Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y

Chương 30




Thụ yêu khôi phục linh thức, Tham Oa như nàng mong muốn bồi bên cạnh Tiểu Ngọc, dược thảo thu được xếp thành chồng, cũng đủ cho nàng luyện một đống dược lớn. Chung Ly Tình Nhi quyết định đoạn thời gian này sẽ không lên núi nữa, chừng nào hết dược thảo sẽ lại lên núi hái tiếp.

Nhìn cải trắng ngày càng lớn giống như loại ở Địa Cầu, không có vì thay đổi nơi mà biến dị, điều này làm cho tâm tình nàng vô cùng tốt, đồ ăn bình thường trước kia giờ trở thành thứ nàng muốn ăn nhất, lại nói hương vị cải trắng hẳn không thay đổi.

Cùng hai vị ở trong cung luôn duy trì liên lạc, nàng liền đem chút thuốc bổ vừa luyện ra gửi cho họ, bây giờ ở thế giới này nàng cũng không lo vì không có chỗ dựa vào, đương nhiên điều nàng muốn nhất là đảm bảo độ an toàn của hai người họ.

Dược thảo trồng trong không gian của Tiểu Ngọc phát triển vô cùng tốt, có linh lực thúc đẩy, dùng chúng nó luyện dược còn tốt hơn dược thảo bên ngoài, điều này khiến Chung Ly Tình Nhi vui ra mặt, dù sao, dược thảo cũng là cỏ dại, lúc ấy khi chuyển chỗ trồng nàng cũng lo lắng dược tính sẽ giảm, xem ra không gian của Tiểu Ngọc là bảo bối nha.

Mỗi ngày làm chút chuyện, nhàn rỗi tự tại vô cùng.

“Tiểu thư, bên ngoài có một lão nhân gia muốn gặp tiểu thư.” Thư Dục đi tới, khom mình hành lễ.

Chung Ly Tình Nhi ngẩng đầu liếc hắn một cái, đem nửa bồ hồ lô dùng tưới nước đưa cho Chỉ Hủy, “Tưới hết đám này đi.”

“Dạ.”

Nhận khăn tay Thanh Liễu đưa, Chung Ly Tình Nhi mới hỏi: “Có nói là ai chăng? Ta ở đây không có quen nhiều người lắm.”

“Ông ta không nói, chỉ nói là biết thân phận của tiểu thư, muốn gặp tiểu thư mà thôi, thuộc hạ bảo đám người Mẫn Quang coi chừng ông ta rồi.” Biết thân phận Cửu công chúa không có mấy người, không biết người nọ là địch nhân hay là bằng hữu, chỉ có thể đề phòng trước.

Chung Ly Tình Nhi nhíu mày, biết thân phận nàng? Là thân phận nào của nàng? Thân phận là người thế giới khác hay là thân phận công chúa? Nàng thật sự rất tò mò nha!

“Mời ông ấy vào đi.”

“Dạ.”

Nàng không có về phòng, chỉ đứng ở một bên nhìn Chỉ Hủy tưới nước, Thanh Liễu đem khăn che mặt đưa cho nàng đeo vào, đối với khuôn mặt này, nàng hiện tại rất muốn che giấu nó.

Nghe được tiếng bước chân, Chung Ly Tình Nhi nhìn phía cửa viện, Thư Dục dẫn một lão nhân chậm rãi đi tới, lão nhân này nhìn rất thông thái, nếp nhăn trên mặt có thể kẹp chết con muỗi, lưng có chút còng, chóng quải trượng đi tới, nếu nói ông ta là địch nhân, nàng tin không nổi, dáng người đứng còn không vững có thể giết được nàng sao?

“Thảo dân Tinh Quang Ẩn tham kiến Cửu công chúa.” Lão nhân không có đi quỳ hành lễ, chính là hơi hơi khom người, người như vậy không phải tự giữ thân phận, thì là người có chút bản lĩnh đủ để thanh cao kiêu ngạo, không biết người này thuộc oại nào. Tinh Quang Ẩn sao? Cái tên thật kỳ lạ, trong trí nhớ, Tinh Quang hình như là dòng họ duy nhất, giống như dòng họ của hoàng tộc bọn họ vậy.

“Miễn lễ, Thư Dục nói ông muốn gặp ta, không biết là có chuyện gì?”

