Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 238: Viễn cổ bí mật (2)




Nguyên Tố Thế Giới tổng cộng có ba đại cấm chế hay có thể coi là ba đại gông cùm xiềng xích. Kể từ khi được sinh ra cho đến khi chết đi thì ba cấm chế này vẫn tồn tại nó có thể được coi là một phần đặc trưng của tất cả thần dân Nguyên Tố Thế Giới.

Trong thiên hạ này không có cách nào, không có công pháp nào để có thể thoát được khỏi ba đại cấm chú này thậm chí những người biết được sự tồn tại của ba đại cấm chú chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Cấm chú đầu tiên được gọi là Đệ Nhất Cấm Chú, nó khiến cho linh hồn của tất cả mọi người trong Nguyên Tố Thế Giới không thể thực chất hóa được hoặc nói một cách ngắn gọn hơn linh hồn của bọn họ không có cách nào dùng để tấn công.

Đệ Nhị Cấm Chú chính là cấm chú về vận mệnh, tất cả bói toán thuật pháp trong thiên hạ đều không thể sử dụng thậm chí là dự đoán xu cát tịnh hung những thứ quá đỗi bình thường trong thế giới khác cũng không một ai làm được, bất cứ kẻ nào cố gắn sử dụng bói toán chi thuậ đều chết rất rất thảm.

Đệ Tâm Cấm Chú chính là không gian cấm chú, loại cấm chú này chính là che phủ toàn bộ Nguyên Tố Thế Giới với các vị diện khác ở xung quanh, khiến không một ai có thể xâm nhập được vào Nguyên Tố Thế Giới cũng như khiến các cường giả của Nguyên Tố Thế Giới cũng không thể phá giới mà ra, không thể tiến vào vị diện khác.

Ba đại cấm chú chính là được bốn vị 25 Trùng Thiên Chân Thần tạo ra căn bản đã tạo thành thiết luật không ai có thể phá vỡ tuy nhiên Vô Song lại thực sự là một biến cố, một biến cố cực lớn.

Vô Song chính là được Thiên bỏ không biết bao nhiêu tâm huyết để tạo ra một thân phận tại thế giới này đồng thời vẫn bảo vệ được linh hồn của hắn riêng biệt ra khỏi Đệ Cấm Chú.

Bằng thực lực của Thiên cũng chưa chắc đã bị Vận Mệnh Chân Thần đoán ra, lý do thứ nhất đương nhiên Thiên có chút coi thường đối phương lại đang chiến đấu ngay trên địa bàn Vận Mệnh Chân Thần nhưng một lý do khác cũng chính là vì Thiên dành quá nhiều toan tính cho Vô Song vì vậy mới để lại dấu chân.

Đương nhiên cả ba đại cấm chú đều được tạo nên từ sau viễn cổ thời đại tức là sau khi đại chiến chúng thần lần thứ nhất, những vị Viễn Cổ Chân Thần còn may mắn sống sót đến hiện nay dĩ nhiên không bị ảnh hưởng bởi Đệ Nhất Cấm Chú bất quá hầu hết những Viễn Cổ Chân Thần đều không có tư cách xuất hiện trở lại, bọn họ là kẻ chiến bại bọn họ đã mất đi tiên cơ, thua một lần chính là thua cả vạn kiếp.

Quay lại với khuê phòng của Phương Anh, khuôn mặt xinh đẹp nhưng không kém phần lạnh lùng của nàng bắt đầu co mày lại, Phương Anh quả nhiên có chút đắn đo thậm chí nàng bắt đầu khẽ cắn răng suy nghĩ.

Lãng Ông thấy được sự đấu tranh của Phương Anh cũng nhẹ mỉm cười, ngay khi thấy Vô Song chiến đấu với Chiến Vô Địch thì Lãng Ông đã suýt chút nữa kinh ngạc rớt cả hảm. Trên đời đương nhiên không ai cho không ai cái gì, không thể nào có kể điên từ đâu xuất hiện đưa tay cứu giúp mà không cần một lời hồi báo, Lãng Ông cứu Vô Song căn bản chính là vì linh hồn của Vô Song có thể thực chất hóa.

