Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 7: Cái này cũng bạo saoo!!!




Đặng gia , hôm nay là ngày mà các con em đệ tử 16 tuổi mà không đạt được Luyện Bì tam trọng cảnh giới phải rời khỏi gia tộc. Tổng cộng có 26 người , và tất nhiên có cả Đặng Dịch , chỉ thấy 26 người này trên mặt đều tràn đầy vẻ bi thương , bọn hắn phải rời xa gia đình , ra khỏi gia tộc , phải đối mặt với bao nhiêu hiểm nguy ở bên ngoài , có khi phải bỏ mạng ở bên ngoài lúc nào không ai hay…

Trước khi rời đi tất cả 26 người đều nhận được được 50 Kim tiền , nói lớn cũng không phải là lớn , nói nhỏ thì lại càng không . Đặng gia làm vậy đều là có lý do , bọn họ không muốn sau khi rời khỏi gia tộc rồi , những người này sẽ sinh ra lòng oán hận , không muốn tạo thêm bất cứ phiền phức nào vì đâu ai biết được , những người này ra ngoài lại đạt được kì ngộ gì đó mà trở nên cường đại , Đặng gia chả muốn kéo thêm thù oán làm cái gì cả.

Sau khi phân phát đồ xong , tất cả mọi người đều xuất phát đi ra khỏi Đặng gia , bắt đầu cuộc sống mới của mình ở bên ngoài . Duy nhất chỉ có Đặng Dịch là lẳng lặng đứng đó , vì ai bảo hắn được phái đến cái gì gì đó sơn trang đâu , tất nhiên là có người hộ thống rồi…..

Sau khi tất cả mọi người rời đi Đặng Dịch bỗng nhiên cười hơ hơ nói :

“Ông nội à , cha mẹ con đâu , cha mẹ có đi cùng con không….” – Đã bị coi là ngớ ngẩn thì tất nhiên hắn phải diễn cho xong màn diễn này chứ….

Đặng Chính Minh cũng hơi ngẩn người ra một chút , mắt có chút ướt át nói : “ Cháu ngoan , chuyến này ngươi phải đi một mình , đến một nơi xa xôi , có thể….”

“ Lão già chết tiệt ông nói cái gì vậy hả”

Còn chưa đợi Đặng Chính Minh nói hết thì một giọng hơi khàn khàn vang lên . Chỉ thấy phía sau nhà đi ra một lão bà , người này không ai khác chính lão phụ có mặt lúc Đặng Dịch sinh ra , chính là bà nội của Đặng Dịch và là vợ của gia chủ Đặng Chính Minh – Kim Hoa , theo phía sau bà còn có ba người Đặng Thanh Sơn , Phương Hoàng và Đặng Thiên. Thấy những người này thì Đặng Dịch cười tươi như hoa vui vẻ chào hỏi :

“Bà nội , cha , mẹ , đệ đệ ngoan , mọi người cũng đi cùng con phải không nào….”

Nghe vậy , Kim Hoa có chút buồn phiền , Đặng Thanh Sơn thì thở dài một chút còn Phương Hoàng không nhịn rơi nước mắt…

Kim Hoa thấy tình cảnh này nhẹ nhàng xoa đầu Đặng Dịch nói :

“Dịch nhi , bà bà thấy con cũng lớn rồi , lần này nha , ông và bà ra thử thách cho con là phải đến Thanh Phong sơn trang là trang chủ ở đó , con phải cố gắng cai quản cho tốt… mọi người sẽ rất nhớ Dịch nhi nha , con có làm được không nào”

Đặng Dịch nghe vậy trong lòng cũng cười khổ , nhưng bên ngoài thì trả vờ mặt nghệt ra một lúc rồi ra vẻ buồn bãi nói:

“Dạ , con biết rồi thưa bà nội , con sẽ cố gắng , mọi người nhớ thường xuyên đến thăm con nha……”

Phương Hoàng lúc này đã không chịu nổi nữa , chạy đến ôm chầm lấy Đặng Dịch vừa khóc vừa nói :

“Hu hu hu!! Con ngoan của ta , con trai ngoan ngoãn đáng yêu của ta , lần này con đi đường nhớ cẩn thận , nhớ giữ gìn sức khỏe thật tốt....”

Đặng Dịch trong lòng cũng trở nên thật ấm áp , tình thương gia đình nha…..VẪN LÀ NHẤT!!! Hắn xúc động nhưng vẫn cười ngơ ngơ trả với:

“Mẹ, người không phải lo cho con , con trai mẹ đã lớn như này , người không thấy sao.. con lớn rồi nha”

Vần phần Đặng Thanh Sơn thì không có khóc lên như vậy mà chỉ hơi nghẹn ngào nhắc nhở vài câu…

Sau khi nói chuyện được một lúc thì Đặng Dịch hơi hơi cúi người rồi cười hơ hớ :

“Ông nội , bà nội , cha , mẹ và đệ đệ nữa , con đi nha , mọi người nhớ bảo trọng , phải nhớ đến con nha , có một ngày con sẽ về nhà thăm tất cả mọi ngườiiiii!!!!...”

