Đại Chúa Tể

Chương 1473: Thiên La đối đầu Mục Phủ




Khi thanh âm của Mục Trần vang lên tại quảng trường bạch ngọc này, cả tòa thành thị đang sôi trào bỗng yên tĩnh lại, vô số ánh mắt nhìn về phía thanh niên đang nở nụ cười nhàn nhạt kia, đều nuốt một ngụm nước miếng, không ai ngờ được, đối mặt với thiên la minh do năm vị tiên phẩm thiên chí tôn trấn giữ, vị phủ chủ trẻ tuổi này của Mục phủ lại không có chút nào ý rút lui, ngược lại còn lựa chọn thái độ cường ngạnh nhất.

Trên hoàng kim vương tọa, năm vị tiên phẩm thiên chí tôn quỷ đế, đan dương lão tổ, tử lôi tôn giả sắc mặt cũng hơi trầm xuống, trong con ngươi có hàn quang hiện lên.

"Càn rỡ!"

Trong lúc sắc mặt năm vị tiên phẩm thiên chí tôn trở nên lạnh xuống, ở xung quanh quảng trường chợt có tiếng quát lạnh vang lên, chỉ thấy ba bóng người lướt ra, linh lực mênh mông bộc phát, hẳn là ba vị linh phẩm thiên chí tôn.

Ba vị linh phẩm thiên chí tôn này, hiển nhiên là những nhân vật cao tầng kế dưới năm vị tiên phẩm thiên chí tôn, hiện tại Mục Trần không chút kiêng kỵ như thế, bọn họ dĩ nhiên là những người đầu tiên không nhịn được, cơ mà điều này hiển nhiên cũng có sự ám hiệu của đám người quỷ đế, muốn dùng bọn họ tới tiên phong thử dò xét mục phủ.

"Chỉ là một tản hưng Mục phủ, cũng dám đối nghịch với Thiên la minh ta, thật không biết trời cao đất rộng!"

Ba vị linh phẩm thiên chí tôn cười lạnh một tiếng, cũng không có nửa điểm khách khí, một chưởng vỗ ra, ba đạo linh lực hồng lưu xuyên qua hư không, không chút lưu tình quét về phía đoàn người mục phủ.

Đối mặt với ba vị linh phẩm thiên chí tôn xuất thủ, Mục Trần ngay cả mắt cũng không liếc một cái, chỉ là hai tròng mắt đen nhánh hàm chứa sự lãnh đạm nhìn chằm chằm đám người quỷ đế.

Nhưng mà, Cửu u phía sau Mục Trần thấy vậy, mắt phượng thoáng hiện ý băng hàn, chợt nàng hé miệng, liền có hắc sắc hỏa viêm bắn ra, hừng hực thiêu đốt, chỉ vừa tiếp xúc đã đốt ba đạo linh lực hồng lưu cuồng bạo như thực chất kia cháy sạch sẽ.

Ba vị linh phẩm thiên chí tôn kia thấy vậy, sắc mặt cũng không nhịn được biến đổi, hiển nhiên không ngờ thế công của ba người lại bị Cửu u hời hợt giải quyết như vậy.

Ba người cũng cảm thấy sự khó giải quyết của Cửu u, lúc này mới rút lui lại.

Nhưng cửu u sao có thể dễ dàng bỏ qua cho bọn họ như vậy, hiện giờ mấy tên này chủ động dâng đến miệng, vừa đúng lúc để mục phủ bọn họ lập uy.

Vì thế, thân thề mềm mại của nàng khẽ run, một đôi cánh hắc phượng hừng hực hắc viêm xuất hiện sau lưng, hai cái đập một cái, thân thể mềm mại quỷ dị biến mất tại chỗ.

Trong khoảnh khắc khi Cửu u biến mất, ba vị linh phẩm thiên chí tôn kia cũng cảm thấy không ổn, lúc này linh lực trong cơ thể khởi động, thân thể bộc phát ra ánh sáng chói mắt, trực tiếp thúc giục linh thể, phát ra vạn trượng linh quang.

soạt!

Thân ảnh cửu u như quỷ mị xuất hiện phía sau ba vị linh phẩm thiên chí tôn, sau lưng, hắc viêm phượng dực chém quang qua, một vệt sáng đen xẹt qua, độ sắc bén như vậy trực tiếp chém rách cả không gian.

