Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 308: Nhận nhiệm vụ




Lần đầu tiên gặp mặt, bọn người Tề Long và Cơ Vô Bất Tu đều cảm thấy Niệm Thiên Từ Nhân là người có thái độ ôn hòa khiến người đối diện cảm giác tươi mát như tắm trong gió xuân. Chỉ có Tình Nghĩa Vô Giá là Lý Thì Du lại hoang mang, hơi thở này anh thập phần thân thiết quen thuộc, tương tự như ngày anh gặp Lý Lan Phong…

Lý Thì Du khẽ lắc đầu, cười thầm bản thân quá nhạy cảm, có lẽ người này và Lý Lan Phong giống nhau ở chỗ tính khí cực kỳ tốt nên mới làm cho mình có cảm giác thân quen… Anh mẫn cảm với hơi thở này là vì nó rất giống với người anh họ của mình, có điều anh họ không có khả năng như Lan Phong là một cơ giáp chiến sĩ, lại càng không thể gia nhập giới cơ giáp để trở thành cao cấp cơ giáp sĩ như Niệm Thiên Từ Nhân.

Tuy giới cơ giáp là một thế giới ảo, nhưng cấp độ thăng cấp lại kết hợp vào tình huống thân thể ở hiện thực của người đăng nhập. Nếu trong hiện thực, thân thể không đạt đến một tiêu chuẩn nhất định thì trong giới cơ giáp đồng dạng cũng không thể thăng cấp thành công được.

Vì thế Lý Thì Du cơ bản không tin anh họ nhà mình có khả năng đi vào giới cơ giáp trở thành cao cấp cơ giáp sĩ. Anh tư duy theo quán tính nên đã bỏ lỡ bước đầu cơ hội phát hiện chân tướng của Lý Mộ Lan. Mãi cho đến nhiều năm sau mới bừng tỉnh đại ngộ, thật ra anh đã tiếp xúc với anh họ từ lâu nhưng do xem nhẹ nên đã bỏ qua…

Sau khi mọi người làm quen với nhau, Lăng Lan liền mang cả bọn đi đến phủ thành chủ Thành Phát Huy Mạnh để tiếp nhận nhiệm vụ thành lập chiến đội. Cô hy vọng sẽ hoàn thành nhiệm vụ này trong ngày hôm nay.

Trên quảng trường, các cơ giáp sĩ tự do nhìn nhóm cơ giáp kia chạy đến phủ thành chủ thì khẳng định là họ muốn thành lập chiến đội, nhịn không được buông tiếng thở dài… Vì sao mà họ lại không được làm một thành viên trong đội ngũ đó kia chứ?

Một cơ giáp sĩ tính tình không tốt lắm nhịn không được rủa thầm “Hy vọng bọn họ vận khí không tốt, không nhận được nhiệm vụ…”

Trong giới cơ giáp, để tiếp nhận nhiệm vụ thành lập chiến đội không hề dễ dàng. Trên diễn đàn cũng có nói, nhiệm vụ được phát ra cũng đủ trò quái dị, bất đồng đủ thứ. Có nhóm nhận trực tiếp từ thành chủ, cũng có nhóm nhận ở văn phòng phủ thành chủ, còn có một chiến đội chỉ nhận được nhiệm vụ sau khi gặp được ông già dọn dẹp vệ sinh trong phủ thành chủ, thậm chí có chiến đội tới giờ vẫn chưa nhận được nhiệm vụ dù mỗi tuần mỗi đến…  Không chỉ vậy, nhiệm vụ cũng có các cấp độ khó dễ khác nhau. Có chiến đội vận khí bạo tốt nhận được một nhiệm vụ siêu cấp đơn giản là cho người đem một phong thư liền có được lệnh bài thành lập chiến đội. Còn chiến đội khác lại vớ phải nhiệm vụ cực kỳ khó khăn, đoàn diệt nhiều lần mà vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ.

Vì vậy mới khiến cho những người chưa gia nhập được chiến đội nào sinh tâm đố kị mà nói ra những câu oán niệm, hy vọng tiểu đội không hoàn thành nhiệm vụ được giao mà mất đi tư cách thành lập chiến đội.

Sau khi nói chuyện với cơ giáp thủ hộ phủ thành chủ thì mới biết chỉ có tiểu đội trưởng mới được phép đi vào nhận nhiệm vụ. Lăng Lan liền bảo cả đám đứng ở cửa chờ. Bản thân cô cùng cơ giáp sĩ đối thoại, lựa chọn nhiệm vụ thành lập chiến đội. Giây tiếp theo, cô liền bị truyền tống vào trong phủ thành chủ. Khi vào phủ, cô bị tách khỏi cơ giáp, trở về dung mạo vốn có, nếu không, với sự kềnh càng của cơ giáp, không khéo lại giẫm nát phủ thành chủ cũng không chừng.

