Dạ Tôn Dị Thế

Quyển 3 - Chương 24: Tái hiện rồng ngâm!




Bất quá, cho dù như vậy thì thế nào, Dạ Nguyệt Vũ nàng còn sợ sao? Nàng hiện tại, đừng nói một tên Lăng Đãng, cho dù là Nguyệt Đào cùng hắn liên thủ, Nguyệt Vũ giải quyết cũng chỉ là vấn đề thời gian!

Trước khi tiến giai, Nguyệt Vũ có lẽ năng lực không đủ, nhưng là nay, nàng lấy thực lực huyền tông, dùng quân đoàn huyền thú cường đại của chính mình, còn có con bài biến thái chưa lật, giải quyết hai người, không nói mười phần mười, nhưng ít nhất cũng nắm chắc sáu phần!

“Lăng đội trưởng, Dạ Phù Phong này tuy là cừu nhân của ngươi, nhưng cũng là cừu nhân của thần điện ta. Chẳng lẽ ngươi muốn cùng Nguyệt Quang thần điện ta tranh sao?” Trong phẫn nộ, Lăng Đãng liền chuẩn bị động thủ, nhưng đột nhiên lại nghe thấy thanh âm Nguyệt Đào không hờn giận vang lên, kéo lại suy nghĩ của hắn.

Lăng Đãng sửng sốt, lập tức cân nhắc lợi hại. Đúng vậy, hắn không cần cùng Nguyệt Quang thần điện tranh giành, tên Dạ Phù Phong này đã chọc tới Nguyệt Quang thần điện, như thế nào vẫn phải chết, hắn chỉ cần ở một bên chờ xem. Đến lúc này, Lăng Đãng tuy rằng vẫn không hờn giận, nhưng lại buông tha cho ý niệm muốn xuất thủ trong đầu.

Nghe vậy, Nguyệt Vũ tất nhiên là khinh thường, lạnh lùng mở miệng nói:“Ta nghĩ, không cần đâu, ta và các ngươi đều có cừu, như thế nào chỉ có một bên là đủ rồi đây? Nếu không, hai người các ngươi cùng nhau lên đi. Tuy rằng các ngươi có hơi yếu một chút, nhưng yên tâm, ta sẽ không để ý.” Khẩu khí thản nhiên, nội dung châm chọc, nghe vậy người xem một trận ác hàn. Mà Nguyệt Đào cùng Lăng Đãng còn lại là thiếu chút nữa bị tức chết.

Đáng giận, lại dám nói bọn họ hai người liên thủ đều đánh không lại hắn, cấp bậc không đủ cao, có chút yếu kém!

Vũ nhục, thuần túy vũ nhục!

“Muốn chết, tốt, xác thực rất tốt, nếu đây là ý nguyện của ngươi, ta đây liền hào phóng giúp ngươi thực hiện đi!“Nguyệt Đào nghe vậy, không giận phản cười, cười bừa bãi, toàn thân đều đang run run.

“Hào phóng giúp ta thực hiện? Đó là không phải nói, Nguyệt Đào trưởng lão rất khách khí với ta sao? Nga, ta đã biết, nguyên lai hình tượng Nguyệt Đào trưởng lão bình thường hiên ngang lẫm liệt đều là giả trang a?“Nguyệt Vũ cười nhạt nói. (đoạn này không hiểu, chém thôi TT﹏TT)

Dứt lời, tất cả mọi người đều có chút buồn cười. Đặc biệt các dong binh hào sảng còn có vài tán tu giả, bởi vì không bị nhà tộc giằng buộc, đều cười ra tiếng.

Dạ Phù Phong này, quả nhiên không phải là người bình thường, thiên phú tốt không nói, nay lời nói cũng đặc biệt đủ ngoan! (ngoan độc)

Nguyệt Đào điên rồi, thật sự! Hắn ở địa vị cao nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ đều nghe a dua nịnh hót, ai dám ở trước mặt hắn nói lời này? Nay cư nhiên trước mặt nhiều người như vậy nghe được! Nguyệt Đào tim phổi như muốn bạo toạc!

