Đại Chúa Tể

Chương 1222: Viêm Đế tái hiện




Biên soạn Lão Bảo - Hội những con nghiện

“Viêm Đế, Tiêu Viêm?!”

Thanh âm Tây Thiên Chiến Hoàng ẩn chứa khiếp sợ ở quanh quẩn trong thiên địa, trong mắt các cường giả khắp nơi cũng kinh hãi hiển hiện, bọn hắn không thể tin người nam tử xa lạ đứng trước Mục Trần lại có cái tên nổ vang rền như sấm Viêm Đế Tiêu Viêm.

Đây chân chính là truyền kỳ.

Là một vị Thiên Chí Tôn với thực lực kinh khủng siêu phàm nhập thánh, mấy trăm năm ngắn ngủn đã sáng lập Vô Tận Hỏa Vực, nội tình vượt qua một ít Chủng Tộc Cổ Lão, trở thành Siêu Cấp Thế Lực giống như kình thiên trụ trong Đại Thiên thế giới vậy, đối mặt với vị Viêm Đế này, coi như là những Cổ tộc cổ xưacũng không dám khinh thường chút nào.

Uy danh của Tây Thiên Chiến Hoàng đã vô cùng mạnh mẽ, nhưng nếu so cùng Viêm Đế chưởng khống Vô Tận Hỏa Vực kia thì ai cũng biết được, giữa hai người, vẫn có một ít chênh lệch.

Cái này giống như một cường giả đỉnh phong, và một cái khác là cường giả đỉnh phong trong truyền kỳ vậy…

Nhưng mà đại nhân vật như vậy, xưa nay đều chỉ nghe tiếng mà không thấy mặt, người bình thường muốn gặp nhau đều rất khó khăn, nhưng bây giờ... vị Viêm Đế trong truyền thuyết kia, cũng bị Mục Trần mời đi ra...

Trong lúc nhất thời, vô số ánh mắt nhìn về phía của Mục Trần đều thay đổi, vô cùng kiêng kị, cái loại kiêng kị này, thậm chí so với trước đó Mạn Đà La xuất hiện còn muốn mãnh liệt hơn.

Vốn là lúc trước Huyết Linh Tử bởi vì thấy Mục Trần đụng phải tai hoạ ngập đầu mà mừng như điên, hiện tại thần sắc trên gương mặt của hắn vào lúc này ngưng kết lại, không chỉ là hắn mà ngay cả những thành viên khác của Huyết Thần tộc đều trắng bệch mồ hôi cuồng cuộn chảy xuống.

Bọn hắn run rẩy nhìn về phía Mục Trần, ánh mắt kia tràn đầy sợ hãi.

Huyết Linh Tử run rẩy lau mồ hôi lạnh trên mặt. Trong đầu không ngừng cuồn cuộn dâng trào cảm xúc khiến cho hắn gần như có thể ngất xỉu vì xúc động, hắn đều không nghĩ tới, ngay cả một vị Thiên Chí Tôn ra tay đều không thể thu thập Mục Trần, tên biến thái này. Còn có thể mời một vị Truyện Kỳ Nhân Vật của Đại Thiên thế giới ra mặt...

“Mục Trần cái tên này... Cuối cùng lai lịch của hắn là như thế nào a?!”

Trong lòng Huyết Linh Tử tại điên cuồng rít gào nói, nếu như sớm biết Mục Trần có thể mời Viêm Đế ra mặt, nếu có thể cho hắn thêm một trăm lá gan, hẵn cũng sẽ không liều lĩnh như thế a.

Nhưng từ góc độ bình thường mà nói, một tên Hạ vị Địa Chí Tôn nho nhỏ. Coi như đào hết gia sản, cũng không có khả năng mời được một vị Thiên Chí Tôn a!

Cái này giống như con sâu cái kiến không cách nào mời voi đến!

