Đại La Thiên Tôn

Quyển 5 - Chương 81: Địa chi bản nguyên (Hạ)




Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp tựa hồ đế quân hàng lâm, từ giữa thương khung lạnh lùng giáng xuống, thiên địa như muốn sụp đổ, hư không đổ nát, tất cả bởi vì sức mạnh hủy diệt tận cùng của nó. Không một âm thanh, không một tiếng động, mọi thứ trở nên yên tĩnh đến lạ thường. Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp có lẽ khinh thường mọi thứ, nó không hủy diệt bất kỳ vật gì trên đường đi của nó cả. 

Bay xuyên qua thượng cổ mộ phủ tầng đầu tiên mà không gây chút hư hỏng nào, bởi vì nó chỉ nhắm vào Tinh Hồn mà thôi. Thân thể hắn bây giờ trở nên hư huyễn như một phiến hư không, bán kính xung quanh chừng mười mét trở thành một thế giới vô sắc, và cái thế giới vô sắc ấy đang dần dần mở rộng một cách chậm rãi. 

Và rồi Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp giáng xuống, thế giới vô sắc ngay lập tức bị Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp đánh tan, vạn vật trở lại bình thường. Khi Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp chuẩn bị hủy diệt thân thể Tinh Hồn thì bỗng nhiên trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một thanh cổ kiếm màu đen, chính là Cổ Kiếm Đồ Lục. 

Tinh Hồn đang rơi vào trạng thái vô thức, nên hắn không biết được rằng Cổ Kiếm Đồ Lục đang bảo vệ cho hắn, nếu không để cho Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp đánh xuống, dù có trăm cái mạng cũng không đủ để cho Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp giết. 

Nhìn Cổ Kiếm Đồ Lục cũ nát tang thương là vậy, thế nhưng không ngờ Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp lại không thể làm cho nó hư tổn dù chỉ một chút. Chẳng biết Cổ Kiếm Đồ Lục được tạo nên từ tài liệu gì mà cứng cáp không thể tin được. 

Chỉ thấy sau khi bị đối diện với Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp, những đường vân đỏ như những mạch máu càng sáng rực hơn, tuy rằng hơi bị chùn xuống, nhưng cuối cùng vẫn có thể chống đỡ được. 

Đạo thứ nhất Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp đã bị Cổ Kiếm Đồ Lục triệt hạ thành công. Thế nhưng, mục đích xuất hiện của Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp chính là hủy diệt Tinh Hồn nhân lúc hắn còn chưa cải biến thân thể hoàn toàn, vậy nên khi bị chặn lại cũng không hề khiến cho việc công kích dừng lại. 

Tuy rằng Cổ Kiếm Đồ Lục vô cùng cứng rắn, thế nhưng dù sao nó vẫn là tàn khí, làm sao có thể chịu đựng nổi sự hủy diệt mà đến cả Thánh Nhân vô thượng cũng phải kinh sợ được. Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp đạo thứ hai mạnh mẽ đánh xuống với sự giận dữ của nó. 

Như một đầu điện long đang giương nanh múa vuốt hủy diệt thanh kiếm đen nhỏ bé kia, nhưng rốt cuộc, lần thứ hai Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp lại bị Cổ Kiếm Đồ Lục tiếp tục chặn lại. Chỉ là, nhìn khí thế của Cổ Kiếm Đồ Lục đã giảm hẳn, những kiếm ảnh xung quanh nó đã giảm hẳn, chỉ còn lại vài trăm kiếm ảnh mà thôi. 

Tình hình thế này, chỉ sợ Cổ Kiếm Đồ Lục khó mà chống đỡ được lần công kích thứ ba. Dù rằng mỗi lần Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp muốn phát động công kích đều phải tích lũy một thời gian khá dài, thế nhưng chừng đó vẫn đủ để biến Cổ Kiếm Đồ Lục trở thành một thanh phế khí chân chính. 

Muốn lật ngược tình thế, chỉ có một cách duy nhất chính là Tinh Hồn thành công thay đổi thể chất. 

