Của Ta Suất Lão Công

Chương 32




“Tổng tài, Toàn tiểu thư đến.” Điện thoại của thư ký.

“Mời cô ấy vào.”

Cửa phòng mở ra, một mỹ nữ dáng người thon dài, mỹ nữ nở một nụ cười thản nhiên.

“Duẫn Hạo, đã lâu không gặp.”

“Trí Hiền tiền bối, chúng ta quả thật đã lâu không gặp, gần đây bề bộn nhiều việc đi.” Nhìn thấy Toàn Trí Hiền đi vào, Duẫn Hạo vội đứng dậy nghênh đón.

“Dù có bận đến thế nào thì cũng đâu bằng đại tổng tài như cậu a.”

“Cũng vậy, Trí Hiền tiền bối, mời chị ngồi đi.”

“Đừng gọi bốn chữ đó, trực tiếp gọi tôi là Trí Hiền đi, tôi chỉ lớn hơn cậu có hai tuổi thôi, , kêu tiền bối nghe già lắm.”

“Chị một chút cũng không già, vẫn xinh đẹp y như thời trung học, chỉ là bây giờ càng tăng thêm một phần mị lực của phụ nữ trưởng thành.” Duẫn Hạo không chút nào che dấu ca ngợi Toàn Trí Hiền, “Dù sao chị cũng là học tỷ của tôi, trực tiếp gọi tên thì vô lễ quá.”

“Nếu cậu còn gọi tôi là Trí Hiền tiền bối thì mới khách khí đó.”

“Vậy tôi đây cung kính không bằng tuân mệnh.”

“Chúc mừng cậu, Duẫn Hạo, nghe nói gần đây cậu đã tái hôn, bất quá là cùng một người.” Dù sao phụ nữ đều có tính tò mò, Toàn Trí Hiền cũng không phải ngoại lệ, trực giác của phụ nữ nói cho cô biết, Duẫn Hạo và vợ của cậu ta nhất định có một câu chuyện phi thường thú vị, có lẽ cô cũng có thể dung làm đề tài viết kịch bản nha.

“Cám ơn! Chị nói đúng, quả thật là tôi kết hôn hai lần với cùng một người, bất quá đây là lần cuối cùng.” Duẫn Hạo tự giễu lắc đầu, may mắn Tại Trung đã chấp nhận hắn, nếu không hắn phải hối hận cả đời.

“Nhìn dáng vẻ hạnh phúc của cậu như vậy, tôi cũng muốn sớm kết hôn đây.”

“Không biết ai may mắn có thể cưới được Trí Hiền đây?”

“Tôi nghĩ người kia khả năng còn chưa sinh ra đi.” Toàn Trí Hiền nói đùa.

“Sao lại vậy được? Người theo đuổi chị chắc cùng xếp đủ một vòng hán giang đi.”

“Ha ha, đâu có khoa trương như vậy nha! Ai! Người theo đuổi nhiều có ích lợi gì, không có ai có thể làm cho tôi động tâm.”

“Có phải yêu cầu của chị rất cao, nhân tài như thế nào mới có thể lọt vào mắt Toàn đại mỹ nhân đây?”

“Giống như Duẫn Hạo cũng rất hợp tâm ý của tôi a.”

Câu trả lời ngoài ý muốn, khiến cho biểu tình của Duẫn Hạo nháy mắt cứng ngắc, nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào.

“Ha ha, Duẫn Hạo, nhìn dáng vẻ khẩn trương của cậu kìa, ha ha ha, rất buồn cười.” Toàn Trí Hiền lúc nào cũng chú trọng hình tượng trước công chúng lúc này nằm cả lên bàn mà cười,“Tôi nha, đối với đàn ông đã kết hôn không có hứng thú đâu.”

Duẫn Hạo rốt cục thở ra một hơi, hắn thật đúng là bị Toàn Trí Hiền dọa cho sợ chết khiếp.

“Bất quá Duẫn Hạo quả thật rất có mị lực, đây cũng không phải là nói giỡn nha.”

“Có thể được chị khích lệ thật sự là vinh hạnh của tôi.”

“Tốt lắm, không nói chuyện riêng nữa. Hôm nay tôi đến là bàn về chuyện công việc. Cậu thành thật nói cho tôi biết, tôi được tuyển làm người phát ngôn thật sự không phải là do cậu dùng việc công làm việc tư chứ?”

“Làm ơn đi, từ khi nào chị lại không có tự tin như vậy? Lựa chọn chị, là vì hình tượng khí chất của chị thập phần phù hợp với phong cách của công ty tôi thôi.” Duẫn Hạo thật đúng là có một tia lo lắng bị người hiểu lầm công và tư chẳng phân biệt được. Bởi vì không thể phủ nhận, khi Duẫn Hạo còn ở trung học đã bắt đầu ngưỡng mộ vị học tỷ nổi tiếng này, cho đến bây giờ vẫn y như vậy.

