Dật Ninh

Chương 62




Được xe của Triệu Trăn đưa đến bên ngoài tiểu khu, sau khi Dật Ninh về nhà, Chu Diên cũng chưa có trở về.

Đầu tiên là chiếu cố cẩu cẩu, sau đó dọn dẹp nhà cửa một lượt, lúc cậu đang uống sữa xem tivi, thì Chu Diên mở cửa đi vào.

Dật Ninh lấy quần áo cùng khăn mặt cho hắn, lại vì hắn chuẩn bị nước, lúc Chu Diên tắm, cậu làm cho hắn chút đồ ăn khuyu đơn giản.

Ngồi ở trên sofa, Chu Diên vừa xem tivi, vừa ăn bữa khuyu, Dật Ninh ngồi bên cạnh, vuốt ve cẩu cẩu, mấy lần muốn mở miệng nói chuyện Tào Dật Nhiên, nhưng mà không có nói ra.

Chu Diên ăn xong rồi, lúc Dật Ninh thu dọn bát đũa, hắn cùng cũng cậu thu thập.

Thời gian không còn sớm, Chu Diên xem tivi, Dật Ninh trải ga giường, sau khi rửa mặt xong xuôi thì đi ngủ, Chu Diên ôm Dật Ninh hôn lên mặt cùng tai cậu, thân thể trong lòng vừa ấm áp vừa mềm mại, khiến cho hắn cảm thấy thoải mái cùng chân thực, lợi dụng một hồi, mới nói ” Đã muộn như thế, sau này khi anh về muộn, em không cần chờ anh, cứ ngủ trước đi, em đừng để mình mệt mỏi.”

Dật Ninh ở trong lòng hắn giật giật, nhẹ nhàng lên tiếng ” Dù sao em cũng không có việc gì, chờ một chút cũng không sao, buổi tối ngủ muộn, thì hôm sau ngủ nhiều một chút cũng được, ngược lại anh luôn luôn bận rộn, mới phải chú ý thân thể.”

Lời nói dịu dàng thân mật của Dật Ninh khiến Chu Diên thương tiếc cho công sức của cậu, nhưng lại vô cùng cảm động vì sự quan tâm dịu dàng của Dật Ninh. Buổi tối trở về, vừa vào cửa là có thể nhìn thấy Dật Ninh mỉm cười chào đón hắn, điều này khiến cho hắn cảm thấy cuộc sống như thế này là hạnh phúc hắn luôn khao khát.

Thực ra Dật Ninh cũng có chút nhỏ nhen, Triệu Trăn tìm cậu nói chuyện cũng đã qua vài ngày, cậu cũng có không ít cơ hội có thể khuyên nhủ Chu Diên, khiến hắn không nên để bụng chuyện lần trước Tào Dật Nhiên đánh cậu, để Chu Diên không giận Tào Dật Nhiên nữa, tiếp tục giữ gìn mối quan hệ tốt đẹp, thế nhưng cậu vẫn không nói gì.

Một ngày, buổi tối Chu Diên trở về rất sớm, Dật Ninh vừa viết xong một trang bản thảo, mở đèn sân thượng ngoài phòng khách, đang chăm sóc mấy loại hoa cỏ ngoài ban công, Chu Diên không chút tiếng động cùng hơi thở, đột nhiên từ phía sau ôm lấy cậu, Dật Ninh bị hù doạ, sợ đến mức xém chút kêu lên.

Bị hơi thở quen thuộc của Chu Diên vây quanh, còn có động tác quen thuộc hôn lên sau tai cùng cổ, biết là Chu Diên, cậu mới yên lòng, quay đầu lại oán trách mà trừng mắt nhìn Chu Diên. Thế nhưng thanh âm trong miệng vẫn mềm mại ” Cả hai gốc hoa nhài đều nở, rất thơm phải không?”

Chu Diên ôm cậu không buông, cười cười hôn lên mặt cậu ” Không có thơm bằng em.”

Dật Ninh cười, không để ý tới lời hắn nói.

” Muốn ăn bữa khuyu không? Anh cùng Thuỷ Thuỷ chơi một lát, em đi làm.” Dật Ninh lên tiếng, trong mắt là sóng nước mênh mông, ở trên mặt Chu Diên hôn lại một cái, ánh mắt dịu dàng nhìn hắn ” Muốn ăn cái gì?”

Chu Diên ôm lấy eo cậu, hôn lên cánh môi, ngậm lấy liếm lộng một hồi, tay đã với vào bên trong áo phông của Dật Ninh sờ sờ eo cùng lưng cậu, thanh âm trầm thấp khản đặc ” Đem em cho anh ăn là được.”