“Nguyệt Đào trưởng lão, đừng cùng hắn chấp nhặt, chúng ta hôm nay phải nghiền xương hắn thành tro, xem hắn làm sao kiêu ngạo!“Lăng Đãng thấy Nguyệt Vũ đắc ý như vậy, trong lòng lửa giận liền xông ra. Vốn muốn để Nguyệt Đào giải quyết, chính mình cũng cảm thấy có chút chưa nguôi giận, nay có cơ hội cho mình động thủ, hắn tự nhiên là hảo hảo mà nắm chắc.

“Chịu chết đi! A a a, giết ngươi  ̄” Nguyệt Đào nổi điên rống giận, giống như một con mãnh thú, làm sao còn có bộ dáng bình tĩnh không ai bì nổi? Chiêu thức tấn công đã muốn biến ảo trăm loại, hướng về Nguyệt Vũ tấn công mà đến.

Thấy vậy, Lăng Đãng tự nhiên sẽ không bỏ qua Nguyệt Vũ. Tuy rằng nói hai vị Huyền tôn công kích một tên huyền tông là chuyện vô cùng xấu hổ. Nhưng trong cực độ phẫn nộ hai người đã không còn quan tâm cái loại sỉ nhục này, bọn họ trong lòng chỉ nghĩ như thế nào đem Dạ Phù Phong bầm thây vạn đoạn!

Hai vị Huyền tôn không hề báo động trước mà công kích tới, khiến cho mọi người phía dưới một trận khinh bỉ.

Hơi quá đáng, cư nhiên khi dễ cấp bậc so với chính mình thấp nhiều như vậy, thật sự là đủ vô sỉ.

Tuy rằng khinh bỉ Lăng Đãng cùng Nguyệt Đào nhưng mọi người chỉ có thể ở trong lòng bất mãn. Dù sao phía sau tên Nguyệt Đào kia là thế lực cực kỳ khủng bố, Nguyệt Quang thần điện a!

“Tiểu huynh đệ, không cần sợ hãi, chúng ta đến giúp ngươi.” Đột nhiên một thanh âm tục tằng vang lên, mọi người liền nhìn lại, kinh ngạc phát hiện người nọ đúng là đội trưởng Huyết Phá dong binh đoàn, Tần Hán. Mà bên cạnh Tần Hán chính là đội trưởng Ngạo Quyết dong binh đoàn, Lãnh Vân Du.

Hai đại dong binh đoàn khi biết tiểu tử mang mặt nạ lúc trước chính là đại danh đỉnh đỉnh Dạ Phù Phong, một đám đều vô cùng kinh ngạc, khiếp sợ.

Nguyên lai tiểu tử thần bí Quân Dạ kia thế nhưng chính là một tân thế hệ nhân vật truyền kỳ, thịnh hành đại lục, thanh danh xao động, Dạ Phù Phong?!

Dạ Phù Phong, đối với Lãnh Vân Du khá quen thuộc. Chuyện lúc trước ở Tuyệt Tình Cốc, nếu không phải nhờ tiểu thiếu niên Dạ Phù Phong này, chỉ sợ dong binh đoàn bọn họ căn bản không có khả năng thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ như vậy! Không chỉ có như thế, giúp bọn họ khế ước thú nhiều như vậy, khiến thực lực dong binh đoàn tăng vọt, trở thành đại lúc đệ nhất dong binh đoàn…

Không lâu sau, lại một trận chiến với Ngân Giao tại sơn cốc, Nguyệt Vũ xuất hiện giải cứu hai đại dong binh đoàn bọn họ. Nay, hắn có nguy hiểm, bọn họ như thế nào có thể không quan tâm?

Nghe được Tần Hán nói vậy, nhìn bọn họ đang hướng về bên này, Nguyệt Vũ trong lòng tự nhiên là cảm động.

Bọn họ mới nhận thức không được bao lâu, lại khiến cho hai đại dong binh đoàn không chút nào sợ hãi động thân giúp đỡ như vậy. Nói không cảm động, đó là giả, cho dù nàng có vô tình, tính tình lạnh lùng thế nào, nhưng trước tình cảnh này cũng khiến nàng cảm động tột đỉnh!

