Dật Ninh

Chương 73




Dật Ninh ở trong Chu gia chủ trạch, sinh hoạt cùng với lúc ở nhà vốn không có gì sai biệt, chỉ là hiện tại ngay cả cẩu cẩu cũng không cần cậu để ý, có người hầu hạ chú cún lông xù xinh đẹp kia, mang nó đi dạo trong hoa viên.

Dật Ninh ngoại trừ sáng sớm cùng chập tối ở trong sân tản bộ, những lúc khác, hầu như đều ở trong phòng ngủ của Chu Diên, đọc sách, lên mạng, xem ti vi, có đôi khi đùa với cẩu cẩu một trận.

Lúc dùng cơm đại đa số là ăn ở trong phòng của mình, đôi khi mới xuống nhà ăn ở dưới lầu, so với xuống nhà ăn, đối mặt với một đống người khiến cậu không quen, cậu thích ở trong phòng ăn một mình hơn.

Hai cô em gái nhỏ của Chu Diên đều rất khả ái, tan học sẽ tới tìm cậu chơi đùa, chỉ là Dật Ninh đối với việc chơi đùa cùng trẻ con không có kinh nghiệm gì, cũng hai đứa nhóc chơi cũng không khiến hai cô bé thoả mãn. Vì vậy, cuối cùng liền biến thành hai cô em gái của Chu Diên ở trong phòng Dật Ninh làm bài tập, Dật Ninh thỉnh thoảng cũng hướng dẫn một chút, cậu đọc qua rất nhiều sách, có đôi khi kể cho hai cô bé nghe chút chuyện cổ, như vậy ba người ở chung cũng rất hoà hợp.

Ngoại trừ hai cô bé khả ái, Dật Ninh cũng không có cùng chú ba cùng thím ba của Chu Diên giao lưu nhiều lắm, chỉ lúc ở trên bàn ăn, từng bị chú ba của Chu Diên hỏi vài ba câu cậu ở đây có quen không, Dật Ninh lễ phép mà trả lời tốt lắm, cảm ơn đã chiêu đãi các loại, cũng không có trao đổi nhiều; cùng thím ba của Chu Diên cũng nói về chuyện sinh hoạt ở đây có quen hay không, có lẽ không có đề tài gì cần nói, Dật Ninh cũng lễ phép mà trả lời.

Dật Ninh trầm mặc văn tĩnh cùng ôn nhu khiêm tốn tuy tính cách như vậy khiến cậu không thể hoà đồng cùng mọi người trở thành bạn bè, bất quá cũng chiếm được tình cảm của tất cả mọi người, ngoài miệng không phê phán kín đáo gì đối với cậu.

Chu Diên đi công tác nước ngoài, qua mấy ngày nữa mới về, mấy ngày nay đối với Dật Ninh mà nói đặc biệt cô đơn, cậu so với lúc thường càng ít ra khỏi cửa, cả ngày đọc sách sáng tác, ngay cả chú cún lông xù cậu mang từ nhà tới cậu cũng không có nhiều thời gian trông nom, nhưng chú cún xinh đẹp ngoan ngoãn kia dường như cũng giống như Dật Ninh được mọi người hoan nghênh, thế nhưng so với Dật Ninh càng thêm thân cận với mọi người, chỉ vài ngày, người hầu trong nhà đều thích nó, hai chị em song sinh mỗi ngày đều muốn dẫn nó đi dạo.

Ngày hôm nay khí trời so với lúc bình thường oi bức hơn rất nhiều, cho dù trong phòng có điều hoà, thế nhưng nhìn qua cửa sổ thấy cây cối bên ngoài sân ủ rũ, cũng khiến trong lòng nảy sinh cảm giác buồn bực.

Dật Ninh ở trên bàn học cũng lâu lắm rồi, liền đứng dậy ở trong phòng đi qua đi lại, duỗi thắt lưng, lại đứng ở cửa sổ nhìn ra phong cảnh bên ngoài sân, ở trong phòng quá lâu, đột nhiên muốn đi ra cửa một chút, nghĩ vậy cậu liền đi ra.

