Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 272: Hoàng kim tháp (2)




Hoàng Kim Tháp . 1500 tầng.

Ở tầng thứ 1500 này thực lực của bọn họ tuyệt đối không hề yếu nữa, thấp nhất cũng là Hóa Anh sơ kỳ cao thủ, nếu đặt ở Việt Quốc cũng là một phương vô địch tuy nhiên đối với Vô Song vẫn cứ là quá yếu.

Hoàng Kim Tháp . 1400 tầng

Nơi này đều là Hóa Anh trung kỳ cao thủ thậm chí ở trong cùng cấp cũng là bất phàm, rất nhiều người ở đây đều là thiên chi kiều tử trong môn phái, ai ai cũng có thủ đoạn phòng thân riêng biệt, mạnh mẽ vô cùng đáng tiếc đối với Vô Song vẫn cứ là quá yếu.

Hoàng Kim Tháp.. 1000 tầng.

Ở đây đã không còn là Hóa Anh trung kỳ nữa mà tất cả đầu là Hóa Anh hậu kỳ, phải biết ở độ tuổi này mà đạt đến Hóa Anh hậu kỳ tuyệt đối tương lai một mảnh sáng lạn, những người này hoàn toàn có tư cách tiến vào Vấn Đỉnh cảnh thậm chí càng cao hơn, đáng tiếc bọn họ có cao như thế nào thì Vô Song cũng lười để ý, quá yếu.

Hoàng Kim Tháp. 600 tầng.

Tầng thứ 600 là một cao thủ Hóa Anh đỉnh phong tọa trấn, từ lúc bắt đầu Long Môn nhị quan đến bây giờ người này đã nhất cứ đánh lui ba đợt tấn công, tất cả đối thủ của hắn ta đều là Hóa Anh đỉnh phong đủ để thấy chiến lực kẻ này kinh người, ít nhất cũng đã rất gần Vấn Đỉnh cảnh cao thủ.

Hoàng Chiến người của Đại Tru hoàng triều một cái lục phẩm quốc gia, năm nay Hoàng Chiến mới 20 tuổi đã là Hóa Anh đỉnh phong, tu luyện một thân hoàng khí mạnh mẽ vô cùng, trong cùng cảnh giới Hóa Anh hắn hoàn toàn tự tin vào sức mạnh cơ thể mình.

Hoàng Chiến lúc này đang nhẹ nhàng điều tức, hơi thờ đều đều lồng ngực khẽ phập phồng, lúc này thậm chí Hoàng Chiến còn đang nghĩ đến việc tấn công, hắn muốn thử tiến vào tầng 599.

Đáng tiếc âm thanh tiếng chuông vang lên ở ngoài cửa bảo hiệu lại có người khiêu chiến, Hoàng Chiến mở bừng hai mắt chiến ý kinh thiên nhìn ra bên ngoài.

“Muốn chết, là kẻ nào to gan dám tấn công động phủ của ta”.

Hoàng Chiến thân hình cũng lao nhanh ra ngoài, nắm tay hắn vang lên từng âm thanh răng rắc có điều Hoàng Chiến bỗng sững người lại, trước mặt hắn là một bóng đen, là một chấm tròn đang ngày càng to lớn, tốc độ của chấm tròn nhanh một cách khủng khiếp căn bản là cả đời Hoàng Chiến chưa bao giờ nhìn thấy.

Hắn gầm lên một tiếng :”Đại Tru Hoàng Tộc – Thiết Bích Quyền”.

Một quyền tự tin nhất của cả đời hắn nhưng khi va chạm cùng quyền của đối phương bỗng nhiên không khác gì một khối đậu hũ, tiếng xương răng rắc vang lên, cánh tay của Hoàng Chiến gãy làm đôi, hắn hét thảm một tiếng bất tỉnh nhân sự.

Tầng 600 đổi chủ.

Từ tầng 2048 đến tần 600 không một đối thủ có quyền xin bỏ cuộc, từ tầng 2048 đến tầng 600 không một người còn có thể đứng lên, một quyền một người ngã xuống, một quyền một người bất tỉnh nhân sự.

Sau tầng 600, đối thủ chính là nửa bước Vấn Đỉnh.

Nửa bước Vấn Đỉnh là những người đã bước qua Hóa Anh nhưng lại chưa phải Vấn Đỉnh, những người này thậm chí chưa chắc đã thua những Vấn Đỉnh cảnh sơ kỳ, bọn họ chỉ còn thiếu một chút tích xúc nữa mà thôi.

Tầng 599.

Trước 599 tầng động phủ thoạt nhìn không có gì đặc sắc, tất cả đều là những căn phòng chán ngắt thì sau 599 tầng đã bắt đầu có sự biến đổi.

Một gốc cây khổng lồ cao trọc trời, xung quanh ngập tràn một màu xanh của cây cỏ, bầu trời cao trong xanh cùng tiếng suối róc rách, đối với Vô Song một người lao thẳng từ tầng 2048 đến đây nơi này thực sự là một thiên địa mới.

