Dạ Tôn Dị Thế

Quyển 4 - Chương 2: Không biết tiền thì dùng để làm gì




Không nhìn ánh mắt kinh ngạc hoặc khiếp sợ của mọi người, Nguyệt Vũ lôi kéo U U hướng về phía cửa thành Lossa đế đô hùng vĩ đi đến....

Nhìn tường thành thật lớn hùng vĩ đồ sợ khí phách uy nghiêm trước mắt, Nguyệt Vũ trong lòng hung hăng chấn kinh một phen.

Nguyên tưởng rằng, tường thành Lưu Vân Thành cao lớn uy nghi hùng vĩ như vậy đã rất giỏi, đủ để làm cho người khác rung động, nhưng nay gặp được Lossa đế đô, nàng mới biết được cái gì là núi cao còn có núi cao hơn. Nếu so sánh với Lossa đế đô, Lưu Vân thành rõ ràng là không cùng một cấp bậc, kém không phải là một nửa điểm!

Tường thành to lớn vẫn kéo dài đến trên mây, nhìn không thấy đỉnh, hư vô mờ mịt. Không chỉ như thế, tài liệu kiến tạo nên tường thành còn là bạch kim huyền thiết vô cùng quý hiếm. Nhìn tường thành mênh mông vô bờ, thật ra là đã tốn bao nhiêu tài liệu a?

Không thể không nói, Lossa đế đô này không hổ là thành phố lớn nhất Nguyệt Hoa đại lục, trình độ xa xỉ này tuyệt đối không phải thành thị của nàng có thể so sánh được!

Lần này, Nguyệt Vũ vào thành không bị ngăn trở, một đường rất thuận lợi.

Vào trong thành, Nguyệt Vũ ngạc nhiên phát hiện, tường thành bên ngoài đã hùng vĩ, mà bên trong thành còn có vẻ càng thêm tinh xảo nhẵn nhụi.

Kiến trúc Lossa thành có thể nói là tập hợp toàn bộ kiến trúc của Nguyệt Hoa, đều là phong cách Âu Mỹ hiện đại. Đường cái hai bên rộng lớn cùng mang một kiểu dáng phong cách kiến trúc Âu Tây Âu Mỹ san sát nối tiếp nhau, ngay đến cả phương xa cũng mênh mông bát ngát.

Càng làm cho nàng cảm thấy xa hoa đó là cửa thành này nối thẳng với thân hoàng thành cư nhiên bị mài sáng loáng không chỉ có một loại tài liệu trân quý trong đó!

“Không thể tưởng được, ở Lossa thành này còn có thể nhìn thấy kiến trúc Âu tây tinh xảo xinh đẹp a, còn thật sự làm cho người ta kinh ngạc nữa.” Nguyệt Vũ ở một bên thưởng thức trong lòng thì tán thưởng nói.

Kiếp trước, cơ hồ nàng đã đi khấp tất cả quốc gia lớn nhỏ trên địa cầu, các dạng phong cảnh kiếm trúc gì mà nàng chưa thấy qua? Nhưng nay nhìn thấy khí thế bàng bạc lớn như vậy, phong cảnh huyền huyễn tươi đẹp, Nguyệt Vũ vẫn nhịn không được kinh diễm.

“Ca Ca, nơi này thật khá a. Nhưng là chúng ta sẽ đi đâu đây?” Thanh âm hưng phấn nhưng lại tràn đầy u oán của U U truyền vào trong tai Nguyệt Vũ, đem tầm mắt đang thưởng thức phong cảnh của nàng trở về.

“Chúng ta đi một chuyến đến nơi giao dịch của lính đánh thuê công hội trước, đem huyền thú tinh hạch đổi thành tiền sau đó lại đi tìm một gian khách sạn.” Nguyệt Vũ thoáng suy tư, sau đó thản nhiên trả lời.

Vừa nghe đến đổi tiền, U U tự nhiên hưng phấn hẳn lên. Tiền a, đó là thứ tốt a!