Trên lầu rất an tĩnh, chỉ lúc đi xuống lầu cậu gặp phải cô giúp việc đang bưng trà cùng điểm tâm đi qua, Dật Ninh mỉm cười cùng cô ấy chào hỏi, đối phương cũng cười đáp lại, lúc này mới đi xuống lầu.

Mặt trời bị mây đen che khuất, tuy không có ánh dương quang chiếu thẳng đến, nhưng khí trời vẫn oi nóng như cũ, ở trong sân đi một hồi trên người đã mướt một tầng mô hôi, đang chuẩn bị quay về phòng tắm rửa, Dật Ninh liền nghe được từ trên lầu truyền đến tiếng đàn dương cầm ưu mỹ trong trẻo.

Dật Ninh ở đây đã hơn một tuần, đây là lần đầu tiên nghe được có người đàn dương cầm, cậu nghĩ đôi song bào thai đang đàn, liền đi theo tiếng đàn tới hành lang lầu hai, lại đi thêm một đoạn, đứng ở trước một gian phòng, cánh cửa khép hờ, từ bên trong truyền ra giai điệu quen thuộc duyên dáng ‘ Butterfly Lovers’ . ( Trong QT là lương chúc>>> ko bít có phải lương sơn bá chúc anh đài ??? nhưng mà đàn dương cầm thì hơi kỳ nhỉ??? thế nên ta theo bản dịch trên google ‘ Butterfly Lovers’ )

Dật Ninh nhẹ nhàng giữ cửa đẩy ra, đứng ở cửa nhìn vào.

Bên cửa sổ lớn sát đất, có hàng song cửa, rèm cửa màu nhàn nhạt in chút hoa văn được vén sang một bên, bên ngoài ánh sáng chiếu vào, cạnh cửa sổ đặt một chiếc đàn dương cầm trắng muốt, trên ghế là hai người đang ngồi, cảnh sắc này được ánh sáng bên ngoài chiếu vào làm nổi bật lên tựa như một bức tranh, màu sắc vốn nhàn nhạt, lại khiến người ta có cảm xúc rất nồng đậm.

Ngồi ở vị trí gần cửa hơn là một cậu bé xinh đẹp, tinh khiết trong veo, thoạt nhìn khoảng hơn mười lăm tuổi, mặc y phục trắng thuần, tóc hơi dài, che khuất vầng trán cùng lỗ tai, khuôn mặt xinh đẹp, lông mi hơi khép hờ, cái mũi thẳng, cánh môi mềm mại mà gợi cảm, chiếc cằm nhọn thoáng có vẻ cao ngạo, cậu bé đang chuyên chú đàn dương cầm, ngón tay thon dài trắng nõn di chuyển trên phím đàn đen trắng, giống như một áng thơ mỹ hão lưu chuyển, Dật Ninh nhìn, đứng ở cửa nhập thần.

Mãi đến khi một đường nhìn băng lãnh bức nhân bắn tới trên người, Dật Ninh mới phục hồi tinh thần, hoá ra là người đang ông cao lớn anh tuấn ngồi ở bên cậu bé kia, đồng thời đang nhìn qua chỗ cậu, gương mặt lãnh ngạch mà tràn ngập khí phách, cùng Chu Diên rất giống, nhưng cũng cùng Chu Diên cho cảm giác hoàn toàn bất đồng. Ánh mắt ông ta thâm trầm khiến người khác cảm thấy sắc bén, tạo cảm giác bức bách vô cùng, phảng phất ngay cả hô hấp trong nháy mắt cũng không thông. Mà ánh mắt Chu Diên tuyệt không phải như thế, Chu Diên nhìn cậu thì, ánh mắt luôn ôn nhu thâm tình, mang theo tiếu ý.

Dật Ninh lúc này mới phản ứng lại, cũng không phải cặp song bào thai ở đây đàn dương cầm, mà là những người khác, là cậu quấy rối người ta.

Tiếng đàn dương cầm véo von dừng lại, thiếu niên vừa đánh đàn quay hướng về phía cậu nhìn qua, thấy cậu sửng sốt một chút, sau đó lộ ra vẻ tươi cười, rất nhẹ dịu dàng lại khiến cho người ta có cảm giác khai vân vũ tế, khiến trong lòng thoải mái.