Dật Ninh bị hắn hôn môi cùng vỗ về chơi đùa một hồi khiến cho hai chân mềm nhũn, bị lời nói đen tối của hắn khiêu khích, khiến cho đỏ mặt, chân lùi về phía sau hai bước, nhưng Chu Diên lại ôm cậu không buông, vẫn muốn tiến tới hôn môi cậu.

” Bốp” một thanh âm vang lên.

Lại nghe thấy Dật Ninh nhỏ giọng kêu lên sợ hãi, đầu của cậu đụng phải giò lan treo bên trên, ánh mắt mọng nước, vẻ mặt uỷ khuất.

Giò lan còn đang khẽ đong đưa, khiến cho trận nhiệt tình nôn nóng vừa rồi tản đi không ít, Chu Diên cười cười đưa tay xoa xoa cái ót cho Dật Ninh, ở trên mặt cậu hôn một cái vỗ về.

Ôm lấy cậu đi vào trong phòng.

Cẩu cẩu đang nằm sấp ở một bên nhìn tivi, thấy hai người đi vào, liếc mắt nhìn một cái, lại nằm sấp xuống phía dưới.

Chu Diên cùng Dật Ninh vào toilet rửa tay sạch sẽ, lúc đi ra, hắn mới nói ” Có một thứ muốn đưa cho em.”

Dật Ninh có phần sửng sốt, Chu Diên thường xuyên tặng chút đồ cho cậu, đều là rất đẹp, tuy khiến cho người ta yêu thích, nhưng lại cảm thấy không thích hợp, giá cả còn có chút xa xỉ, Dật Ninh không muốn Chu Diên mất hứng, nên mỗi lần Chu Diên tặng cậu, cậu luôn vui vẻ đón nhận, còn đưa lên đôi môi thơm ngát cảm tạ tình ý của hắn.

Bất quá, mấy thứ đó lại bị cậu sắp xếp gọn gàng vào một chỗ, sau đó khoá trong ngăn tủ trong phòng sách, nếu sau này tình cảm giữa cậu cùng Chu Diên xẩy ra vấn đề, sau khi chia tay, cậu cũng có thể đem mấy thứ quý giá này lấy ra trả lại cho hắn, mấy chuyện trục lợi của người khác, cậu cũng không làm.

Lúc cùng Chu Diên qua lại, Dật Ninh nguyện ý đem tất cả tình yêu chân thật cùng tinh lực dành cho hắn, đem những ngày này coi như những ngày cùng Chu Diên làm bạn cả đời, thế nhưng cậu không thể không nghĩ đến sau này, lúc chia tay, cậu phải làm thế nào.

Ánh mắt Dật Ninh dịu dàng như nước, đưa tay ôm lấy bờ vai Chu Diên, nhìn hắn nói ” Đã tặng em rất nhiều thứ rồi, không nên lãng phí tiền mua tặng em nữa, cuộc sống như hiện tại cũng rất tốt.”

Chu Diên cười cười ở trên mặt cậu hôn một cái, cười đáp ” Biết em tiếc tiền, nhưng lần này không phải anh mua, là người khác tặng cho em.”

Trong mắt Dật Ninh đều là nghi hoặc, ” Ai lại muốn tặng đồ cho em.”

Chu Diên cười thoáng một cái đã ôm ngang eo cậu, Dật Ninh không thể làm gì khác hơn là vội vã ôm lấy vai hắn.

Bị đặt ở trên sofa trong phòng ngủ, Chu Diên từ trong ngăn tủ bên cạnh lấy ra một chiếc hộp tinh xảo.

Ánh mắt Dật Ninh thoáng liếc qua chiếc hộp kia, lúc Chu Diên đem tới trước mặt, nghi hoặc hỏi ” Vật gì vậy? Nhìn cái kiểu này, hẳn là đồ trang sức gì đó phải không?”

Chu Diên ngồi bên cạnh cậu, lấy tay nhéo mũi cậu một chút ” Em sao lại đoán thế, làm cho anh không có cảm giác thành tựu gì hết.”

Dật Ninh cười đáp, ” Vừa nhìn hộp đã biết. Căn bản không cần đoán.”

Chu Diên lại hôn lên môi Dật Ninh, nhìn cậu nói ” Vậy em đoán xem bên trong là thứ trang sức gì.”

Dật Ninh lắc đầu ” Cái này em đoán không ra. Nhưng em càng muốn biết hơn, là ai muốn tặng cho em?”

Phải a, là ai tặng cho mình, tại sao Chu Diên không tức giận mà còn hăng hái như thế?

Chu Diên cũng không để Dật Ninh phải đoán nữa, đem hộp mở ra, bên trong hộp trên nền nhung trắng mịn đặt thứ gì đó vô cùng xinh đẹp.