Vô Song còn trẻ còn cả tương lai ở phía trước thậm chí năm nay tính đi tính lại hắn mới chỉ có 17-18 tuổi chỉ cần Lãng Ông đầu tư đúng cách thì hoàn toàn có thể tạo nên một truyền kì mới, Vô Song đang ở trong độ tuổi tu luyện đẹp nhất của đời người đặc biệt hắn lại không gặp phải gông cùm xiềng xích, thực sự đáng để đầu tư.

Lãng Ông lúc này quyết định tung thêm con bài bí mật cuối cùng, ông nhất định phải khiến Phương Anh dậy cho Vô Song Sát Đế Bí Thuật. Lãng Ông nhìn thẳng vào mắt Phương Anh :”Tiểu Anh còn đừng quên còn một người cần con cứu, thân thể của lão phu đã đi đến cuối con đường rồi, lão phu muốn cứu nhưng cũng vô lực bất quá tên tiểu tử đó thì có thể”.

“Quy định là chết còn người là sống, nếu bằng từng đó điểm chưa đủ để con quyết định đầu tư thì lão phu có thể nói thêm, hắn có quan hệ với Địa Ngục Chân Thần, hư ảnh Địa Ngục Chân Thần cách đây ít hôm chính là do hắn tạo ra”.

Nghe đến đây ánh mắt Phương Anh mở to ra, đương nhiên nàng sẽ không đi nghi ngờ Lãng Ông, Lãng Ông không có việc gì phải nói dối nàng thậm chí là cả về Địa Ngục Chân Thần. Người khác có thể quan tâm tới Địa Ngục Chân Thần nhưng Phương Anh nàng vẫn tự mình biết cho dù nắm được bí mật của Địa Ngục Chân Thần thì nàng vẫn không thể nào đạt đến được bước cuối cùng. Phương Anh mạnh mẽ vỗ bàn một cái sau đó đứng lên, trái với ánh mắt do dự lúc này Phương Anh thản nhiên đáp :”Được tên tiểu tử này đáng để đầu tư có điều sau khi học được Sát Đế Bí Thuật cho dù hắn có muốn hay không đều phải nợ Sát Điện ba cái ân tình”.

Lãng Ông cũng gật đầu, vụ việc lần này Vô Song căn bản không có tư cách phát biểu, Lãng Ông cùng Phương Anh chính là quyết định hoàn toàn cho hắn :”Thành giao”.

….....................

Quay lại thời gian thực trên ngọn núi hoang vắng, lúc này Vô Song dĩ nhiên vô cùng kinh ngạc nhìn Phương Anh, hắn nghi hoặc :”Sát Đế đại nhân không biết Sát Đế Bí Thuật là thứ gì ?”.

Phương Anh ánh mắt hiện lên vẻ tự hào hiếm thấy, đối với nàng thậm chí đối với toàn bộ Sát Điện thì Sát Đế Bí Thuật là vô thượng công pháp, là lợi khí để Sát Điện viết nên truyền kì của mình.

“Sát Đế Bí Thuật được công nhận là thiên hạ đệ nhất sát phạt công pháp, Nguyên Tố Thế Giới của chúng ta bao gồm một chủ giới cùng với rất nhiều tiểu thế giới xung quanh như Thần Giới, Chiến Giới, Nguyệt Giới.... đương nhiên vì vậy cũng phải có một hệ thống công pháp riêng”.

“ Công pháp trong thiên hạ được chia thành chín cấp lần lượt là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, chân phẩm, tuyệt phẩm, siêu phẩm, tiên phẩm, thần phẩm cùng đế phẩm. Sát Đế Bí Thuật chính là đế phẩm công pháp, thứ này tuyệt đối đủ sức làm Cực Đạo Chân Thần đánh nhau vỡ đầu, rất nhiều Cực Đạo Chân Thần cũng chỉ có thể sử dụng thần phẩm công pháp mà thôi”.

“Lần trước ngươi quyết đấu với Chiến Vô Song chắc cũng được chiêm ngưỡng Chiến Thần Quyết chứ ?, Chiến Thần Quyết đó cũng chỉ là thần phẩm công pháp mà thôi”.