Dật Ninh xấu hổ đỏ mặt, lập tức khom lưng xin lỗi ” xin lỗi, quấy rầy hai người rồi, tôi sẽ đi ngay.”

Dật Ninh nói, đã lui về sau một bước, thiếu niên kia đứng dậy, lên tiếng ” Chờ một chút”

Dật Ninh dừng bước, ngẩng đầu lên nhìn về phía cậu ta, ánh mắt ý hỏi có chuyện gì.

Thiếu niên kia hướng Dật Ninh đi tới, vừa cười vừa nói, ” Anh là bạn trai của Chu Diên ca ca phải không? Lần trước gặp qua một lần, anh đã quên?”

Dật Ninh thấy cậu ta nói như vậy, sửng sốt một chút, nhìn thiếu niên đang đi tới, còn có người đàn ông phi thường giống Chu Diên kia, nhớ tới lúc tết âm lịch, bị Chu Diên mang tới nơi này ăn cơm tối, đã từng gặp qua cha Chu Diên cùng với thiếu niên xinh đẹp ngồi bên cạnh cha hắn.

Biết được thân phận được hai người, Dật Ninh càng thêm quẫn bách, bình thường cậu từ ngữ khí cùng lời lẽ Chu Diên nói về cha hắn, đại khái biết được mối quan hệ giữa hắn cùng cha hắn không quá hoà hợp, hơn nữa thấy cha Chu Diên tuổi còn trẻ như vậy, thoạt nhìn chỉ tựa như anh trai của Chu Diên chỉ hơn kém vài tuổi, nhưng người đàn ông này so với Chu Diên thâm trầm mà khí thế bức người hơn nhiều, Dật Ninh nhìn hắn một cái, không dám nhìn nữa, bước chân bất giác lùi lại phía sau một bước.

Mà thiếu niên vừa đàn dương cầm đã đi tới, cư nhiên kéo tay cậu, bộ dáng hình như rất hài lòng, nói với cậu ” Tôi nhớ anh gọi là Tô Dật Ninh, có đúng hay không?”

Dật Ninh không thể làm gì khác hơn là gật đầu.

Thiếu niên nở nụ cười, con mắt đẹp hơi nheo nheo, giống như ánh trăng nhu hoà lại tươi đẹp, cậu ta lên tiếng ” Anh vào cùng tôi a!”

Dật Ninh không kịp cự tuyệt, đã bị cậu ta kéo vào phòng, còn nghe cậu ta nói với người đàn ông bên cạnh ” Chu Ký, ngươi đi làm việc đi, ta cùng anh ấy nói chuyện một chút, không muốn ngươi ở đây.” (nghĩ mãi ko bít cho Chu Ký với em này xưng hô với nhau thế nào nên ta để ta ngươi lun)

Dật Ninh đối với việc thiếu niên này tuỳ ý gọi thẳng tên cha Chu Diên còn đối với ông ta sai khiến cảm thấy có chút kinh ngạc, tuy đoán hai người là tình nhân, thế nhưng cho dù là quan hệ tình nhân, Dật Ninh cũng hiểu được, người đàn ông này quá mức khí thế bức người, mà có người sai khiến hắn làm việc có vẻ không hợp lý cùng đặc biệt kỳ quái.

Chính là, cha của Chu Diên cũng không vì thiếu niên kia đối với hắn như thế mà lộ ra vẻ mất hứng, ngược lại còn hướng cậu ta mỉm cười gật đầu, vẻ mặt dịu dàng, thanh âm cũng không phải loại lạnh lùng như Dật Ninh tưởng tượng, thanh âm đàn ông trầm thấp từ tính mà gợi cảm, bên trong hàm chứa sự dịu dàng cùng nuông chiều, ” Vậy ngươi trước tiên ngồi ở chỗ này một hồi, ta đi làm chút chuyện rồi tới đây, muỗn ở chỗ này ăn cũng được, trở về ăn cũng được, ngươi muốn làm gì thì nói với ta, Ta làm xong sẽ tới tìm ngươi.”

