Đại Đạo Độc Hành

Chương 742-1: Trần quy trần, thổ quy thổ! (1)




Bay lên phía trên, chỉ thấy thế giới lòng đất vốn dĩ là đất dày vô tận, hiện tại biến thành vô số khe nứt. Bên trong khe nứt, nước biển trút ngược, tạo thành dòng nước như thiên hà.

Nếu như Lạc Ly ra muộn thêm chút nữa thì sẽ bị nước biển bao trùm hoàn toàn. Hắn chọn đại một khe nứt không có nước biển chảy ngược, quay trở lên mặt đất.

Quay trở lên mặt đất, đưa mắt nhìn quanh, Lạc Ly lập tức kinh ngốc.

Nơi này đã không còn là Kim Châu đại lục như trước đây nữa. Mặt đất núi non vô tận, bầu trời xanh biếc một màu, đã biến mất hết cả rồi. Bây giờ khắp nơi chỉ còn biển cả mênh mông, vô số lốc xoáy tứ tán, mấy chục mấy trăm hải đảo như ẩn như hiện giữa lốc xoáy.

Thế giới này, màn trời đỏ rực, mặt đất sôi trào, khắp nơi trong hư không toàn là dao động pháp thuật, kiếm quang bay múa, tiếng chém giết cùng tiếng nổ mạnh. Thỉnh thoảng lan tỏa khí lưu ngút trời đi ngàn dặm, thổi quét bốn phía. Đây là kết quả do Phản Hư Chân nhất ra tay.

Chiến trường này lan rộng phạm vi mấy chục vạn dặm. Từng đợt trời sập xuất hiện, hình thành sóng thần vô tận. Trận chiến này đã lan tới gần mấy châu vực lân cận.

Đến cả hoang thú ẩn náu ở Vân châu cũng tham chiến. Dưới tàn hồn của Tử Nan Đà, vạn linh tuyệt diệt, chúng nó không thể không xuất hiện, cùng nhân tộc chống lại tàn hồn Tử Nan Đà.

Bốn phía trời đất, hỗn loạn không xiết.

Mặt trời đỏ thẫm treo trên bầu trời cũng không còn hơi nóng nữa.

Hạo kiếp diễn ra tới lúc này, có ít nhất hơn một ức phàm nhân đã chết, những sinh linh khác thì nhiều vô số kể.

Hạo kiếp, hạo kiếp nhân gian!

Nhìn mọi thứ vào mắt, Lạc Ly thở dài một tiếng. Thế nhưng đối với hắn, chuyện hắn có thể làm cũng chỉ có như thế.

Thế giới trong lòng đất cũng là một bộ phận của Trung Thiên Chủ Thế Giới, chỉ cần sử dụng Bàn Cổ Diệt Thế Phủ thì mình sẽ bốc hơi khỏi nhân gian. Hy sinh bản thân để cứu vớt thiên địa, thánh nhân như thế, Lạc Ly không làm được. Trái lại vì để sống sót, phá diệt thiên địa, Lạc Ly có thể làm được.

Trong thiên địa hỗn loạn, Lạc Ly lập tức rớt xuống. Loạn chiến như thế này, phải cẩn thận, không thể hành động tùy tiện.

Phía trước có một đại lục trôi bồng bềnh, diện tích lớn khoảng trăm dặm. Lạc Ly cẩn thận bay lên trên đại lục đó.

Đột nhiên ngoài trăm dặm có ba bốn tu sĩ truyền tống tới, bọn họ điên cuồng vây công một cường địch.

Nhìn vào thì cường địch không khác gì con người, thế nhưng Lạc Ly vừa nhìn đã nhận ra người đó bị Tử Nan Đà đoạt xá. Vốn dĩ là tàn hồn có thể dễ dàng tiêu diệt, hiện tại đoạt xá được thân thể nên đã khác trước.

Sau khi đoạt xá, thân thể sẽ phát triển mạnh, biến trở lại hình dáng của Tử Nan Đà. Thân hình do tàn hồn Tử Nan Đà biến thành cao bốn trượng, phần mình như hai tấm lưng ghép lại với nhau, có hai đầu, tám tay, trong tay cầm nắm pháp khí. Thân hình xoay tròn điên cuồng, múa máy như điện.

Sau khi tàn hồn Tử Nan Đà đoạt xá, đứng cảm nhận từ xa cũng có thể cảm nhận được sức mạnh vô biên trong cơ thể của hắn. Ít nhất cũng tương đương với Hóa Thần sơ kì.

Thế nhưng nó lại liều mạng lẫn trốn, liều mạng truyền tống tới nơi này. Vây công nó chỉ là ba Nguyên Anh chân quân. Bọn họ tạo thành hình chữ Phẩm, ép bức tàn hồn Tử Nan Đà này.

Hai bên giao thủ, Lạc Ly lập tức cảm thấy khác thường. Mặc dù trong cơ thể của Tử Nan Đà ẩn chứa sức mạnh vô biên thế nhưng nó lại không thể sử dụng, giống như nó với thế giới này có một tầng ngăn cách, mười phần sức mạnh, chỉ có thể sử dụng một hai phần.

