Cuộc Sống Ngốc Manh Của Tiểu Vũ Trụ

Quyển 1 - Chương 3: Fan não tàn hỏi thăm về đời tư của đại thần




Thời gian: ngày 11 tháng 1 năm 2013

Địa điểm: Hiện trường YY mừng sinh nhật Hủ văn đàn

Hủ văn đàn là một diễn đàn về tiểu thuyết BL tương đối sôi nổi, hôm sinh nhật trong phòng YY nhân số đã vượt quá dự liệu ban đầu. Buổi tiệc được tiến hành rất thuận lợi, thẳng đến sau cùng mở màn trò hay nhất, càng làm dậy lên cao trào trước nay chưa từng có.

Bởi vì lúc trước vẫn tuyên truyền sẽ có khách mời thần bí, người đi dự sinh nhật nhịn không được đều tự suy đoán sẽ không phải là bản mệnh của mình chứ. Đến khi nêu tên khách mời lên, rất nhiều fan của Trắc Thành Phong đều mang theo hi vọng, tuy nói đại thần nhà mình bình thường đều rất khiêm tốn, nhưng mà… Vẫn không khỏi khiến bản thân có chút chờ mong? Hơn nữa, thái độ của đám Trúc Hoa lại ái muội như vậy, thực sự là làm cho người khác phải hoài nghi, dù sao hiện tại danh tiếng của Trắc Thành Phong cũng đang vang xa, nếu thật sự có thể mời đại thần đến, vậy vị khách thần bí kỳ này chắc chắn sẽ là người nọ rồi.

Quả nhiên, vừa phát bản ghi âm ra cả kênh YY lẫn diễn đàn đều sôi trào. Không chỉ bởi vì đó là Trắc Thành Phong, hơn nữa còn là vì ——cư nhiên đại thần TMD (con bà nó) lại là nam nhân!

—— xin tha thứ lúc này chỉ có thể dùng ba chữ kia mới có thể biểu đạt được tâm tình khiếp sợ của quần chúng vây xem.

Trong lúc nhất thời các fan trong giới đều bu lại một chỗ, vô cùng náo nhiệt, chỉ trong một đêm phần ghi âm buổi phỏng vấn liền được lưu truyền khắp nơi.

Đương nhiên, những người ở phía sau hậu trường đối với hiệu quả lần này đều có chút đắc ý.

Triêu Văn Hủ Đạo đang quản lý diễn đàn nhéo mặt mạnh một cái: “Quả nhiên, để Trắc Thành Phong trở thành vị khách mời thần bí cuối cùng là hoàn toàn chính xác! Tớ quá sáng suốt! Có chết cũng không còn gì để hối tiếc nữa rồi! Đại thần mở màn cuối V5!”

Phượng Phượng Vu Phi: “Trước đừng quá cảm khái, nhanh đi quản quản diễn đàn nào, bị spam quá dữ rồi!”

Buổi tiệc đã kết thúc hơn một giờ, fan Thành Phong trên Hủ văn đàn vẫn còn đang khí thế ngất trời mà tiêu hóa chuyện trên.

Fan não tàn của Thành Phong 1: “A a a a a a a! Ta không thể tin được vào lỗ tai của mình nữa rồi! Trắc Thành Phong đại nhân lại là nam nhân!!”

Fan não tàn của Thành Phong 2: “Trời ạ!!! Thế giới này quá huyền huyễn!!”

Người qua đường 1: “Trước không phải có người đã đoán là nam sao? Cho các ngươi không tin!”

Fan não tàn của Thành Phong 3: “Thành Phong đại nhân! Em yêu người! Người là nam nhân em càng yêu người hơn!”

Fan não tàn của Thành Phong 1: “Thành Phong đại nhân viết văn thật chăm chút a, tam quan (thế giới quan, giá trị, quan điểm về cuộc sống) thật chính trực, càng thích anh hơn!”

Người qua đường 2: “Thực chịu không nổi đám fan não tàn này.”

Người qua đường 3: “Muốn muốn hỏi một câu, lẽ nào chỉ có một mình ta cảm thấy, người chủ trì cùng Trắc Thành Phong hỗ động rất manh sao? Thanh âm rất có cảm giác CP!”

Fan não tàn của Thành Phong 2: “Lầu trên +1! Hoạt thoát thoát ôn nhu công X trung khuyển thụ a! Nga, không! Lại thêm một đại thần viết văn X fan não tàn! Không được, manh đến độ ta đều chảy máu mũi rồi! Trúc Hoa a, ngươi đừng xóa bài post trên a! Ta ủng hộ ngươi!”

Fan não tàn của Thành Phong 3: “Này này, YY người thật và vân vân, các vị thấy tốt đến vậy sao?”

