Dạ Tôn Dị Thế

Quyển 3 - Chương 13: Hắc vân đọa thiên trảm!




Cái gì? Đáng chết? Nói người Dạ gia bọn họ đáng chết, hắn không có nghe sai đi? Dạ Sóc rõ ràng có chút giật mình, tựa hồ đối với lời nói của Hoa Ngục Thánh có chút không kịp phản ứng.

Như muốn chứng thực lời nói vừa rồi, Dạ Sóc ngẩng đầu hướng đối diện với Hoa Ngục Thánh, nhưng mặt hắn vẫn không chút thay đổi, một thân xơ xác tiêu điều, thẳng đến khi Dạ Sóc một trận run run.

“Các hạ, đây là ân oán giữa Dạ gia ta cùng người nọ, hy vọng các hạ không cần nhúng tay vào!” Lúc này Dạ Sóc có chút uấn giận, giọng điệu nói chuyện cũng không có khép nép như lúc nãy.

Hừ, tuy rằng ngươi là người của gia tộc kia, nhưng nếu ta giải quyết ngươi, ai sẽ biết là ta làm? Trong mắt hiện lên một chút âm ngoan, trong lòng âm thầm tính toán.

“Ha ha, nếu ta nhất định phải nhúng tay thì sao?” Hoa Ngục Thánh cười khẽ hai tiếng, u u mở miệng.

Chính là khi cười khẽ như vậy lại làm cho Dạ sóc không khỏi rùng mình!

“Nếu nói như vậy, cũng đừng trách lão phu không khách khí!” Dạ Sóc trong lòng quyết định ngay tại đây giải quyết người này!

Tuyệt không cho Hoa Ngục Thánh có thời gian, trên tay bắt đầu công kích. Công kích kia tàn nhẫn đến cực điểm, một chiêu đều có thể đoạt mệnh, rõ ràng lúc này nội tâm Dạ Sóc đã có chút vội vàng xao động, còn có chút bất an.

Kỳ thật đối với Hoa Ngục Thánh, Dạ Sóc có chút sợ hãi, hắn nhìn không ra thực lực của Hoa Ngục Thánh, hơn nữa người đến từ nơi đó tu luyện vô cùng quỷ dị, bởi vậy hắn vẫn có chút lo lắng thực lực của Hoa Ngục Thánh cao hơn mình.

Bất quá, lúc này tên đã lắp vào cung, không thể không bắn ra!

Đối với Dạ Sóc bất thình lình công kích, Hoa Ngục Thánh cũng không có cái gì không kịp thích ứng ngược lại còn rất bình tĩnh thong dong, dễ dàng tránh được.

Chiêu thứ nhất này cũng không tính là gì, bất quá lúc này khí tràng hai phương rõ ràng đã có cải biến, chống lại nhân vật thần bí như Hoa Ngục Thánh, Dạ Sóc cũng lười giữ lại, không chút nào keo kiệt đem thực lực của bản thân phóng xuất ra.

Mà Hoa Ngục Thánh cái gì cũng chưa làm, chỉ phi thân di động đứng ở nơi đó. Tóc dài như mực cùng y bào như hỏa không gió mà bay, trong lúc đó khí chất vương giả uy nghiêm phun trào, đem Dạ Sóc một thân khí thế chèn ép đến hấp hối, còn chút hơi tàn.

Không có biện pháp, người ta thân phận cao quý, khí tràng cũng đều cường hãn!

Thấy thế, trong mắt Dạ Sóc hiện lên xấu hổ, nghĩ hắn đường đường là nội viện trưởng lão Dạ gia, cư nhiên uy nghiêm cường giả cũng không bằng một phần vạn khí thế người trước mặt, thật sự là có đủ xấu hổ!

“Các hạ, ngươi đã cứng rắn muốn xen vào chuyện của Dạ gia ta, lão phu cũng sẽ không khách khí!” Đêm sóc cũng hiểu được cứ giằng co như vậy cũng không quan trọng, đơn giản liền trực tiếp động thủ.

Uy áp thuộc loại thực lực Ngũ Nguyệt Huyền tôn mạnh mẽ tập trung hướng Hoa Ngục Thánh, sau đó Dạ Sóc trong tay lóe ra huyền lực màu lam, phi thân công kích về phía Hoa Ngục Thánh.

