Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 54: Con rể yêu quý




...

Nghe được lời nói của Hàn Nguyệt Nhi, tất cả mọi người đều sững sờ. Ngay cả Đặng Dịch khi mà chuẩn bị đi về tiểu thế giới cũng lập tức ngẩn người, ánh mắt không thể tin được nhìn về phía Hàn Nguyệt Nhi.

Hàn Huyết thì đơ người, ánh mất vô thần nhìn về phía trước, miệng lẩm bẩm đi lẩm bẩm lại một câu:

“Con gái ta ngủ với người ta rồi.....”

Toàn bộ người của Hàn gia cũng há hốc mồn nhìn một màn này. Bọn hắn thật không thể tin được Hàn Nguyệt Nhi lại làm một chuyện động trời đến như vậy. Không chỉ có thể lại còn dám thẳng từng hét to lên giữa bao nhiêu người nữa chứ..

Hàn Nguyệt Nhi cảm thấy tay của cha mình thả lỏng, không tập trung thì lập tức vận động phong hệ lực lượng, một phát bay thật nhanh về phía Đặng Dịch..

Khi mà Hàn Huyền tỉnh người thì đã thấy Hàn Nguyệt Nhi đã đứng cùng nhóm người Đặng Dịch, lại còn ôm chặt tay Đặng Dịch không hề buông ra, giống như giữ một đồ vật gì đó vô cùng quan trọng vậy!!

Khí thế trên người hắn lập tức tăng lên gấp bội, sắc bén nhìn về phía Đặng Dịch.

Đặng Dịch thấy vậy lập tức cảm thấy không ổn, vội vàng bỏ tay Hàn Nguyệt Nhi ra, khua khua tay nói:

'Không, không có chuyện này. Đừng tin lời nàng nói”

Hắn vừa dứt lời, liền cảm thấy một cỗ khí thế cường đại ập tới. Hàn Huyền ánh mắt tức giận nhìn về phía Đặng Dịch nói:

“Ngươi nói cái gì?”

“Ta chưa có làm gì hết, không thể tin lời nàng!!” - Đặng Dịch từ tốn nói.

Hắn mặc dù có thể trốn thoát vào trong Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới để tránh nạn nhưng hắn lại không làm như vậy, hắn muống giải thích cho Hàn Huyền nghe. Hắn không muốn bị hiểu lầm rồi lại để người của Hàn gia đứng đây canh... hoặc thậm chí là bắt người nhà của các đệ tử để uy hiếp!!

Dù sao người rời đi Huyết Nguyệt Tông cũng có hơn bảy nghìn người, các đệ tử biết thông tin và nhà nhau cũng là chuyện bình thường nên với thế lực khủng bố như Hàn gia thì điều tra ra không phải là khó...

Nhưng nào ngờ, hắn càng giải thích, Hàn Huyền càng trở nên tức giận hơn, khí thế khủng bố đè ép về phía Đặng Dịch. Nhưng mà Đặng Dịch đối với khí thể của Hàn Huyền cũng không hề sợ hãi, dù sao hắn có được truyền thừa Hư Vô Tiên Đế đã sống ngàn vạn năm. Làm sao có thể bị khí thế của một tên Võ Thần cảnh giới chỉ tương đương với Kim Đan Trung Kỳ đè ép chứ?

Hàn Huyền thấy vậy cũng khá là bất ngờ, khí thế của hắn như thế nào chính hắn biết, kể cả Võ Thần cùng cảnh giới với hắn cũng phải cảm thấy hơi khó chịu. Chứ không hề bình thản giống như Đặng Dịch lúc này... Càng như vậy, hắn lại càng cảm thấy người đeo mặt na này không đơn giản.

Mặt hắn trầm lại nói:

“Bây giờ ta hỏi ngươi, ngươi phải phát thệ là câu trả lời đó là sự thật. Ta mới tin!! Còn không đừng trách Hàn gia ta độc ác!!”

Đặng Dịch nghe thấy vậy cũng lập tức đáp ứng. Dù sao hắn cũng chưa làm gì Hàn Nguyệt Nhi nên cũng không lo. Nam tử hán, đại trượng phu, dám làm dám chịu. Không làm, đừng mơ ta nhận!!

