Cửu Châu Đại Lục

Chương 58: Sự tàn khóc của cấm địa




Ở một nơi khác đồng môn của Túy Tửu là Hàn Lập cùng Tùng Sơn đang đứng đối diện với hai đệ tử Hỏa phong cốc. Hàn Lập lên tiếng:

“Hãy giao nộp hết túi trữ vật hai ngươi cho chúng ta thì được toàn mạng, các ngươi chỉ mới là trúc cơ sơ kỳ không phải đối thủ của hai ta.”

Hai tên kia một tên thì cười mỉa mai, một tên liếm liếm môi nói:“ nhóm thứ mấy rồi nhỉ? xin lỗi mạng các ngươi đến đây thôi!”

Một chỗ khác Phan Vũ đang đối mặt với một con Linh thú cấp hai thuộc loài báo. nó to bằng cả một căn nhà và đang chuẩn bị phóng tới.

Liễu Hà thì bị vây trong một kết giới, hắn mắng:“ khốn nạn, tại sao lại đưa ta đến cấm địa quỷ quái này, thật xui xẻo.”

Một nơi khát một tên tán tu lấy khăn chùi kiếm của mình, dưới chân hắn là một xác chết, người đầy máu me tựa hồ lúc chết đau dớn lắm. nếu để ý có thể phát hiện người này mặc trang phục của Yêu thú sơn. Nếu có Tửu ở đây sẽ nhận ra ngay người bị giết là Sơn Tùng.

Lệnh Hồ Xung đang bị một nhóm năm người bao vây, chuẩn bị hạ sát.

Cô gái Hường Hường đứng bên một tỷ muội, dưới chân cô ta là ba xác chết của ba tên thuộc gia tộc nào đó. Cô sư muội nói:“ may nhờ sư tỷ đến kịp không thì muội bỏ mạng lại đây rồi.”

Hường Hường tay cầm một quyển vở màu đen, cô cất nó vào túi trữ vật rồi nói:“ chỉ tốn chút mực thôi, lúc nãy ta phát hiện tung tích bọn Đại Trí. Đi thôi, chỉ cần tiếp cận bọn chúng trong vòng một trăm mét thì mạng hắn xem như kết thúc.”

Hai cô dán một lá bùa tàng hình lên thân rồi phóng vút đi.

Nói về Tửu cậu đang phóng di thì nghe tiếng đánh nhau đằng xa, cậu tò mò tiếp cận thì thấy một nhóm năm người bị vây khốn trong một pháp trận, Pháp trận này toàn là lửa chúng đang đốt dần năm người, kỳ lạ là năm tên không thể thoát được trận pháp. Tửu nhìn kỹ người thi pháp thì nhận ra đó là Lệnh Hồ Xung. Cậu phóng xuống nói:

“ Sư Huynh”

Lệnh Hồ Xung thấy Tửu không nói gì mà bắt quyết nhanh hơn cuối cùng cả năm tên chết thảm. cậu ta lại lấy năm túi trữ vật cất vào người rồi mới nói:

“ Không ngờ gặp ngươi ở đây, cũng tốt có ngươi phụ trợ ta sẽ đỡ vất vả hơn.”

Tửu gật đầu, năm gã vừa chết trong đó có hai tên trúc cơ, ba tên luyện khí tầng chín. Tửu tự hỏi nếu một mình cậu gặp năm tên này có may mắn trốn thoát hay không chứ chưa nói đến là dễ dàng giết chết.

Lúc này ở phía nam của cấm địa hai đệ tử Hỏa phong cốc đang lục lọi túi trữ vật của hai xác chết, nếu có người của Yêu thú sơn sẽ nhận ra hai người chết này là Hàn Lập và Tùng Sơn. Một tên trong nhóm lấy xong túi trữ vật nói:

“ không ngờ hai tên này cũng lợi hại thật, trúng tiệc chiêu xóa bỏ năng lực mà vẫn có thể xoay chuyển được, cũng may đệ nhanh tay nếu không để chúng thoát rồi.!”