Hoa Ngục Thánh vẫn như trước một bộ dáng vân đạm phong khinh, đối với công kích của Dạ Sóc, cũng không thực lo lắng.

Nhìn Hoa Ngục Thánh cũng không bởi vì công kích của mình mà có dấu hiệu di động, Dạ Sóc cũng sẽ không lạc quan tưởng hắn bị dọa choáng váng. Ngược lại càng thêm nghi hoặc, trong mắt vẻ ngưng trọng càng sâu.

Quả nhiên, đây là một tên rất khó đối phó, muốn đánh bại người này thật sự là có chút cố sức!

Ngay tại thời điểm Dạ Sóc tới gần Hoa Ngục Thánh, Hoa Ngục Thánh liền rất nhanh xuất thủ công kích Dạ Sóc.

Đón hai tay ẩn chứa năng lượng khủng bố của Dạ Sóc chính là một chưởng vô cùng nhanh nhạy, thế nhưng lại làm cho Dạ Sóc khó có thể tưởng được.

Một chiêu vừa rồi, Dạ Sóc trong lòng vô cùng kinh ngạc. Không nghĩ tới, thực lực người trước mắt này cư nhiên đã đến Nhị Nguyệt Huyền tôn, tuy rằng cấp bậc so với mình có thấp hơn chút, nhưng thiên phú này cũng thực sự làm cho người ta sợ hãi, tuổi còn trẻ như vậy đã là Nhị Nguyệt Huyền tôn, thiên phú này chỉ sợ đệ nhất thiên tài Lam Nhược Thiên cũng không theo kịp hắn đi?

Không chỉ có như thế, một kích lúc nãy của hắn, lực lượng tuyệt đối cường hơn nhiều so với Nhị Nguyệt Huyền tôn bình thường. Một chưởng tràn ngập sức bật kia, đối với thể lực yếu kém của huyền giả mà nói, có chút làm người ta khó có thể tin. Sức bật như vậy, chỉ sợ chỉ có kiếm sĩ tài năng mới đạt tới đi?

Chẳng lẽ, hắn còn là một kiếm sĩ?

Bị ý tưởng của bản thân dọa đến, Dạ Sóc cảm thấy không nên nghĩ nữa. Còn nếu cứ suy nghĩ, phỏng chừng dũng khí chiến đấu của hắn đều tiêu tan. Nay hắn phải làm là, đem người này giải quyết, bằng không về sau hắn sẽ không có ngày tốt lành……

Nghĩ đến điều này, Dạ Sóc phát ra công kích cũng càng thêm hung hiểm, huyền lực trong tay không chút nào do dự hướng về Hoa Ngục Thánh công tới. Mà Hoa Ngục Thánh còn lại vẫn thực bình tĩnh tránh thoát, tựa như không có áp lực gì quá lớn.

Nhìn thấy công kích của mình thế nhưng đối với Hoa Ngục Thánh không có tác dụng, Dạ Sóc có chút khó tin, đồng thời cũng càng thêm kiên định muốn giết Hoa Ngục Thánh.

Trong mắt hiện lên tia tàn nhẫn, tựa hồ đã hạ quyết tâm.

Tinh thần lực phân ra một tia, hướng không gian giới chỉ của mình tìm kiếm, rất nhanh một cây trường côn màu vàng liền xuất hiện trên tay Dạ Sóc.

Thản nhiên liếc mắt trường côn trên tay Dạ Sóc một cái, Hoa Ngục Thánh khinh thường hừ lạnh một tiếng.

Vương khí sao? A, cũng không tệ lắm đâu, cũng không biết cảm giác nó bị phá hủy sẽ như thế nào?

Binh khí phân chia cấp bậc: phàm khí, linh khí, thánh khí, thần khí, siêu thần khí, vương khí, thiên khí.

