Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 153: Địa ngục huyết trì (Trung)




Thời gian trong Hoành thiên bí cảnh cứ như vậy trôi qua một vạn năm. Sau một vạn năm bị Thuần dương chi hỏa thiêu đốt, Ngọc Hoành đột nhiên rực sáng màu lục, chói lóa cả một vùng rộng lớn. Nếu như đang ở bên ngoài thì có thể nhìn thấy, trên bầu trời Huyền Thiên giới, nơi Băng Đà sơn mây đen cuồn cuộn, sấm chớp rền vang, phong vũ gào thét, thiên uy chấn nhiếp, tựa hồ chính là dị tượng trong truyền thuyết lúc Thần khí chào đời.

Cao thủ tại Thiên Lam đại lục sớm đã tụ tập, đứng cách Băng Đà sơn vạn trượng, mục quang theo dõi dị tượng, nếu như có bảo vật xuất thế thì liền xông lên cướp đoạt. Dị tượng đã trôi qua ba ngày, khiến cho cao thủ của ba đại lục khác là Thiên Hồng đại lục, Thiên Dương đại lục và Thiên Băng đại lục rục rịch, bí mật xâm nhập Thiên Lam đại lục.

Toàn bộ các thế lực lớn mạnh nhất Huyền Thiên giới đều tụ tập tại đây, kể như tứ thần điện, tứ đại đế quốc, thậm chí còn có người của Vô thượng thiên cung. Đương nhiên, người của Thiên Lam đại lục là đông nhất, đại đa số là người của đế đình Thiên Phong và Thiên Lam thần điện.

Thời gian càng kéo dài, cao thủ tứ phương càng tụ hội đông đủ. Những cao thủ ẩn mình trong thiên hạ cũng bởi vì thiên tượng này mà xuất đầu lộ diện, mục đích đương nhiên là cướp đoạt bảo vật rồi.

Ở một chỗ khác, một khu sâm lâm cách Băng Đà sơn năm trăm dặm, gọi là Phù Quang sâm lâm. Giống như những khu sâm lâm khác, Phù Quang sâm lâm chính là thiên đường của yêu thú, các cao thủ thường đến đây vừa luyện tập, vừa kiếm nội đan yêu thú để kiếm tiền.

Sâu trong Phù Quang sâm lâm, có một thiếu niên nhìn rất trẻ tuổi, mục diện tuấn tú phi phàm, toàn thân vận tử y long bào, đầu đội kim quan, eo quấn bạch ngọc long bội, đích thị chính là đương kim thái tử Thiên Phong quốc Trịnh Thần Không.

Trịnh Thần Không sau một trận chiến đấu với Tinh Hồn, toàn thân thương thế rất nặng, nếu không phải nhờ có Đế Hồn đỉnh dùng thần lực phá vỡ không gian, giúp Trịnh Thần Không bỏ chạy thì có lẽ hắn đã chết dưới tay Tinh Hồn rồi.

Sau khi chạy đến Phù Quang sâm lâm, Trịnh Thần Không lập tức bế quan trị thương. Hắn là đương kim thái tử của Thiên Phong quốc, thế nên linh dược thần kỳ trong Càn khôn trạc không thiếu, chỉ trong vòng nửa ngày đã hoàn toàn khôi phục.

Chữa trị xong vết thương, Trịnh Thần Không không vội trở về Thiên Phong thành, theo lời của Đế Hồn đỉnh mà bế quan tại đây để nâng cao tu vi. Chỉ trong vòng mấy ngày, Trịnh Thần Không tu vi sớm đã có dấu hiệu đột phá Thần Đế cảnh hậu kỳ. Trịnh Thần Không thiên tư tuyệt luân, kinh hãi thế tục không ai không biết, nay còn có sự trợ giúp của Đế Hồn đỉnh chí cao vô thượng, tốc độ tu luyện so với trước đây thậm chí nhanh hơn gấp mười lần.

Lúc này, quanh thân thể Trịnh Thần Không hắc khí lượn lờ, trên đỉnh đầu là Đế Hồn đỉnh nằm giữa hư không. Hắc khí chính là do Đế Hồn đỉnh phát ra, liên tục tràn vào người Trịnh Thần Không, không ngừng giúp hắn bài trừ tạp chất, cải tạo thân thể. Giữa mi tâm Trịnh Thần Không xuất hiện một cái ấn ký, khiến cho gương mặt tuấn tú của hắn có phần trở nên tà mị.