Bất quá, thế cục hiện tại, hai đại dong binh đoàn vừa đứng ra, chính là công nhiên cùng Nguyệt Quang thần điện là địch nhân, tuy rằng giới hạn trong danh khí hai đại dong binh đoàn, thần điện sẽ không chân chính làm gì bọn họ. Bất quá Nguyệt Quang thần điện sâu không lường được, lại âm hiểm như vậy, sau lưng xuống tay đâm dao nhỏ lại khó lòng phòng bị. Nguyệt Vũ tự nhiên là sẽ không bởi vì chính mình mà làm liên lụy, hại đến bọn họ, khiến bọn họ tùy thời đều có gặp nguy hiểm.

Vì thế, Nguyệt Vũ đối với hai người trả lời:“Hai vị đại thúc, cám ơn các ngươi, bất quá hai vị không cần lo lắng, Dạ Phù Phong đều có phương pháp giải quyết.” Thanh âm thản nhiên, căn bản không vì áp bách hiện tại mà có một tia sợ hãi, ngược lại tràn đầy tự tin. Bộ dáng như vậy, làm cho người ta cảm thấy vô điều kiện tin tưởng!

Nghe vậy, hai người làm sao sẽ không biết Nguyệt Vũ căn bản không muốn liên lụy bọn họ? Bất đắc dĩ cười cười, trong mắt hiện lên kiên định, hai người Tần Hán tuy rằng lo lắng, nhưng nghĩ đến một kích đánh chết Ngân Giao lúc trước, đối với Nguyệt Vũ cũng liền sinh ra tự tin. Vì thế lắc mình một cái liền ngừng lại, đứng sang một bên.

Cùng lắm thì bọn họ đợi thời điểm hắn gặp nguy hiểm, đi lên hỗ trợ cũng không muộn.

Nguyệt Vũ thu hồi tầm mắt, đối với hai tên điên đang công kích về phía mình, trong mắt hiện lên ngưng trọng. Tuy rằng nàng hiện tại đã là huyền tông, hơn nữa bởi vì vừa mới tiến giai, huyền lực trong cơ thể no đủ, cảm giác vui thích khiến nàng hiện tại muốn hảo hảo mà tìm cao thủ đánh một trận. Bất quá, hai vị Huyền tôn, còn là một tên Ngũ Nguyệt một tên Lục Nguyệt, đối thủ như vậy, đối với Nguyệt Vũ mà nói là một khiêu chiến thật lớn!

Nàng biểu hiện tốt, có thể đem hai người trước mặt đánh đến không còn một hơi, nếu phát huy không tốt, không đến mức toi mạng, nhưng cũng chịu thương tổn không nhẹ.

Hai vị Huyền tôn, cấp bậc còn không thấp, Nguyệt Vũ nhìn hai người trong mắt không có sợ hãi, thay vào đó là vẻ mặt bình tĩnh còn có tràn ngập chiến ý. Khiêu chiến mình, lúc này chính là một cơ hội rất tốt!

Hai người bức bách mà đến, khí thế đại thịnh, Nguyệt Vũ tự biết lấy thực lực huyền tông của mình không thể đủ đối chiến cùng bọn họ, vì thế dưới chân Hành Vân bước phát huy đến cực hạn, mạnh mẽ lui về phía sau, lập tức thế nhưng lui xa mấy ngàn trượng.

Tốc độ tiêu bắn mau kinh người, khiến cho chính Nguyệt Vũ cũng cảm thấy khó tin. Sau rốt cuộc cũng phản ứng lại, nguyên lai Hành Vân bước sau khi mình tiến giai thành huyền tông tốc độ cũng tăng lên một cấp bậc. Tốc độ Ngũ Nguyệt Huyền tôn phi hành vào lúc này trước mặt Hành Vân bước, Nguyệt Vũ không còn cảm thấy một chút áp lực!

Vì thế, ba người ở không trung bày biện ra một thế cục đấu hình tam giác...

