Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 109: Huyễn ảnh tà luân (Hạ)




Huyễn ảnh tà luân chính là một trong những thiên phú rất cao cấp, Lam mị tà đồng của hai nữ tử xà tộc mà lúc trước Tinh Hồn mua ở Lục Nguyên thương hội cơ hồ hơn gấp mấy trăm lần. Khác với Huyễn ảnh tà luân, Thiên ma nhiếp hồn chi nhãn của Tinh Hồn phải qua tu luyện mới sử dụng được, mỗi lần kích hoạt tốn rất nhiều nguyên lực. Trước đây Tinh Hồn đôi mắt bị hủy, không ngờ sau khi đột phá Độ kiếp kỳ Thiên ma nhiếp hồn chi nhãn lại giúp cho hắn nhìn thấy ánh sáng trở lại. Còn Huyễn ảnh tà luân thì không thể tu luyện mà có được, loại thiên phú này chính là được thiên địa tạo hóa ban tặng. Tiên ma giới đệ ngũ thiên nhãn bảng Huyễn ảnh tà luân,một trong những loại thiên phú nghịch thiên nhất.

Thật không ngờ hôm nay Huyễn ảnh tà luân lại xuất hiện tại đầu ấu thú Ảo nguyệt khiếu thiên lang này, lại nói Ảo nguyệt khiếu thiên lang chính là vương trong bóng tối, thật khó mà lường trước được con đường tu hành của tiểu thiên lang này sẽ vô tiền khoáng hậu như thế nào.

Ảo nguyệt khiếu thiên lang vẫn còn bất ngờ trước sự tử vong kỳ lạ của đám võ giả, bỗng vô tình liếc mắt nhìn thấy biểu cảm kỳ lạ của Tinh Hồn, nhướng mày hỏi:

- Ngươi làm sao thế?

Câu hỏi của Ảo nguyệt khiếu thiên lang giúp Tinh Hồn bừng tỉnh trở lại, sau vài giây bỗng bật cười:

- Ta không sao, chỉ là vô cùng kinh ngạc vì hài tử của ngươi.

- Hả? Kinh ngạc cái gì? - Ảo nguyệt khiếu thiên lang mắt hiển lộ khó hiểu hỏi.

- Nói ra ngươi cũng không hiểu đâu. Ngươi chỉ cần biết rằng, nhi tử của ngươi sau này chính là sát thủ chi vương.

Tinh Hồn ý tứ thần thần bí bí, khiến cho Ảo nguyệt khiếu thiên lang trầm tư suy nghĩ. Nhưng đương nhiên là nàng không thể hiểu được Tinh Hồn đang muốn nói gì. Hiện tại tình huống đã an toàn, Tinh Hồn mới bắt đầu hỏi:

- Nói chuyện nãy giờ, ta vẫn chưa biết tên ngươi là gì?

- Ta tên Cơ Dung. Còn ngươi?

- Tinh Hồn.

Cơ Dung nằm dài xuống, hô hấp dần bình ổn trở lại, giờ đã không cần lo lắng gì nữa nên nàng liền thả lỏng cơ thể. Mang thai gần ba ngàn năm, lại thêm cuộc sống trong tử địa này vô cùng khó khăn, cuối cùng hôm nay cũng đã sinh nở thành công, Cơ Dung tâm tình vô cùng hạnh phúc. Bỗng chợt nhớ ra điều gì đó, liền nói:

- Phải rồi, đứa hài tử này vẫn chưa có tên. Tinh Hồn, ngươi giúp ta đặt tên cho nó đi.

Nhìn nét mặt của Cơ Dung lúc này đủ loại cảm xúc: bình an, hạnh phúc… làm cho cả Tinh Hồn cũng bị ảnh hưởng theo. Chỉ thấy hắn cười cưới, ngẫm nghĩ một lúc rồi chợt nói:

- Vô ảnh vô hình, ám dạ quân vương. Sau này tên của tiểu thiên lang sẽ là: Cơ Vô Dạ.

Ảo nguyệt khiếu thiên lang nhìn như đang cười, ánh mắt ấm áp nhìn đứa con đang chuôi rúc, nhẹ nhàng nói:

- Hài tử của ta, từ bây giờ tên của con là Cơ Vô Dạ.

Nhìn khung cảnh ấm áp như vậy, bỗng trong lòng Tinh Hồn lại chợt nhớ về những ngày còn sống với mẫu thân Vân Tuyết. Khi ấy, tuy rằng cuộc sống vô cùng khổ cực, thế nhưng đó chính là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của hắn. Càng nghĩ, hắn lại càng căm hận Sở Hải, Sở Hóa Long… hận cả Sở gia.