Cái gọi là nơi giao dịch của lính đánh thuê công hội kỳ thật là một tổ chức của lính đánh thuê, bất qua nói như vậy cũng không được chính xác lắm. Tổ chức này tạo nên vì thành viên của nó là lính đánh thuê cùng với một ít người lịch lãm thông qua phương thức mua bán trao đổi đem những bảo bối mà mình đoạt được trong quá trình lịch lãm hoặc mạo hiểm cho nơi giao dịch, sau đó nơi giao dịch sẽ thông qua các loại phương thức mà đem bảo bối của hắn bán cho người cần.

Nơi giao dịch của lính đánh thuê ở Lossa đế đô là nơi giao dịch lớn nhất tại Maya đế quốc.

Nơi giao dịch của lính đánh thuê ở Lossa đế đô chiếm một diện tích rất rộng, kiến trúc to lớn đầy uy nghiêm, mặt trên viết năm chữ chữ rồng bay phượng múa” Nơi giao dịch lính đánh thuê”. Cửa lớn của nơi giao dịch có tám cửa có thể đồng thời mở ra, do đó co thể cho phép mấy chục người đồng thời xuất nhập đại môn.

Ở hai bên phía trên đại môn được khảm hai tinh hạch thật lớn của huyền thú hệ quang minh, tác dụng của hai huyền thú tinh hạch này chỉ dùng để chiếu sáng vào buổi tối.

Lúc này trong đại đường nơi giao dịch, có một vài tán tu giả còn có một ít lính đánh thuê đang tiến hành giao dịch, thường thường có âm thanh cò kè mặc cả vang lên.

Đột nhiên có cảm giác ánh sáng ở cửa lớn tối sầm lại, một trận khí tràng không hiểu đánh úp lại, làm cho bọn họ cảm thấy áp lực.

Mọi người tò mò giương mắt nhìn lên, chỉ thấy chỗ phản quang là hai bóng dáng đang tiến tới.

Hai bóng dáng một lớn một nhỏ ở cùng một chỗ đi đến, rất là ấm áp.

Sau khi hai người tiến vào, mọi người mới phát hiện, nguyên lai là hai oa nhi cấp bậc nhân. Hơi lớn cũng bất quá là bộ dáng mười sáu mười bảy tuổi, mà đứa nhỏ còn lại là tiểu oa nhi bốn năm tuổi.

Nhất thời mọi người cũng bởi vì áp lực không rõ vừa rồi mà cảm thấy thật buồn cười, trong mắt bắt đầu xuất hiên khinh thường.

Nguyên lai là hai cái oa nhi đến lông cũng chưa dài, bọn họ còn tưởng rằng có cường giả đến đây nữa chứ! Oa nhi cư nhiên dám đến địa phương như nơi giao dịch này, tin tưởng rằng bọn họ cũng không có bảo bối gì. Khẩng định là đến để gây sự.

Vì thế một tán tu nhịn không được tiến lên, mở miệng không kiên nhẫn nói:”A, một cái oa nhi còn chưa đủ lông đủ cánh, cư nhiên dám đến nơi giao dịch này, mau về nhà bú sữa mẹ đi.”

Nghe vậy, tán tu giả cùng lính đánh thuê, còn có nhân viên công tác trong đại đường đều một trận cười nhạo. Tựa hồ đối với sự xuất hiện của hai người Nguyệt Vũ ở đây rất là khinh thường.

Nguyệt Vũ không nhìn đến những người đang cười nhạo, thậm chí đến mày cũng không động một chút, mà chỉ đi thẳng đến một cái quầy cửa sổ.

Đối với những kẻ mắt chó nhìn người thấp, bọn họ không biết ngu xuẩn thì có liên quan gì đến nàng? Cũng không thể bởi vì có chó hướng về phía nàng cắn một cái, nàng liền dọa lại? Hơn nữa chó nhiều như vậy, nàng ngại mệt a!