Tiếng xé gió sắc bén từ sau lưng truyền tới, cũng khiến cho ba vị linh phẩm thiên chí tôn sắc mặt đại biến, lúc này linh lực mênh mông khởi động, tạo thành vô số tầng linh lực phòng ngự trên cơ thể.

xèo!

Thế mà, khi vệt sáng đen chém xuống, hắc viêm thiêu đốt, hết thảy phòng ngự đều bị thiêu hủy nghiền nát trong tích tắc, mọi người cũng chỉ thấy vệt sáng đen xẹt qua, sau đó, ba tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.

xung quanh quảng trường, vô số người trợn mắt há mồm nhìn ba thân ảnh chật vật từ trẽn trời giáng xuống,chỉ thấy ba vị linh phẩm thiên chí tôn của thiên la minh kia, lúc này trên ngực xuất hiện một vết thương dữ tợn, vết thương hầu như sắp xé rách cả bụng ra, máu tươi cuồn cuộn, hơn nữa miệng vết thương còn có hắc viêm thiêu đốt, khiến cho bọn họ khó có thể hồi phục.

"Hít"

lúc này, vô số cường giả xung quanh đều hít một hơi khí lạnh, ánh mắt tràn đầy kính sợ nhìn Cửu u giữa không trung, hiển nhiên không ai ngờ được, ba vị linh phẩm thiên chí tôn của thiên la minh lại bại một cách nhanh gọn như vậy trong tay nàng.

Mà sau khi đánh thương ba vị linh phẩm thiên chí tôn nhanh như chớp xong, Cửu u cũng không vì thế mà thu tay lại, ánh mắt lóe lên, một lần nữa hóa thành một ánh lửa đen bắn ra, hiển nhiên là đang định đánh chó rớt xuống nước.

Ba vị linh phẩm thiên chí tôn kia nhìn Cửu u lần nữa truy kích tới, cũng hoảng sợ thất sắc, trải qua giao thủ lúc trước, bọn họ đã biết, cho dù ba người liên thủ cũng không thể nào là đối thủ của cửu u.

"Lớn mật!"

Nhưng mà, trong lúc cửu u nhanh như chớp xuất hiện trước mặt ba vị linh phẩm thiên chí tôn, định hạ thủ hung ác, thì một tiếng quát phẫn nộ như sấm sét vang lên.

Tiếng quát phẫn nộ vang lên, thân ảnh trên hoàng kim vương tọa của tử lôi tôn giả cũng biến mất, không gian vặn vẹo một chút, liền trực tiếp xuất hiện phía trước cửu u, một quyền đánh ra, nhất thời tiếng sấm cuồn cuộn, một đạo tử lôi quyền quang gào thét ra,toàn bộ không gian phía trước trực tiếp bị nghiền nát vụn.

Tiên phẩm thiên chí tôn vừa xuất thủ, liền hiển lộ ra thực lực kinh khủng vượt xa linh phẩm.

Tử lôi nhanh chóng phóng đại trong mắt cửu u, mà trong lúc nàng định toàn lực chống đỡ thì Mục Trần vẻ mặt lãnh đạm đã xuất hiện trước mặt nàng, trong con ngươi của hắn, phù đồ tháp hiện lên, linh lực trong cơ thể vận chuyển nhanh, toàn bộ đều chuyển hóa thành thủy tinh linh lực.

Rồi sau đó, năm ngón tay hắn nắm chặt, chậm rãi đánh ra, thủy tinh linh lực bên trên nắm tay dường như biến thành một bộ bảo thạch quyền sáo sáng chói.

uỳnh!

Nắm đấm của Mục Trần đánh lên trên tử lôi quyền quang, hơi chậm lại, liền thấy tử lôi quyền quang ầm ầm vỡ vụn ra, chớp mắt sau đó, nắm đấm của Mục Trần tựa như xuyên thủng hư không, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, quỷ dị đánh lên lồng ngực tử lôi tôn giả.

ầm!

âm thanh trầm thấp vang lên, không gian rung chuyển, thân thể tử lôi tôn giả run lên, chật vật bắn ngược ra, lòng bàn chân cày lên quảng trường bạch ngọc hai cái rãnh sâu hoắm.