Nói xong hắn xoay người đi ra ngoài , khi vừa đến cổng thì một tiếng non nớt vang lên phía sau..

“Đại ca!!! Người nhớ bảo trọng , mau chóng trở về dậy…..chơi với đệ nữa nhaaaa!!” – Chỉ thấy cả buổi không nói câu nào Đặng Thiên nước mắt chảy ròng ròng , giơ cao tay , hét thật to về phía Đặng Địch.

Thấy vậy , Đặng Dịch cũng nhìn Đặng Thiên cười nhẹ một cái rồi cũng hét lên : “Chắc chắn rồi….ở nhà nhớ nghe lời mọi người rõ chưa!!”

Bước lên xe ngựa đã chuẩn bị sẵn , quay đầu lại nhìn mọi thứ một lúc , hắn hơi thở dài . Dù sao cũng ở nơi này 16 năm trời , rời đi cũng có chút buồn buồn , một cảm xúc rất khó tả ,… không nói nên lời….

……

Ngày hôm sau , toàn bộ Thiên Chân thành trở nên cực kì náo nhiệt , có hai tin tức cực kì nóng hổi . Thứ nhất là Thiên Chân bảng đã dược tổng hợp đầy đủ , Thứ hai là đại thiếu của Đặng gia Đặng Dịch đã bị đuổi khỏi gian tộc , điều đến một nơi hẻo lánh , cách khá xa Thiên Chân thành . Tất cả mọi người đều bàn luận ầm ỹ , người thì cười trên nỗi đau của người khác , người thì có chút cảm thông, người thì lại khinh bỉ , một phế vật đần độn như vậy thì chả cần quan tâm đến làm cái đếch gì….

Rồi mọi chuyện cũng nhanh chóng hạ nhiệt khi mà Thiên Chân bảng được thông báo . Trong danh sách có 10 người , tổng hợp 10 thiên tài dưới 20 tuổi của Thiên Chân thành , được xếp theo thứ tự :

• 1 . Hoàng Thiên Khiếu - 20 tuổi – Võ Đồ Hậu kỳ

• 2 . Phương Tuyết – 17 tuổi – Võ Đồ Trung Kỳ

• 3 . Phương Thành – 20 tuổi – Võ Đồ Trung Kỳ

• 4 . Trương Hoành – 19 tuổi – Võ Đồ Sơ Kỳ

• 5 . Đặng Hải – 18 tuổi – Tiên Thiên Hậu Kỳ

• …..

• 9 . Đặng Thiên – 10 tuổi – Hậu Thiên Trung Kỳ

• 10 . Long Phi – 18 tuổi – Hậu Thiên Trung Kỳ

Sau khi nhìn qua danh sách tất cả mọi người đều bị chấn động , Đặng gia thật là quá kinh khủng qua , Đăng Thiên mới 10 tuổi mà đã đạt đến Hậu Thiên Trung Kỳ quá thực là yêu nghiệt , kinh khủng vô cùng để đạt được đến Hậu thiên , là phải cảm nhận được linh khí , không có biết bao nhiêu người bị kẹt lại ở Luyện Bì Tam trọng chỉ vì không thể cảm nhận được linh khí , không thể chân chính trở thành người luyện võ nha….

Vậy mà chỉ với 10 tuổi đã đạt đến Hậu Thiên Trung Kỳ thì khi 18, 19 tuổi đây , có khi đã đạt đến Võ Sư rồi không biết chừng…….

…….

Trong khi cả Thiên Chân thành đều ầm ỹ vì Đặng Thiên đây thì Đặng Dịch của chúng ta lại buồn bực vô cùng . Đã qua khảo hạch được 2 ngày rồi nhưng cái cưỡng chế nhiệm vụ của hắn lại chỉ biểu hiện 99,99% nha. Điều này làm cho hắn rất khó chịu, chả nhẽ có điều gì sai …..Trong lúc đang suy nghĩ , hắn vô ý nhìn về phía ngoài rèm người đánh xe:

“Đậu phộng , không phải vậy chứ”

Hẵn bỗng nghĩ đến một điều gì đó , chửi nhẹ một tiếng rồi bò đến chỗ lão nhân đánh xe cười cười nói :