Vô Song mỉm cười :”Thú vị, tòa tháp này không hổ là đồ chơi của 25 Trùng Thiên Chân Thần”.

Tốc độ của hắn dần dần chậm lại, lúc này thời gian cũng đã trôi qua 12 tiếng, hắn chỉ còn tổng cộng 60 tiếng mà thôi, tuy nhiên Vô Song không hề quan tâm đến cái mốc thời gian này, hắn cứ như một du khách đang bị cảnh tượng hùng vĩ của thiên nhiên làm sau đắm vậy.

Trước mặt Vô Song, ở ngay trong hốc cây khổng lồ chính là động phủ, như cảm nhận được ánh mắt của Vô Song thì người bên trong cũng mở bừng mắt ra, hắn thấy Vô Song xuất hiện lúc đầu là ngạc nhiên sau đó quỷ dị mỉm cười.

Ma tu ở đại lục này không hiếm, ở Nam Địa cũng hoàn toàn không bài xích Ma tu, Ma tu không xấu chỉ đơn giản là bọn họ đi một con đường hoàn toàn khác mà thôi, chính đạo chưa chắc đã tốt, ma đọa chưa chắc đã xấu.

Trong giới Ma tu có một môn phái rất nổi tiếng, một siêu cấp thế lực Khôi Lỗi Tông.

Bên trong động phủ tầng 599 này chính là Tiểu Chân Nhân – Xích Mị.

Xích Mị năm nay 16 tuổi tuyệt đối là độ tuổi trẻ nhất tham dự Tiềm Long đại hội lần này, danh hiệu Tiểu Chân Nhân của hắn cũng không phải là hư danh, 16 tuổi nửa bước Vấn Đỉnh thiên phú bực này làm rất nhiều người phải hé mắt mà nhìn.

Xung quanh Xích Mị lúc này có tổng cộng 7 đầu khôi lỗi, tất cả đều là Vấn Đỉnh cảnh giới, nói cách khác chiến lực tổng thể của Xích Mị mạnh hơn vị trí hiện nay của hắn rất rất nhiều.

Xích Mị nhìn Vô Song tiến đến liền mỉm cười :”Hóa ra là đệ nhất phế vật của đại hội này, hóa ra là đại trí giả ngu, thích giả heo ăn thịt hổ, ngươi có thể leo đến đây quả nhiên không phải nhân vật tầm thường có điều tốt nhất ngươi quay đầu rời đi bản công tử còn nể Hắc Ám Mị Linh Tộc không đả thương ngươi”.

Xích Mị đương nhiên có thể tiến lên cao hơn tuy nhiên hắn lại thích ở đây bắt nạt kẻ yếu, thích nhìn khuôn mặt tuyệt vọng của kẻ khác dù sao Khôi Lỗi Tông hắn không phải là nhân vật dẫn quân, nhiệm vụ đánh vào top 10 không phải của hắn.

Tất nhiên Khôi Lỗi Tông cực kỳ mạnh bất quá nếu bắt người của môn phái này tự chiến đấu bằng chiến lực cá nhân như ở Long Môn đệ nhất quan thì quá khi dễ người, bọn họ mạnh nhất ở quần công, am hiểu lấy nhiều đánh ít, am hiểu vượt cấp khiêu chiến.

Vô Song không phản ứng lại lời của Xích Mị, hắn bắt đầu vặt vẹo sống lưng của mình vậy mà há miệng ra ngáp một cái sau đó mới lạnh lùng nhìn Xích Mị :”Biến đi, ta mượn chỗ này ngủ một giấc”.

Lúc này cảnh giới của Vô Song cũng không giữa lại chút nào, Vấn Đỉnh cảnh sơ kỳ, đây đương nhiên là cảnh giới thực của Vô Song.

Xích Mị bật cười :”Vấn Đỉnh cảnh sơ kỳ ?, quả nhiên có chút thực lực bất quá ngươi đã không biến đi thì đừng trách ta hạ sát thủ, cho mặt mũi mà còn không muốn, tuyệt vọng đi”.

Ngay sau khi Xích Mị nói thì bảy bộ khôi lỗi của hắn ta lao lên như muốn xé nát người Vô Song vậy, đáng tiếc cho cả 7 con khôi lỗi này thứ chúng tấn công chỉ là không khí.

Vô Song lúc này xuất hiện phía sau Xích Mị, cánh tay hắn vòng qua cổ đối phương cứ như bạn thân lâu năm vậy :”Tiểu tử, ta hỏi thật nhé biết cái gì là tuyệt vọng không”.

Sau đó, đương nhiên cũng không có sau đó nữa, toàn thân Xích Mị run lên sau đó bất tỉnh nhân sự, bọt mép bắt đầu xuất hiện, cả người liên tục co giật ánh mắt trắng dã. Đương nhiên Xích Mị nhìn thấy cái gì thì Vô Song không quan tâm, hắn thoải mái dựa vào bức tường sau lưng, hắn thoải mái nhắm mắt ngủ một giấc.

