Cuộc Đời Định Mệnh

Chương 89: Kế hoạch (6)




- Xin chào - Huy bắt tay một người đàn ông mặc vest lịch sự

- Tôi là Ben, giám đốc điều hành của Bells, rất hân hạnh được gặp mặt - người đàn ông đó cũng bắt tay lại

- Tôi là Huy, chủ tịch tạm thời của Văn thị, còn đây là An, trợ lí chủ tịch - Huy giới thiệu

- Chào cô... mời ngồi - Ben ra hiệu

- Cám ơn - Huy và nó đáp lễ

- Gọi món đi, cứ tự nhiên nhé! - Ben nói

- Em ăn gì? - Huy hỏi nó

- Gì cũng được

- Vậy, cho tôi 2 phần bít tết và salad thập cẩm. Cám ơn!

- Ngài dùng gì ạ? - phục vụ quay sang Ben

- Cá hồi xông khói và nộm rong biển - Ben nói

- Xin quý khách đợi trong ít phút! - anh phục vụ nói rồi đi về phía bếp

- Không biết hôm nay ông có chuyện gì chỉ giáo? - Huy hỏi

- Phải chăng là về 5 mẫu sản phẩm mà Văn thị mới tung ra? - nó lên tiếng

- Cô đây quả là hiểu ý người khác - Ben khen ngợi

- Không dám nhận lời khen của ông - nó khách sáo

- Mấy mẫu đó thật sự rất đẹp và mới lạ - Ben nói

- Cám ơn ông - nó nói

- Khá lâu rồi làng thời trang chưa cho ra mắt sản phẩm về đề tài đường phố - Ben nói

- Ông Ben, tính tôi không thích lòng vòng... ông có thể đi thẳng vào vấn đề - nó bắt đầu khó chịu

- Được, vậy tôi sẽ nói thẳng. Liệu có phải là Văn thị đã đi quá giới hạn trong lần ra mắt vừa rồi không?

- Ý ông vượt quá giới hạn là sao?

- Bells vẫn chưa đóng góp ý kiến gì cơ mà? Tại sao đã vội vã tung ra thị trường rồi? Nhỡ có sai sót gì thì sao?

- Ông đang lo lắng cho sản phẩm của Văn thị hay là của Bells?

- Cô...

- Hai người bình tĩnh nào! - Huy can ngăn trước khi núi lửa phun trào

- Cô vẫn không cảm thấy Văn thinh đang sai sao?

- Tại sao lại sai? Chúng tôi chẳng làm gì phạm lỗi hay phạm pháp cả! Tất cả mọi thứ đều rõ ràng, minh bạch và đúng đắn

- Mọi khi các sản phẩm của Văn thị đều là mẫu của Bells mà?

- Thì sao? Chúng tôi được quyền tự cung tự cấp mà? Mọi khi là do thiết kế của Văn thị chưa tốt, nên mới phải liên kết với Bells các ông. Bây giờ OP, nói rộng hơn là thời trang của Văn thinh có thể tự đưa ra mẫu rồi! Có lẽ hợp đồng phải xem xét lại

- Cô dám?

- Có gì mà không dám? Văn thị cho ông 2 lựa chọn: 1 là hợp đồng được điều chỉnh, 2 là tình hữu nghị giữa Bells và Văn thị tới đấy chấm dứt

- Các người có thể làm gì?

- Những gì mà ông không thể! - nó quả quyết

- Được, vậy tôi sẽ đợi!

- Cứ tự nhiên... - nó nhún vai - đây chưa phải là điểm dừng đâu

- Nâng ly vì sự hợp tác giữa chúng ta! - Ben cầm ly rượu lên

- Hi vọng ông sẽ có một quyết định sáng suốt - nó và Huy cùng nâng ly

- Mời dùng bữa - Ben nói

- Cám ơn ông - Huy nói

...

- Một con nhãi ranh thì làm được gì! - Ben bực bội

- Anh tính làm sao? - vợ Ben hỏi

- Cứ đợi xem, nói thì giỏi, châc gì đã làm được? Chỉ sợ tới thời hạn kí hợp đồng, chúng lại phải van xin hợp tác đấy chứ! - Ben cười mỉa

...

- Em nghĩ liệu ông ta có bị giao động không? - Huy hỏi

- Một chút... chắc chắn một lão cáo già trong thương trường như ông ta thì sẽ không bị đáng gục hoàn toàn bởi mấy lời nói ban nãy đâu! Ổng đang chủ quan mà đợi ta ra đòn đấy!

- Em hay thật! Ra mắt sản phẩm để chứng tỏ mình có thể tự thân vận động

- Chuyện... Quỳnh An này là ai chứ? À mà này, lúc nãy em có hơi...

- Có sao đâu! Anh có biết nói gì đâu!

- Thật hả? Có thể thông cảm được sao?

- Đáng khen mới đúng!

- Với lại, lô hàng sau chỉ bằng 2/3 lô đầu thôi nhé!

- Tại sao? Hàng bán rất chạy mà?

- Người ta sẽ mua 2 lần sao? Vả lại, càng ít càng hiếm. Như vậy những chiếc cuối có thể siết giá và sẽ tạo ra 1 làn sóng săn hàng vào những đợt sản phẩm khác

- Ừm, có lí...

- Còn 2 tuần rưỡi nữa đúng không?

- Chính xác là 2 tuần 4 ngày

- Về nhà nhanh đi, em muốn bàn với mọi người chút việc

- 10 phút nữa là tới nhà rồi