“Thúc Thúc , thúc thúc , người cũng biết đệ đệ Đặng Thiên của ta đột phá đến Hậu Thiên Trung kỳ rồi nha..…”

Lão nhân nghe vậy thì hơi ngẩn người một chủt , rồi giật mình nói :

“ Đại thiếu gia , người cũng không phải đùa ta nha, theo ta nhớ tháng trước tiểu thiếu gia mới có Luyện Bì Tam trọng cảnh giới nha , làm sao đã đến Hậu Thiên Trung Kỳ được”

Xác thực , hắn chỉ là một tên đánh xe trong Đặng gia mà thôi , làm sao mà có quyền xem khảo hạch gia tộc ngày hôm qua . Còn hôm nay đã phải lên đường từ sớm nên còn chưa kịp xem cái Thiên Chân bảng nha. Nhưng hắn cũng có chút tin tưởng , hắn biết đại thiếu gia đầu óc có vấn đề , chả tội gì lừa mình cả…..

“Thật sự , người thật sự không biết, hôm qua ta tại trong Võ trường nghe được mọi người đều bàn tán xôn xao mà , cái gì mà Hậu Hậu Trung Trung ý tưởng người biết đây , vậy thôi , ta vào đi ngủ đây…”

Đặng Dịch trả lời có chút buồn bực , hắn quay đầu vào trong buồng , nhưng khi vừa mới đặt mông ngồi xuống thì hắn lại cười toe toét . bởi vì hắn nghe thấy tiếng thông báo liên tiếp vang lên trong đầu.

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ hoàn thành cưỡng chế nhiệm vụ : Đào tạo thiên tài để tất cả mọi người đều công nhận (100%)”

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ đạt được Quà Tân thủ*1”

“Phải chăng sử dụng??”

“Dùng , tất nhiên dùng rồi” – Đặng Dịch vội vã đồng ý

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ sử dụng thành công”

“Nhận được Quà cấp 10*1”

“Nhận được EXP đan*1”

“Nhận được Linh Nguyên Đan*10”

“Nhận được Bình HP*10”

“Nhận được Linh Khí đan*10”

“Nhận được Hạ Phẩm Linh Thạch*5”

Nghe vậy Đặng Dịch liền phê rồi , quá sung sướng rồi , vội vã kiểm tra thông tin từng vật phẩm

• Quà cấp 10 : (Có quà cấp 20)

• EXP đap : Lập tức tăng 100 exp

• Linh Nguyên Đan : Phụ trợ tu luyện , luyện hóa xong nhận được 200 Linh Khí (Dưới võ đồ cảnh giới sử dụng)

• Bình HP : Hồi phục 60HP/1s trong vòng 1 phút

• Linh Khí đan : Hồi phục lập tức 600 Linh Khí

• Hạ Phẩm Linh Thạch : Ẩn chứa 10000 Linh Khí

Kiểm tra xong một lượt , Đặng Dịch có chút ngớ ngẩn rồi . Bình HP nha , hồi máu nha , khác gì mình sẽ bất tử đâu rồi.Thật là vô lượng. Trong lúc còn đang ngẩn người , hắn thấy hơi ngứa ngứa phía đùi . liền vỗ tét một cái thì hệ thống lại vang lên

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ giết chết “Muỗi Ca” đạt được 1 EXP – 1 Đồng Tệ- 1 Tích Phân”

“Vì lần đầu ký chủ đánh quái được EXP , nên hệ thống ban thưởng cuồng bạo thuộc tính”

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ đạt được Hấp Tinh Đại Pháp*1(Thần cấp)”

“Chúc mừng ký chủ đạt được một lần may mắn rút thưởng”

Đặng Dịch nghe ngẩn người xong đó cười to :

“Cái đậu xanh , giết cái con này cũng bạo đồ saooo!!! , không được , hôm nào ta phải đi giết mấy con gà vịt gì đó , có khi còn bạo nữa nha…đến lúc đó thì ….hớ hớ hớ …...”

Trong khi Đặng Dịch còn đang yy tự sướng thì tiếng hệ thống lại vang lên..

“Ting”

“Vì chỉ có những tên đần độn mới không học thần cấp công pháp , mà hệ thống không phục vụ những thể loại như vậy nên hệ thống sẽ cưỡng chế học tập để ký chủ đỡ lòi ra bản tính ”

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ học được Hấp Tinh Đại Pháp(Thần cấp)”

Đặng Dịch : “………”

Thật là hắn cũng bó tay với cái hệ thống này , con mụ nó , quá cực phẩm rồi…..

๖ۣۜOnion๖ۣۜThầnßíღ truyện đầu tay , xin đọc giả ủng hộ và ấn nút *cảm ơn* ở phía dưới để tác giả có động lực viết - Tks All