Bình thường, một huyền giả có thể có được một linh khí, còn thực lực hơn một chút thì liền được thánh khí. Đối với thế lực đứng đầu trên đại lục, đại bộ phận đệ tử và hậu thế dùng đều là thánh khí, thiên phú tốt liền được gia tộc ban cho thần khí. Về phần siêu thần khí, thì hầu hết là nội viện trưởng lão trong gia tộc. Vương khí thuộc loại tốt nhất, bình thường chỉ có gia chủ cùng tài năng như nội viện đại trưởng lão mới có được. Cấp bậc thiên khí là cao nhất, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, uy lực cùng năng lượng của nó vô cùng cường đại, nếu có nhất định là trấn gia chi bảo của các thế lực lớn cũng như các đại gia tộc, khắp đại lục cơ hồ thấy không được vài cái!

Trường côn này của Dạ Sóc mặc dù không được đẹp mắt, nhưng cấp bậc này cũng đủ khiến người ta sợ hãi. Vương khí tồn tại liền tương đương với nhất chích vương giả thú. Chẳng qua huyền khí là tử, mà huyền thú là sống. Huyền khí có thể khiến cho một tên huyền giả hoặc một gã kiếm sĩ thực lực tăng phúc, huyền khí cấp bậc càng cao hiệu ứng tăng phúc cũng càng rõ ràng. (ta cũng chẳng hiểu ‘tăng phúc’ là gì nữa =)))

Xem ra, lần này tại Vô Tận Phiêu Miểu, Dạ gia ra chiêu bài, vương khí này hẳn chính là một trong số đó!

Mỗ vị trưởng lão vẫn ở chỗ này âm thầm đắc ý, còn không biết, vũ khí mà mình đắc ý nhất đã bị người theo dõi, còn muốn đem nó phá hủy……

Có vũ khí cấp bậc vương giả khí, Dạ Sóc liền càng thêm tự tin. Hắn cũng không tin, bằng vào vương giả khí khó gặp này hơn nữa còn có thực lực Ngũ Nguyệt của mình, còn giải quyết không xong một tên Nhị Nguyệt!

Hừ, là người nơi đó thì thế nào, còn không phải sẽ chết dưới tay hắn sao!

Trường côn trong tay sau khi bị Dạ Sóc rót vào huyền lực, thế nhưng liền biến thành màu lam. Trường côn lóe ra u u lam quang, thoạt nhìn tràn ngập lực lượng, không hổ danh là cấp bậc vương giả khí!

Có trường côn trợ giúp, Dạ Sóc công kích càng thêm điên cuồng, uy lực cũng lập tức tăng lên rất nhiều. Cho dù Hoa Ngục Thánh là kỳ tài ngút trời, nhưng dù sao thực lực cũng có hạn, đối phó với Ngũ Nguyệt Huyền tôn đã là khiêu chiến rất lớn, hiện tại lại xuất hiện thêm vương giả khí này, Hoa Ngục Thánh khó tránh khỏi có chút cố hết sức.

Bất quá, bình tĩnh như Hoa Ngục Thánh, thong dong như Hoa Ngục Thánh, vẫn như trước tuyệt không lo lắng, tựa hồ mọi việc đều nắm chắc trong lòng bàn tay.

Thân thủ vừa động, trong tay Hoa Ngục Thánh liền xuất hiện một đại đao màu đen nhiễm u u hàn quang.

Đao kia thoạt nhìn toàn thân cao thấp đều là màu đen, ước chừng dài tựa thân mình Hoa Ngục Thánh, nhưng nắm ở trong tay Hoa Ngục Thánh, kết hợp thân thể cao lớn của hắn, tựa hồ có vẻ rất là hài hòa.

Tay cầm đại đao, thân thể di động giữa không trung mà đứng, dáng người cao ngất, dung nhan phiêu tuyết, mặc phát cùng góc áo không gió mà bay. Cảnh tượng như vậy, nhìn thế nào cũng đều cảm thấy yêu dã, mị hoặc.

Lúc này, hắn giống như là một Ma thần, ngạo nghễ đứng thẳng, phong hoa tuyệt đại!

Nhìn đến trong tay Hoa Ngục Thánh xuất hiện một cây đại đao, Dạ Sóc liền cảm thấy áp lực. Đao kia thật sự vô cùng khủng bố, tựa hồ ẩn chứa nồng đậm uy áp. Hơn nữa khiến hắn cảm thấy kinh ngạc là, đại đao kia thế nhưng không có cấp bậc!