“Cậu nói như vậy thì tôi an tâm rồi.”

“Như vậy chúng ta bàn đến hợp đồng đi.”

Một phen thương thảo, Duẫn Hạo và Toàn Trí Hiền đạt thành hiệp nghị.“Trí Hiền, hy vọng chúng ta hợp tác tốt đẹp!”

“Đó là chuyện đươn nhiên.”

Một tuần sau, tập đoàn Quốc Vũ cho ra mắt bộ sưu tập trang sức mới chiếm lĩnh độc quyền về số lượng sản phẩm bán ra ở các trung tâm thương mại lớn, là người phát ngôn, poster của Toàn Trí Hiền cũng vì vậy mà thường xuyên xuất hiện ở khắp nơi.

Hôm nay Duẫn Hạo về nhà thì thấy vợ yêu bảo bối nhà hắn đang nằm trên sô pha xem ti vi.

“Duẫn Hạo, anh đã về rồi.”

Duẫn Hạo đến trước sô pha, hôn nhẹ lên môi Tại Trung, sủng ái hỏi:“Bảo bối, hôm nay ở nhà có ngoan không nha?”

“Em ngoan lắm a! Hôm nay em chỉ ở nhà, không đi đâu cả.”

Duẫn Hạo vuốt ve mái tóc của Tại Trung, “Ân, ngoan lắm. Bất quá, bảo bối, cưng không thấy nhàm chán à?”

“Tốt lắm a.” Tại Trung dùng ông chồng của mình làm đệm, thoải mái mà tựa vào trên người Duẫn Hạo.

“Sản phẩm mới của công ty vừa mới ra mắt, cho nên gần đây rất bận, không có thời gian ở bên vợ anh nhiều.” Duẫn Hạo có chút tự trách, gần đây luôn đi sớm về trễ, có khi thời điểm hắn rời khỏi nhà Tại Trung còn chưa dậy, khi về nhà thì cậu đã ngủ mất.

“Không quan hệ a, có tiểu bảo bối ở với em mà.” Tại Trung vuốt ve bụng mình, thai nhi mới 3 tháng, cho nên bụng Tại Trung nhìn qua vẫn là rất bằng phẳng, bất quá sờ cẩn thận đã có thể cảm nhận được một sinh mệnh nho nhỏ đang tồn tại .

“Baby, có trách daddy không ở nhà chơi với con a?” Thay đổi tư thế, Duẫn Hạo áp lên bụng Tại Trung nói chuyện với cục cưng nhỏ.

“A nha, cục cưng đá em.” Tại Trung sợ hãi kêu một tiếng.(mới 3 thángđá thế quái nào nhẩy?)

“Anh cũng cảm giác được. Xem ra cục cưng thực bất mãn với daddy nha, đang thầm oán daddy không chơi với con đi. Thực xin lỗi nha, mấy ngày nay daddy thật sự là bề bộn nhiều việc nha, chờ qua trận này, daddy nhất định chơi với con và mẹ nữa ha.”

“Ha ha, anh nói nhiều như vậy với cục cưng, sao mà nó hiểu được chứ?” Tại Trung nhìn hành động đáng yêu của Duẫn Hạo, cảm thấy mình thật hạnh phúc nga.

“Ai nói nó nghe không hiểu, vừa rồi cục cưng không phải đá cưng một chút để biểu thị bất mãn sao?” Duẫn Hạo nằm lên trên đùi Tại Trung, ngửa đầu nói chuyện.

“Cục cưng đó là hiếu động.” Lúc này Tại Trung đột nhiên chỉ lên tivi, “Duẫn Hạo, anh mau nhìn, trên tivi đang chiếu sản phẩm mới của công ty anh kìa.”

“Đúng vậy, vợ, trang sức của công ty anh rất tuyệt đi?” Duẫn Hạo kiêu ngạo mà nói.

“Ừm! Đúng là rất tuyệt, nhưng người phát ngôn thì hơi kém một chút.” Tại Trung nhận xét.

Cái gì? Vô luận là trên phương diện phản ứng của thị trường hay là đánh giá của giới truyền thông, đều đánh giá Toàn Trí Hiền rất cao, Tại Trung sao lại cảm thấy người phát ngôn kém chứ? “Tại Trung, sao cô ấy lại kém?”

“Anh không thấy tuổi của cô ấy hơi lớn một chút sao? Còn có nụ cười của cô ta cứng ngắc à, rất mất tự nhiên, trông làm ra vẻ quá.” Tại Trung thản nhiên nhận xét, hoàn toàn không nhận thấy được biểu tình không vui của Duẫn Hạo.