Tinh Quang Ẩn ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Chung Ly Tình Nhi,

“Thảo dân muốn theo hầu công chúa.”

Chung Ly Tình Nhi ngoéo miệng, “Ông muốn theo hầu ta làm gì? Hiện tại ta chỉ một cô công chúa lưu lạc dân gian, không quyền cũng không thế.”

Tinh Quang Ẩn cười, nếp nhăn trên mặt như cánh hoa cúc, “Thảo dân không cầu gì, chỉ muốn ở bên cạnh công chúa xác minh một việc.”

Lúc này, Chung Ly Tình Nhi mới phát hiện, giọng nói của lão nhân này không giống như bề ngoài của lão, là giọng nói của một người trẻ tuổi.

“Nếu ta nhớ không lầm, Tinh Quang hình như là một dòng họ đã biến mất, nguyên lai gia tộc này còn có hậu nhân?”

“Thảo dân nguyện theo hầu người.”

Chung Ly Tình Nhi bước đến, nhổ chút lá cây của cải trắng đã hơi úa vàng, “Ông đừng xưng thảo dân, ta nhận không nổi đâu.”

Tinh Quang Ẩn biết điều liền thay đổi, “Ý là công chúa muốn lưu ta lại?”

Chung Ly Tình Nhi ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời xanh thẳm, hôm nay thời tiết có vẻ tốt! “Nếu để người khác biết hậu nhận của Tinh Quang tộc ở chỗ ta, nơi này hẳn sẽ náo nhiệt đây.”

Thanh Liễu, Chỉ Hủy, Thư Dục đồng thời quỳ xuống, cùng nói: “Thuộc hạ sẽ không truyền ra ngoài.”

“Trong cung cũng không truyền?”

“Dạ, thuộc hạ nguyện trung thành với công chúa điện hạ.”

Chung Ly Tình Nhi vừa lòng gật đầu, loại giác ngộ này rất tốt, miễn cho nàng phải dùng thủ đoạn ngăn lại.

“Đứng lên đi, Tinh Quang tiên sinh, có ai biết ông tới tìm ta không?”

Tinh Quang Ẩn lắc đầu, “Thân phận của ta đặc thù, nên đều độc hành.”

Cũng phải, nếu thân phận của ông ta bị lộ ra ngoài, nhất định hoàng thất các nước sẽ phái người lùng bắt cho bằng được.

“Tinh Quang tiên sinh, có một chút ta rất muốn biết.”

“Công chúa mời nói.”

“Tinh Quang tiên sinh là người có tài, vì sao ;lại chọn một vị công chúa không quyền không thế như ta? Chẳng lẽ muốn phụ tá ta làm nên nghiệp lớn?”

Tinh Quang Ẩn cười cười, “Công chúa có phải không quyền không thế hay không trong lòng mọi người đều biết rõ, ta biết công chúa chưa bao giờ có tâm tranh vị, bằng không cũng sẽ không rời khỏi hoàng cung, sở dĩ ta chọn công chúa là khoảng thời gian trước ta bói ra một quẻ rất kỳ lạ, ngọn nguồn đều hướng về phía công chúa, ta nghĩ muốn biết đáp án chỉ có thể theo bên ngài.”

May mắn, Chung Ly Tình Nhi thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng ông ta đã tính ra là nàng đến từ Địa Cầu! “Theo ta biết, pháp sư đoán mệnh thường không sống lâu, Tinh Quang tiên sinh hiện tại đã bói ra quẻ đó hẳn không thể bói lại lần nữa.”

“Dạ, sinh mệnh của ta như đèn cạn dầu, cho nên, cho dù người hoàng thất đến ta cũng không dùng đến bản lĩnh này, ta chết, Tinh Quang gia tộc liền biến mất thật sự.”

Chung Ly Tình Nhi không nói, lấy sinh mạng của mình đổi bản lĩnh, ai cũng không thể bình phán rốt cuộc có đáng giá hay không đáng giá, nhưng mà bản lĩnh này quá cường hãn, khiến hoàng gia phải cho người lùng bắt, dẫn đến diệt tộc, đây là bi kịch. Không biết người cuối cùng của Tinh Quang gia tộc này trong mấy năm qua lẩn trốn thế nào đây.