Tử lôi tôn giả sắc mặt xanh mét ổn định lại thản hình, ánh mắt âm trầm nhìn Mục Trần thần sắc bình thản cách đó không xa, nhưng trong lòng lúc này lại dâng lên kiêng kỵ nồng nặc, bởi vì chỉ sau khi giao thủ hắn mới cảm giác được, sức chiến đấu của Mục Trần đáng sợ thế nào.

Hai bên giao thủ chỉ trong chớp mắt, đến khi vô số cường giả xung quanh quảng trường bừng tỉnh lại thì đã thấy tử lôi tôn giả bị Mục Trần một quyền đánh lui, lúc này liền bạo phát ra từng hồi ồn ào xôn xao.

Mặc dù hiện tại Mục Trần đã có thanh danh không kém trên đại thiên thế giới, nhưng dù sao cũng rất ít người thấy cảnh hắn giao thủ với tiên phẩm thiên chí tôn chân chính, hôm nay chính mắt thấy hắn dùng thực lực linh phẩm trung kỳ áp chế tử lôi tôn giả tiên phẩm sơ kỳ, mới có thể cảm nhận rõ ràng được cảm giác rung động đó.

"Nếu tử lôi tôn giả ngứa tay thì cứ tới tìm ta là được, cần gì phải gây phiền toái cho một nữ tử". Mục Trần chậm rãi thu hồi nắm đấm, hướng về phía Tử Lôi tôn giả cười nhạt nói.

Tử lôi tôn giả không nói gì, chỉ đem ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Mục Trần.

Mà lúc này, tiếng ồn ào xung quanh quảng trường bắt đầu yếu bớt, bời vì đông đảo cường giả đều thấy, bên trên hoàng kim vương tọa, bốn vị tiên phẩm thiên chí tôn Quỷ đế, đan dương lão tổ lúc này cũng chậm rãi đứng lên.

Theo việc bọn họ đứng dậy, thiên địa này dường như cũng trở nên ám trầm xuống.

Hai mắt xám trắng của quỷ đế nhìn chằm chằm Mục Trần, thanh âm trầm thấp vang dội: "Mục Trần phủ chủ, bọn ta cũng biết ngươi chiến lực bất phàm, nếu đơn đả độc đấu, sợ rằng ngay cả ta cũng không chiếm được chỗ gì tốt trong tay ngươi"

Thanh âm của quỷ đế truyền ra, cũng khiến không ít cường giả thầm cảm thấy kinh hãi, phải biết Quỷ đế này chính là thực lực tiên phẩm sơ kỳ, vượt hơn cả một cấp bậc lớn so với Mục Trần, nhưng dù là thế, hắn cũng phải thừa nhận không cách nào thắng được Mục Trần, như vậy Mục Trần này rốt cục cường hãn đến mức nào?

Nhưng mà thần sắc của Mục Trần vẫn là rất bình thản, cũng không vì lời nói cực kỳ coi trọng của quỷ đế mà tỏ ra đắc ý chút nào.

"Hôm nay mời ngươi tới dự tiệc, mục đích cũng rất rõ ràng, thiên la minh chúng ta muốn thống nhất thiên la đại lục, hôm nay nếu phủ chủ Mục Trần có thể đồng ý mang mục phủ rút khỏi thiên la đại lục, bọn ta nhất định sẽ bồi thường"

"Còn nếu Phủ chủ Mục Trần cố ý muốn cùng chúng ta tranh đoạt thiên la đại lục này..."

Nói đến đây, trong con ngươi xám trắng của Quỷ đế cũng bắt đầu có hung quang nhàn nhạt hiện lên, thanh âm trầm thấp, hàm chứa sát ý truyền ra, khiến nhiệt độ trong thiên địa giảm xuống: "Vậy hôm nay, năm người chúng ta cũng chỉ có thể liên thủ lãnh giáo Mục Trần phủ chủ một chút"

Tới lúc này, thiên la minh cuối cùng cũng lộ rõ mưu đồ.

Xung quanh quảng trường, vô số cường giả sắc mặt ngưng trọng, năm vị tiên phẩm thiên chí tôn của thiên la minh này lại định liên thủ đối phó một mình Mục Trần, như vậy có thể thấy, bọn họ đã kiêng kỵ Mục Trần tới mức nào rồi.

