Cực Phẩm Công Tử

Chương 92




An Nhạc trở về rồi, tất nhiên cô lại bắt đầu đăng nhập vào ID ‘Tôi vì bạn mà đến’.

Đừng hỏi tại sao! Bởi vì con gái hay thay đổi mà, An Nhạc cảm giác nếu mình cứ như vậy mà buông bỏ một người bạn thì thật đáng tiếc, không nói đến vấn đề tình cảm, cô còn thiếu hắn 60 gạch chưa trả, còn có khi bình tĩnh suy nghĩ, cảm thấy hắn đối với mình thật ra thì cũng chẳng lừa gạt gì.

Bất luận là lúc cô lấy ID ‘Túy ngọa sơn thủy gian’ gào to học trưởng, hay là sau này cô hỏi hắn có phải đã biết cô là An Nhạc hay không, hắn cũng không có nói dối, có lẽ hắn sai ở chỗ không chịu nói rõ với cô, nhưng nói cho cùng vấn đề vẫn từ cô mà ra.

Có lẽ hắn căn bản không biết Tiêu Thịnh học trưởng là ai, hắn chỉ biết cô là con gái, gọi An Nhạc.

Chuyện này cũng giống với chuyện lần trước hắn tra tư liệu của tên ‘Ni Mã’ kia, cho nên, khi An Nhạc hỏi hắn có biết hay không, hắn trả lời biết, bởi vì hắn đã tra ra tư liệu của cô.

[Bang phái] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Ngày đó ngươi bỏ lại một câu thật dọa người rồi bỏ chạy, cứ tưởng ngươi thật sự biến mất, sau này cũng không login nữa.

[Bang phái] Tôi vì bạn mà đến: Nói đùa thôi, hôm đó không phải ngày Cá tháng tư sao?

An Nhạc đã tìm được một lý do rất tốt, bởi vì ngày đó vừa đúng là Cá tháng tư, cho nên cái này có thể lấy cớ cho qua.

[Bang phái] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: Ta đã nói là ngày Cá tháng tư mà bọn họ không tin.

[Bang phái] Nhiều năm say đắm mỹ nhân: Ngươi không biết thôi, hai ngày nay ngươi không có ở đây, Công Tử login đầu không đi phụ bản.

[Bang phái] Tôi vì bạn mà đến: …….

[Bang phái] Tôi vì bạn mà đến: Hắn không đi là chuyện của hắn, liên quan gì đến ta?

[Bang phái] Ta đến vui đùa một chút thôi: Người nào đó, tớ lấy cái gì để cứu vớt cậu đây?

[Bang phái] Tôi vì bạn mà đến: Biến, Lâm Biệt đâu, còn không mau lôi người của ngươi đi.

[Bang phái] Lâm biệt không nói yêu: Ta kéo không nhúc nhích.

[Bang phái] Tôi vì bạn mà đến: Kéo không nhúc nhích thì dùng thêm sức mà kéo, ngươi có phải đàn ông không?

An Nhạc đánh ra xong mới phát hiện lời mình vừa nói vô cùng khủng khiếp.

[Bang phái] Lâm biệt không nói yêu: Ta xác định ta là đàn ông, cảm ơn.

[Bang phái] Ta đến vui đùa một chút thôi: Phốc, đùa giỡn đàn ông của tớ đúng không!

[Bang phái] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Người cô đơn như ta thật là hâm mộ!

[Bang phái] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: Tự mình tìm lão bà đi, ồn ào cái gì! Lão bà không có tự đưa tới miệng đâu!

[Bang phái] Hoa dại không thơm bằng hoa nhà: Tự mình tìm hoa dại đi!

[Bang phái] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Đáng đời.

An Nhạc cười mà không nói, ‘Hoa dại không thơm bằng hoa nhà’ này vào trò chơi chưa lâu, nghe nói là bạn gái trong thực tế của Hoa Dại, còn chưa tới cấp 30, vì vậy cô cũng không gặp được mấy lần, nhưng mấy lần nhìn thấy nói chuyện trên kênh [Bang phái], có thể thấy được là một người dễ ở chung.

Lúc An Nhạc cùng mọi người nói chuyện phiếm, nhận được nhắc nhở từ hệ thống

[Hệ Thống] Phu quân của bạn ‘Công Tử Thế Vô Song’ login.