Hàn Huyền nghe thấy Đặng Dịch đáp ứng liền nói:

“Ta hỏi ngươi!! Có phải ngươi và con gái ta đã ngủ với nhau??!!”

Đặng Dịch nghe Hàn Huyền hỏi vậy liền ngẩn người không biết trả lời ra sao... Đúng là hắn và Hàn Nguyệt Nhi đã ngủ với nhau!! Nhưng đã làm cái gì đâu chứ!!

Hắn bây giờ không thể nào nói là chưa được tại lúc nãy hắn đã phát thệ qua. Một lời thế đối với một người thường thì chả có cái ý nghĩ gì cả. Nhưng đối với một tu chân giả mà nói thì đó là một thứ vô cùng thiêng liêng, không một tu chân giả nào muốn phá vỡ lời thề mà mình đã nói ra, nếu không sẽ phải chịu một hậu quả vô cùng kinh khủng...

Chính điều này Hư Vô Tiên Đế đã chứng kiến qua nên Đặng Dịch hắn cũng không muốn liều cái mạng nhỏ nhắn xinh xắn của mình.

Suy nghĩ một chút, Đặng Dịch liền cắn răng nói:

“Đúng là như vậy.!! Nhưng mà......”

Hắn còn chưa giải thích xong thì đột nhiên cảm thấy một luồng khí thế ập tới, chỉ thấy lúc này Hàn Huyền đã biến mất tại chỗ, lấy một tốc độ không thể tưởng tượng được bay về phía Đặng Dịch.

Đặng Dịch thấy tình cảnh này liền hô lên không ổn, lập tức sẵn sàng đưa Huyết Vương và Huyết Nhất vào trong Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới....

Nhưng mà hành động sau đó của Hàn Huyền làm cho hắn ngẩn cả người...

Hàn Huyền lao đến chỗ Đặng Dịch không lại hề ra tay đánh người, không hề có một chút sát khí, mà đột nhiên đứng bên cạnh Đặng Dịch khoác tay lên vai của hắn sau đó cười to nói:

“Ha ha ha ha ha!! Tốt tốt tốt, cuối cùng ta cũng có con rể!!! Tốt tốt... Tốt vô cùng!!.”

Đặng Dịch nghe xong được lời này của Hàn Huyền thì sắc mặt lập tức trở nên khó coi:

“Ta là con rể của ngươi hồi nào!! Đừng nói linh tinh.!!”

“Thế ta hỏi lại một lần nữa! Có phải ngươi đã ngủ cùng một giường với con gái ta đúng không?” - Hàn Huyền sắc mặt trầm lại, nhìn Đặng Dịch một cách nghiêm túc nói.

“Đúng, nhưng mà....”

Không để Đặng Dịch nói hết, Hàn Huyền liền cướp lời, trầm giọng nói:

“Không nhưng nhị gì hết, là đàn ông con trai, dám làm dám chịu. Chả nhẽ ngươi là tên đàn bà? Ăn xong phủi đít mà chạy sao??”

“Ai bảo ta là thằng đàn bà? Ta làm ta nhận, có gì to tát?? Nhưng mà....”

Lần này không đợi Đặng Dịch nói xong, Hàn Vô Khuyết đột nhiên từ đâu nhẩy chồm ra trước mặt hắn, nghiêm túc nói:

“Nhưng cái gì mà nhưng.... Anh rể nha, đừng có chối. Điều mình làm nên chịu trách nghiệm, không lại để người đời cười cho....”

“Nhưng...”

“Vị này tiên sinh, mặc dù ngài là bạn của Huyết Vương.... Nhưng ta vẫn phải nói, là một người đàn ông thì nên chịu trách nghiệm về việc mà mình đã làm. Không thể chối bay chối biến như thế được” – Huyết Nhất lúc này đứng ở một bên cũng tiến lên phía trước nói...

“Ta không phải ý đấy, nhưng mà....”

“Huyết Vương tiên sinh, ngươi cũng nên khuyên bảo người bạn này của ngươi một câu đi, làm người không thể như thế được... Đã làm thì phải chịu trách nghiệm với hành vi của bản thân... Nếu không sẽ bị người đồi khinh bỉ...”