“Nơi này trao đổi tinh hạch huyền thú sao?” Ngữ khí lạnh lùng nhưng trong trẻo của Nguyệt Vũ vang lên, khiến cho mọi người đang khuôn mặt tươi cười cứng lại, thấy lạnh khắp người đến cả trái tim.

Này, giọng điệu của thiếu niên thật lạnh, còn mang theo khí xơ xác tiêu điều, thật sự là dọa người.

Nghe vậy, nhân viên công tác lúc trước vẫn mang theo trào phúng trên mặt giờ này lại cứng đờ, tựa hồ đã quên phản ứng, chính là chỉ biết nhìn chằm chằm vào Nguyệt Vũ, vẫn không nhúc nhích.

“Ta nói, nơi này có thu huyền thú tinh hạch không, có nghe thấy không?” Gặp người nọ tựa như ngốc tử, giọng điệu của Nguyệt Vũ lạnh thêm vài phần, âm lượng tăng cao lập tức dọa cho người nọ hồi thần..

“...Thu...Thu, tự nhiên là thu.” người nọ miễn cưỡng hồi đáp.

“A, huyền thú tinh hạch, tiểu oa nhi ngươi có thứ này sao? Đừng nói là mấy thứ phàm thú hạch linh tinh, như vậy thật sự quá yếu. Hoặc là ngươi ở chỗ nào đó trộm được cái huyền thú tinh hạch đến đây bán a.” Một âm thanh âm trầm vang lên, mang theo cười nhạo châm chọc còn có chút uất giận.

Nghe vậy, trong mắt Nguyệt Vũ xuất hiện sát ý chợt lóe. Nàng chán ghét nhất là có người đối với cha mẹ của mình nói lời vũ nhục, vốn là định tha cho hắn một mạng, nhưng nay chính hắn không muốn vậy thì cũng không thể trách nàng. (???)

Bất qua trước tiên nàng còn phải đem những tinh hạch xử lý trước đã rồi nói sau.

Tinh thần lực vừa động, Nguyệt Vũ đem toàn bộ những huyền thú tinh hạch mà đoạn thời gian trước nàng lấy được. Đương nhiên trừ bỏ một vài tinh hạch của vương giả thú là nàng không có lấy ra.

Rầm lạ---- một tiếng thanh thúy vang lên, một đống lớn tinh hạch nằm trên bàn quầy.

Có to có nhỏ, đầy đủ các hình thái khác nhau, ngũ thải tân phân huyền thú tinh hạch lập tức xuất hiện trong tầm mắt mọi người, vốn là tinh hạch lóe ra u quang liền đem toàn bộ đại sảnh chiếu sáng một trận màu sắc rực rỡ.

Lập tức mọi người dại ra, trong mắt lộ rõ khó tin.

Nhiều huyền thú tinh hạch như vậy làm sao có thể có được? Tiểu tử này sẽ không phải là đi đánh cướp chứ? Không có khả năng a, cho dù có đi cướp cũng không thể cướp được nhiều như vậy a!

Thật sự là khó có thể tin, mọi người một đám nguyên lai mang theo khinh bỉ cùng khinh thường, đến bay giờ lại hâm mộ ghen tị.

“Kiểm kê một chút đi, tốc độ nhanh chút.”giọng điệu lạnh lùng trong trẻo của Nguyệt Vũ đem tâm tình kích động mênh mang của mọi người bình tĩnh lại.

“Nga, hảo, tốt, lập tức đi...” Vị nhân viên công tác ở quầy đang bộ dáng trợn mắt há mồm bị Nguyệt Vũ làm cho bừng tỉnh, lập tức đứng lên bắt đầu kiểm kê.

Rất nhanh, liền kiểm kê tốt số tinh hạch: “Vị này các hạ, số lượng tinh hạch của ngài đã kiểm kê xong. Tổng cộng là thánh thú bốn trăm mai, tinh hạch thần thú hai trăm mai, siêu thần thú một trăm mai, vương giả thú năm mai. Tinh hạch huyền thú đổi thành tử tinh tệ tổng cộng là một triệu tử tinh tệ. Bởi vì số lượng tử tinh tệ của ngài quá nhiều nên chúng tôi sẽ làm tử tạp miễn phí cho ngài, đây là tử tạp của ngài, hiện tại ngài có thể lấy máu nhận chủ.” Lúc này nhân viên công tác đã bình tĩnh hơn, bất quá không tưởng được có nhiều tinh hạch như vậy, hắn liền khiếp sợ tột đỉnh.