“Đế phẩm công pháp nói thẳng ra là từ lâu đã không có kẻ nào có tư cách sáng tạo ra, tất cả đều là viễn cổ truyền thừa”.

Vô Song nghe đến đây lập tức rùng mình :”vãn bối không hiểu vãn bối có tài đức gì để được tiền bối truyền dạy đế phẩm công pháp”.

Vô Song nói ra câu này bởi hắn cảm thấy vô lý, năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn, hắn đương nhiên thấm nhuần trên đời này chẳng có bữa ăn nào miễn phí, hắn thực sự không dám tu luyện bừa.

Trong ánh mắt Phương Anh lóe lên một tia tán thưởng, thiên hạ này thực sự ít có kẻ nào có thể bình tĩnh như Vô Song sau khi nghe đến đế phẩm công pháp, chỉ bằng hai chữ 'đế phẩm' cũng đủ làm cho người ta điên cuồng, làm cho người ta quên hết tất cả.

Phương Anh bỗng nhiên làm một động tác khiến Vô Song trợn tròn mắt, nàng nhẹ vén mái tóc đen của mình ra sau tai, một hành động nữ tính đến mức không ngờ, ít nhất Vô Song chưa bao giờ tưởng tượng ra Phương Anh Sát Đế giết người không chớp mắt vậy mà lại có một mặt nữ tính đến vậy, ngón tay thon dài của nàng đặt trước miệng làm động tác không thể nói, nàng chỉ mỉm cười với Vô Song :”Vấn đề này ngươi không cần biết lý do ngươi chỉ cần chấp nhận, sau khi học xong Sát Đế Bí Thuật thì ngươi nợ Sát Điện ba cái ân tình đồng thời giúp Sát Điện cứu một người vậy là đủ”.

Vô Song lần này tiếp tục bị dọa sợ, đây căn bản chính là ép học, là ép mua ép bán. Hắn cau mày lại :”Tiền bối, nếu vãn bối không học thì sao”.

Phương Anh cũng không bất ngờ lắm với câu nói của Vô Song, ánh mắt nàng nhìn xuống hạ thân hắn làm Vô Song rùng mình theo phản ứng cơ thể dùng hai tay che hạ bộ của mình “Tiền bối, có gì từ từ nói đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, ta sợ a”.

Phương Anh bật cười :”Vậy ngươi học hay không học”.

Vô Song triệt để thua rồi, trong đầu hắn chính là đang điên cuồng cắn răng :”Hừ toàn lấy lớn bắt nạt bé, đợi ta mạnh hơn nàng nhất định cũng sẽ bắt nạt lại nàng”.

Đương nhiên trong nội tâm nghĩ gì thì nghĩ Vô Song vẫn cố rặn ra một nụ cười :”Vãn bối đương nhiên học rồi”.

Vô Song vừa nói xong thì Phương Anh lại gần người hắn, năm ngón tay đánh thẳng về phía bụng Vô Song, một đòn của nằng chấn đứt toàn bộ kinh mạch trên người hắn đồng thời phá hủy luôn toàn bộ đan điền của Vô Song, chỉ một đòn cực kỳ nhẹ nhàng của Phương Anh trực tiếp phế bỏ cảnh giới của Vô Song biến hắn thành một phế nhân thậm chí là bán thân bất toại, ánh mắt Vô Song trợn ngược lên sau đó ngất lịm đi trong đau đớn.

Thương Thiên Chiến Thể của Vô Song đã định trước hắn không thể tu luyện được nguyên khí vì vậy cơ thể hắn vốn không có nguyên khí tồn tại, cảnh giới của Vô Song sau hai năm đương nhiên vẫn là phàm nhân, hắn chính là trọng tu thân thể chứ không tu luyện khí hải nên việc bị Phương Anh phế bỏ khí hải cũng không đáng sợ lắm, điều đáng sợ là kinh mạch, xương cốt thậm chí nội tạng của hắn đều bị chấn vỡ, Vô Song lúc này không cách cái chết là bao.