Fan não tàn của Thành Phong 1: “Ngô, xấu hổ quá, lặn đây.”

Người mới 1: “Mới biết được thì ra Tiểu Vũ Trụ là nam, ta… có phải ta rất lạc hậu hay không?”

Người mới 2: “Bắt tay với lầu trên, không chỉ có mình ngươi. Ta cũng mới biết được Tiểu Vũ Trụ là nam sinh, hơn nữa thanh âm còn hảo manh (つ﹏?).”

Lão nhân: “Vừa nhìn lầu trên là người mới, từ rất lâu Tiểu Vũ ‘Thụ’ đã nói mình là hủ nam rồi.”

Người mới 3: “Tiểu Vũ ‘Thụ’ đại mỹ! XD Thì ra loại sinh vật hủ nam thần kỳ này thật sự tồn tại? Lại nói tới chuyện trước sinh nhật thấy cậu ta quá đắc ý, thì ra là bởi vì thông qua lần sinh nhật này đã thông đồng được Phong đại.”

(Phòng QQ của nhóm quản lý Hủ văn đàn)

Triêu Văn Hủ Đạo: “Phốc ha ha, Tiểu Vũ Trụ, chúc mừng cậu và đại thần nháo ra chuyện xấu. Thế nào? Cảm giác CP với bản mệnh ra sao?”

Phượng Phượng Vu Phi: “Đúng vậy, đúng vậy XD, từ lúc mới vừa bắt đầu cũng không chịu nói, Tiểu Vũ Thụ, có phải là lại vui đến dại người ra rồi không?”

Vương Tiểu Vũ không vui đến dại người, tương phản với đắc ý thì nhiều hơn là có chút xoắn xuýt. “Bí mật” về giới tính của Trắc Thành Phong mọi người đều biết, cậu nhất thời mất đi cảm giác ưu việt trong lòng. Thế nhưng nghĩ lại thì, cậu còn có QQ của đại thần… Hơn nữa, chuyện xấu và vân vân…

Sắc mặt Vương Tiểu Vũ trở nên ửng đỏ, ảo não tưởng: Vạn nhất truyền đến tai Trắc Thành Phong, để anh chú ý tới thì làm sao bây giờ?

Vừa định đăng bài kêu mọi người đừng nói lung tung nữa, Vương Tiểu Vũ lại nhìn trúng những hồi đáp bên dưới.

Mã giáp: “Nói bọn họ thông đồng ta tin, thế nhưng JQ và vân vân tắm tắm rồi đi ngủ đi. Là quà của fan, đại thần không đành lòng cự tuyệt mà thôi.”

Fan não tàn của Thành Phong 2: “Cái gì đó, Tiểu Vũ Thụ vẽ tranh cho Phong đại, không phải Phong đại đều rất thích sao?”

Fan não tàn của Thành Phong 3: “Bức tranh rất đẹp không sai, thế nhưng, internet là internet đời thực là đời thực. Qua cuộc phỏng vấn với Thành Phong, thái độ làm người của anh quá nghiêm chỉnh, đừng tùy tiện YY người ta.”

Thấy những lời hồi đáp, Vương Tiểu Vũ ngây ngẩn cả người. Từ hơn một tháng trước thêm QQ Trắc Thành Phong mỗi lần login sẽ không tự chủ được mà tìm kiếm anh, vì thế còn cho riêng anh vào một nhóm —— chỉ có một mình anh, chỉ cần thấy được anh đang onl, tâm tình của Vương Tiểu sẽ không tự chủ được mà trở nên tốt hơn.

Muốn nói chuyện với anh, lại sợ quấy rầy anh, chỉ khi nghĩ đến một đề tài tự nhiên lại thích hợp Vương Tiểu Vũ mới dám đi chọt anh.

Chẳng hạn như, chúc mừng bộ kịch truyền thanh đầu tiện thuận lợi phát ra!

Lại chẳng hạn như, học trưởng anh xem! Bài post ngày hôm qua anh nói tới, quá mắc cười!

Lại lại chẳng hạn như, học trưởng, thư viện mới của trường em vừa khai trương! Anh xem! Quá ganh tỵ với các khóa sau! Sao em lại không sinh ra trễ vài năm nữa chứ? ┭┮﹏┭┮

Tuy rằng số lần nói chuyện trên trời dưới đất cũng không nhiều lắm, thế nhưng bầu không khí cũng không phải là quá tệ.

Trắc Thành Phong tựa như một đại ca ca, ổn trọng ôn nhu lại hiểu sâu biết rộng, còn có thể săn sóc chiếu cố đến tâm tình của người khác, nói chuyện phiếm với anh chính là một loại hưởng thụ.