Mọi người phía dưới nhìn thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh của Nguyệt Vũ, cũng liền nhìn nàng với cặp mắt khác xưa! Thử hỏi, trong thiên hạ, có mấy người biết rõ thực lực chênh lệch lớn như vậy còn có thể công nhiên nghênh chiến? Có mấy người biết rõ thời điểm kém cấp nhiều như vậy còn có thể không chút hoang mang, thong dong ứng đối?

Có lẽ có người sẽ nói, người như vậy không phải ngốc tử thì chính là còn ẩn dấu con bài chưa lật, rõ ràng Nguyệt Vũ thuộc loại người sau!

Vô luận là ở thiên phú hay ý chí, Dạ Phù Phong đều vĩ đại như vậy, đệ nhất thiên hạ là hoàn toàn xứng đáng!

Nguyệt Vũ một trận tiêu bắn, mang theo Lăng Đãng hai người rời xa khỏi tầm mắt mọi người, tiến vào sâu trong Huyết Sắc Nguyệt Nha loan.

“Dạ Phù Phong, ngươi còn muốn trốn chỗ nào? Chịu chết đi!” Nguyệt Đào thấy Nguyệt Vũ phóng thẳng về phía trước chạy trốn, tốc độ vô cùng nhanh khiến cho hắn cảm thấy khó có thể tin, cho dù hắn là Lục Nguyệt Huyền tôn cũng chỉ thoáng chiếm được một chút ưu thế. Nhưng cũng không thể bắt được nàng, Nguyệt Đào trong lòng lại khó thở.

Nghe vậy, Nguyệt Vũ cảm thấy nơi này cũng không tồi, hẳn là không có người quấy rầy, như vậy nàng có thể tận tình phát huy. Vì thế, dưới chân động tác thoáng chậm lại, cuối cùng tiêu sái xoay người một cái, đứng ở không trung.

Đứng ở chỗ cao, Nguyệt Vũ lơ đãng liếc liếc mắt phía dưới một cái, nhất thời cảm thấy cảm giác phi hành này thật đúng là không phải tốt bình thường. Lúc trước cho dù nàng có sử dụng Hành Vân bước, nhưng cũng chỉ là cực hạn trên mặt đất chạy thôi, còn không thể ở không trung phi tiến như vậy. Nay nàng đã là huyền tông, phi hành đã không còn là giấc mộng. Không chỉ có như thế, phối hợp Hành Vân bước phi hành, khiến cho Nguyệt Vũ cảm giác chính mình giống như lưu tinh, vô cùng tiêu sái.

Gặp Nguyệt Vũ ngừng lại, Lăng Đãng cùng Nguyệt Đào cũng liền ngừng lại. Không cho Nguyệt Vũ có thời gian phản ứng, Nguyệt Đào cùng Lăng Đãng công kích liền tới…

Uy áp như núi, khí thế như hồng, chưởng phong sắc bén, công kích hung ác. Hai người trực tiếp dùng hành động trình bày nội tâm phẫn nộ cùng cừu hận của bọn họ.

Đối mặt với hai tên điên cuồng công kích như thế, Nguyệt Vũ tự nhiên sẽ không tự tin đến mức khinh thường đáp lại. Tương phản, Nguyệt Vũ trong mắt nhuộm thấm vẻ ngưng trọng, một đôi mắt đẹp ngầm có ý khát vọng cùng cẩn thận.

Hành Vân bước biến ảo ngàn vạn, một thân huyền tông thực lực nồng đậm huyền lực phóng ra, từng đợt từng đợt năng lượng hướng về hai người công kích đi qua.

Tự nhiên, huyền tông công kích đối với hai vị Huyền tôn cường giả mà nói, chính là không biết tự lượng sức mình!

Tùy tay vung lên, dù là huyền lực của Nguyệt Vũ nồng đậm bưu hãn nhưng tuyệt đối thực lực này trước mặt bọn hắn cũng chỉ là kiến càng lay cổ thụ, đá chìm đáy biển, không hề vọng lại!