Đang lúc cải tạo thân thể cho Trịnh Thần Không, bỗng Đế Hồn đỉnh cảm nhận được một luồng khí tức dị thường nào đó đang hiện hữu trong không gian. Ngay lúc đó, thiên tượng đồng thời cũng xảy ra. Đế Hồn đỉnh có thể cảm nhận được dị tượng, chắn chắn rằng Đế Hồn đỉnh có liên quan đến Ngọc Hoành.

Trịnh Thần Không tâm tư đều đổ dồn vào việc tu luyện nên không cảm nhận được thiên tượng sắp xảy ra, nhưng bởi vì hắn là Đế Hồn đỉnh ý nghĩ tương liên với nhau. Nhận thấy Đế Hồn đỉnh có gì đó bất thường, hắn mày kiếm nhíu lại, hỏi:

- Có gì không ổn sao?

Đế Hồn đỉnh im lặng một hồi, sau đó nói:

- Thiên tượng xuất hiện, hẳn là có thần khí xuất thế. Kiện thần khí này, dường như có gì đó liên quan đến bổn tọa.

- Thần khí xuất thế? Là chỗ nào vậy? Chúng ta có cần đến đó quan sát không? – Trịnh Thần Không hứng thú hỏi.

- Chính là chỗ Băng Đà sơn. Bổn tọa đoán, thiên tượng xuất hiện chắn chắn là bởi vì trong Tử vong chi địa. Còn thứ gì sắp xuất hiện thì bổn tọa không rõ. Hiện tại chúng ta không cần đến đó, Băng Đà sơn bây giờ cao thủ tứ phương đã tụ hội rồi. Chuyện bây giờ cần làm là nâng cao tu vi của ngươi, khi nào đột phá Thần Hoàng cảnh thì hãy trở lại Thiên Phong thành. Sau khi trở về, bổn tọa sẽ bắt đầu hướng dẫn ngươi tu luyện thiên thư Địa ngục đạo.

Đế Hồn đỉnh lãnh đạm nói. Trịnh Thần Không hiểu ý, liền nhắm mắt lại, tiếp tục hấp thu hắc khí để cải thiện thân thể, nâng cao tu vi.

Đế Hồn đỉnh trợ giúp Trịnh Thần Không, tâm ý vẫn không quên theo dõi thiên tượng. Không hiểu sao nó lại cảm thấy rất bức rức, giống như đang bị thứ gì đó kêu gọi. Và cái sự kêu gọi này, có gì đó gây nguy hiểm đến linh thức của nó.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!

Trở lại Hoành thiên bí cảnh. Chỉ thấy trên thiên không, bốn mảnh Ngọc Hoành đang dần hợp lại với nhau, sau một lúc, bốn mảnh Ngọc Hoành đã hợp nhất lại với nhau. Cảm thấy công việc đã hoàn thành, Tinh Hồn thu lại pháp ấn, Thuần Dương chi hỏa cũng vì vậy mà dần lụi tàn.

Nhìn Tinh Hồn lúc này, so với trước một vạn năm trước, thể chất chắc chắn có một sự thay đổi không nhỏ. Bản thân hắn cũng tự cảm nhận được điều này. Một thân thể vô cùng rắn chắc, chỉ sợ bây giờ một quyền của hắn vung ra, ngay cả cường giả Thần Hoàng cảnh cũng không chịu nổi.

Trở lại với câu chuyện, Ngọc Hoành sau khi hợp nhất nằm lơ lửng trên bầu trời. Tuy rằng Tinh Hồn đã nhỏ tinh huyết vào đó, Ngọc Hoành bây giờ đã là bảo vật của hắn, thế nhưng vẫn cảm nhận được áp lực không nhỏ.

Ngọc Hoành bây giờ chính là vô thượng thần khí trong truyền thuyết, là Hỗn độn linh bảo mà ngay cả các bậc đại tiên ở Tiên ma giới cũng phải thèm muốn. Nhưng thèm muốn thì sao chứ. Hỗn độn linh bảo từ khi xuất hiện đã sinh ra linh thức, tự biết chọn chủ cho mình. Và đương nhiên, chủ nhân mà Ngọc Hoành lựa chọn chính là Tinh Hồn.

Đang định bay lên đón lấy Ngọc Hoành, thì bỗng trên bầu trời, một âm thanh giống như hư không vỡ vụn. Một tia sét giống như từ thế giới khác đánh vào, giáng thẳng vào Ngọc Hoành đang lơ lửng giữa không trung.