Càng ngày Vương Tiểu Vũ càng chờ mong có thể có cơ hội nói chuyện trên trời dưới đất với Trắc Thành Phong. Đây chỉ là một fan bình thường yêu thích bản mệnh nhà mình sao? Cậu không biết. Thế nhưng, chí ít hiện tại cậu đã biết rõ, vào lúc có thể trực tiếp trao đổi với Trắc Thành Phong, cậu đã không còn là một fan thông thường như hàng nghìn hàng vạn fan khác.

************

4 giờ chiều hôm đó, Vương Tiểu Vũ với chỉ số xã giao là con số 0 sau khi tan lớp liền trực tiếp trở về ký túc xá.

Hô —— rốt cục cũng tan lớp, bị thầy giáo tra tấn cả ngày, thật mệt mỏi, may là buổi tối cũng không có lớp nữa.

Bây giờ ở trong nước đang là 12 giờ…

Vương Tiểu Vũ không kịp chờ đợi liền khởi động máy lên Q.

Trải qua hơn một tháng quan sát, Vương Tiểu Vũ đã từ từ thăm dò được quy luật hoạt động của Trắc Thành Phong. Nói như vậy, chỉ cần Vương Tiểu Vũ tan học vào buổi chiều, thông thường đều có thể thấy Trắc Thành Phong đang onl. Bản mệnh nhà cậu chính là điển hình của một người thuộc trường phái ngủ ngày, bình thường đều treo Q đến 1, 2 giờ đêm.

Quả nhiên đang onl!

Vương Tiểu Vũ lầm bầm, vì mình có thể hiểu rõ thời gian làm việc và nghỉ ngơi của bản mệnh nên có chút đắc ý.

Hôm nay phải nói về cái gì đây?

Nhớ đến vấn đề chính mình vẫn luôn muốn hỏi… Ngô, làm sao bây giờ… Thật là muốn hỏi a.

Tuy rằng bầu không khí khi nói chuyện phiếm bình thường rất tốt, nhưng… Nếu… Đi thám thính đời tư người khác và vân vân… Vẫn chưa phải là lúc đi? Hơn nữa trong lòng đã có suy đoán… Nhưng lại…

A a a! Hỏi một chút… Sẽ không có gì đi?

Tiểu Vũ Trụ: “Chọt chọt.”

Trắc Thành Phong: “Ân?”

Tiểu Vũ Trụ: “Học trưởng…Anh sẽ không ngại nếu như em hỏi một vấn đề riêng tư chứ?”

Tim đập như sấm.

Trắc Thành Phong: “Em hỏi đi.”

Trầm mặc gần 3 phút, Vương Tiểu Vũ cắn răng nhắm mắt lại: Quên đi, chết thì chết.

Tiểu Vũ Trụ: “Anh… Là cong sao?” Đáng ghét, mình khẩn trương như vậy để làm cái gì cơ chứ?

************

Hơn một tháng nay, ấn tượng của Chu Phong đối với tiểu học đệ này cũng không tệ lắm. Nhìn bộ dáng cậu cả kinh cũng cảm thấy được thật đáng yêu.

Bởi vì do thói quen, bình thường Chu Phong sẽ thức đêm viết bản thảo, rất nhiều lần trên Q chỉ còn Tiểu Vũ Trụ đang onl.

Thỉnh thoảng cậu sẽ hỏi thăm vài câu, nhưng thật ra lại làm cho Chu Phong vào ban đêm yên tĩnh cảm nhận thêm được một chút ấm áp, thậm chí trong lúc nói chuyện, linh cảm sáng tác sẽ chợt lóe lên, bởi vậy anh cũng rất thích nói chuyện phiếm với Tiểu Vũ Trụ.

Ít nhiều gì thân là một nam nhân ai cũng sẽ có chút chủ nghĩa nam nhân, rõ ràng có thể cảm nhận được sự sùng bái cùng yêu thích của Tiểu Vũ Trụ đối với anh, Chu Phong dĩ nhiên là có chút tự đắc nho nhỏ, bất quá anh thật không có tự kỷ mà đem cái loại này thích này trở thành tình yêu, dù sao, đây chẳng qua chỉ là đang ở trên internet mà thôi, huống chi một đứa nhỏ chừng hai mươi tuổi, có vài phần không khống chế được cảm xúc là rất bình thường, đối với tình yêu lại rất mong manh, sơ ý một chút tựu liền từ fan chuyển thành người qua đường thậm chí còn có thể trở thành anti fan.

Hôm nay đột nhiên cậu đi hỏi tính hướng của mình, ngược lại Chu Phong cũng không muốn giấu diếm.

Trắc Thành Phong: “Đúng vậy.”

Cho rằng đợi không được câu trả lời nên cả người Vương Tiểu Vũ liền cương cứng.

Tiểu Vũ Trụ: “Hở…”

Trắc Thành Phong: “Anh nghĩ đến em đã sớm biết.”