Nguyên Tố Thế Giới tổng cộng có ba đại cấm chế hay có thể coi là ba đại gông cùm xiềng xích. Kể từ khi được sinh ra cho đến khi chết đi thì ba cấm chế này vẫn tồn tại nó có thể được coi là một phần đặc trưng của tất cả thần dân Nguyên Tố Thế Giới.

Trong thiên hạ này không có cách nào, không có công pháp nào để có thể thoát được khỏi ba đại cấm chú này thậm chí những người biết được sự tồn tại của ba đại cấm chú chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Cấm chú đầu tiên được gọi là Đệ Nhất Cấm Chú, nó khiến cho linh hồn của tất cả mọi người trong Nguyên Tố Thế Giới không thể thực chất hóa được hoặc nói một cách ngắn gọn hơn linh hồn của bọn họ không có cách nào dùng để tấn công.

Đệ Nhị Cấm Chú chính là cấm chú về vận mệnh, tất cả bói toán thuật pháp trong thiên hạ đều không thể sử dụng thậm chí là dự đoán xu cát tịnh hung những thứ quá đỗi bình thường trong thế giới khác cũng không một ai làm được, bất cứ kẻ nào cố gắn sử dụng bói toán chi thuậ đều chết rất rất thảm.

Đệ Tâm Cấm Chú chính là không gian cấm chú, loại cấm chú này chính là che phủ toàn bộ Nguyên Tố Thế Giới với các vị diện khác ở xung quanh, khiến không một ai có thể xâm nhập được vào Nguyên Tố Thế Giới cũng như khiến các cường giả của Nguyên Tố Thế Giới cũng không thể phá giới mà ra, không thể tiến vào vị diện khác.

Ba đại cấm chú chính là được bốn vị 25 Trùng Thiên Chân Thần tạo ra căn bản đã tạo thành thiết luật không ai có thể phá vỡ tuy nhiên Vô Song lại thực sự là một biến cố, một biến cố cực lớn.

Vô Song chính là được Thiên bỏ không biết bao nhiêu tâm huyết để tạo ra một thân phận tại thế giới này đồng thời vẫn bảo vệ được linh hồn của hắn riêng biệt ra khỏi Đệ Cấm Chú.

Bằng thực lực của Thiên cũng chưa chắc đã bị Vận Mệnh Chân Thần đoán ra, lý do thứ nhất đương nhiên Thiên có chút coi thường đối phương lại đang chiến đấu ngay trên địa bàn Vận Mệnh Chân Thần nhưng một lý do khác cũng chính là vì Thiên dành quá nhiều toan tính cho Vô Song vì vậy mới để lại dấu chân.

Đương nhiên cả ba đại cấm chú đều được tạo nên từ sau viễn cổ thời đại tức là sau khi đại chiến chúng thần lần thứ nhất, những vị Viễn Cổ Chân Thần còn may mắn sống sót đến hiện nay dĩ nhiên không bị ảnh hưởng bởi Đệ Nhất Cấm Chú bất quá hầu hết những Viễn Cổ Chân Thần đều không có tư cách xuất hiện trở lại, bọn họ là kẻ chiến bại bọn họ đã mất đi tiên cơ, thua một lần chính là thua cả vạn kiếp.

Quay lại với khuê phòng của Phương Anh, khuôn mặt xinh đẹp nhưng không kém phần lạnh lùng của nàng bắt đầu co mày lại, Phương Anh quả nhiên có chút đắn đo thậm chí nàng bắt đầu khẽ cắn răng suy nghĩ.

Lãng Ông thấy được sự đấu tranh của Phương Anh cũng nhẹ mỉm cười, ngay khi thấy Vô Song chiến đấu với Chiến Vô Địch thì Lãng Ông đã suýt chút nữa kinh ngạc rớt cả hảm. Trên đời đương nhiên không ai cho không ai cái gì, không thể nào có kể điên từ đâu xuất hiện đưa tay cứu giúp mà không cần một lời hồi báo, Lãng Ông cứu Vô Song căn bản chính là vì linh hồn của Vô Song có thể thực chất hóa.

