Đại Minh Tinh Siêu Phúc Hắc: Ai Nói Tôi Yêu Anh?

Chương 11: Rung động




"Chúng ta tập đoạn nào trước đây?".Lương Thái Ngọc nhìn người trước mắt hỏi.

"Tập từ đầu tới cuối đi".Như vậy sẽ tiện hơn ,không phải sao?

"Ừ được rồi ,bắt đầu đi".

Người nào đó chậm rãi gật nhẹ đầu một cái .

....Phân cách.....

Hôm nay,chính là buổi diễn thử đầu tiên của hai người .Tất cả dường như được chuẩn bị rất chu đáo.Bởi vì cả hai nhân vật chính trong phim đều là những người vô cùng nổi tiếng ,nên về mặt kĩ thuật hay đạo cụ đề được làm tốt nhất. Tất cả mọi người đều có rất nhiều kì vọng và niềm tin vào bộ phim này .Nó nhất định sẽ gây tiếng vang lớn !

"Họp tác tốt nhé !".Lương Thái Ngọc nhìn người đối diện cười rạng rỡ nói.

"Ừ"Lãnh Ngạo Thiên nhìn cô mỉn cười đáp lễ.

"Được rồi chúng ta bắt đầu đi,tất cả vào vị trí".Đạo diễn của bộ phim vội vàng thông báo.Tất cả mọi người trong đoàn phim đều gấp rút trở về vị trí của mình .Mà hai người họ cũng như vậy đi tới vị trí của mình bắt đầu vai diễn.

"Màn 1 cảnh 58 diễn".

Lương Thái Ngọc đưa bàn tay của mình ra nắm lấy bàn tay to của người đàn ông bên cạnh,đau nhói nghẹn ngào :"Tại sao ?Tại sao anh lại xa lánh em như vậy chứ?"

"Tôi không quen cô,tránh ra đi"Lãnh Ngạo Thiên lạnh lùng gạt bỏ cánh tay của cô.

Đây chính là phân đoạn trong phim,trong cảnh này nhân vật nam chính bị mất trí nhớ lầm tưởng nữ chính là kẻ thù của minh.

"Tại sao ? Tại sao anh lại đối xử với em như vậy?".Lương Thái Ngọc uất ức nói,có lẽ đây cũng là nổi lòng của cô.Tại sao hắn lại đối xử với cô như vậy?

"Cút !" Hắn lạnh lùng quát.

Lương Thái Ngọc ôm chầm lấy hắn òa khóc nức nỡ:"Anh đừng như vậy ,Dương Nghị đừng đối xử với em như vậy,xin anh".

Lãnh Ngạo Thiên cũng không hiểu nổi tại sao, đây chẳng qua chỉ là một vở kịch mà thôi.Nhưng khi ắn nhìn thấy những giọt nước mắt của cô,tâm hắn lại cảm thấy đau đớn dữ dội.Xém tí nữa là không khống chế được mà ôm cô vào lòng ,lau đi những giọt nước mắt xấu xí đó.

"Anh.."

Cố kìm lại xúc động không nên có này hắn lạnh lùng,hắn vung tay đẫy cô ra.Nhìn cô ngã hắn có chút đau lòng nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh.

"Cắt".Tiếng ra hiệu của đạo diễn kết thúc cảnh quay.Làm cho Lãnh Ngạo Thiên cảm thấy như vừa được trút gánh nặng,thầm thở phào nhẹ nhỏm.

"Anh sao vậy ?".Lương Thái Ngọc đã sớm lau khô nước mắt nhìn hắn tươi cười hỏi.

"Không có gì".Người nào đó lạnh nhạt đáp,đang cố che giấu đi tâm tình rối rích của mình.Chẳng lẽ hắn đã yêu cô gái trước này rồi sao?

"Ừ,vậy chúng ta đi ăn trưa đi".Lương Thái Ngọc nhìn hắn vui vẻ đề nghị.

"Được".Hắn cũng chẳng có lý do gì để từ chối cả,với lại mấy ngày nay hắn cũng đã quen việc cùng cô ăn trưa rồi.