Lần nãy cũng vậy, Đặng Dịch còn chưa giải thích được thì không biết Hàn Thiên Lý đột nhiên từ đâu chui ra, mặt mày nghiêm túc, giọng nói trầm ổn, giống như đang giảng đạo lý làm người vậy đối với Huyết Vương và Đặng Dịch nói.

Đặng Dịch nghe xong những lời này thì thực sự không nhịn nổi nữa, rống lên:

“Ta không có....”

Nhưng lần này hắn còn chưa nói xong câu “ngủ với con gái ngươi” thì đột nhiên hệ thống lên tiếng:

“Ting”

“Cảnh bảo!! Ký chủ không thể vi phạm lời thề.”

Nghe thấy hệ thống thông báo như vậy, Đặng Dịch lập tức vội vàng sửa lại lời lói.

“Ta không có ý như vậy, ta chỉ muốn nói là ta còn chưa có làm...”

Về sau của câu nói 'làm gì Hàn Nguyệt Nhi' thì cả mấy người đều đồng thanh:

“Ngươi không thể chối cãi như vậy, hãy làm sao cho xứng đáng với mặt của người đàn ông!!”

Đặng Dịch thấy mấy người đều đồng thanh nói mình như vậy liền không thể nào chịu đựng nổi nữa, rống lên:

“Cái đậu xanh!! Ừ đấy ta ngủ với con gái ngươi đấy thì sao?? Ta chịu tránh nghiệm là được chứ gì?!!”

Đặng Dịch vừa dứt lời, liền quay đầu đi về phía truyền tống trận, không thèm để ý gì đến mấy người này nữa...

Mấy người Hàn Huyền, Hàn Vô Khuyết, Hàn Thiên Lý nghe được lời của Đặng Dịch thì trên mặt cùng nở một nụ cười bỉ ổi vô cùng, giống như vừa thực hiện được một kế hoạch gì đó vô cùng to lớn vậy!!!

Khí thấy Đặng Dịch quay đầu , khó chịu đi về phía truyền tống đài thì Hàn Huyền vội vàng vừa cười vừa hô to:

“Này....Con rể yêu quý, đừng đi vội thế chứ!!!”

Nhưng Đặng Dịch thừa hơi đi đâu đi phản ứng hắn, lập tức khó chịu biến mất ở truyền tống đài. Mặc kệ chuyện còn lại Huyết Vương giải quyết...

...

Huyết Vương đứng ở một bên cũng thực sự cũng không nhịn nổi nữa hơi mỉm cười, nói:

“Đặng Dịch hắn đã về Huyết Thần Điển rồi, nếu không ngại thì mọi người cũng vào một chuyến?”

Huyết Vương vừa dứt lời, người của Hàn gia đều ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta. Bọn chưa vào Huyền Thần Điện bao giờ, chưa được sử dụng truyền tống trận bao giờ nên cũng có chút tò mò... Nhưng vẫn phải đợi gia chủ Hàn Huyền đưa ra quyết định...

Hàn Nguyệt Nhi đứng ở một quan sát hết toàn bộ, nàng biết cha nàng đây là cố tình đặt Đặng Dịch vào thế khó. Nhưng nàng cũng đành chịu, đã lỡ mồm nói ra mình cùng người ta ngủ với nhau rồi, nếu không lấy được Đặng Dịch mà chuyện này truyền ra ngoài thì sợ cho đến khi chết già cũng chả có ai đến rước nàng đi...

Mặc dù không có tình cảm gì cả, nhưng mẹ nàng cũng đã từng nói qua, tình cảm con người có thể từ từ bồi dưỡng. Hồi xưa mẹ nàng và cha nàng cũng vậy, cưới nhau sau mới dần dần yêu thương nhau...

Thấy vẻ mặt lưỡng lự của cha nàng khi nghe được lời đề nghị của Huyết Vương thì nàng lập tức nói:

“Cha, ngươi và người ta cũng đã phát thệ rồi, còn lo lắng gì nữa... Theo con, trong đấy có vô số thứ hay đâu!!”

Hàn Huyền nghe con gái mình nói vậy thì dịu dàng vỗ vỗ cái đầu của nàng một chút,rối cười nói:

“Được, vậy phiền ngươi dẫn chúng ta đi một chuyến...”

P/s : Đang viết chương tiếp...

★ ★

ღCủ Hành Thần Bíღ 

ღTks Allღ

28 ★ 8 ★ 2016