Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 211: Họp phụ huynh (2)




Chu Quốc Cường có chút chán nản vì mình quá kích động, tự nhắc mình phải bình tĩnh, bọn nhỏ đều đứng đằng sau phía cuối phòng học nhìn đấy, ở đây còn có nhiều phụ huynh, thầy cô giáo như vậy, ngàn vạn lần không lên làm mất mặt con gái Chu Tiểu Vân.

Nghĩ như vậy, cuối cùng Chu Quốc Cường cũng trấn tĩnh lại, nâng ghế lên về vị trí cũ rồi đứng tựa vào giống như một học sinh lưng thẳng tắp.

Nghê Lượng bắt đầu giới thiệu: “Thưa các bậc phụ huynh, đây chính là ba của bạn Chu Tiểu Vân lớp chúng ta. Chu Tiểu Vân là một nữ sinh có hạnh kiểm tốt, học sinh giỏi toàn diện, nhiệt tình học tập nghiêm túc và kiên định, từ đầu năm đến nay thành tích đều rất tốt, luôn ở trong top ba của lớp. Sau đây xin mời ba của bạn Chu Tiểu Vân lên nói đôi lời về phương pháp giáo dục con gái của mình.”

Các bậc phụ huynh vỗ tay hưởng ứng.

Chu Quốc Cường nghĩ thầm, hôm nay bằng bất cứ giá nào, tốt xấu gì mình cũng phải nói nhiều hơn vài câu, lúc đầu bộ dạng khách sáo giống như giao tiếp với mọi người lúc bình thường, khiêm tốn một phen sau đó trọng tâm chính là khen ngợi Chu Tiểu Vân:

“Nói đến giáo dục con gái, điểm này tôi rất xấu hổ, bởi vì tôi chỉ là nông dân đến một chữ to cũng nhận ra, cả ngày bận rộn buôn bán nhỏ ở nông thôn chu cấp cho con cái ăn học, vì vậy chưa thể nói tới được giáo dục gì.

Chu Tiểu Vân nhà tôi từ lúc bắt đầu lên sơ trung học đều thuê phòng trọ bên ngoài, đến bây giờ cũng được khoảng hai năm. Mỗi ngày đều tự mình nấu cơm, bây giờ còn phải chăm sóc em trai nữa, thực sự rất có năng lực.

Tất cả đều dựa vào chính mình, thành tích đều là tự mình cố gắng giành lấy tất cả, người làm ba như tôi đây cảm thấy rất hổ thẹn, không có năng lực gì giúp đỡ trên phương diện học tập. Tôi chỉ mong kiếm thật nhiều tiền cho con cái thêm chút sinh hoạt phí để chúng được ăn ngon mặc đẹp.

Tôi nghĩ đây cũng là trách nhiệm của bậc làm cha mẹ như chúng ta!”

Chu Quốc Cường ăn nói thật thà khiến không ít phụ huynh đồng tình, có người dẫn đầu vỗ tay.

Lúc Chu Quốc Cường ngồi xuống vụng trộm quay đầu lại nhìn Chu Tiểu Vân một cái, nhìn thấy con gái hài lòng hướng về phía mình giơ ngón tay cái lên, tâm tình Chu Quốc Cường cuối cùng cũng bình ổn.

Chờ mấy vị phụ huynh thay mặt phát biểu xong chính là thời gian tự do trao đổi. Phụ huynh có thể tùy ý đưa ra câu hỏi cũng có thể trao đổi riêng với thầy cô giáo.

Bầu không khí bắt đầu nhộn nhịp. Ai không muốn thừa dịp này hỏi thăm một chút tình hình thành tích của con mình có khả năng vào trường trung học trọng điểm hay không.

Chu Quốc Cường nói chuyện với mẹ Lâm Ba ngồi cùng bàn.

Bây giờ, yêu cầu của mẹ Lâm Ba đối với Lâm Ba giảm đi không ít, từ lúc thân thể Lâm Ba bình phục lại bắt đầu đến trường đã nói với Lâm Ba con thích học trường gì thì học, mẹ đều ủng hộ con. Tươi cười trên mặt Lâm Ba càng ngày càng nhiều, tự nhiên trong lòng người làm mẹ cũng được an ủi, thành tích dù có quan trọng cũng không quan trọng bằng thân thể mạnh khỏe của con cái!

Mẹ Lâm Ba có ấn tượng rất tốt với Chu Tiểu Vân, quan tâm hỏi Chu Quốc Cường sau này có dự định gì cho con gái chưa.

Chu Quốc Cường thật thà cười nói: “Chỉ cần nó thích. Thích học trường gì đều theo ý nó.”

Hai “đại nhân” tìm được tiếng nói chung trò chuyện rất vui vẻ.

Các học sinh đứng phía sau cũng bắt đầu nói cười rộn ràng. Chu Tiểu Vân và Lưu Lộ thường xuyên tán gẫu về vấn đề thi vào cấp ba, Chu Tiểu Vân hỏi: “Lưu Lộ, hình như ba cậu yêu cầu cậu rất cao đúng không, vừa rồi lúc phát biểu nói muốn cậu thi đậu lớp tăng cường của trường cấp ba Anh Minh cơ mà.”

Vẻ mặt Lưu Lộ nhăn nhó thở dài: “Đúng vậy, cũng không ngẫm lại nhân số lớp tăng cường ít như vậy, các trường trung học trong nội thành lại thêm các trường trung học ở huyện khác nữa không biết có bao nhiêu học sinh tới thi. Trường cấp ba Anh Minh, lấy một trăm người đầu tiên chia thành hai lớp tăng cường, đâu có dễ dàng thi đậu như vậy! Ba tớ kì vọng vào tớ quá nhiều.”