Kết quả như vậy, Nguyệt Vũ khẳng định là biết đến. Nàng còn không có đến nỗi cho rằng một tên huyền tông nho nhỏ không có huyền lực tăng phúc lại có thể đối với một lão thiên giai Huyền tôn cao thủ tạo thành nguy hiểm. Bất quá đối phó với huyền lực như vậy, dù là Huyền tôn ngươi vẫn cần thời gian ứng phó. Cho dù thời gian kia cực nhỏ, nhưng đối với Nguyệt Vũ mà nói đã là đủ rồi!

Toàn thân trở ra, Nguyệt Vũ tinh thần lực vừa động, trong tay thiên địa linh khí ngưng tụ. Ngưng khí thành binh, phương pháp nghịch thiên!

Nồng đậm linh khí như bị triệu hồi, điên cuồng hướng về lòng bàn tay Nguyệt Vũ ngưng tụ, trong nháy mắt, trong tay nàng liền xuất hiện một cây trường tiên trong suốt lóe ra quang mang.

Nguyệt Sát ra, phong vân dũng, ai cùng tranh phong?

Lúc này, Nguyệt Sát xuất hiện trong nháy mắt đã dâng lên một chút phong vân, tuy rằng không rõ, nhưng vừa nhìn đã biết Nguyệt Sát vô cùng cường hãn, Nguyệt Vũ tin tưởng vững chắc, đợi cho thực lực của nàng lại một lần nữa tăng lên, Nguyệt Sát Tiên chắc chắn có một ngày xuất hiện dũng tẫn phong vân, gột rửa vô tận thương khung!

Bị vũ khí của Nguyệt Vũ lần đầu tiên nhìn thấy làm cho kinh ngạc, hai người có chút mê mang, bất quá rất nhanh đều khôi phục lại vẻ xơ xác tiêu điều.

Vũ khí cường hãn thì thế nào? Cho dù ngươi tăng phúc cao tới đâu, thực lực như vậy tuyệt đối ở trước mặt bọn hắn đều là lời nói suông.

Một cái kết ấn cực kì đơn giản, Nguyệt Đào đem huyền lực của chính mình từ đan điền ngưng tụ trong lòng bàn tay thành một lôi cầu, đồng dạng Lăng Đãng bên cạnh cũng chuẩn bị sát chiêu hướng về Nguyệt Vũ công kích.

Hai đại năng lượng toàn lực nhất kích, Nguyệt Vũ không dám chậm trễ, trong tay Nguyệt Sát nắm chặt, mạnh mẽ quay nhanh, đem nguyệt sát xoay tròn thành một cái kén bao bọc chính mình.

Hai đại cầu va chạm, cùng Nguyệt Sát tiên liều chết chiến đấu, phát ra thanh âm dữ dội như tiếng nổ mạnh vang lên.

Vốn là Nguyệt Sát Tiên trong suốt, bởi vì đại cầu chứa huyền lực màu lam công kích cho nên cũng bị nhiễm quang mang màu lam. Vì thế, Nguyệt Vũ cùng Nguyệt Sát Tiên, lúc này thoạt nhìn như một chiếc kén tằm màu lam to lớn, đợi thời gian sau phá kén thành điệp……

Thật lâu sau, đại cầu rốt cục cũng bởi vì vô lực mà dần dần biến mất. Nguyệt Sát Tiên cũng vì chịu công kích thật lớn mà xuất hiện nhè nhẹ vết rách. Cái gọi là vết rách này kỳ thật chính là bởi vì thiên địa linh khí bị huyền kĩ đột nhiên đánh sâu vào liền tạo thành hiện tượng tán dật...

Bị nguyệt sát tiên bao bọc xung quang, Nguyệt Vũ cũng không có để ý mặt ngoài. Tuy rằng nói Nguyệt Sát Tiên chặn công kích bên ngoài, nhưng dư ba năng lượng Huyền tôn, huyền tông nàng ăn không tiêu. Bất quá, hoàn hảo, một kích còn có thể chịu được!