Cố Tử Mặc nhìn thấy ID ‘Tôi vì bạn mà đến’ sáng lên, hơi ngơ ngác một chút, sau đó lại cười, cuối cùng đã trở lại, mặc dù không biết là bởi vì sao.

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Không phải đã nói sau này không login nữa sao?

[Mật ngữ] Tôi vì bạn mà đến: Nói vậy cũng tin, đây là acc của em, em muốn vào lúc nào thì vào, hơn nữa hôm đó là Cá tháng tư.

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Đúng rồi, là ngày Cá tháng tư.

Một giây sau khi lời này phát ra, Công Tử liền xuất hiện trước mặt cô, An Nhạc cảnh giác hỏi một câu

[Mật ngữ] Tôi vì bạn mà đến: Làm gì?

Cố Tử Mặc không lên tiếng, chỉ sử dụng kỹ năng vợ chồng bế An Nhạc lên. Được rồi, nói cho chính xác là bế nhân vật của cô lên, hơn nữa đây cũng không phải lần đầu tiên, nhưng nhìn hai người trên màn hình thân mật như vậy, cô vẫn có chút không quen đó có biết hay không!

[Mật ngữ] Tôi vì bạn mà đến: Này!

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Nhiệm vụ phu thê.

[Mật ngữ] Tôi vì bạn mà đến: Em có chân, tự đi.

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Chưa nghe qua tiểu biệt thắng tân hôn sao? Tôi đang hoàn thành trách nhiệm vợ chồng.

[Mật ngữ] Tôi vì bạn mà đến: Em không có yêu cầu anh tẫn trách!

[Mật ngữ] Tôi vì bạn mà đến: Hơn nữa chúng ta kết hôn cũng vì chiếc nhẫn trâu bò kia, chỉ nói nhiệm vụ không nói tình, nói trước cho anh biết, em không yêu qua mạng.

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Không cần gấp gáp, là tôi đơn phương yêu mến!

[Mật ngữ] Tôi vì bạn mà đến: Anh đừng làm em sợ, em nhát gan.

Cố Tử Mặc thao tác nhân vật cúi đầu, hành động này giống như muốn cúi người xuống hôn người trong lòng.

Hù dọa, An Nhạc thao tác nhân vật thoát khỏi phạm vi khống chế của hắn.

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Sợ? Hay xấu hổ?

[Mật ngữ] Tôi vì bạn mà đến: Thật xin lỗi, cả hai cái đều không phải, đây là động tác tự vệ phòng sói thôi.

[Mật ngữ] Tôi vì bạn mà đến: Ai biết anh là cái loại bề ngoài lạnh nhạt, bên trong buồn bực rối loạn chứ.

Những lời này đúng lúc lại bị Trịnh Kinh tới nhà Cố Tử Mặc làm khách thấy được, hắn nuốt ngụm nước xuống, cười lớn nói “Buồn bực rối loạn? Một từ hình dung thật tốt, chị dâu không nói như vậy , tớ còn không nhìn ra cậu chính là cái tên buồn bực rối loạn.”

Trịnh Kinh vừa nói vừa cười đến mức thắt lưng không thẳng lên nổi.

Cố Tử Mặc ngẩng đầu nhìn, không chút hoang mang nói “Xem ra tâm tình của cậu không tệ, cần tôi nói cho Tiêu Thiến biết ID trong trò chơi của cậu không?”

Trịnh Kinh nghe thấy cái tên này, khuôn mặt lập tức thay đổi như tắc kè hoa, hắn thu lại nụ cười, vỗ vỗ vai Cố Tử Mặc “Người anh em, tớ sai lầm rồi, tờ vừa rồi cái gì cũng không có thấy, cậu cứ tiếp tục, tớ lấy cái laptop khác chơi vậy.”

Nói xong, Trịnh Kinh trong lòng chảy đầy nước mắt chạy đi, tên này thật biết đạp chỗ đau của người khác, vẫn là hắn đáng thương nhất, luôn bị cái tên Tiêu Thiến này không chế, ai bảo đây là tử huyệt của hắn, là cơn ác mộng của hắn, hắn không muốn đến chơi trò chơi cũng không được thanh tĩnh.

Ở bên này, An Nhạc thấy hai câu nói mà cô gửi đi, hồi lâu vẫn không thấy đối phương phản ứng, cô không khỏi nghĩ, chẳng lẽ đánh trúng điểm yếu của hắn rồi?