Đại Đạo Độc Hành

Chương 677-2: Kinh thế nhất chiến đạo chủ phanh! (2)




Một kích này làm bị thương tất cả pháp linh duy trì lôi đài vận chuyển. Lôi đài lập tức biến mất, Lạc Ly cùng Phạm Vô Kiếp xuất hiện ở hai bên pháp trận tương ứng. Hai người đứng cách nhau ba mươi trượng, đều hoàn hảo không bị thương. Đến lúc này Chúng Sinh Lâm cũng trở nên vô dụng, không còn sử dụng được nữa.

Đại chiến tới lúc này, lôi đại sụp đổ, chưởng môn Thạch Xuyên muốn lên tiếng kết thúc chiến đấu.

Nhưng cùng lúc đó, Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly cùng nhau ra tay, sử dụng Thông Thiên Phong, bắt đầu đánh nhau trong thế giới hiện thật.

Lạc Ly rống lớn: “Ngũ Nhạc oanh, Tam Sơn hiện!”

Tam Sơn Ngũ Nhạc đập về phía Phạm Vô Kiếp!

Phạm Vô Kiếp cũng rống lớn: “Thái Sơn, Hoa Sơn, Hành Sơn...”

Thế nhưng lập tức có thể nhìn ra tu vi của hai bên ai mạnh ai yếu. Lạc Ly đã luyện thành Tam Sơn Ngũ Nhạc, mỗi lần có thể vứt tam sơn ngũ nhạc bay tứ tung. Mà Phạm Vô Kiếp thì chỉ có thể sử dụng sức mạnh của ngũ nhạc, vẫn chưa luyện thành tam sơn.

Tức thời, dưới những đòn tấn công điên cuồng của Lạc Ly, sơn nhạc của Phạm Vô Kiếp bị phá diệt. Mắt thấy sơn nhạc của Lạc Ly muốn đè lên đỉnh đầu Phạm Vô Kiếp, đè hắn thành bánh thịt.

Chưởng môn Thạch Xuyên nhìn ra xa, muốn hỏi xem có nên kết thúc chiến đấu hay không. Chiến đấu ngoài thật rất nguy hiểm.

Thế nhưng hắn lập tức nhận được một tin tức: “Không cần, ba người chúng ta đang xem chiến. Yên tâm đi, sẽ không xuất hiện thương vong!”

Đây là câu trả lời của tam đại Phản Hư. Chưởng môn Thạch Xuyên hơi lắc đầu, mặc dù không tán thành thế nhưng cũng không nhắc lại nữa.

Mắt thấy Phạm Vô Kiếp sắp bị Tam Sơn Ngũ Nhạc của Lạc Ly đè thành bánh thịt thì Phạm Vô Kiếp đột nhiên vung mạnh tay phải. Tay phải của hắn chảy máu tươi, máu tươi dính lên Thái Sơn, nhấn một cái, trên đó lập tức xuất hiện một chữ:

Sơn!

Tích tắc, Thái Sơn lớn mấy chục lần, lập tức va chạm với Ngũ Nhạc của Lạc Ly, không hề thua kém.

Sau đó Phạm Vô Kiếp lại nhấn một cái lên Hành Sơn, máu tươi lập tức hóa thành một chữ: Nhạc!

Hành Sơn lập tức phình nở điên cuồng, không yếu hơn Ngũ Nhạc của Lạc Ly là bao nhiêu.

Không biết đây là pháp thuật gì mà lại mạnh mẽ đến như thế. Phạm Vô Kiếp dùng pháp thuật này chống lại Lạc Ly.

Thế nhưng bọn họ chọi nhau chưa đầy trăm giây thì cả hai đều không thể cảm ứng được khí tức của Thông Thiên Phong. Đến lúc này toàn bộ ngũ pháp thánh địa đều bị tê liệt, bọn họ nhìn nhau, đều tự thi triển pháp thuật thế nhưng lại không thể sử dụng được cái nào.

Đến lúc này, toàn bộ pháp thuật Hỗn Nguyên tông mà bọn họ tu luyện đều mất ngũ pháp thánh địa ủng hộ, tất cả trở thành phế thải, không thể sử dụng.

Cuối cùng Phạm Vô Kiếp hét lớn một tiếng, nháy mắt trên người hắn dâng lên chín lốc xoáy, không ngờ lại là Cửu Chuyển Thập Thành Công của Cửu Chuyển tông mà hắn đã tu luyện từ nhỏ!

Không thể sử dụng các đại pháp, chỉ có thể sử dụng pháp thuật trước kia. Chín lốc xoáy dâng lên, so với vô thượng đại pháp của Hỗn Nguyên tông thì đây chỉ như đồ chơi con nít. Thế nhưng lúc này hết cách rồi, chỉ có thể dùng đến nó mà thôi.

Phạm Vô Kiếp điều khiển chiến luồng gió xoáy công kích Lạc Ly. Lúc này Lạc Ly cũng ra tay.

Bản năng Lạc Ly muốn sử dụng Điệp Long Biến. Thế nhưng pháp thuật này đã dung nhập vào Điệp Long Hải Bạo Sát, hắn căn bản không thể sử dụng được.

Nên xài gì mới tốt? Nhìn gió xoáy của Phạm Vô Kiếp đánh úp tới, Lạc Ly đột nhiên nhớ tới một pháp thuật, Thiên Địa Siêu Thoát Tỏa!