Nhìn Nguyệt Vũ được Nguyệt Sát Tiên quay chung quanh không tổn hại gì, Lăng Đãng hai người rõ ràng bởi vì một kích này mà bị đả kích rất lớn, sau đó càng thêm phẫn nộ.

Tê tê tê?–

Thanh âm chói tai vang lên, chỉ thấy Nguyệt Sát Tiên đột nhiên tản ra, sau đó tiêu tán trong hư vô. Ngay sau đó bàn tay Nguyệt Vũ lại hướng về phía trước, ngưng tụ thiên địa linh khí, Nguyệt Sát Tiên lại càng thêm hoàn mỹ hiện ra trong tay Nguyệt Vũ, khôi phục bộ dáng tinh tế thon dài xinh đẹp lúc trước.

Nguyệt Vũ phi thân một cái, hướng lên trên hai người. Cúi đầu nhìn hai người bên dưới, mang theo khinh thường, ngạo nghễ thiên hạ, nàng chỉ cảm thấy hai người này tựa như hai con kiến nhỏ bé vùi vào bụi bậm.

Ý niệm vừa động, Phần Thiên hỏa liền xuất hiện trong tay Nguyệt Vũ, sau đó theo ý niệm của nàng, Phần Thiên hỏa đem Nguyệt Sát nhuộm thành một mảnh huyết sắc. Hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, giống như huyết tinh xinh đẹp, lạnh lùng.

Đây là hỏa diễm gì? Vì sao làm cho bọn họ cảm thấy run sợ như vậy?

Lăng Đãng cùng Nguyệt Đào nhìn hỏa diễm bất thình lình xuất hiện, lại một lần nữa bị kinh sợ.

Lúc này, hai người trong mắt đã không còn hung ác khinh thường lúc trước thay vào đó là vẻ mặt ngưng trọng.

Dạ Phù Phong có con bài chưa lật thật sự rất nhiều, hắn rốt cuộc còn có cái gì? Rốt cuộc còn có cái gì?

Nguyệt Vũ mới không thèm đi quản hai người bên dưới suy nghĩ cái gì, Nguyệt Sát Tiên trong tay vung lên, sau đó nàng bắt đầu kết ấn, bàn tay trong không trung không ngừng lay động tạo kết phức tạp, chỉ lưu lại tàn ảnh. Rất nhanh, ký hiệu kết ấn trước ngực chợt lóe, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy lực lượng của mình đang trở nên thâm trầm.

Nguyệt Sát hướng về đỉnh đầu của chính mình, xuất thủ nháy mắt dần dần trở nên càng ngày càng tráng kiện. Sau đó chỉ thấy ánh lửa lượn lờ, thanh âm rồng ngâm vang vọng phía chân trời.

Một đạo quang mang đỏ như máu hướng về phía chân trời tiêu bắn, cùng với tiếng rồng ngâm thâm trầm mà tang thương……

“Long — Ngâm — Cửu — Tiêu, phá!” Hai tay mở rộng, quanh thân Nguyệt Vũ tràn ngập huyết sắc quang mang, thân mình hơi hơi ngửa ra sau, sau đó mạnh mẽ hướng về phía hai người Nguyệt Đào trước mặt, một mảnh huyết sắc giáng xuống, bên trong đó, một bóng dáng thon dài ẩn hiện cùng với một tiếng rồng ngâm vang dội…

Cuối cùng, khoảng khắc chân thân hỏa long xuất hiện, thần ân tựa hải, thần uy tựa ngục, mang theo vô tận uy nghiêm, còn có tràn ngập lực lượng, hướng về hai người Lăng Đãng đánh tới……

Nhìn bóng dáng cự long vĩ ngạn trước mắt, Lăng Đãng cùng Nguyệt Đào đồng tử mạnh mẽ co rụt lại, trong mắt lộ vẻ kinh hãi. Công kích siêu cường như vậy, dù là thân kinh bách chiến, duyệt tẫn ngàn phàm như bọn họ cũng chưa bao giờ gặp qua…

Hai người kinh ngạc, mặc dù bị công kích cường hãn như vậy dọa đến, nhưng cường giả bọn họ trước tiên vẫn kịp phản ứng……