Vô Song còn trẻ còn cả tương lai ở phía trước thậm chí năm nay tính đi tính lại hắn mới chỉ có 17-18 tuổi chỉ cần Lãng Ông đầu tư đúng cách thì hoàn toàn có thể tạo nên một truyền kì mới, Vô Song đang ở trong độ tuổi tu luyện đẹp nhất của đời người đặc biệt hắn lại không gặp phải gông cùm xiềng xích, thực sự đáng để đầu tư.

Lãng Ông lúc này quyết định tung thêm con bài bí mật cuối cùng, ông nhất định phải khiến Phương Anh dậy cho Vô Song Sát Đế Bí Thuật. Lãng Ông nhìn thẳng vào mắt Phương Anh :”Tiểu Anh còn đừng quên còn một người cần con cứu, thân thể của lão phu đã đi đến cuối con đường rồi, lão phu muốn cứu nhưng cũng vô lực bất quá tên tiểu tử đó thì có thể”.

“Quy định là chết còn người là sống, nếu bằng từng đó điểm chưa đủ để con quyết định đầu tư thì lão phu có thể nói thêm, hắn có quan hệ với Địa Ngục Chân Thần, hư ảnh Địa Ngục Chân Thần cách đây ít hôm chính là do hắn tạo ra”.

Nghe đến đây ánh mắt Phương Anh mở to ra, đương nhiên nàng sẽ không đi nghi ngờ Lãng Ông, Lãng Ông không có việc gì phải nói dối nàng thậm chí là cả về Địa Ngục Chân Thần. Người khác có thể quan tâm tới Địa Ngục Chân Thần nhưng Phương Anh nàng vẫn tự mình biết cho dù nắm được bí mật của Địa Ngục Chân Thần thì nàng vẫn không thể nào đạt đến được bước cuối cùng. Phương Anh mạnh mẽ vỗ bàn một cái sau đó đứng lên, trái với ánh mắt do dự lúc này Phương Anh thản nhiên đáp :”Được tên tiểu tử này đáng để đầu tư có điều sau khi học được Sát Đế Bí Thuật cho dù hắn có muốn hay không đều phải nợ Sát Điện ba cái ân tình”.

Lãng Ông cũng gật đầu, vụ việc lần này Vô Song căn bản không có tư cách phát biểu, Lãng Ông cùng Phương Anh chính là quyết định hoàn toàn cho hắn :”Thành giao”.

….....................

Quay lại thời gian thực trên ngọn núi hoang vắng, lúc này Vô Song dĩ nhiên vô cùng kinh ngạc nhìn Phương Anh, hắn nghi hoặc :”Sát Đế đại nhân không biết Sát Đế Bí Thuật là thứ gì ?”.

Phương Anh ánh mắt hiện lên vẻ tự hào hiếm thấy, đối với nàng thậm chí đối với toàn bộ Sát Điện thì Sát Đế Bí Thuật là vô thượng công pháp, là lợi khí để Sát Điện viết nên truyền kì của mình.

“Sát Đế Bí Thuật được công nhận là thiên hạ đệ nhất sát phạt công pháp, Nguyên Tố Thế Giới của chúng ta bao gồm một chủ giới cùng với rất nhiều tiểu thế giới xung quanh như Thần Giới, Chiến Giới, Nguyệt Giới.... đương nhiên vì vậy cũng phải có một hệ thống công pháp riêng”.

“ Công pháp trong thiên hạ được chia thành chín cấp lần lượt là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, chân phẩm, tuyệt phẩm, siêu phẩm, tiên phẩm, thần phẩm cùng đế phẩm. Sát Đế Bí Thuật chính là đế phẩm công pháp, thứ này tuyệt đối đủ sức làm Cực Đạo Chân Thần đánh nhau vỡ đầu, rất nhiều Cực Đạo Chân Thần cũng chỉ có thể sử dụng thần phẩm công pháp mà thôi”.

“Lần trước ngươi quyết đấu với Chiến Vô Song chắc cũng được chiêm ngưỡng Chiến Thần Quyết chứ ?, Chiến Thần Quyết đó cũng chỉ là thần phẩm công pháp mà thôi”.

