Đại Việt Dị Thế Ký

Chương 22: Đấu giá hội (thượng)




Lần này 2 sư đồ cũng không sử dụng phòng của Tiêu gia, ngay cả nếu Long Nghiên không mời, bọn họ cũng sẽ vào phòng đấu giá riêng nào đó. Nhưng nàng đã mời, 2 người cũng không từ chối.

Đấu giá sư đang thao thao bất tuyệt:

- Đấu giá lần này, chúng ta sẽ công khai danh sách vật phẩm. Vì sự xuất hiện của một số vật phẩm đặc biệt giá trị, xin quý vị chuẩn bị kĩ càng.

Tiêu Vân Thiên nhíu mày.

“Thật lạ, bình thường danh sách vật phẩm đều chỉ có những đầu não cao cấp nhất đấu giá hội mới có. Lần này lại công khai, xem ra sẽ có thứ gì rất thú vị.”

Rất nhanh danh sách vật phẩm đấu giá đều được mang đến các phòng, ngay cả đại sảnh mỗi người cũng nhận được danh sách.

Lập tức, một số người liền rời khỏi phòng đấu giá. Hiển nhiên họ cần chuẩn bị thêm tài lực.

- Đầu tiên là 4 lô Mộc Khí Đan nhị cấp thượng phẩm. Mỗi lô có 13 viên. Mộc khí Đan mặc dù bình thường, nhưng tỉ lệ xuất hiện thượng phẩm là cực kì hiếm có. Giá khởi điểm mỗi lô là 700 hạ phẩm linh thạch, mỗi lần tăng không thể ít hơn 10.

Lần này đấu giá, rất nhiều vật phẩm chất lượng tương đối cao được dưa ra. Nhưng dường như chúng nó chỉ là để kéo dài thời gian.

Tiêu Vân Thiên cũng đã xem qua bảng danh sách. Danh sách này có vẻ khá dài. Những vật phẩm đáng chú ý bao gồm 2 giọt Thiên Âm Dị Thủy, 1 khối Băng Di Thạch bằng nắm tay, 1 viên ngũ phẩm Uẩn Thần Đan, 1 quả trứng yêu thú, 2 phần hỏa chủng của nhị phẩm Thú Hỏa và cuối cùng là một Đan lô thượng phẩm linh khí.

Vừa nhìn thấy vật phẩm cuối cùng, trái tim Tiêu Vân Thiên đột nhiên nhảy lên. “Không phải chứ, đừng nói là mấy lão già kia kẹt tiền quá nên bán Vô Danh đỉnh ta vừa cống hiến ra à nha.”

Những vật phẩm này, nhất là 3 loại cuối cùng, thứ nào cũng là giá trên trời. Mọi người chuẩn bị thêm tài chính cũng là lẽ tất nhiên.

Đấu giá tẻ nhạt khúc dạo đầu kéo dài hơn 4 giờ đồng hồ. Những người trước đó rời đi cũng đã quay trở lại từ lâu.

Tiêu Vân Thiên tâm trạng lúc này đang rất phập phồng, hắn cũng không chú ý đến những đan dược khác. Thế nhưng bản thân Hoắc Vĩ biết những loại đan dược Tiêu Vân Thiên đang tìm kiếm nên cũng đấu giá cho hắn được 2 viên Tôi Thể Đan cực phẩm. Long Nghiên cũng 4 lần tham gia đấu giá, toàn bộ đều là dược liệu. Ngay cả 2 giọt Thiên Âm Trọng Thủy nàng cũng đấu giá được 1 giọt, có giá 11.000 hạ phẩm linh thạch, giọt kia rẻ hơn, chỉ 9.700 mà thôi.

Nhưng ngay khi khối Băng Di Thạch xuất hiện thì nó đã thu hút được sự chú ý của Tiêu Vân Thiên. Cái này, đâu phải Băng Di Thạch, nó là 1 khối Hàn Phách Thần Thạch đã qua sử dụng. Đa số tinh hoa đều bị cường giả băng hệ ít nhất ngang với Hóa Thần kỳ, Võ Vương hấp thu hết. 

Chân Băng, một loại huyền băng không tan chảy ở nhiệt độ bình thường. Chân Băng rất dễ tìm kiếm, cũng rất phổ biến. 