” Được, ngươi đi đi!” Lâm Tiểu Tề nói với Chu Ký, sau đó ánh mắt dời tới trên người Dật Ninh.

Lúc Chu Ký ra cửa, liếc mắt nhìn Dật Ninh, khiến Dật Ninh theo phản xạ co rúm người lại một chút, ánh mắt chệch sang một bên không dám nhìn hắn.

Chờ thứ khí thế tồn tại bức người rời đi, Dật Ninh mới trầm tĩnh lại,  đối mặt với thiếu niên trước mặt không ngừng đưa ra câu hỏi, cậu có chút trả lời không kịp.

” Anh cứ gọi Tiểu Tề, tôi gọi anh là Ninh Ninh thế nào?” Lâm Tiểu Tề ngồi vào một bên sofa, còn kéo Dật Ninh qua ngồi xuống.

Tuy cậu dùng tên ‘ Ninh Ninh ‘ ở trên mạng, thế nhưng bị một thiếu niên nhỏ tuổi như vậy gọi vẫn khiến Dật Ninh không quen, ” Gọi Dật Ninh được rồi, tất cả mọi người đều gọi như thế.”

” A, được. Dật Ninh, anh là bạn trai của Chu Diên ca ca sao?.”

Không nghĩ tới cậu thiếu niên kêu Tiểu Tề này lại tuỳ ý thân thiết với người ngoài như thế, Dật Ninh cảm thấy có chút không theo kịp tiết tấu của cậu ấy, phản ứng chậm chạp mãi mới nói ” Phải, là như vậy.”

” Cảm giác anh rất dịu dàng, Chu Diên ca ca cùng anh ở một chỗ nhất định rất hạnh phúc, tôi mừng thay cho anh ấy.” Ánh mắt Lâm Tiểu Tề trong suốt, tràn đầy ý cười, nói ra.

Dật Ninh cảm thấy thiếu niên trước mặt nhắc tới Chu Diên khiến cậu thấy có chút kỳ quái, ngữ khí cậu ta dùng, dường như Chu Diên là anh ruột của cậu ấy, lẽ nào cậu thiếu niên này không phải tình nhân của cha Chu Diên, mà là em trai của Chu Diên ?

Dật Ninh cảm thấy kỳ quái trong lòng, nhưng nét mặt vẫn nhu hoà tươi cười, đối với việc người khác khen ngợi, cậu vẫn thấy ngượng ngùng. Vì vậy dời đi trọng tâm câu chuyện, ” Vừa rồi cậu đàn khúc nhạc kia rất hay, tôi nghe đến nhập thần.”

” Ahh thích nghe a! Tốt lắm, tôi đàn lại một lần là được rồi.” thiếu niên nói xong định đứng dậy.

Dật Ninh vội đáp ” Kỳ thực không cần.”

Đối phương biết cậu là nói lời khách sáo, cười cười, cũng không đứng dậy nữa, đối với Dật Ninh nói ” Gặp được anh thật là cao hứng, thấy anh, tựa như nhìn thấy Chu Diên ca ca.”

” Gặp anh ấy rất dễ a. Cũng không phải việc gì khó khăn.” Dật Ninh cảm thấy thiếu niên trước mặt nói rất kỳ quái.

Lâm Tiểu Tề nhìn Dật Ninh một chút, lại cúi đầu xuống, lộ ra nét tươi cười đắng chát, thanh âm cũng có chút buồn bã sâu thẳm ” Chu Diên ca ca, tôi cũng mong được gặp anh ấy, thế nhưng lại sợ gặp.”