Thời điểm Huyết Linh Tử đang rung động tột đỉnh, thì những Cường Giả Lạc Thần Tộc vốn đang tuyệt vọng, thì hai mắt vào lúc này bạo phát ra quang mang kịch liệt.

Bọn hắn nhìn về phía Mục Trần, chân chính khâm phục, nếu như nói lúc trước bọn hắn đối với việc Mục Trần có mối quan hệ thân mật cùng Lạc Ly có chút khó chịu thì hiện tại bọn hắn đã thật sự thừa nhận.

Mục Trần không chỉ có bản thân rất ưu tú, nhưng lại có thể có được thế lực cường đại thậm chí ngay cả Thiên Chí Tôn đều có được thủ đoạn mời đến.

Có lẽ, cũng chỉ có nam tử như vậy, mới có thể xứng đôi với Nữ hoàng Lạc Thần Tộc bọn hắn.

Vô số đạo ánh mắt rung động nhìn, Viêm Đế vẫn đứng chắp tay, khí thế trên người của hắn cũng không như Chiến Hoàng Duy Ngã Độc Tôn, khí thế kinh khủng áp đảo trên trời đất, nhưng bất cứ ai cũng là có thể cảm giác được, khi hắn đứng chắp tay, uy áp của Chiến Hoàng nguyên bản bao phủ thiên địa này. Trực tiếp dùng một loại tốc độ kinh người tiêu lui.

Qua mấy hơi thở ngắn ngủi, vô số cường giả đều cảm giác được những uy áp đáng sợ này đang từ từ biên mất đi.

Hiện tại Viêm Đế không để ý tới vô số ánh mắt rung động, mà là có chút hoài niệm nhìn về phía Lạc Thần Thành. Mỉm cười, nói: “Không nghĩ tới nhiều năm như vậy, lại có thể thấy được Lạc Thần Thành lần nữa.”

“Viêm Đế tiền bối đã từng tới Lạc Thần Tộc?” Mục Trần khẽ giật mình, có chút kinh ngạc hỏi.

“Ha ha, ta còn là bạn bè củ của Lạc Thần Tộc nha.” Viêm Đế cười, sau đó tầm mắt của hắn chuyển hướng về phía Lạc Thiên Thần cách đó không xa. Cười nói: “Lạc lão, nhiều năm rồi chúng ta không gặp.”

Lạc Thiên Thần kinh ngạc nhìn qua thân ảnh của Viêm Đế, chợt có chút phức tạp thở dài một hơi, cười khổ nói: “Hôm nay ngươi, cũng không phải là tên gia hỏa lúc trước lạc đường rồi.”

Năm đó Viêm Đế vừa đến Đại Thiên thế giới, chính là rơi vào trong Lạc Thần Tộc bọn hắn, chẳng qua là khi đó Viêm Đế tu luyện đấu khí từ Hạ Vị Diện, còn còn chưa được Đại Thiên thế giới đồng hóa Linh Lực, cho nên ngược lại là dị thường suy yếu, mà bởi vì quá mức lạ lẫm đối với Đại Thiên thế giới, hắn càng là mất phương hướng và lạc vào trong Lạc Thần Thành.

Ngay lúc đó Lạc Thiên Thần cũng đã là tộc trưởng Lạc Thần Tộc, trùng hợp gặp Viêm Đế, hơn nữa còn đưa cho hắn một ít trợ giúp, bất quá về sau Viêm Đế bởi vì muốn đi tìm vợ đang phân tán, nên rất nhanh đã rời đi. Sau đó, Lạc Thiên Thần ngược lại nghe đồn sau này, người sáng lập ra Vô Tận Hỏa Vực, hơn nữa càng trở thành Thiên Chí Tôn uy danh truyền xa trong Đại Thiên thế giới.

Thời điểm Lạc Thần Tộc gặp nguy nan, hắn cũng không phải không có nghĩ đến nhờ sự giúp đỡ của Vô Tận Hỏa Vực, nhưng cuối cùng vẫn nén loại ý nghĩ này, bởi vì hắn cũng không rõ ràng lắm, điểm ân tình nho nhỏ này có thể mời được Viêm Đế hay không.