7 con khôi lỗi do Xích Mị tạo ra không có chủ nhân điều khiển hoàn toàn biến thành những món đồ chơi đồng nát trong mắt Vô Song, hoàn toàn không có sức uy hiếp, hoàn toàn không thể cử động.

….........

Thời gian lúc này còn lại 55 tiếng, Vô Song bỗng chốc mở mắt ra, trong ánh mắt lóe lên hai luồng tinh quang, đối với Vô Song mà nói hắn căn bản không cần nghỉ ngơi cũng không cần hồi phục chiến lực tối đa của bản thân tuy nhiên với sự xuất hiện của Tiêu Thu Phong khiến Vô Song cẩn thận hơn rất nhiều, một nhân vật sâu không thấy đáy, đối thủ tiềm tàng nhất của Vô Song trong cuộc chiến lần này, Vô Song cần phải đảm bảo thể trạng tốt nhất cho đại chiến.

Thân hình Vô Song một lần nữa lóe lên, mục tiêu tiếp theo của hắn là tầng 598.

Tầng 598 là một tầng trống.

Tầng 597 là một tầng trống.

Tầng 596 là một tầng trống.

Lúc này Vô Song bất giác mỉm cười, 3 tầng hắn đi qua tuyệt đối không có chủ nhân, ở trong tháp này cũng đang có một người leo từ dưới leo lên giống hắn :”Thú vị thú vị, không biết ngươi có thể giúp ta tích kiệm bao nhiêu sức lực”.

Tầng 595 là một tầng trống.

….....

Tầng 500 vẫn cứ là một tầng trống, điều này càng ngày càng làm Vô Song cảm thấy hứng thú, rốt cuộc là kẻ nào che dấu sâu đến thế.

Đáp án đương nhiên chỉ có là cường giả từ bên ngoài tiến vào, chỉ có bọn họ mới phải giống như Vô Song dùng hết khả năng leo vào bên trong top 10 vị trí đầu.

…........

Tầng 200 lúc này một nam tử tóc dài ngồi xuống khẽ thở dốc, lưng hắn dựa vào một gốc cây cổ thụ, Diệp gia Diệp Vô Trần chủ nhân hiện tại của tầng 200.

Vô Trần hắn ta như Vô Song suy đoán quả nhiên là từ khu vực khác tiến vào, hắn là thiên tài của Chiến Thần Điện, Chiến Thần Điện đương nhiên không phái một mình hắn tới đây, nhiệm vụ của hắn cũng tương đối giống Xích Mị, nhiệm vụ của hắn là thủ tầng 200.

Vô Trần năm nay mới 23 tuổi đã là Vấn Đỉnh cảnh trung kỳ, một thân chiến lực còn không hề thua kém với Vấn Đỉnh cảnh hậu kỳ, ở dưới 200 tầng này có ai có thể làm hắn lo sợ, ai có thể vượt qua chốt chặn của hắn.

Vô Trần đang nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên hai mắt mở lớn, hắn rốt cuộc thấy một bóng đen đang dùng tốc độ khủng khiếp lao về vị trí của mình, cho đến khi nhìn rõ dung mạo của bóng đen thì Vô Trần mới thản nhiên mỉm cười.

“Thú vị, Vấn Đỉnh cảnh sơ kỳ che dấu thật sâu bất quá trước mặt ta khác gì kiến hôi, làm người lại không biết đủ, ta giúp hăn dọn vài trăm tầng lầu vậy mà còn dám đến thử chiếm động phủ của ta, đúng là lòng tham không đáy. Vấn Đỉnh cảnh sơ kỳ ở trước mặt ta tuyệt đối không thể chịu được ba chiêu”.

Hắn vừa dứt lời đột nhiên không thể tin vào mắt mình, một con dao găm thẳng vào ngực, sau đó hai đường kiếm khí phá không cắt xuyên qua cơ thể hắn, Vô Trần hai mắt lòng trắng trợn lên, hắn gục xuống trong một vũng máu, trước khi ngất đi Vô Trần cố gắng nhìn xem rốt cuộc là kẻ nào ra tay với mình, hắn nhìn thấy Vô Song lạnh lùng mỉm cười, nụ cười đáng sợ như ác ma.

Vô Song nhẹ bước qua cơ thể Vô Trần, hắn nhếch miệng :”Yếu quá, nể tình người vì ta dọn đường ta giữ lại cho ngươi một cái mạng”.

Vô Song tiếp tục dạo bước, phương hướng của hắn là tầng 199.

Lúc này thời gian còn lại 50 tiếng.

Hãy ấn cảm ơn sau mỗi chương vì nó miễn phí nhưng lại là động lực rất lớn cho bọn mình.