Địa điểm truyền tống là ngẫu nhiên, dĩ nhiên nhiệm vụ cũng là ngẫu nhiên. Nơi Lăng Lan bị đưa đến là một hành lang, điều này làm cô nhíu nhíu mày. Phải biết rằng tốt nhất chính là truyền tống thẳng đến đại sảnh của phủ thành chủ, như vậy tìm văn phòng hay phòng làm việc của thành chủ tiện lợi hơn nhiều, xác suất thành công nhận được nhiệm vụ cũng rất khả quan. Mà bị đưa ra hành lang thì rất khó nói, bởi vì nó khiến chúng ta không biết chọn cửa nào, cái này hoàn toàn là dựa vào vận khí.

Thật sự phải dựa vào vận khí sao? Lăng Lan không sốt ruột tìm đường mà đứng tại chỗ bình tĩnh suy tư. 

Đáng lẽ thành lập chiến đội cũng đâu cần phải đưa ra nhiều hạn chế như vậy, dù sao thành lập chiến đội sẽ gom các cơ giáp sĩ tự do lại một chỗ dễ dàng bồi dưỡng hơn, nếu hợp tác ăn ý còn có thể đem năng lực của cơ giáp sĩ tăng lên nhiều lần. Có thể nói, đây là một hình thức tiền lập chiến đội, khi cả đội tiến vào quân đoàn sẽ tăng cao sức chiến đấu vì nó bổ sung cho thời gian rèn luyện tân binh trong quân ngũ.

Không hề nghi ngờ đây chính là một hình thức dân binh ưu tú. Ở thời điểm mấu chốt, dân chúng bình thường đều có thể chuyển hóa trở thành một quân sĩ, hơn nữa còn có được năng lực chiến đội phối hợp ăn ý.

Một mô hình tốt thế tại sao lại cố tình hạn chế nhiều vậy làm gì? Lại nói đến nhiệm vụ đều khiến mọi người nghĩ mãi không đoán ra? Lăng Lan vô cớ nghĩ đến cuộc khảo hạch khi tiến nhập vào học viện Đồng quân cũng như khi nhập học Quân giáo. Linh quang chợt lóe, đây có lẽ cũng là một loại khảo hạch? Có điều khảo hạch lần này là dành cho đội trưởng… Yêu cầu của Liên bang chắc phải là một đội trưởng ưu tú, người sẽ dẫn dắt đội viên cùng nhau trưởng thành chứ không phải là một đội trưởng lôm côm, người sẽ hủy diệt tiểu đội trong tương lai.

Cũng chỉ có thể lý giải như vậy mới có thể giải thích được nguyên nhân vì sao khi nhận nhiệm vụ thành lập chiến đội trong giới cơ giáp lại nhiêu khê đến thế. Lăng Lan thậm chí còn suy diễn phải chăng các đội trưởng khác không nhận được nhiệm vụ có lẽ không phải là do vận khí kém mà là sau khi tiến vào phủ thành chủ, những lựa chọn và các hành động của người đó đã bị đầu não cho là không thích hợp làm đội trưởng nên mới mất đi tư cách tiếp nhận nhiệm vụ?

Nói cách khác, sau khi vào đây, khảo hạch dành cho đội trưởng cũng đã bắt đầu!

Nghĩ đến đây, trán Lăng Lan đầy hắc tuyến, thế giới này có bao nhiêu người ưa thích kiểu âm thầm khảo hạch vậy chứ, thậm chí chơi trò chơi cũng không thoát khỏi tư duy này… Đã phán đoán ra phương án, Lăng Lan dĩ nhiên là thập phần cẩn thận, dù sao cũng quan hệ đến thành lập chiến đội nhà mình, cô không vì bản thân thì cũng phải vì đám tiểu đệ cũng như các bằng hữu nữa chứ.

“Tiểu Tứ, phân tích các hình ảnh của hành lang, không bỏ sót bất kỳ ngóc ngách nào, tôi phải hiểu biết nơi này thật tường tận” Lăng Lan phân phó cho tiểu Tứ.

Tiểu Tứ không nói hai lời, trực tiếp đem hành lang phân tích thành vô số hình ảnh, sau đó chuyển đến màn hình cơ giáp của Lăng Lan, Lăng Lan liền xem xét tỉ mỉ từng hình ảnh, chỉ trong chốc lát đã xem hết tất cả.

Lăng Lan cau mày bởi vì không nhận ra bất kỳ khác thường nào, phải nói, hành lang bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa. Cả hành lang chỉ có hai cửa. Một cửa phía sau cô, đoán chắc là cửa vào, còn cửa ở phía tít xa xa kia chắc là cửa ra.

Không lẽ mình đa tâm? Cô vô cớ ngẫm nghĩ, đột nhiên như nhớ tới điều gì, cô quay lại chọn lựa một ảnh trong nhóm những hình ảnh ở giữa, đó là một góc hành lang, đúng hơn là một hoa viên rất lớn, bên trong có một  người làm vườn đang chăm chỉ làm việc.

Ở thời điểm nhạy cảm này, trong hoa viên lại xuất hiện một người, cô cảm thấy thiệt là có vấn đề.