Vì hôm nay hắn đã tồn tại tiếng tăm lừng lấy bên trong Đại Thiên thế giới.

Đã đến tầng thứ này, có lẽ vị Viêm Đế kia đã sớm quên mất hắn đã từng tới Lạc Thần Thành, hơn nữa quan trọng nhất là, ban đầu Lạc Thiên Thần cũng chỉ thuận tay giúp đỡ Viêm Đế một tay mà thôi, tưởng muốn dùng cái loại hỗ trợ nho nhỏ này mời một vị Thiên Chí Tôn ra mặt, tựa hồ có chút hão huyền.

Khoảng cách của Thiên Chí Tôn cùng với bọn họ thật sự là quá xa.

Song khi Viêm Đế nghe được Lạc Thiên Thần gặp chuyện, khuôn mặt trở nên nghiêm túc một chút, hắn xuất hiện ở trước mặt Lạc Thiên Thần, duỗi hai tay ra nắm bàn tay gầy guộc của Lạc Thiên Thần, trầm giọng nói: “Lạc lão chuyện đó, không phải là Tiêu Viêm ta vong ân phụ nghĩa, năm đó nếu không có Lạc lão dạy ta đem đấu khí bản thân đồng hóa với Linh Lực, không biết ta còn phải ngây thơ bao nhiêu lâu, nếu không nhờ như vậy ta sẽ không thể đi tìm được vợ, sợ là ta sẽ phải hối hận suốt đời.”

Nghe lời nói đó, năm đó vợ của hắn cũng rất là nguy hiểm, nếu không có Viêm Đế kịp thời đi đến, sợ là hậu quả khó liệu.

Ngược lại Lạc Thiên Thần là không nghĩ tới hắn đã trợ giúp Viêm Đế lớn như vậy, ngược lại có điểm sững sờ, khuôn mặt già nua chợt hiện ra nụ cười vui mừng, hắn do dự một chút, cảm thán vỗ vỗ bàn tay của Viêm Đế.

“Thân thể Lạc lão tựa hồ có thương tích?” Viêm Đế nhìn thoáng qua sắc mặt Lạc Thiên Thần, liếc mắt là nhìn ra Linh Lực trong cơ thể của hắn có chút hỗn loạn.

Lạc Thiên Thần cười, nói: “Một ít Huyết Ma Độc mà thôi.”

Năm đó cùng Huyết Linh Tử giao thủ bị đối phương làm hại, dẫn đến hắn trở nên yếu ớt hơn trong những năm gần đây, nếu cứ tiếp tục kéo dài nữa, chỉ sợ hắn cũng sẽ vẫn lạc bởi Huyết Ma Độc.

Loại độc này cực kỳ bá đạo, hơn nữa lắng đọng trong cơ thể quá lâu, coi như là một vị Địa Chí Tôn Đại Viên Mãn, cũng khó khăn trừ độc cho hắn.

Viêm Đế cười cười, nói: “Việc nhỏ mà thôi.”

Tiếng vừa nói hạ xuống, bàn tay hắn nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay của Lạc Thiên Thần, nay lúc đó có một ngọn lửa hoa mỹ xông vào trong cơ thể Lạc Thiên Thần, một loáng sau vậy, chỉ thấy khuôn mặt của Lạc Thiên Thần lập tức trở nên đỏ như máu, ngay sau đó, từng giọt huyết dịch tanh hôi, từ trong lỗ chân lông thấm ra, nhanh chóng bị bốc hơi.

Ngắn ngủn mấy tức, khuôn mặt của Lạc Thiên Thần trở nên hồng nhuận, nguyên bản Linh Lực đang hỗn loạn, lần nữa trở nên thông sướng, khiến cho hắn nhịn không được nhếch mép một cái, hiển nhiên là có chút bất ngờ mệt nhọc nhiều năm bởi vì Huyết Ma Độc, chỉ cần 1 thoáng dễ dàng triệt để hóa giải.