Vũ Trụ Bản Nguyên sau khi hấp thụ lực lượng của Ngũ Hành Bản Nguyên xong thì liền để cho Ngũ Hành Bản Nguyên trở ra bên ngoài, Ngũ Hành Bản Nguyên liền đó dung hợp với thân thể của Tinh Hồn, khiến cho thân thể của hắn có cân bằng ngũ hành chi lực. Tiếp đó Vũ Trụ Bản Nguyên đột nhiên rung động dữ dội, sâu bên trong nó, có một hạt giống tràn ngập sinh cơ, thậm chí có thể nghe được tiếng đập nhè nhẹ của nó. 

Sinh mệnh chi lực cùng với thời gian chi lực chính là một trong hai loại lực lượng thần bí nhất trong thiên địa, so với ngũ hành chi lực còn muốn thần bí hơn. Sinh mệnh chi lực làm cho vạn vật chuyển biến sinh cơ, biến một vùng đất chết thành thánh địa; hoặc từ nơi tràn ngập sự sống thành chốn không có một bóng sinh vật nào. 

Sinh mệnh chi lực từ bên trong hạt giống được Vũ Trụ Bản Nguyên che chở, sau khi được hấp thụ lực lượng của Ngũ Hành Bản Nguyên, rốt cuộc nó cũng đã nảy mầm. Hạt giống xuất hiện một khe nứt, lực lượng sinh cơ càng thêm nồng đậm, rồi từ từ nó cứ nẩy mầm, chỉ một lúc sau nó đã biến thành một chồi cây nhỏ. 

Năng lượng sinh cơ đó không chỉ hữu ích cho thân thể Tinh Hồn mà còn khiến cho sự khủng bố của Vũ Trụ Bản Nguyên được tăng thêm. Đã thỏa mãn được nhu cầu của mình, rốt cuộc Vũ Trụ Bản Nguyên đã bắt đầu chính thức biến đổi. 

Từ trong đan điền nó bắt đầu hình thành một vòng xoáy, nhìn giống với hố đen bên ngoài vũ trụ tinh không. Có thể thấy bên trong cái hố đen đó là một mầm cây nhỏ, chính là mầm cây tràn ngập sinh cơ được Vũ Trụ Bản Nguyên bảo vệ. 

Thần thức của Tinh Hồn đã dần dần khôi phục lại, hắn không biết trước đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng trực giác cho hắn biết một việc, đây chính là thời khắc quan trọng để thay đổi vận mệnh của mình. Hỗn Nguyên Thiên Thần Quyết một lần nữa được khởi động, năng lượng hư không và năng lượng sinh mệnh được hắn phân phối khắp thân thể, nó cứ từ từ chậm rãi biến đổi. 

Khoảng khắc ấy thiên địa kích động dữ dội, thiên địa thần minh vang lên những âm thanh như chào đón tân vương trở về. Chỉ thấy bên ngoài vũ trụ thương khung, nơi mà con người Huyền Thiên Giới không thể nào nhìn thấy được. Không hiểu vì nguyên nhân gì, giữa hư không lại hình thành hai vân sóng giao phong với nhau, phá tan toàn bộ những thiên thể xung quanh, rồi sau đó biến thành một vòng xoáy lớn, nhìn kỹ lại thì nó chính là một cái đồ án Thái Cực Âm Dương. Lốc xoáy Thái Cực Âm Dương này cực kỳ to lớn, bao phủ mười vạn dặm giữa chốn hư không. 

Cũng may không có vị tiên giả nào đi qua nơi này, nếu không đã bị Thái Cực Âm Dương khủng bố này ghiền nát rồi. Phía trung tâm Thái Cực Âm Dương bắn ra hào quang vạn trượng với đủ loại màu sắc khác nhau, vô cùng rực rỡ, tiếp đó biến thành một quang trụ bắn xuống dưới, chính là bắn xuống Huyền Thiên Giới. 