“Tiểu Tứ, kiểm tra người làm vườn” Cô chỉ chỉ hình ảnh người làm vườn đang mướt mồ hôi nói với Tiểu Tứ.

Tiểu Tứ lập tức triển khai, đem thông tin người làm vườn tra xét không sót thứ gì, cuối cùng cậu nhóc hưng phấn quay lại, ánh mắt sùng bái nhìn Lăng Lan nói “Lão đại, quả nhiên như cô dự đoán, tên này quả thật là có vấn đề” Nếu không phải lão đại nhà mình cảm giác có chút bất ổn, không chủ động tra xét thì nó đã bỏ qua một cơ hội phát hiện sự thật rồi.

Lăng Lan nghe câu trả lời, ánh mắt sáng ngời “Có vấn đề là tốt, đến cùng người đó là ai?”

“Người đó không phải người làm vườn mà là là chủ nhân phủ thành chủ, thành chủ thành Phát Huy Mạnh, La Dịch Hiên” Tiểu Tứ đắc ý trả lời, đầu não giới cơ giáp cho dù cố ý che giấu hành tung, bất quá đừng mong thoát khỏi Kim Tinh Hỏa Nhãn của nó.

“Nói vậy, nhiệm vụ thành lập chiến đội là do anh ta phát ra.” khóe miệng Lăng Lan nhếch lên, không phí công cũng tóm được, vận khí hôm nay thật là tốt. Có điều đầu não giới cơ giáp thật ti bỉ, vậy mà dám ngụy trang thành chủ thành người làm vườn, nếu cô không cẩn thận nghiên cứu tình hình của hành lang có lẽ đi đến cuối đường cũng không biết đây là địa phương gì, rất có thể sẽ không nhận được nhiệm vụ.

“Anh ta xuất hiện trên con đường chúng ta đi tìm nhiệm vụ, đây lại là nơi khởi đầu, chắc là vậy rồi” Tiểu Tứ cũng tán thành phán đoán của Lăng Lan, nhận nhiệm vụ chắc là ở chỗ vị thành chủ này rồi.

Đã xác định mục tiêu xong, Lăng Lan liền trực tiếp đi đến bên người làm vườn, yên lặng chờ anh ta làm xong công việc trên tay. Lăng Lan nhẫn nại vô cùng, hơn nữa cô biết, khi người ta đang làm việc, tốt nhất là đừng có quấy rầy.

Người làm vườn trồng xong cây giống trong tay, đang muốn quay lại cầm tiếp một cây khác thì bị Lăng Lan đứng phía sau dọa giật nảy người. Sắc mặt đại biến, anh ta chỉ vào Lăng Lan bực dọc hỏi “Ngươi đứng phía sau ta làm gì? Bộ không biết làm vậy rất dọa người sao?”

“Dọa người? Nếu một người làm vườn bình thường thì có lẽ thế, bất quá Ngài là một người làm vườn bình thường sao?” Lăng Lan nhàn nhạt nói, trưng ra bộ mặt lạnh lẽo, thái độ đó không thể coi là tử tế được. Bất quá Lăng Lan hoàn toàn không biết điều này bởi vì gặp ai cô cũng đều bày ra thần thái như vậy.

“Ta không phải người làm vườn bình thường thì là ai? Ngươi thật là một tên cuồng vọng, ta nhất định sẽ nói cho thành chủ biết, tống cổ ngươi ra khỏi đây...” Người làm vườn thật sự nổi bão trước thái độ không lễ phép và lời nói khó nghe của Lăng Lan.

Lăng Lan nghe vậy, nhướng mày, khóe miệng khẽ nhếch lên nói “Ngài không phải là thành chủ sao?” Biểu cảm này trong mắt người làm vườn chính là ý tứ trào phúng, tựa hồ muốn nói trò chơi ngu ngốc này nên dẹp đi!

Lúc này sắc mặt người làm vườn trở nên cực kỳ khó coi, trong lòng giận dữ tím tái, grừ... thằng nhóc này quá mức kiêu ngạo, cũng dám cười nhạo ông, một chút cũng không biết nhường trẻ kính già… Vì vậy, ấn tượng của anh ta đối với Lăng Lan rớt luôn xuống giá trị âm.

Đáng thương cho Lăng Lan luôn có thói quen trưng ra bộ mặt băng lãnh, thực ra trong lòng rất cố gắng làm cho thành chủ có ấn tượng tốt với mình để sảng khoái cấp nhiệm vụ dễ dễ cho nhóm. Có điều xem như khổ tâm của cô đã uổng phí. Có đôi khi muốn làm cho sự tình tốt lên, trên thực tế, càng làm càng hỏng giống như trường hợp này của Lăng Lan.

Người làm vườn dường như không muốn giao nhiệm vụ cho Lăng Lan, cứ mỗi việc cô vạch trần thân phận đã khiến anh ta không vui rồi. Anh ta vẫn làm ra vẻ không nghe Lăng Lan nói, cứ như thể cô nên cút đi đừng quấy rầy người khác làm việc.