Nghỉ ngơi nửa khắc, Tinh Hồn liền lấy ra mấy viên Xuân thu đan nuốt vào, vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết để hấp thụ. Vận chuyển mấy vòng chu thiên, sau một giờ, cuối cùng sức mạnh đã phục hồi trở lại. Khiến cho Tinh Hồn vui mừng chính là đang có dấu hiệu muốn đột phá Độ kiếp kỳ đệ thập trọng lôi kiếp. Tinh Hồn thầm suy tính, tu luyện thêm chừng một tháng nữa, chắc chắn sẽ đột phá Độ kiếp kỳ đệ thập trọng. Xem ra lần này giúp đỡ Cơ Dung cũng giúp Tinh Hồn thu lại một lợi ích không nhỏ.

Sau đó, Tinh Hồn đứng dậy, tay phải nhấc lên, khu động niệm lực thu lại hơn trăm cái Càn khôn trạc của đám võ giả đã tử vong. Đây chính là Càn khôn trạc võ giả Thiên thần cảnh, Chân thần cảnh và Thần vương cảnh, tài sản không nhỏ chút nào đâu. Huyền tiên các của Tinh Hồn tuy rằng còn rất nhiều kim tệ, nhưng hắn vẫn muốn nhiều hơn nữa để phục vụ cho kế hoạch sau này. Với lại đan dược trị thương hiện tại cũng đã gần hết, lấy của bọn chúng bổ sung vào, đỡ mất công phải luyện chế.

Lấy toàn bộ những vật dụng cần thiết như đan dược, pháp khí, tài liệu luyện dược, tài liệu luyện khí cùng với kim tệ, còn lại mấy thứ đồ vô giá trị, Tinh Hồn liền đem vứt hết. Hơn trăm cái Càn khôn trạc, tuy rằng giá trị không đồng đều nhưng tổng hợp lại chính là một khối tài sản cực kỳ to lớn, khiến cho nội tâm Tinh Hồn rất vui vẻ.

Làm xong mọi chuyện, Tinh Hồn liền quay lại, đứng đối diện với Cơ Dung, khuôn mặt trở nên nghiêm túc, nói:

- Bây giờ có lẽ cũng nên tính tới việc giá cả rồi nhỉ.

Cơ Dung ngẩn đầu lên, nhìn Tinh Hồn nói:

- Chỉ cần trong khả năng, ta nhất định sẽ toàn thành cho ngươi. Nói đi, ngươi muốn gì?

Tinh Hồn mỉm cười, hai tay đặt sau lưng, lãnh đạm nói:

- Yên tâm, chuyện này đối với ngươi rất đơn giản. Trong vòng năm mươi năm, ngươi phải nghe lệnh của ta.

- Không được, năm mươi năm là quá lâu. – Cơ Dung lập tức từ chối.

- Hừ, ba mươi năm so với chuyện ta cứu hai mẹ con ngươi vẫn là còn rẻ chán.

- Lời ngươi nói tuy đúng, nhưng ta vẫn không thể chấp nhận. Mười năm, ngươi thấy thế nào?

- Đừng có đùa. Giá cuối, hai mươi năm.

- Được, cứ như vậy đi.

Cuối cùng, Cơ Dung chấp nhận làm việc cho Tinh Hồn hai mươi năm. Đương nhiên, Tinh Hồn với khoảng thời gian này đã rất hài lòng rồi. Cơ Dung là vương thú trong yêu tộc, có thể chấp nhận bỏ ra thời gian hai mươi năm để phục vụ đã là hạ thấp thân phận lắm rồi. Thế nhưng, đây chỉ là suy nghĩ hiện tại của nàng thôi.

Sau đó, Tinh Hồn lại nhìn tiểu thiên lang Cơ Vô Dạ, nói:

- Còn một chuyện nữa. Cơ Vô Dạ nhất định phải để ta dạy dỗ.

- Chuyện này không được. Tinh Hồn, ta có thể chấp nhận làm không công cho ngươi hai mươi năm, thậm chí có thể hơn nữa, nhưng Dạ nhi thì không thể.

- Ta biết ngươi đang suy nghĩ điều gì. Nhưng ta nói cho ngươi biết, tình huống lúc nãy, đám người kia chết chính là do tiểu ấu tử này gây ra đấy. – Tinh Hồn hừ lạnh nói.

- Ngươi nói gì? Là… là do Dạ nhi làm? Sao có thể thế được? – Cơ Dung biểu cảm kinh ngạc, dường như không thể tin lời mà Tinh Hồn vừa nói.

- Thế ngươi nghĩ bọn chúng chết là vì lí do gì? Trúng độc, hay là trở nên điên loạn?