Tiểu Vũ Trụ: “(⊙o⊙) Vì sao lại nói như vậy?”

Trắc Thành Phong: “(^‿^) bởi vì ngày đầu tiên thời điểm Tiểu Triêu thêm Q anh liền hỏi qua.”

Cái gì? Vương Tiểu Vũ kinh hãi.

Cậu ta ra tay nhanh như vậy? Cư nhiên còn dám không nói cho mình biết… Lộn rồi, đời tư của đại thần không thể đi nói tùm lum… Không! Trọng điểm là loại vấn đề này cậu ấy chỉ mới gặp qua lần đầu liền không biết ngượng ngùng mà hỏi?

Tiểu Vũ Trụ: “Nga… Cậu ấy cũng không có nói cho em biết… (≧Д≦) cậu ấy vẫn luôn kín miệng.”

Chu Phong cười cười, đột nhiên cảm thấy hứng thú đối với tiểu học đệ này, liền hỏi: “Vậy, còn em?”

Không nghĩ tới đột nhiên anh sẽ hỏi mình, Vương Tiểu Vũ ngồi không ngay ngắn, cậu suy nghĩ một chút, sau đó thành thật nói: “Em không biết.”

Trắc Thành Phong: “Không biết?”

Vương Tiểu Vũ không tự chủ được gật đầu: “Ân, em làm hủ cũng khá lâu, thế nhưng vẫn giới hạn trong phim và truyện. Không sợ anh chê cười, cho tới bây giờ, em ngay cả mối tình đầu cũng chưa từng có. Cho nên, em cũng không xác định được…”

Trắc Thành Phong: “Em cũng đã 22 rồi đi? Đối với con trai mà nói, như vậy thật hiếm thấy. Em… Có thể không bước lên con đường này thì cũng đừng đi làm gì.”

Có thể không bước lên con đường này thì cũng đừng đi.

Vương Tiểu Vũ lập lại những lời này nhiều lần, trong lòng thấy có chút bất an, rồi lại nhịn không được nghĩ muốn biết càng nhiều chuyện hơn về con người đang ở cách một màn hình máy tính kia.

Tiểu Vũ Trụ: “… Học trưởng, anh đã come out sao?”

Trắc Thành Phong: “Ân. Vừa mới tốt nghiệp đại học cũng là lúc bị cha mẹ bắt được, cứ như vậy liền come out.”

Tiểu Vũ Trụ: “Σ( ° △ °|||)︴ Ặc, bị bắt gặp?”

Trắc Thành Phong: “Ân, lại ngay vào thời điểm thân thiết với bạn trai.”

Thân thiết!?

Ngẩn người, sau đó dùng lực lắc đầu muốn đuổi đi các viễn cảnh đang não bổ trong đầu, Vương Tiểu Vũ nhịn không được lại hỏi: “Ừm…… Hiện tại các anh vẫn còn đang ở cùng nhau sao?”

Không biết có phải là bởi vì bầu không khí quá tốt hay không, mấy năm qua đây là lần đầu tiên Chu Phong có xúc động muốn nói ra hết tất cả.

Trắc Thành Phong: “Ha hả, học đệ em cũng quá bát quái a.”

Vương Tiểu Vũ đang muốn đáp trả là nếu như anh không muốn nói cũng không sao, ai biết Trắc Thành Phong liền gởi liên tiếp hết tin này sang tin khác.

“Đã sớm không còn cùng một chỗ.”

“Sau khi come out, trong nhà cũng sẽ không quản anh. Anh làm nghề biên kịch, mới vừa tốt nghiệp nên chỉ có thể làm trợ giảng cho thầy giáo, tên tuổi cũng không được nổi tiếng, tiền kiếm được rất ít, những bạn học khác cùng chuyên ngành đều đã đổi nghề, chỉ có một mình anh là còn kiên trì.”

“Công việc của cậu ấy cũng không quá thuận lợi, lúc đó bọn anh cùng nhau mướn một căn phòng khá nhỏ, cuộc sống rất túng quẫn.”

“Vốn cho rằng có tình yêu sẽ vượt qua được tất cả. Nhưng không nghĩ tới, không đầy mấy tháng bọn anh bắt đầu vì những chuyện thông thường như tiền thuê nhà và sinh hoạt phí mà cãi nhau.”

“Loại cuộc sống không có tương lai này, về lâu về dài rốt cuộc cậu ấy cũng không chịu nổi, về nhà thi đậu công chức, bọn anh cũng liền cắt đứt. Hiện tại, anh cũng không còn ở Bắc Kinh nữa.”

“Nghe nói năm nay cậu ấy vừa mới kết hôn, phỏng chừng sang năm sau đều sẽ có con rồi đi.”