“Như vậy, Tinh Quang tiên sinh, hy vọng trong khoảng thời gian này ở chỗ ta, có thể cho ông một nơi ở an toàn.”

Tinh Quang Ẩn giật mình, an toàn sao? Sinh mạng của ông từ lúc diệt tộc đã không còn hai chữ này, giãy dụa sống sót đã không dễ dàng rồi, chưa kể, còn muốn được đảm bảo an toàn sao?

“Đa tạ Cửu công chúa.”

Chung Ly Tình Nhi vẫy vẫy tay, “Sau này đừng gọi ta là công chúa, cứ giống như bọn Thanh Liễu gọi ta là tiểu thư hay là Tình Nhi tiểu thư, đều có thể. Tinh Quang tiên sinh xem như tạm trú lúc ở đây đi, không xem mình như là thuộc hạ của ta, tùy tiện một chút cũng không sao.”

“Dạ, tiểu thư.” Vốn không hiểu quẻ tượng, một cô công chúa có quyền có thế, trên có một vị huynh trưởng, còn có phụ hoàng tuổi xem như còn trẻ, làm sao mọi quẻ bói đều hướng hết về phía nàng? Nhưng mà hiện tại xem ra, hiếm có vị công chúa nào bình thản như thế.

“Thanh Liễu, đi dọn phòng cho Tinh Quang tiên sinh.”

“Dạ, tiểu thư, Tinh Quang tiên sinh, xin đi theo ta.” Các nàng dù có ngốc nhưng qua cuộc nói chuyện cũng biết lão nhân gia này không giống những lão nhân gia khác, biết thuật tiên đoán lại là gia tộc lánh đời thì chỉ có Tinh Quang gia tộc bị diệt tộc, thật không nghĩ tới còn có một con cá sa lưới, còn tự động đưa đến trước mặt công chúa. Lại là vị pháp sư tiên đoán duy nhất hiện nay!

Lời pháp sư nói ra đều đáng để cân nhắc, huống chi ông ta đã dâng đến tận cửa họ muốn bất động xem như không có gì là không thể, công chúa lại muốn bảo vệ lão nhân này, không muốn cho Hoàng Thượng biết, tin tưởng không có người nào có thể thoát khỏi lời dụ hoặc của một pháp sư, cho dù ông ta không thể tiên đoán được nữa, nhưng ông ta vẫn nắm được thứ để khiến cho một quốc gia trở nên hùng mạnh.

Chỉ là, nếu đã lựa chọn trung thành, vậy không thể làm trái ý nguyện của công chúa, các nàng tin tưởng, công chúa đáng giá để các nàng trung thành.

Chung Ly Tình Nhi không làm việc nữa, mà bước chậm đi vào trong rừng trúc, trong lòng nàng không giống như mặt ngoài, bình tĩnh như vậy, một vị pháp sư còn lại duy nhất trên đời này đã đến đây, chứng tỏ sắp có việc xảy ra, cuộc sống bình thản này có lẽ sắp bị phá vỡ.

Khó lắm tránh khỏi chốn thị phi, đến một nơi an bình thế này, ai ngờ thị phi lại tự tìm đến cửa, không phải muốn tránh là tránh được.

Hy vọng không vượt qua giới hạn của nàng, bằng không, nàng sẽ đến chỗ nhóm yêu quái trong chốn thâm sơn cùng cốc đó, nơi đó mới chân chính yên tĩnh, phàm phu tục tử căn bản không đến được nơi đó. Không được nữa thì nàng trốn vào nhà Tiểu Ngọc, xem xem, ai có thể tìm được nàng.

Thư Dục không có theo vào, do được huấn luyện, yêu cầu cao nhất đó là trung thành, hiện tại nếu đem trung thành đặt trước mắt công chúa, thì trong đầu chỉ có công chúa là chủ.

Lấy sự hiểu biết ít ỏi của hắn về công chúa, công chúa hẳn đang phiền não, pháp sư dù sao cũng không phải là người bình thường, nếu là đế quốc chiếm được là may mắn, nhưng là nhìn dáng vẻ của ông ta, chỉ nguyện đi theo công chúa, không phải toàn bộ Đằng Long đế quốc, mà là công chúa đó, người muốn cách hoàng cung thật xa, không có tâm tranh đoạt.