Sức mạnh này, thậm chí khiến cho Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp cảm thấy sợ hãi, chỉ là nó diễn ra quá nhanh, Hỗn Độn Tịch Diệt Thần Lôi Kiếp bị đạo thần huy đó thôn phệ ngay lập tức. Thần huy toàn bộ trút xuống thân thể của Tinh Hồn, để cho hắn hấp thụ và cải biến thân thể. 

Hào quang thần huy xuất hiện, vậy mà khiến cho bầu trời Huyền Thiên Giới xuất hiện vô số cầu vòng bảy sắc. Tầng mây trên chư thiên không ngừng ngưng tụ, không ngừng biến hóa, cuối cùng biến thành hàng vạn chư thiên pháp tướng. Những chư thiên pháp tướng này, có hàng trăm cổ phật đang niệm kinh, hàng trăm cổ thần đang ban phát thần lực, long phượng giao thoa, bách điểu ngâm vang vui sướng, bay lượn khắp bầu trời. Tựa hồ tất cả đang hưởng ứng với thiên địa dị tượng thần kỳ kia. 

Nhân loại, yêu tộc, thậm chí là cả Man Hoang dị tộc đều nhìn thấy kỳ quan thiên địa cộng minh kia, không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Bọn họ trong lòng không ngờ lại có chung một suy nghĩ, chính là không dám tiếp cận dị tượng đó. 

Dị tượng xảy ra trong vòng bảy ngày, rốt cuộc thần huy biến mất, thiên địa trở về bộ dạng cũ của nó. 

Thượng cổ mộ phủ, Tinh Hồn đã hoàn toàn cải tạo thành công thể chất của mình. Hắn chỉ cảm thấy toàn thân tràn ngập một loại sức mạnh vô cùng thần kỳ, khác biệt với sức mạnh trước đây. Đan điền không hiểu vì sao lại biến mất, thay vào đó là một màn tinh không hỗn độn với một mầm cây nhỏ nằm ở trung tâm. 

Võ giả hay tu chân giả mất đi đan điền thì liền trở thành phế nhân, nhưng Tinh Hồn lại không như vậy. Hắn cảm giác được, vùng tinh không hỗn độn kia so với một cái đan điền còn muốn khủng bố hơn. 

- Sức mạnh này, dù rằng vô cùng cường đại, thế nhưng hình như ta vẫn còn chưa thể điểu khiển thuần thục được nó. Dường như vẫn còn khiếm khuyết một thứ gì đó.

Tinh Hồn cảm thụ sức mạnh mới của mình, dù rằng vô cùng mạnh nhưng hắn lại không hề cảm thấy thỏa mãn, ngược lại còn hơi bị hụt hẫn đôi chút. Sự thiếu hụt kia, hắn có cảm giác nó rất gần với mình, nhưng lại có gì đó hư vô mờ mịt không thể chạm đến được. Rốt cuộc thứ thiếu hụt đó là gì, hắn ngồi yên một chỗ suy nghĩ mãi nhưng cũng chẳng thể nào suy nghĩ ra được gì. 

Rốt cuộc hắn thở dài một tiếng, thều thào tự nói:

- Xem ra cần phải tìm thời gian tự mò rồi. 

Rồi hắn lại suy nghĩ về chuyện lúc trước, là lúc cổ văn xuất hiện và Tàng Thiên Ca đột phá. Khi Tàng Thiên Ca rơi vào trong ảo cảnh, Tinh Hồn đã sử dụng thần thông Nguyệt Thuật để nhìn xem rốt cuộc Tàng Thiên Ca đã nhìn thấy thứ gì. Nhưng thứ mà hắn có thể nhìn được chỉ là một khung cảnh hủy diệt mà thôi. 

- Cái cảm giác thân quen nhưng không nhận ra được thật khó chịu. 

Dạo gần đây có quá nhiều thứ, đặc biệt là những chuyện liên quan đến thân thế của hắn xuất hiện mỗi lúc một nhiều. Nhưng tất cả đều thoáng qua trong chốc lát rồi biến mất không chút dấu tích nào. Thật đúng là khiến hắn tức điên lên.