Dật Ninh vừa nhìn thì đã mê, đối với mấy thứ xinh đẹp cậu không có chút sức chống cự.

Bất quá, thích mấy thứ này là bản năng, nhưng có thể đem mấy thứ này trở thành vật ngoài thân mà thưởng thức không có tâm tư chiếm làm của riêng thì không phải ai cũng có thể chống cự lại sự mê hoặc.

” Đẹp không, tới đây, anh đeo cho em.” Chu Diên nhìn Dật Ninh thích, cũng vui vẻ theo.”

Dật Ninh vội vã lắc đầu ” Bỏ đi, em đeo không đẹp.”

” Ai nói không đẹp, anh nghĩ em đeo rất xứng.” Chu Diên không cho Dật Ninh phản kháng, kéo cậu muốn đeo lên cổ cho cậu.

” Không nên, từ bỏ….” Dật Ninh vừa tránh né vừa cầu xin.

Chu Diên thấy bộ dạng Dật Ninh sắp khóc, cũng đành buông tay không bắt buộc nữa, bất quá, giọng nói đầy buồn bã ” Lẽ nào thực sự không thích? Trước đây anh tặng em mấy thứ kia, cũng chưa bao giờ thấy em dùng qua.”

Dật Ninh thấy vẻ mặt Chu Diên có phần tổn thương, lại mềm lòng, vô cùng áy náy nói ” Em rất thích, chỉ là dù sao cũng là một người đàn ông, mang mấy thứ này không tốt, hơn nữa em cũng không có thói quen.”

Chu Diên ngẩng đầu lên nhìn Dật Ninh, cặp mắt đen nhánh, Dật Ninh cảm thấy hắn đang bộc lộ tình cảm chờ đợi tha thiết.

” Không có gì không tốt, em đeo ở nhà cho anh xem là được.”

Dật Ninh nhẹ dạ rốt cuộc đấu không lại Chu Diên có chết vẫn dây dưa.

Bên trong hộp là một bộ trang sức bạch kim đính đá rubi, một đôi khuyên tai khảm một viên rubi hình bầu dục, một sợi dây chuyền khảm năm viên đá ru bi, còn có một cái lắc tay bạch kim thiết kế hình dây leo trên những chiếc lá được đính những viên ru bi nho nhỏ, cùng một cái lắc chân, lắc chân cùng lắc tay rất giống nhau, chỉ là dài hơn một chút mà thôi.

Chu Diên cầm đôi khuyên tai lên trước, Dật Ninh vội vã che lại hai tai, ” Em không có lỗ tai, không thể đeo cái này.”

Chu Diên thấy dáng vẻ sợ hãi của cậu, đành phải đem khuyên tai bỏ xuống, ánh mắt đảo qua lỗ tai xinh đẹp của Dật Ninh, cười nói ” Lỗ tai nhìn đẹp như vậy, nếu không thì, lần sau đi xỏ lỗ tai?”

Dật Ninh vội lắc đầu, uỷ khuất nói ” Sẽ rất đau, không nên xỏ.”

Trong lời nói của Dật Ninh bất giác biểu hiện ra ngoài ý nũng nịu khiến cho Chu Diên vô cùng thoả mãn, cũng không nhắc đến chuyện xỏ lỗ tai nữa.

Lúc đeo dây chuyền cho Dật Ninh, Dật Ninh nằm tựa trên vai Chu Diên để cho hắn có thể đeo móc dây đằng sau gáy, Chu Diên ngửi thấy mùi hương thơm ngát nhàn nhạt trên người Dật Ninh, từ trong cổ áo phông rộng thùng thình của cậu, có thể nhìn thấy hình dạng sau lưng, tấm lưng xinh đẹp, da thịt trắng nõn mềm mịn, thẳng theo cột sống kéo dài xuống phía dưới, sau đó là cặp mông căng tròn….

Chu Diên cảm thấy hô hấp của mình thoáng một cái đã trở nên nặng nhọc, đeo xong dây chuyền cho Dật Ninh, còn chưa kịp thưởng thức, liền bắt đầu hôn lên lỗ tai của cậu, sau đó dọc theo quai hàm hôn xuống, tiếp đến là môi.

Lúc Dật Ninh bị Chu Diên đặt trên so fa hôn môi, cậu sớm đã có tư tưởng chuẩn bị, đưa tay vịn lên vai Chu Diên, cùng hắn hôn say sưa.

Môi lưỡi dây dưa, tình cảm mãnh liệt cùng dục niệm bốc lên.

Hô hấp của hai người đều trầm trọng, trong phòng là tiếng hôn môi ẩm ướt còn có thanh âm mờ tối cùng tiếng thở dốc hỗn loạn nặng nề.