Không có cấp bậc? Đó là cái khái niệm gì? Có lẽ là đao này thật sự quá kém, ngay cả cấp bậc cũng không có. Không có khả năng, người của cái nơi thần bí kia, sao có thể dùng cái loại rác rưởi như vậy? Một nguyên nhân khác đó chính là đao này cấp bậc quá cao, khiến cho người ta nhìn không thấu. Nhìn không thấu? Đó không phải chính là Thiên khí sao?

Thiên khí? Trời ạ, cư nhiên là thiên khí trong truyền thuyết! Này có phải hay không rất khoa trương? Tùy tiện xuất thủ liền là thiên khí, muốn hay không dọa người như vậy?

Nghĩ vậy chút, Dạ Sóc liền mất bình tĩnh, thật sự là mất bình tĩnh. Hắn càng ngày càng cảm thấy, cứ như vậy, trái tim vốn yếu ớt của hắn, sẽ chịu không nổi đả kích mà trực tiếp bạo toạc!

Dạ Sóc trong lòng suy đi tính lại, trong mắt xẹt qua một chút âm ngoan. Dưới loại tình huống này, xem ra phải tốc chiến tốc thắng, bằng không chết sẽ chỉ có hắn!

Vũ khí trong tay sau khi bị rót huyền lực vào, trường côn nhất thời hào quang tăng vọt. Quanh thân Dạ Sóc cũng đồng thời huyền lực đại thịnh, hào quang nở rộ. Sau đó Dạ Sóc buông trường côn ra để nó tự do phiêu phù (lơ lửng) trước mặt mình, hai tay bắt đầu kết ấn phức tạp……

Phương thức kết ấn như vậy, không hề nghi ngờ chính là bộ công pháp địa giai cao cấp lúc nãy, Búa Tạ Hỏa Hoa. Nhưng lần này, Búa Tạ Hỏa Hoa cùng lúc trước khác biệt rất lớn!

Lần này kích phát công pháp, đã không đơn thuần chỉ từ trong cơ thể Dạ Sóc kích phát ra. Hiện tại, Dạ Sóc có vương khí trường côn này, làm môi giới (vật trung gian) rất có lợi để kích phát công pháp, môi giới này có thể tăng lên phạm vi của lực sát thương. Môi giới nếu cấp bậc càng cao, biên độ tăng lên cũng lại càng lớn!

Khuôn mặt hung ác nham hiểm hiện ra ý cười lạnh lùng âm hiểm, Dạ Sóc tựa hồ thấy được cảnh tượng thê thảm của Hoa Ngục Thánh khi bị đả bại, trong lòng nói không lên lời vui sướng. Vì thế động tác cũng liền càng thêm tàn nhẫn, càng thêm vô tình!

Ánh mắt sắc bén nhìn thoáng qua Dạ Sóc kích phát công pháp, Hoa Ngục Thánh trong mắt hiện lên một chút ngưng trọng, sau đó là một chút ngoan lệ.

Nếu lão bất tử này đã muốn chết, hắn nhất định sẽ thành toàn……

Trong tay hắc vân đao to lớn sắc bén vung lên, sau đó thẳng tắp đứng ở không trung, một tay nắm đao, một tay kết ấn.

Chính là một động tác nho nhỏ, đơn giản như vậy cũng bị hắn làm thành vô cùng hoàn mỹ!

Nam tử đón gió mà đứng, mắt hơi hơi nhắm, bàn tay xinh đẹp tung bay, ngón tay thon dài vũ động, thoạt nhìn tựa như thiên thần. (nghe nó cứ thế méo nào ý =))

Theo kết ấn tiến hành, chung quanh Hoa Ngục Thánh lập tức xuất hiện đại lượng huyền lực màu lam xoay tròn, đây nhìn thì thực bình thường, nhưng là, trong huyền lực màu lam hỗn loạn kia còn ẩn chứa nhè nhẹ lực lượng thần bí màu đen!