Thực ra mục tiêu của Chu Tiểu Vân cũng giống vậy, có điều không phải yêu cầu của người nhà mà là mong muốn của chính cô, đặt ra mục tiêu vì chính mình. Đều nói không lên cấp ba chính là tiếc nuối, đời người không toàn vẹn, cô vẫn coi chuyện kiếp trước bỏ học sớm là tiếc nuối lớn nhất, kiếp này nhất định phải vào học ở trường cấp ba tốt nhất mới được.

Sau khi an ủi Lưu Lộ mấy câu, Chu Tiểu Vân hỏi mong muốn của chính Lưu Lộ: “Cậu định thi trường nào? Chẳng lẽ cậu không muốn lên cấp ba à?” Thành tích của Lưu Lộ rất tốt thi vào trường cấp ba Anh Minh hẳn là không có vấn đề gì.

Lưu Lộ lắc đầu nói: “Thực ra tớ định thi vào trường sư phạm, sau ba năm có thể làm giáo viên tiểu học, tớ cảm thấy như vậy cũng rất tốt. Cần gì phải thi Đại học chứ!” Đây chính là nguyện vọng thực sự của Lưu Lộ, ngay từ nhỏ cô đã quyết định làm một giáo viên tiểu học.

Chu Tiểu Vân cười nhạo nói: “Ba mẹ cậu sẽ đồng ý sao?”

Lưu Lộ nói: “Đương nhiên không đồng ý. Bắt ép tớ vứt bỏ ý định này không thi cấp ba không được. Tớ cũng không hiểu, nhỡ may sau này thành tích ở cấp ba không tốt, không thi đỗ đại học vậy phải làm thế nào?”

Nữ sinh lên cấp ba thành tích tụt dốc có rất nhiều ví dụ, đều nói nữ sinh lên cấp ba tâm lí sẽ thay đổi còn có thể phân tâm vào chuyện yêu đương, Lưu Lộ luôn lo sợ mình cũng sẽ giống như vậy, nghĩ thầm tốt nhất là sớm thi vào trường sư phạm!

Chu Tiểu Vân nghĩ, Lưu Lộ nói cũng rất có lý, mỗi người có một lí tưởng cũng không sai, đáng tiếc đã định trước Lưu Lộ phải nghe ý kiến người trong nhà, ý kiến của chính cô không quan trọng.

Lý Thiên Vũ đứng phía sau hai tai vểnh lên một mực nghe trộm, lúc này không nhịn được nói chen một câu: “Chu Tiểu Vân, sau này cậu định thi trường nào?”

Lưu Lộ nhanh nhảu trả lời: “Đương nhiên là lớp tăng cường của cấp ba Anh Minh rồi. Cái này còn phải hỏi!” Thành tích của Chu Tiểu Vân tốt như vậy, trong khối cũng có thể nằm trong top đầu. Khả năng thi đậu rất cao.

Chu Tiểu Vân mỉm cười, không phủ nhận đương nhiên chính là thừa nhận.

Lý Thiên Vũ tính toán trong đầu. Hiện tại cậu có thể đứng ở vị trí thứ bảy hoặc thứ tám trong lớp, sau này nếu như nỗ lực hơn chưa biết chừng có thể cao hơn một hai bậc, ở trong khối vẫn có thể xếp trong top năm mươi, sáu mươi. Tính như vậy khẳng định thi đỗ vào cấp ba Anh Minh không có vấn đề gì, quan trọng làcó thi được vào lớp tăng cường hay không thì vẫn rất mơ hồ.

Không biết ai là người nghĩ ra lớp tăng cường này, trong lòng Lý Thiên Vũ vô cùng oán giận.

Các học sinh tất nhiên bàn luận sôi nổi. Các phụ huynh thảo luận còn nhiệt liệt hơn. Nghê Lượng cố ý chuyển trọng tâm đến phụ huynh của nhóm hạt giống* mình xem trọng, trao đổi ý kiến riêng với từng người. (hạt giống: những người xuất sắc nhất trong một tập thể)

Chu Quốc Cường thấy Nghê Lượng nói Chu Tiểu Vân có hi vọng đứng trong top một trăm thì cười không thể khép miệng được. Có con gái như vậy hôm nay ở trong phòng học ông cảm thấy đặc biệt hãnh diện tự hào.

Đợi buổi họp phụ huynh kết thúc trời cũng đã tối mịt, Chu Quốc Cường cho cả hai người Chu Tiểu Vân và Tiểu Bảo lẫn xe đạp lên xe ba bánh rồi lái xe về nhà.

Đại Bảo ngồi xe đã về tới nhà từ sớm, cảm thấy hứng thú đối với chuyện họp phụ huynh hôm nay, quấn quít lấy Chu Quốc Cường hỏi hôm nay ông nói những gì.

Triệu Ngọc Trân cũng rất tò mò. Nghe Chu Quốc Cường kể lại sinh động như thật Triệu Ngọc Trân hận chính mình không thể đi họp phụ huynh.

Nhị Nha còn nhỏ rất tinh ranh an ủi Triệu Ngọc Trân: “Mẹ, sau này đến lúc phải đi họp phụ huynh, mẹ đi họp cho con nhé.” Triệu Ngọc Trân cười ôm con gái nhỏ một cái.

Chủ đề kế tiếp dĩ nhiên là nói tới nguyện vọng của Chu Tiểu Vân. Lúc trước Đại Bảo cũng kiên trì tự mình điền nguyện vọng. Vì thế vợ chồng Chu Quốc Cường rất dân chủ hỏi nguyện vọng một của Chu Tiểu Vân.