"Thiên la minh các ngươi thật đúng là một chút thể diện cũng không cần nữa rồi". Cửu u đứng sau lưng Mục Trần, lạnh giọng nói, trong thanh âm có ý châm chọc.

Năm vị tiên phẩm thiên chí tôn liên thủ đối phó một vị linh phẩm thiên chí tôn, chuyện này nếu truyền ra ngoài, thật sự không dễ nghe chút nào.

Nhưng đối với lời này, quỷ đế chỉ cười nhạt, nói: "thắng làm vua, thua làm giặc, quá trình thế nào bản tọa cũng không quan tâm"

Hai mắt xám trắng của hắn nhìn chằm chằm Mục Trần, cười nói: "Hơn nữa đây cũng là vì chúng ta coi trọng Mục Trần phủ chủ, cho nên mới làm chuyện ỷ đông hiếp ít này, chuyện này truyền ra, danh tiếng của Mục Trần phủ chủ sợ rằng lại được tăng lên"

Cửu u nghe vậy, mắt phượng lạnh lẽo: "Vô sỉ!"

Mục Trần phất phất tay, ngăn Cửu u nói tiếp, ngẩng đẩu hướng về phía Quỷ để cười một tiếng nói: "Vậy thì phải cảm ơn năm vị mới phải"

Tử lôi tôn giả âm trầm nói: "Vậy cũng phải xem hôm nay ngươi có vượt qua được trận này không đã"

Mục Trần bình thản nói: "Xem ra các ngươi cảm thấy thắng chắc được ta?"

Trong con ngươi xám trắng của quỷ đế lóe lên một tia âm lãnh, hắn chậm rãi nói: "Nếu không thì Mục Trần phủ chủ nghĩ thế nào?"

Khi thanh âm của hắn vừa dứt, linh lực xám trắng bắt đầu bộc phát mạnh mẽ từ trong cơ thể, thân thể nhanh chóng biến thành linh thể bảo thạch, trong mắt lóe lên linh quang, rung chuyển hư không, một cỗ uy áp vô cùng kinh khủng bao phủ cả thành thị.

cùng lúc đó, bốn vị tiên phẩm thiên chí tôn Đan dương lão tổ, Tử lôi tôn giả cũng biến thành linh thể, nhất thời, uy áp nặng nề, phô thiên cái địa bao phủ về phía Mục Trần.

Năm vị tiên phẩm đồng thời xuất thủ, trận thế như vậy thật là kinh thiên động địa.

Chung quanh quảng trường, vô số cường giả biến sắc, sắc mặt ngưng trọng, đối diện với cảnh này, có lẽ cho dù là Mục phủ chi chủ chiến lực kinh khủng kia cũng phải cảm thấy kiêng kỵ đau đầu đi?

Mà dưới vô số ánh mắt soi mói, Mục Trần ngưng mắt nhìn năm đạo quang ảnh, trên khuôn mặt tuấn dật, nụ cười thu lại, thay vào đó là một vẻ lạnh lùng thấu xương.

"Nếu các ngươi đã thích ỷ đông hiếp ít, vậy ta sẽ cho các ngươi xem một chút, thế nào mới thật sự là ỷ đông hiếp ít...". Thanh âm lạnh lùng của Mục Trần chậm rãi vang lên trong quảng trường.

Năm người quỷ đế thấy vậy, chân mày đều nhíu, mơ hồ cảm giác được một chút bất an.

Mà trong lúc bọn họ cảm thấy bất an, Mục Trần xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng vuốt vuốt chiếc nhẫn trẽn ngón tay, chớp mắt sau đó, vô tận huyền quang từ trong đó quét ra.

Huyền quang xẹt qua, trong thiên địa nháy mắt yên tĩnh không tiếng động, vô số cường giả hoảng sợ nhìn quảng trường bạch ngọc, chỉ thấy ở đó, sau lưng Mục Trần, một đội quân huyền giáp, chỉnh tề như một quỷ dị hiện ra.

Khi đội quân tĩnh lặng này xuất hiện, một cỗ chiến ý kinh khủng không cách nào hình dung quét ngang cả thiên địa này, khiến thiên địa rung chuyển..

****

Dịch: zero