Nhiều tinh hạch như vậy a, cả đời này hắn cũng chưa nhìn thấy nhiều tinh hạch huyền thú như vậy!

Một triệu tử tinh tệ? Nhiều như vậy ? Nguyệt Vũ có chút kinh ngạc. Tuy rằng nàng không biết những tinh hạch huyền thú này rốt cuộc giá trị bao nhiêu tiền nhưng cũng không nghĩ tới là có nhiều tiền như vậy. Một triệu tử tinh tệ, nàng hiện tại là người có tiền đi?

“Oa oa oa, ca ca, chúng ta có một triệu tử tinh tệ đó. Chúng ta hiện tại là người có tiền đúng hay không?” Nghe được từ một triệu tử tinh tệ, U U hưng phấn hô lên. Nhưng lập tức lại có bộ dáng thật nghi hoặc hỏi Nguyệt Vũ: ”Ca ca, một triệu tử tinh tệ là bao nhiêu a? Là rất nhiều đúng không?” Thỉnh tha thứ cho tính tham tiền của U U, chính là nhận thức tiền mặt nhưng không biết một triệu cụ thể là bao nhiêu, thậm chí ngay cả tiền dùng để làm gì cũng không biết.

Lúc trước, Nguyệt Vũ thiếu tiền, khát vọng tiền, vì thế U U bị lây bệnh, cũng thích tiền, khát vọng tiền, nhưng là chỉ biết như thế, còn ngay cả tiền dùng để làm gì cũng không biết, chỉ biết nhận thức một đám tiền lòe lòe xinh đẹp!

Hài tử dễ dạy a!

Nghe được số lượng một triệu tử tinh tệ, tất cả mọi người ở đây đều tỏ vẻ không bình tĩnh. Một triệu tử tinh tệ a, đó là cái khái niệm gì? Con số thiên văn a! Gia đình bình thường một năm có một trăm bạch tinh tệ cũng chính là một tử tinh tệ là đủ rồi, bọn họ liều sống liều chết, cũng chỉ mong có thể kiếm được vài cái tử tinh tệ là hạnh phúc lắm rồi. Nhưng nay có một tiểu thí hài cư nhiên lập tức buôn bán lời được một triệu tử tinh tệ, cái này bảo bọn họ sống sao nổi?

Nguyệt Vũ không chút do dự đem ngón tay cắt qua sau đó nặn ra một giọt máu nhỏ lên trên tử tạp, một đạo ngân quang chợt lóe, Nguyệt Vũ cảm thấy nàng cùng tử tạp có một sự liên hệ, thần thức tìm tòi, số lượng một triệu tử tinh tệ liền xuất hiện rõ ràng trong đầu nàng.

Chưa bao giờ làm loại chuyện này nên đối với loại ngân hàng cao cấp tử tạp này, Nguyệt Vũ cảm thấy rất thú vị.

Quả nhiên, thế giới huyền huyễn thật sự đủ huyền huyền!

Đã có tiền, tự nhiên Nguyệt Vũ sẽ đi tìm một khách sạn để nghỉ ngơi. Một đoạn thời gian này đều là ăn gió nằm sương, thích ứng trong mọi hoàn cảnh, giờ nên tìm một địa phương cao cấp để nghỉ ngơi.

“ Chậm đã, còn muốn chạy, đem tử tạp lưu lại.” một đạo âm thanh tà ác truyền đến.

Cước bộ của Nguyệt Vũ dừng lại một chút, bởi vì nàng đối với tử tạp hứng thú cho nên quên mất còn có một người cần phải giết đấy. Bất quá người này rất tự giác, cư nhiên còn không quên nhắc đến sự tồn tại của hắn.