Tên sư huynh lấy tay che mắt lại nói:

“ Năng lực xóa bỏ của ta từ lúc mới vào đã dùng khá nhiều khiến nó muốn khô mắt rồi, chúng ta nên kiếm chỗ nào ẩn nấp. Đợi năng lực ta phục hồi thì sẽ có lợi thế nhiều hơn. Với lại cũng đừng ỷ vào năng lực của ta quá, lỡ may có người biết ta có khả năng xóa bỏ tiên khí đối thủ trong mười phút thì sẽ không hay đâu. ta có thể gây bất ngờcho đối thủ nếu có người biết thì họ sẽ trốn hoạc có cách phòng thủ thì sẽ không may. mà cũng công nhận bọn này khá nhiều đồ tốt đấy”

Phía đông cấm địa, Phan vũ tay chảy máu ròng ròng, dưới chân cậu là xác con yêu thú cấp hai. Cậu nhanh xem nó có hạch đan không, bình thường hạch đan sẽ có ở ngay não yêu thú cấp ba. Nó là năng lượng tích lũy của yêu thú, yêu thú cấp hai thì tùy con, đa số là không có, nhưng nếu may mắn có thì chúng mừng ngươi. Bởi vì hạch đan có rất nhiều công dụng, công dụng gì thì các chương sau tại hạ sẽ cho biết chi tiếc thêm.

Phía sâu bên trong cấm địa Liễu Hà đang loay hoay phá kết giới, có thể thấy cậu ta mồ hôi chảy ròng ròng. Cậu ta mắn:

“ Khốn kiếp, kết giới quỷ quái tại sao lại khó như vậy, giá như có Lệnh Hồ Xung ở đây thì tốt biết mấy. Chỉ có thiên tài trận pháp của cậu ta mới có hi vọng thoát khỏi đây, không lẽ ta sẽ bị vây khốn ở đây mà chết sao?”

Tửu và Hồ Xung đi đến những chỗ có cấm chế của cấm địa. Đến bên ngoài một cấm chế Hồ Xung nói:

“ Bình thường sau mỗi cấm chế sẽ là mộ của các tu sĩ thời xưa, tuy đã lâu nhưng bảo vật mà đến bây giờ không bị hư thì cũng không phải hạng xoàng đâu. Thay vì kiếm linh thảo thì ta kiếm các bảo bối thì sẽ có lợi hơn nhiều. Cậu canh giữ hộ pháp cho ta, ta sẽ phá cấm chế, bình thường sẽ mất hai ngày đấy!”

Tửu gật đầu thả Hắc chuột tinh ra nhờ nó ẩn nấp ở xa, cậu thì ẩn nấp một chỗ gần đó hộ pháp.

Lúc này ở khu phía nam Hường Hường cất quyển sổ vào túi trữ vật nói:

“ Với pháp bảo Quyển Sổ thần chết này, ta chỉ cần ghi tên bất cứ ai vào thì người đó sẽ chết trong vòng bốn mươi giây. Với năng lực này trừ các lão quái kết đan trở lên ra thì trúc cơ trở xuống chỉ cần ta biết tên thì không ai có thể thoát được ta ha ha ha. Đáng tiếc người bị viết tên phải ở phạm vi bán kính một ngàn mét xung quanh cuốn sổ. Thôi thu thập mấy túi trữ vật rồi truy tìm mục tiêu tiếp theo thôi.”

Hường Hường sau khi lục soát lấy sạch đồ vật ba gã nào đó xấu số rồi dán bùa tàng hình mà phóng đi. Mỗi một lá bùa chỉ sử dụng được một lần trong ba mươi phút sẽ mất tác dụng. Tuy nhiên cô gái này lại sử dụng như là rơm rác chứng tỏ sự giàu có của mình.

Nói đến Đại Trí thì hắn ta đã giết khá nhiều linh thú hộ pháp của các loại dược thảo quý và đang tiến đến gần trung tâm, những tên xấu số nào gặp hắn cũng không ngoại lệ là chết. Lúc này Linh Đan cũng đi cùng với hắn, cả hai như các tử thần khiến các đệ tử môn phái nhỏ và mấy đệ tử gia tộc tán tu phải khiếp vía. Họ chỉ cần thấy bóng dán hai người là trốn xa nhất có thể.