Ngày trước, Lạc Ly dựa vào pháp thuật này để hoành hành ngoại môn Hỗn Nguyên tông. Khi đó Lạc Ly vẫn chưa có ngũ pháp thánh địa cho nên dù không có ngũ pháp thánh địa thì Lạc Ly cũng có thể sử dụng pháp thuật này.

Lạc Ly cười ha hả, chỉ Phạm Vô Kiếp, quát lên: “Khóa!”

Lúc này Lạc Ly đã là Kim Đan chân nhân, vô tận linh khí trong vòng nghìn trượng đều do hắn điều khiển. Nháy mắt, linh khí nghìn trượng hóa thành một ổ khóa

Phạm Vô Kiếp không khỏi hét lớn một tiếng: “Khốn kiếp!”

Trong câu mắng chất chứa vô tận phẫn nộ. Lúc trước Lạc Ly dùng chiêu này hoành hành thiên hạ, hiện tại đã qua nhiều năm như vậy, tu luyện nhiều pháp thuật như vậy thế mà chiêu này lại xuất hiện. Những ảo não quá khứ, những đêm thức trắng đau khổ lập tức xé lòng.

Hắn rống to: “Lạc Ly, đừng xem thường ta, ta đã không còn là Phạm Vô Kiếp trước đây nữa!”

Hắn rống lớn, nguyên khí Kim Đan bùng nổ. Đùng một tiếng, Thiên Địa Siêu Thoát Tỏa phạm vi nghìn trượng của Lạc Ly bị Phạm Vô Kiếp đánh sụp.

Trước kia bọn họ chỉ mới Luyện Khí cho nên linh khí có thể trói nhốt bọn họ. Hiện tại bọn họ đều là Kim Đan chân nhân, thiên địa linh khí phạm vi nghìn trượng không còn tác dụng nữa. Cho nên Phạm Vô Kiếp lập tức đánh sụp Thiên Địa Siêu Thoát Tỏa của Lạc Ly!

Thế nhưng Lạc Ly hừ lạnh một tiếng quát; “Biến!”

Trung Vô Tướng khởi động, một luồng hào quang bắn ra, nhập vào Thiên Địa Siêu Thoát Tỏa, khiến Thiên Địa Siêu Thoát Tỏa trở nên biến dị, hóa thành pháp thuật khác, không còn lợi dụng linh khí trong thiên địa để khóa nhốt đối phương nữa mà khóa nhốt đối phương bằng chính linh khí trong cơ thể của mình.

Lạc Ly chỉ Phạm Vô Kiếp, quát: “Khóa!”

Nháy mắt, từng đạo khóa chân nguyên tuôn mạnh ra ngoài, khóa chặt Phạm Vô Kiếp, để hắn không thể nhúc nhích.

Phạm Vô Kiếp lại rống lớn, muốn chấn mở!

Thế nhưng không thể được, đây là sức mạnh Kim Đan của chính Lạc Ly. Lạc Ly đau khổ tích lũy ở Trúc Cơ, dùng địa hỏa luyện thể, Kim Đan lại luyện hóa Thiên giai linh vật, chân khí của hắn rất hùng hậu!

Phạm Vô Kiếp là Chuyển Chu nhất mạch, xem nhẹ tu luyện chân khí. Mặc dù Phạm Vô Kiếp cũng bắt đầu tu luyện Thiên Khuynh Quyết thế nhưng đã muộn, chân khí yếu ơn Lạc Ly vô số lần.

Cứ như thế Phạm Vô Kiếp bị Lạc Ly khóa lại. Thế nhưng Lạc Ly cũng không thể hành động. Hai người nhìn nhau, ai cũng không có cách nào công kích đối thủ.

Thế nhưng Lạc Ly hơi dùng sức, một điểm thanh quang từ từ xuất hiện, là kiếm ý. Lúc trước Lạc Ly nắm giữ Tàng Không kiếm ý, rất nhiều năm chưa sử dụng, hôm nay lại sử dụng lại.

Nhìn kiếm ý này, Phạm Vô Kiếp muốn nhúc nhích nhưng không được. Hắn bị khóa chặt. Hắn nhìn Lạc Ly, lại quát:

“Là ngươi bức ta, là ngươi bức ta!”

Lạc Ly không khỏi nói: “Quang Minh thần đã bị ta đánh trọng thương, hắn sẽ không tới đây nữa đâu. Ngươi thua rồi!”

Phạm Vô Kiếp chỉ rống:

“Là ngươi bức ta, là ngươi bức ta!”

Theo tiếng rống lớn này, cơ thể hắn bắt đầu chảy máu.

Không phải bị Lạc Ly đánh bị thương mà máu tươi tự động xuất hiện.

Máu này bay lượn theo gió, sau đó tổ hợp thành một văn tự giữa không khí, hóa thành một chữ Đạo thật lớn!

“Đạo!”

Chữ này vừa xuất hiện, thiên địa như có vô số tồn tại quỳ xuống hành lễ với chữ này!

Chữ này vừa hiện, Thiên Địa Siêu Thoát Tỏa của Lạc Ly sụp đổ, Tàng Không kiếm ý cũng bị diệt ngay lập tức!

Mộc Thần Chân nhất đang xem chiến không khỏi hô lên: “Đây, đây, đây là gì?”

Kim Thánh nói: “Đạo Chủ, đây là thần niệm của Đạo Chủ!”

Thổ Hoàng nói: “Sao có thể chứ, sao có thể chứ!”

---------------