y làm tư thế tạm dừng, sau khi cấp dưới ra ngoài y tiếp điện thoại.

“Kỳ tiên sinh, ảnh chụp ngài đưatôi đã tra được, toàn bộ đều là thật.”

Đồng tử Kỳ Phong co rụt lại, một chút độ ấm cuối cùng trên mặt đều biến mất sạch sẽ, “… Xác định đều là thật? Ngày đâu, tra được ngày không?”

“Ít nhất hiện nay chúng tôi có thể sử dụng kỹ thuật phân tích, ảnh chụp nàykhông hề động tay chân, về phần ngày là ngày 17 tháng 4.”

” 17 tháng 4?” Kỳ Phong lập lại một lần, suy nghĩ, đó là ngàyLạc Khâu Bạch nói đoàn phim tụ hội, chính là ngày này.

Nghĩ vậy, cả nơi chụp ảnh không cần hỏi cũng đã đoán ra, lúc này hừ lạnh một tiếng, cầm bút hung hăng némlên trên bàn, lưu lại dấu vết thật sâu.

Tiếp y híp mắt trầm mặc một hồi, cầm lấy áo khoác trên ghế, không chút do dự tiêu sái ra khỏi văn phòng.

Lời của editor: Có biến!