- Không… không phải sao? – Cơ Dung nói.

Cái này đương nhiên không thể trách Cơ Dung được, bởi vì thiên phú Huyễn ảnh tà luân của Cơ Vô Dạ là vô cùng đặc biệt, một ức một ngàn vạn người cũng chưa chắc có được một người có thiên phú này. Tinh Hồn thở dài một tiếng, sau đó giải thích:

- Chắc ngươi cũng biết, nhân loại, yêu tộc, ma tộc hay bất cứ một chủng tộc nào đều có thể có những loại thiên phú đặc biệt.

Cơ Dung gật đầu, Tinh Hồn lại nói tiếp:

- Cơ Vô Dạ cũng như vậy, nhưng thiên phú mà nó thức tỉnh vô cùng nghịch thiên. Thiên phú mà Cơ Vô Dạ thức tỉnh có tên là Huyễn ảnh tà luân.

- Huyễn ảnh tà luân? – Cơ Dung kinh ngạc, bởi vì đây là lần đầu tiên nàng nghe nói đến loại thiên phú này.

- Cái này là do ta đọc từ trong sách cổ nên mới biết. Huyễn ảnh tà luân là một loại nhãn thuật, giống như Lam mị tà đồng mà Xà tộc hay thức tỉnh đấy, nhưng phẩm cấp cao hơn rất nhiều. Một khi trúng phải Huyễn ảnh tà luân, kẻ đó sẽ bị nhốt trong ảo cảnh, chịu đựng vô vàng nỗi thống khổ, nhẹ thì điên điên khùng khùng, nặng thì mất mạng, thậm chí là cả nguyên thần cũng bị tiêu biến.

Tinh Hồn tay chỉ vào hơn trăm cái thi thể kia, thanh âm trịnh trọng. Cơ Dung chỉ biết lặng im lắng nghe, hoàn toàn không nói được lời nào.

- Huyền Thiên giới này, người biết được cách sử dụng Huyễn ảnh tà luân chỉ có một mình ta. Nếu không, sau này kết cuộc của ngươi cũng không khác gì đám người kia đâu. Ta bây giờ không chỉ giúp ngươi, mà còn giúp cả Cơ Vô Dạ. Ngươi có hai lựa chọn, một là bị chính Cơ Vô Dạ giết chết, hai là để nó cho ta dạy dỗ.

Cơ Dung rơi vào trầm tư suy nghĩ. Ánh mắt lại vô tình nhìn một đống thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất. Bỗng nhiên nàng sực nhớ đến tám chữ: vô ảnh vô hình, ám dạ quân vương, đây chính là câu mà Tinh Hồn nói trước khi đặt tên cho hài tử của nàng. Rồi lại nhìn Cơ Vô Dạ đang nằm chuôi rúc dưới bụng, “Nếu đúng như lời Tinh Hồn nói, thì sau này nàng sẽ ra sao, Dạ nhi sẽ thế nào?” Cơ Dung tự hỏi.

Tinh Hồn thì đứng dựa lưng vào bức tường, chờ đợi quyết định của Cơ Dung. Chỉ nửa khắc sau, Cơ Dung cuối cùng cũng đưa ra lựa chọn của mình. Nàng nhìn Cơ Vô Dạ một lúc, rồi sau đó nhìn thẳng vào mắt Tinh Hồn, thanh âm nghiêm túc:

- Ngươi có chắc rằng sẽ dạy dỗ Dạ nhi thật tốt không?

Tinh Hồn mỉm cười gật đầu. Cơ Dung thở dài một tiếng, nói:

- Được, ta chấp nhận để Dạ nhi cho ngươi. Nhưng ta muốn trong khoảng thời gian này, Dạ nhi để ta chăm sóc.

- Có thể. Sau khi rời khỏi tử địa, ta sẽ đi Đông hải một chuyến. Ngươi sẽ đi cùng với ta, đề phòng chuyện Cơ Vô Dạ vô tình kích hoạt Huyễn ảnh tà luân.

Cơ Dung gật đầu. Như vậy, mục đích của Tinh Hồn bước đầu đã thành công. Lúc giúp đỡ Cơ Dung, Tinh Hồn chỉ nghĩ đến việc khiến cho nàng đầu quân cho hắn mấy chục năm, thế nhưng bây giờ lại thu thêm một đầu ấu thú đã thức tỉnh thiên phú nghịch thiên Huyễn ảnh tà luân, so với số tài sản khổng lồ vừa tích góp thì bây giờ Tinh Hồn còn vui hơn rất nhiều. Đây chính là một món hời cực kỳ lớn.