Duẫn Hạo ngồi ngay ngắn, nghiêm túc nói: “Tại Trung, em nói về người khác như vậy rất không có lễ phép đấy.”

Tại Trung kỳ quái đánh giá Duẫn Hạo, cậu chỉ nhận xét về ngôi sao mà thôi, có thể khiến cho Duẫn Hạo kích động như vậy sao? “Sao lại nói em không lễ phép, em chỉ là ăn ngay nói thật a?”

“Toàn Trí Hiền là người phát ngôn cho công ty anh, hơn nữa cô ấy là anh đích thân lựa chọn, em nói cô ấy không tốt, không phải là đang nói anh không tốt sao?”

“Thật vậy à? Có thật chỉ là như vậy không?” Tại Trung cảm thấy nghi ngờ.

“Bằng không em cho là còn có cái gì?” Duẫn Hạo mất tự nhiên quay mặt đi, trong lòng hắn hiểu được nguyên nhân là do hắn không cho phép bất kỳ ai sỉ nhục thần tượng của mình, dù là Tại Trung cũng không thể. Nhưng mà, những lời này Duẫn Hạo không thể nói cho Tại Trung được, với cá tính mẫn cảm của cậu, cậu nhất định lại suy nghĩ lung tung.

Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện đi.

“Duẫn Hạo, anh có chút kỳ quái nga, cho tới bây giờ anh chưa bao giờ vì những chuyện nhỏ nhặt như vậy mà chỉ trích em.”

Duẫn Hạo ý thức được phản ứng vừa rồi hơi lớn một chút, ôm chầm lấy Tại Trung, xoa nắn hai cái má phấn nộn. “Vợ yêu, anh chỉ là cảm thấy cưng không nên tùy tiện nói xấu về người khác, hơn nữa cưng nói cô ấy không tốt không phải là đang xem thường mắt nhìn người của chồng cưng sao?”

“Em không có nói vậy, mà em không nói nữa là được chứ gì.”

“Như vậy mới ngoan a.” Nói xong Duẫn Hạo siết chặt cánh tay, đem Tại Trung gắt gao ôm vào trong ngực.

“Duẫn Hạo, anh có đói bụng không, em đi làm thức ăn khuya.”

“Oa! Vợ của anh thực đảm đang, làm món gì?”

“Là ít đồ ăn chua, kỳ thật là tự em muốn ăn, thuận tiện chừa cho anh một chút.” Tại Trung thành thật trả lời.

“Nguyên lai không phải cố ý làm cho anh, anh không ăn .” Duẫn Hạo làm bộ thất vọng.

“Không phải vậy, em là cố ý để dành cho anh nha, nếu không em đút cho anh ăn nha.”

“Vậy thì còn coi được.”

Tại Trung xuống nhà bếp lấy đồ ăn lên, sau đó lại ngồi trở lại bên người Duẫn Hạo, dùng đũa đút cho Duẫn Hạo. “Ăn được không?”

“Ân, tay nghề của bảo bối quả nhiên thật tuyệt, hơn nữa là vợ yêu tự mình đút cho anh, vậy càng ngon hơn.”

“Chỉ biết nói ngọt.” Trên mặt Tại Trung thoáng chút đỏ ửng.

“Vơ à, chờ xong đợt này, chúng ta đi du lịch được không, coi như là hưởng tuần trăng mật.” Duẫn Hạo đem Tại Trung ôm ngồi ở trên đùi hắn, đề nghị.

“Tốt! Đi nơi nào chơi?” Tại Trung một tay chống cằm suy nghĩ.

“Vợ yêu muốn đi đâu thì chúng ta đi nơi đó, suy nghĩ đi rồi nói với anh.”

“Duẫn Hạo, anh thật tốt.” Tại Trung bổ nhào vào trong lòng Duẫn Hạo, đem mặt chôn ở trên cần cổ hắn.

“Anh không tốt với cưng thì tốt với ai.” Duẫn Hạo vừa nói vừa sủng nịch vuốt ve lưng Tại Trung.

“Duẫn Hạo, nếu có một ngày anh không thương em, em thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ.”

“Đứa ngốc, không có ngày như vậy đâu. Tình yêu của Trịnh Duẫn Hạo chỉ dành riêng cho mình em.”

Tại Trung ngẩng đầu, chủ động hôn lên đôi môi Duẫn Hạo, có chút ngốc nghếch, có chút ngây ngô, nhưng ngập tràn tình yêu.

Duẫn Hạo ôm sát thắt lưng Tại Trung, phối hợp với động tác của cậu, say mê mút lấy lưỡi của Tại Trung, không ngừng tiếp tục nụ hôn ngọt ngào nồng nhiệt.