Bất quá, nói, chuyện này có tính là cẩu huyết đến không thể cẩu huyết hơn nữa không?

Trong đại sảnh, mấy người đứng lên một bộ hung thần ác sát. Vẻ mặt kia không cần nói cũng biết hôm nay tử tạp này bọn họ định rồi!

“Muốn cái này sao?” Nguyệt Vũ bạc lạnh hỏi, trong giọng nói có nhè nhẹ sát ý lan tràn, lại có một chút không rõ ràng.

“Xem như tiểu tử ngươi thức thời, được rồi, thấy ngươi thành thật, ngươi liền tự vẫn đi, còn tiểu cô nương kia chúng ta tha cho nàng.” Vị tán tu đưa ra vẻ mặt tựu cho là chính nghĩa của mình nói.

“Nếu như vậy a, vậy được rồi, tạp này cho các ngươi, các ngươi cần phải tiếp được nga.” Nguyệt Vũ thần thái quỷ dị, bàn tay mềm giương lên, tạp trong tay nhưng thật ra không có bay ra. Bất quá cái gì đó bay ra tuyệt đối là muốn mạng của bọn họ!

Chỉ thấy bàn tay mềm nhẹ của Nguyệt Vũ nhẹ nhàng giương lên trong nháy mắt, một phen hỏa diễm nho nhỏ bay rất nhanh ra ngoài. Hỏa diễm rất nhỏ, nhưng uy lực tự nhiên không thể khinh thường.

Nhìn thấy một phen hỏa diễm nhỏ này mấy người tự nhiên là khinh thường.

Hừ, một phen hỏa diễm nho nhỏ như vậy cư nhiên dùng để đối phó bọn họ các cao thủ cấp bậc huyền hoàng, thật sự là buồn cười chết người.

Tiểu tử này không biết là không biết tự lượng sức mình hay là một ngốc tử nữa!

Nhưng ngay tại thời điểm bọn họ tự cho là đúng kia, đoàn hỏa diễm được cho là nhỏ kia đột nhiên lập tức tăng vọt, sau đó đồng tử vài tên tham lam co rụt lại, tựa hồ như đoán trước được điều gì, nhưng giờ muốn phản ứng lại đã không kịp rồi!

... ....

Trong đại đường trừ bỏ tiếng thở dốc ồ ồ của mọi người bên ngoài thì một mảnh yên tĩnh không tiếng động, mọi người đều là khó tin, sửng sốt ngốc lăng nhìn về phía trước mắt tự dưng biến mất mấy người, trong mắt trừ bỏ kinh hãi ra còn có tràn đầy hoảng sợ.

Đây là cái tình huống gì? Mấy người kia đâu? Như thế nào đột nhiên biến mất? Còn có, mới vừa rồi là loại hỏa gì? Cư nhiên cường hãn như vậy, một chút hỏa tinh liền trong một giây diệt sát vài cường giả cấp huyền hoàng!

Còn thiếu niên này là ai? Cư nhiên có thể cường đại như vậy, vài cao thủ huyền hoàng phẩm cấp khác nhau hắn cư nhiên có thể diệt sát trong một giây chỉ với một chút hỏa diễm như vậy!

Khiếp sợ nhiều, mọi người còn cảm thấy may mắn nhiều hơn.

Hoàn hảo bọn họ không có đi đắc tội thiếu niên thần bí cường đại này, bằng không chết cũng không biết chết như thế nào? Không nhìn đến bộ dáng kinh ngạc của mọi người, Nguyệt Vũ ly khai trong sự khiếp sợ của bọn họ...

Nhưng ngay sau đó không lâu, toàn bộ Lossa đế quốc còn có một lời đồn đãi. Đồn đãi nói đế đô xuất hiện một vị thiếu niên thần bí, thiếu niên có một loại hỏa diễm thần bí, một chiêu trong giây lát có thể diệt sát vài vị cường giả huyền hoàng...