Khi vừa được khai thác, Chân Băng sẽ bắt đầu hấp thu nhiệt xung quanh. Nó được sử dụng như một công cụ điều hòa nhiệt độ, bảo quản thức ăn của Đại Việt Quốc. Sau thời gian dài sử dụng, Chân Băng đã hấp thu đủ nhiệt độ, mất đi cái lạnh thì nó sẽ có 2 phương án xử lý. Một là sử dụng như thủy tinh, hai là lại được đưa về nơi khai thác, một kiểu “nạp lại độ lạnh”.

Băng Phách, là Chân Băng chi tâm. Cũng đã thuộc vào loại quý hiếm. Băng Phách Quan thật sự là một khối Chân Băng lớn, bao bọc lấy một khối Băng Phách. Người ta chế tạo Băng Phách Quan bằng cách khoét Chân Băng đủ cho một hoặc một vài người nằm, nhưng không được khoét đến Chân Băng chi tâm.

Cái lạnh của Băng Phách sẽ thấm từng chút một qua Chân Băng vào cơ thể người bên trong Băng Phách Quan, giữ cho cơ thể ở trạng thái ngủ đông mà không đóng băng hoàn toàn cơ thể.

Băng Di Thạch cũng là một loại huyền băng. Nó quý hơn Chân Băng rất nhiều, mặc dù không bằng Băng Phách. Được sử dụng trong cả luyện đan, luyện khí. Nhưng không thể trực tiếp hấp thu.

Hàn Phách Thần Thạch, tính hàn yếu hơn Băng Phách nhưng có thể để cường giả Băng thuộc tính trực tiếp hấp thu tinh hoa.

Đúng là công dụng lúc này của khối Hàn Phách Thần Thạch kia, nếu rơi vào tay người khác thì không khác gì Băng Di Thạch cả. Đơn giản vì nó chính là Băng Di Thạch chi tâm vạn năm đã mất đi tinh hoa.

Nhưng với Tiêu Vân Thiên thì nó có một công dụng khác. Đó là chế tạo một cái Băng Phách Quan chi tâm. Thêm Chân Băng, hắn sẽ có một Băng Phách Quan hoàn chỉnh. Chính là thứ hắn đang cần cho Tiêu Hạ Ngưng.

- Lão Hoắc, đấu giá nó. Bằng mọi giá phải mua được khối Băng Di Thạch này. Là mọi giá …

- Cứ giao cho ta là được.

- Giá khởi điểm của Băng Di Thạch này là 7.000 hạ phẩm linh thạch.

- 7.400 …

- 7.700 …

- 8.000 …

- 8.600 …

Rất nhanh giá của Băng Di thạch liền vượt qua 12.000 hạ phẩm linh thạch. Đây cũng đã là giá khá cao rồi.

Lúc này Hoắc Vĩ mới ra giá.

- 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan.

Cái giá của Hoắc Vĩ có chút khiến tất cả mọi người phản ứng không kịp. Thứ nhất 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan ít ra cũng phải bằng 180 viên trung phẩm linh thạch hoặc 18.000 hạ phẩm linh thạch. Thứ hai, luyện chế ra Bạch Linh Đan thượng phẩm số lượng lớn, chỉ có các đại giáo, đại phái. Từ khi nào người của những giáo phái kia đến Lạt Thành rồi, sao lại không nhận được tin tức gì?

Long Nghiên bên cạnh cũng bất ngờ với hành động của Hoắc Vĩ. Nàng cũng có thể xuất ra linh thạch hoặc hạ phẩm Bạch Linh Đan tương đương. Thế lực sau lưng nàng càng có thể luyện chế ra lượng lớn thượng phẩm Bạch Linh Đan, 60 kia không coi là gì. Nhưng ở đây? Mua Băng Di Thạch? Là khoe khoang? Hay dọa nạt? Và thế lực sau lưng 2 người này cũng là 1 đại giáo?

Hoắc Vĩ đúng là có chút muốn dọa những thế lực đang đấu giá này. Cố ý cho họ hiểu lầm người đang đấu giá là đại nhân vật đến từ đại tông phái nào đó. Như vậy người tranh giành cũng ít đi.

- 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan. Lần 1…

- 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan. Lần 2…

- 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan. Lần 3. Thành giao…

Những người đang cạnh tranh cũng không tiếc nuối gì. Thứ nhất Băng Di Thạch chỉ đáng giá khoảng 10.000 hạ phẩm linh thạch, người ta đã trả gấp đôi chứng tỏ người ta đang rất bức thiết rồi. Thứ 2, không đáng vì một khối Băng Di Thạch lại đắc tội một cường giả hay cả một thế lực.

Tiêu Vân Thiên thở phào nhẹ nhõm. Tâm tình cũng vui hơn không ít.