Tinh Hồn cảm nhận được sự nguy hiểm, thậm chí là uy hiếp đến tính mạng, lập tức bỏ chạy khỏi tế đàn, thì bỗng dưng tế đàn xuất hiện một tầng kết giới, bảo vệ Tinh Hồn từ bên trong. Thấy vậy, Tinh Hồn liền từ bỏ ý nghĩ bỏ đi, tiếp tục nhìn lên bầu trời.

Bỗng Ngọc Hoành toàn thân sáng lên, đồng thời xuất hiện bốn đầu thanh long. Long uy mà bốn đầu thanh long này phát ra, so với long uy của Thủy hỏa song long khủng khiếp hơn không biết bao nhiêu lần, hoàn toàn là nghiêng trời lệch đất.

Bốn đầu thanh long giơ nanh múa vuốt, ngay khi đạo thiên lôi vừa giáng xuống thì liền há mồm thôn phệ ngay. Khiến cho Tinh Hồn ngạc nhiên là, đạo thiên lôi kia có gì đó rất khác thường. Bình thường khi võ giả độ kiếp, thiên lôi có màu trắng. Nhưng đạo thiên lôi đang đánh vào Ngọc Hoành kia thì lại có màu tím.

Sau một hồi lục lọi trong trí óc, Tinh Hồn sực nhớ ra, lôi kiếp màu tím kia tên gọi là Tử Lôi thiên phạt. Tử lôi thiên phạt chính là lôi chi lực tồn tại mạnh mẽ nhất trong các lôi năng. Bởi vì Tinh Hồn hiện tại chưa tìm hiểu sâu về những chuyện ở Tiên ma giới, nên hắn chỉ biết sơ lược Tử Lôi thiên phạt là lôi chi lực tồn tại mạnh mẽ nhất thôi. Về chuyện tìm hiểu về Tử lôi thiên phạt, tạm thời chúng ta sẽ tạm gác qua.

Trở lại với câu chuyện, Tử lôi thiên phạt phá vỡ hư không, đánh thẳng vào thế giới biệt lập là Hoành thiên bí cảnh. Dị tượng này khiến cho cường giả đứng bên ngoài Huyền Thiên giới tròn mắt kinh ngạc. Bọn họ cảm nhận được sự nguy hiểm của Tử lôi thiên phạt, gương mặt không thể không tỏ ra hoảng hốt.

Tuy rằng Tử lôi thiên phạt chỉ đánh vào hư vô, sau đó biến mất, nhưng xung quanh Băng Đà sơn, toàn bộ khu sâm lâm đã bị thiêu thành tro bụi chỉ trong giây lát. Trong bán kính gần ba trăm dặm, toàn bộ đều bị chấn nát thành tro bụi. Tử lôi thiên phạt chi uy, khiến cho không biết bao nhiêu cường giả xấu số vẫn lạc.

Cường giả Vô thượng thiên cung thấy chuyện này thì liền cau mày, sự nhớ lại về câu chuyện mà năm xưa Huyền Cơ tôn giả đã nhắc qua. Huyền Cơ tôn giả thật không hổ thẹn với hai chữ “huyền cơ”, tinh thông thiên địa, thấu hiểu ý trời. Chuyện này, trong lòng bọn họ tự nhủ nhất định phải báo lại với cung chủ Vô thượng thiên cung Chu Kiếm Minh. Nhưng quan trọng hơn, chính là việc có rất nhiều cường giả vẫn lạc, khiến cho nhân loại đại thương nguyên khí. Cuộc chiến với Man hoang dị tộc sắp đến gần, thế nhưng lại tổn hao lực lượng như thế này, đây chính là một chuyện rất báo động.

Đứng trong Hoành thiên bí cảnh, sau một lúc giao phong với Ngọc Hoành, Tử lôi thiên phạt cũng dần tan biến. Hoành thiên bí cảnh trở lại với quang cảnh bình thường. Chỉ là, bốn đầu thanh long kia, sau khi chiến đấu với Tử lôi thiên phạt thì nhìn rất thê thảm, long lân trầy tróc, con thì mất đi một chân, con thì mất đi cái đuôi, bởi vì thế mà long uy đại giảm. Sau khi Tử lôi thiên phạt biến mất, bốn đầu thanh long nhập vào Ngọc Hoành.