......Phân cách......

"Lãnh Ngạo Thiên anh đứng lại cho tôi".Tiếng nói vang vọng từ phía sau,hai người nó khẽ quay đầu lại.Người đến không ai khác chính là Huỳnh Ngọc Hinh.Có điều tại sao cô ta lại ở đây ?

"Cô sao lại tới đây ?".Lãnh Ngạo Thiên lạnh lùng nhìn cô hỏi.

Huỳnh Ngọc Hinh làm như không nghe thấy lời của hắn,trực tiếp đên` trước mặt Lương Thái Ngọc ,nghiến răng nghiến lợi hỏi:"Cô chính là Jelly ?".

"Phải ,chẳng hay vị tiểu thư này là..."

"Chát".Lương Thái Ngọc còn chưa nói hết câu,đã bị người nào đó tát thật mạnh vào mặt,trên mặt truyền đến đau đớn cô khẽ cau mày lại.

Không ngờ tới Huỳnh Ngọc Hinh lại không biết giữ hình tượng như vậy,ở chốn đông người mà hành hung người khác.Lãnh Ngạo Thiên mày nhíu chặt,nám lấy bàn tay cô,mắt lạnh nhìn cô hỏi:"Tại sao cô làm vậy?"

"Bốp" Huỳnh Ngọc Hinh cũng không trả lời mà trực tiếp tặng cho hắn một cái tát.(Bà này cuồng đánh người =.=)

"Cô là trò gì vậy?"Lãnh Ngạo Thiên cơ hồ róng giận hỏi.

"Còn làm gì nữa anh không thấy sao còn hỏi?".Người nào đó không biết hối cãi hất mặt nhìn hắn khiêu khích.

"Cô đúng là điên rồi!".

"Phải tôi điên rồi đấy."Huỳnh Ngọc Hinh oán giận nhìn hắn nói.

"...."

"Anh là cái tên đàn ông xấu xa,tại sao lại đối xử với tôi như vậy?".Huỳnh Ngọc Hinh vừa đánh vừa đám hắn nói.

Lãnh Ngạo Thiên đẫy cô ra ,lạnh lùng nói:"Tôi làm gì cô?"

"Tại sao ,anh lại đi chung với cô ta?".Người nào đó tức giận chỉ vào Lương Thái Ngọc chất vấn.

"Liên quan gì tới cô?".Hắn lạnh lùng hỏi.Hắn đi chung với ai cũng đâu tới lượt cô lên tiếng.

"Tôi là bạn giá anh !"Nên cô có quyên chứ?

"Khi nào thì cô trở thành bạn gái tôi vậy?".Hắn chế giễu nhìn cô hỏi ngược lại.Hắn đã bao giờ thừa nhận cô là bạn gái của hắn đâu?

"Anh...anh lại vì cô gái kia mà đối xử với tôi như vậy?".Người nào đó cơ hồ run rẫy hỏi.

"Đừng kéo cô ấy vào,chuyện này không liên quan tới Jelly".

"Vậy thì tại sao ..."Tại sao lại đối xử với cô như vậy.

"Tôi trước nay chưa từng yêu cô".Lúc đầu là do bị ép buộc nên hắn mới phải làm như vậy.

"Nhưng em yêu anh..."Huỳnh Ngọc Hinh nghẹn ngào nhìn hắn nói.Nhưng là cô yêu hắn.

"....".Người nào đó đứng một bên xem vở kịch này âm thầm trầm mặt.Lại một người nữa xa vào cạm bẫy giống như cô.Lãnh Ngạo Thiên ơi Lãnh Ngạo Thiên cậu thật sự đúng là khắc tinh của phụ nữ.

"Cô nên sớm từ bỏ".Nhẹ nhàng phun ra những lòi ác độc đó,sau đó hắn liền quay người nắm tay Lương Thái Ngọc rời đi,bỏ lại một người vẫn con đang ngơ ngát trong tuyệt vọng.