Ba Nguyên Anh chân quân thì lại có thể bùng nổ hết sức mạnh của mình. Giao thủ chưa tới mười chiêu thì đối phương đã bị một Nguyên Anh chân quân bắt lấy sơ hở, một kiếm chém xuống, đâm xuyên thân hình của tàn hồn Tử Nan Đà này.

Thật ra tàn hồn Tử Nan Đà cũng nhận ra sơ hở đó, hắn muốn liều mạng bù đắp thế nhưng không hiểu vì sao vẫn chậm hơn một bước, thân thể bị đâm thủng ngay lập tức. Sau đó bị một đạo pháp thuật của một Nguyên Anh chân quân đánh trúng, thân hình lập tức cháy sém, bốc hơi ầm ầm.

Sau khi tàn hồn Tử Nan Đà đoạt xá thì đã đánh mất đặc tính của quỷ hồn, không thể biến về hồn phách được nữa, chắc chắn phải chết.

Những Nguyên Anh chân quân đó không hề nhìn hắn một cái, quát lên: “Tiếp, đi!”

Ba người lập tức biến mất, đi tìm đối thủ kế tiếp.

Lạc Ly đứng nhìn ngơ ngác, thì ra nhân tộc cũng không phải không có sức đánh trả. Thế nhưng vì sao tàn hồn Tử Nan Đà sau khi đoạt xá thì không cách nào phát huy được sức mạnh nhỉ?

Từ từ Lạc Ly đã rõ, thiên địa hôm nay đã khác với trước đây!

Nói cho cùng thì tàn hồn Tử Nan Đà chỉ là đồ cổ thời đại Tiên Nhân. Thiên địa hôm nay đã trôi qua mấy trăm vạn năm, thiên đạo pháp tắc đã có sự thay đổi kỳ lạ. Cái khác không nói, chỉ nói thân hình của sinh linh khi đó phải cao bốn trượng mới bình thường. Thân hình của con người hiện tại thì trong khoảng năm bảy thước, hoàn toàn khác biệt.

Mặc dù tàn hồn Tử Nan Đà sống lại, đoạt xá, tìm lại sức mạnh, thế nhưng sức mạnh đó lại không phù hợp với thế giới này. Mặt khác tàn hồn Tử Nan Đà vì thoát vây nên đã tập kích địa phế, có thể nói hoàn toàn chọc giận Trung Thiên Chủ Thế Giới, thiên địa càng không buông tha.

Còn tu sĩ nhân tộc thì lại sinh ra lớn lên ở nơi này, có thể nói là chúa tể của mảnh thiên địa này, giết tàn hồn Tử Nan Đà là xả giận thay thiên địa, được thiên địa chúc phúc, cho nên mới như thế!

Nhìn cảnh này, nhìn thiên địa bất dung! Lạc Ly chợt hiểu, giống như nắm bắt được điểm mấu chốt, một điểm mấu chốt có thể hoàn toàn phá hủy tàn hồn Tử Nan Đà.

Chợt, Lạc Ly nhớ tới thần niệm mơ hồ truyền tới khi còn ở dưới lòng đất, khi đó hình như mình nghe thấy kinh văn…

Tàn khu Tử Nan Đà đột nhiên chớp sáng, một cái đầu người xuất hiện trong vô số tro tàn. Thân thể bị Tử Nan Đà đoạt xá lại không bị tu sĩ đốt sạch. Đầu của Tử Nan Đà từ không trung rơi xuống.

Lạc Ly lập tức nhích động, Tứ Cửu độn thuật, đi tới nơi cái đầu rớt xuống. Cái đầu đó rớt lên trên mặt đất, không ngờ vẫn còn giãy dụa nhúc nhích, bên dưới đầu từ từ xuất hiện máu thịt.

Lạc Ly đi tới nơi này, khởi động Thiên Địa Siêu Thoát Tỏa, ngay lập tức áp chế cái đầu Tử Nan Đà này. Sau đó đi tới gần cái đầu, nhìn tàn hồn Tử Nan Đà.

Cái đầu nhúc nhích nhẹ, máu thịt bắt đầu mọc ra. Nếu như không bị Lạc Ly bắt giữ, núp trong bóng tối, có lẽ mười năm sau có thể bình phục.

Nhìn cái đầu này, Lạc Ly hơi hiểu, chậm rãi nói:

“Mặc dù đã đoạt xá thế nhưng vẫn là tàn hồn. Nếu là hồn phách thì có thể siêu độ!”

Nói xong, Lạc Ly đứng trước cái đầu, đưa tay chạm vào cái đầu, vô cùng hiền lành nói:

“Ngươi không thuộc về nơi này, biến mất đi. Yêu hận đều là việc của quá khứ, hãy quên tất cả đi. Quay về luân hồi đi, nơi đó mới là thế giới của ngươi. Bắt đầu cuộc sống mới của ngươi đi!”

---------------