Tại thời điểm Viêm Đế vì Lạc Thiên Thần hóa giải Huyết Ma Độc, xa xa mồ hôi lạnh trên trán Huyết Linh Tử lại tiếp tục rơi như mưa, sắc mặt trắng bệch, hắn không nghĩ tới Mục Trần không chỉ có thể mời đến Viêm Đế, càng để cho hắn kinh hãi là, vị Viêm Đế trong truyền thuyết này, lại có ân tình cũ cùng Lạc Thiên Thần!

Loại tình huốn này quả thực làm cho hai chân hắn đều đang run rẩy, nếu như sớm biết Lạc Thần Tộc cùng Viêm Đế có nhân tình sâu xa như vậy, hắn làm sao dám hùng hổ dọa người đối với Lạc Thần Tộc như thế.

“Lạc lão, Lạc Thần Tộc đã xảy ra chuyện gì?” Sauk hi trừ độc cho Lạc Thiên Thần về sau, Viêm Đế nhìn thoáng qua Lạc Thần Thành, sau đó cười híp mắt hỏi.

Lạc Thiên Thần do dự một chút, đem chuyện xảy ra nơi đây cặn kẽ nói một lần.

“Không nghĩ tới Mục Trần lại có thể mời ngươi đến...” Lạc Thiên Thần cười khổ nói.

Viêm Đế khẽ gật đầu, hắn chợt quay đầu hướng về phía Mục Trần cười, nói: “May mà Mục Trần tiểu hữu mời ta tới, bằng không Tiêu Viêm ta ngược lại đã thành người có ân không báo.”

Mục Trần gãi đầu một cái, chẳng qua hắn bất đắc dĩ, chỉ có thể tiêu hao nhân tình mời Viêm Đế hỗ trợ, nhưng không nghĩ tới lại tiếp tục thu được một phần cảm tạ từ Viêm Đế.

“Chuyện kế tiếp, giao cho ta đi.”

Viêm Đế cười với Lạc Thiên Thần một tiếng, sau đó mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tây Thiên Chiến Hoàng trên bầu trời đang tản ra uy áp kinh khủng, cười nói: “Sớm đã nghe nói qua uy danh của Tây Thiên Chiến Hoàng, không nghĩ tới hôm nay có thể gặp một lần.”

Trên không trung, sắc mặt của Tây Thiên Chiến Hoàng cũng có chút ngưng trọng nhìn chằm chằm vào Viêm Đế, chậm rãi nói: “Danh tiếng Viêm Đế, đã từ lâu như sấm bên tai bổn hoàng rồi.”

“Nguyên bản sự tình Tây Thiên Đại Lục, ta không nên nhúng tay, bất quá Lạc Thần Tộc cùng ta có tình xưa cũ, cho nên thuận tiện muốn đòi một cái công đạo, mong rằng Chiến Hoàng không nên làm khó Lạc Thần Tộc cùng Mục Trần tiểu hữu.” Viêm Đế ôn hòa cười nói.

Tây Thiên Chiến Hoàng nhắm hai mắt lại, danh tiếng Viêm Đế, chính xác vang vọng Đại Thiên thế giới, Vô Tận Hỏa Vực cũng cực kỳ không dễ chọc, nhưng hắn thân là Chiến Hoàng, bách chiến bất bại, lại là chưa từng kiêng kị qua ai?

Hôm nay buông tha Lạc Thần Tộc, nhưng một khi truyền đi, sợ là sẽ phải có người nói Tây Thiên Chiến Hoàng sợ Viêm Đế, việc này với hắn mà nói, là trên cả thể diện...

Vì vậy, Tây Thiên Chiến Hoàng mím môi, trầm mặc một lát, nhàn nhạt nói, trong trời đất vô số cường giả run lên.

“Như bổn hoàng nói đã nói việc này bổn hoàng không muốn bỏ qua?”.