Hắc vân đao, càng không ngừng hấp thu huyền lực xung quanh Hoa Ngục Thánh, sau đó bên ngoài đao sinh ra nhè nhẹ tia chớp, thoạt nhìn vô cùng khủng bố khiến người ta sợ hãi……

Dạ Sóc dĩ nhiên chuẩn bị công pháp rất tốt, rất muốn phát ra đi, cảm nhận được huyền kĩ của mình ẩn chứa năng lượng to lớn, Dạ Sóc trong lòng liền hưng phấn không thôi. Nhưng khi hắn ngẩng đầu nhìn công pháp của Hoa Ngục Thánh, nét mặt già nua liền cứng đờ, không khỏi ngây ngẩn cả người……

Đúng, chính là ngây ngẩn cả người!

Cái, cái, cái này cũng kêu là công pháp? Có thể hay không rất bậy bạ?! Đối với công pháp của Hoa Ngục Thánh, Dạ Sóc tỏ vẻ vạn phần hoài nghi!

Chỉ thấy công pháp của Hoa Ngục Thánh, trừ bỏ nhẹ nhẹ tia chớp bên ngoài hắc vân đao ra, cơ hồ không còn chỗ nào đặc thù…

Dạ Sóc không khỏi có chút hoài nghi, hắn, có phải hay không, sẽ không dùng công pháp?

Bất quá cho dù tò mò, nhưng cũng không ngăn được hắn xúc động vội vàng muốn giết Hoa Ngục Thánh

“Vương cấp — Búa Tạ Hỏa Hoa, đi!”Rống to một tiếng, Dạ Sóc phóng ra huyền kĩ của chính mình, Búa Tạ Hỏa Hoa.

Hai chữ “Vương cấp” này tất nhiên là bởi vì có vương khí bổ trợ…

So với lúc trước, quả cầu năng lượng càng thêm to lớn, mạnh mẽ hướng lên trên, sau đó bắn ngược ra vô số hỏa hoa, tốc độ mau lẹ còn hơn đạn bắn, lực xuyên thấu cũng vô cùng khủng bố, hướng về phía Hoa Ngục Thánh.

Hoa Ngục Thánh cảm nhận lượng nhiệt thật lớn cùng công kích sắc bén từ Búa Tạ Hỏa Hoa mang đến, đôi mắt hơi hơi nhắm lúc này mạnh mẽ mở ra, chỉ một thoáng tử quang lóe ra, quang mang đại thịnh, thiên địa vạn vật, nhật nguyệt tinh thần cũng đều bởi vì một đôi tử mâu này mà mất đi nhan sắc. (mắt tím, quá đẹp =))

Ai nói công pháp Hoa Ngục Thánh yếu kém? Đó chính là yên tĩnh trước bão táp! Ai nói chiêu thức đơn giản mộc mạc? Đó chính là che dấu sự xa hoa!

Hắc vân đao trong tay tiêu sái vung lên. Vốn là đao màu đen đột nhiên lại nhiễm thêm một tầng quang mang màu tím, hoa quang đẹp tuyệt…

Nháy mắt, khí thế chuyển động, quanh thân Hoa Ngục Thánh vốn là bình tĩnh, lúc này khí tràng cường đại đến mức cơ hồ có thể hủy diệt vạn vật, mà hắn tựa như là một hắc động, có thể hấp dẫn hết thảy, sau đó hủy diệt hết thảy!

“Hắc Vân Đọa Thiên Trảm, diệt!” Môi anh đào bạc lạnh thản nhiên phun ra vài chữ. Ngữ khí bình thản, cũng tựa như Tu La lãnh khốc, thị huyết……

Hắc vân đao đánh xuống tàn ảnh, liên tiếp hình thành một bức họa, sau đó chỉ thấy một loạt quang ảnh hắc vân đao cấp tốc bay vê phía trước……

Chỉ một thoáng, cát bay đá chạy, thiên hôn địa ám, thế giới tựa như đều trở nên ám trầm. Hư ảnh quang đao thật lớn, giống như thiên quân vạn mã, hùng vĩ đồ sộ, mang theo tia chớp, lôi quang dày đặc.

Hư ảnh hắc vân đao thật lớn thời điểm gặp được Búa Tạ Hỏa Hoa, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, một đường điên cuồng chém giết, sức mạnh liều lĩnh dũng mãnh, khiến cho Búa Tạ Hỏa Hoa không thế chống cự, dần dần mềm nhũn!