Dật Ninh nhớ đến bữa cơm tối vào dịp tết âm lịch, Chu Diên đối với thiếu niên này coi thường, mà bộ dạng thiếu niên này lại thất vọng nhìn bóng lưng Chu Diên, càng khiến cậu thấy kỳ quái, ” Chu Diên kỳ thực ngoài lạnh trong nóng, đối với người khác thực sự tốt lắm…”

Lâm Tiểu Tề nhìn về phía đàn dương cầm, nhớ tới trước đây cùng ở chung với Chu Diên, tuy rằng chỉ có một thời gian ngắn, thế nhưng khiến cho cậu cảm nhận rõ ràng được tình cảm anh em, đó là thứ ngoài tình cảm của Chu Ký cùng mẹ cậu dành cho cậu, là tình cảm cậu trân trọng nhất, cho dù thời gian trôi qua bao lâu, cho dù hắn có bao nhiêu thay đổi, thì những chuyện khi cùng Chu Diên  ở chung đều khiến cậu vô cùng quý trọng, dù sao huyết mạch tương liên, có đôi khi, thứ tình cảm này, giống như bản năng huyết thống của động vật khiến cho người ta dứt bỏ không được, lưu luyến không dứt.

Trong thanh âm của cậu mang theo hoài niệm, khẽ cười nói ” Phải a, đối với người khác kỳ thực không tệ. ” nói xong lại nghĩ tới chuyện xấu Chu Diên từng làm, thì bật cười.

Bởi vì Dật Ninh là bạn trai của Chu Diên, cậu cũng không thể nói ra khuyết điểm của Chu Diên, vì vậy đem trọng tâm câu chuyện nói tới việc Dật Ninh cùng Chu Diên ở chung.

Lâm Tiểu Tề cho người ta cảm giác quá mức sạch sẽ trong suốt, khiến người ta chưa phát giác đã bị hấp dẫn, Dật Ninh rất nhanh đã cùng cậu ta trò chuyện vui vẻ.

Dật Ninh nói qua những chuyện trong thời gian cậu cùng Chu Diên sống chung, Lâm Tiểu Tề cảm khái  nói ” Anh ấy thực sự rất yêu anh a, trước đây anh ấy luôn làm chuyện xấu, hiện tại lại thay đổi nhiều như vậy.”

Dật Ninh lộ ra nụ cười yếu ớt, không có trả lời.

Dật Ninh không cẩn thận nhắc tới quan hệ cha con giữa Chu Diên cùng cha hắn, Lâm Tiểu Tề nghe thấy một hồi lâu không nói gì, sau đó mới thở dài ” Trước đây cũng không phải đặc biệt tốt, thế nhưng cũng không có quá gay gắt, từ khi tôi… tôi cùng….Chu Ký ở cùng một chỗ, quan hệ giữa Chu Diên  ca ca cùng Chu Ký mới lãnh đạm, tôi… tôi mong muốn quan hệ giữa hai người có thể tốt hơn, thế nhưng lại không có cách nào làm được.”

Cậu ta nói tới đây, thì nắm tay Dật Ninh, chờ đợi nhìn cậu ” Anh có thể hay không giúp tôi khuyên nhủ Chu Diên ca ca, để anh ấy không tức giận nữa, không nên đối với Chu Ký lạnh nhạt như thế. Chu Diên ca ca cùng Chu Ký chiến tranh lạnh, ngoài mặt Chu Ký không thể hiện gì, nhưng anh cũng biết, trong lòng hắn cũng không dễ chịu, hắn rất quan tâm đến Chu Diên ca ca…

Dật Ninh xác định cậu thiếu niên xinh đẹp trước mặt quả thật là tình nhân của cha Chu Diên, chỉ là nghe cậu ta nhắc tới Chu Diên, hình như cậu ấy cùng Chu Diên vô cùng thân thuộc, Dật Ninh nghĩ trong lòng, thiếu niên này trước đây là người yêu của Chu Diên sao, sau đó lại là tình nhân của cha hắn? Bởi vậy Chu Diên tức giận?

Nói chung, mấy chuyện của người có tiền, Dật Ninh cảm thấy quan hệ phức tạp lại phiền phức, cha Chu Diên thoạt nhìn còn trẻ tuổi, thế nhưng hẳn so với thiếu niên này hơn nhiều lắm, hai người cư nhiên lại cùng một chỗ, nhìn Lâm Tiểu Tề, cậu không khỏi nghĩ tới Trương Hoàn.

Xem ra, ái tình thật sự không do ý chí chủ quan của con người quyết định. Tuổi tác, giới tính, đều không liên quan.