“Đế phẩm công pháp nói thẳng ra là từ lâu đã không có kẻ nào có tư cách sáng tạo ra, tất cả đều là viễn cổ truyền thừa”.

Vô Song nghe đến đây lập tức rùng mình :”vãn bối không hiểu vãn bối có tài đức gì để được tiền bối truyền dạy đế phẩm công pháp”.

Vô Song nói ra câu này bởi hắn cảm thấy vô lý, năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn, hắn đương nhiên thấm nhuần trên đời này chẳng có bữa ăn nào miễn phí, hắn thực sự không dám tu luyện bừa.

Trong ánh mắt Phương Anh lóe lên một tia tán thưởng, thiên hạ này thực sự ít có kẻ nào có thể bình tĩnh như Vô Song sau khi nghe đến đế phẩm công pháp, chỉ bằng hai chữ 'đế phẩm' cũng đủ làm cho người ta điên cuồng, làm cho người ta quên hết tất cả.

Phương Anh bỗng nhiên làm một động tác khiến Vô Song trợn tròn mắt, nàng nhẹ vén mái tóc đen của mình ra sau tai, một hành động nữ tính đến mức không ngờ, ít nhất Vô Song chưa bao giờ tưởng tượng ra Phương Anh Sát Đế giết người không chớp mắt vậy mà lại có một mặt nữ tính đến vậy, ngón tay thon dài của nàng đặt trước miệng làm động tác không thể nói, nàng chỉ mỉm cười với Vô Song :”Vấn đề này ngươi không cần biết lý do ngươi chỉ cần chấp nhận, sau khi học xong Sát Đế Bí Thuật thì ngươi nợ Sát Điện ba cái ân tình đồng thời giúp Sát Điện cứu một người vậy là đủ”.

Vô Song lần này tiếp tục bị dọa sợ, đây căn bản chính là ép học, là ép mua ép bán. Hắn cau mày lại :”Tiền bối, nếu vãn bối không học thì sao”.

Phương Anh cũng không bất ngờ lắm với câu nói của Vô Song, ánh mắt nàng nhìn xuống hạ thân hắn làm Vô Song rùng mình theo phản ứng cơ thể dùng hai tay che hạ bộ của mình “Tiền bối, có gì từ từ nói đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, ta sợ a”.

Phương Anh bật cười :”Vậy ngươi học hay không học”.

Vô Song triệt để thua rồi, trong đầu hắn chính là đang điên cuồng cắn răng :”Hừ toàn lấy lớn bắt nạt bé, đợi ta mạnh hơn nàng nhất định cũng sẽ bắt nạt lại nàng”.

Đương nhiên trong nội tâm nghĩ gì thì nghĩ Vô Song vẫn cố rặn ra một nụ cười :”Vãn bối đương nhiên học rồi”.

Vô Song vừa nói xong thì Phương Anh lại gần người hắn, năm ngón tay đánh thẳng về phía bụng Vô Song, một đòn của nằng chấn đứt toàn bộ kinh mạch trên người hắn đồng thời phá hủy luôn toàn bộ đan điền của Vô Song, chỉ một đòn cực kỳ nhẹ nhàng của Phương Anh trực tiếp phế bỏ cảnh giới của Vô Song biến hắn thành một phế nhân thậm chí là bán thân bất toại, ánh mắt Vô Song trợn ngược lên sau đó ngất lịm đi trong đau đớn.

Thương Thiên Chiến Thể của Vô Song đã định trước hắn không thể tu luyện được nguyên khí vì vậy cơ thể hắn vốn không có nguyên khí tồn tại, cảnh giới của Vô Song sau hai năm đương nhiên vẫn là phàm nhân, hắn chính là trọng tu thân thể chứ không tu luyện khí hải nên việc bị Phương Anh phế bỏ khí hải cũng không đáng sợ lắm, điều đáng sợ là kinh mạch, xương cốt thậm chí nội tạng của hắn đều bị chấn vỡ, Vô Song lúc này không cách cái chết là bao.