Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 280: Long tranh hổ đấu (1)




Sự xuất hiện của Vô Song đã là bất ngờ, câu nói của Vô Song thậm chí còn bất ngờ hơn, cả Lãnh Huyết cùng Đắc Kỷ tuyệt đối không ngờ Vô Song vừa xuất hiện không hướng đến Độc Cô Chiến Thần mà là ngắm vào bọn họ.

Lãnh Huyết cho dù liên tục thất bại, hắn từ vị trí tầng 9 đã bị đánh bật ra khỏi 10 tầng đầu tiên thậm chí khả năng đoạt lại tầng 10 cũng xa xôi vô cùng tuy nhiên Lãnh Huyết hắn vẫn có sự ngông cuồng, vẫn có sự cao ngạo của hắn.

Lãnh Huyết lúc này dĩ nhiên nhếch miệng :”Khẩu khí dĩ nhiên lớn như vậy ?, loại ti tiện xuất thân từ Hắc Ám Mị Linh Tộc như nhà ngươi có biết ta rốt cuộc là ai không ?, Hắc Ám tiện nô mà cũng dám ra lệnh với người chính chi ?”.

Câu chuyện giữa Tinh Tinh Tộc cùng Hắc Ám Mị Linh Tộc là một câu chuyện tương đối dài, nói thẳng ra thì đây là một việc mà không có một ai trong Hắc Ám Mị Linh Tộc muốn nhớ lại.

Trong đại chiến chúng thần lần thứ hai, Tinh Linh Tộc, Nguyệt Tộc, Chiến Tộc, Phượng Tộc, Thần Tộc cùng Quang Minh Thánh Long Tộc đại chiến với Hải Tộc, Ma Tộc cùng Địa Ngục Ma Long Tộc.

Trận chiến đó là trận chiến vẽ lên truyền kỳ của Tà Thần Medusa thiên hạ vô địch, trận chiến đó cũng làm toàn bộ tinh nhuệ của Tinh Linh Tộc cùng Nguyệt Tộc gần như tử thương toàn bộ, khiến hai đại tộc này trọng thương đến gân cốt.

Ma Tộc cùng Thần Tộc cũng lưỡng bại câu thương tiếp tục lựa chọn ẩn mình.

Phượng Tộc chính là bị Medusa giết đến sợ, bọn họ đi theo Thần Tộc tha hương mà đi, chạy trốn lên Thần Giới.

Chiến Tộc là một trong những đại tộc ít bị thương tổn nhất, Đấu Thần năm đó là thế lực đầu tiên rút khỏi đồng minh chúng thần năm xưa.

Tiếp theo Quang Minh Thánh Long Tộc cùng Địa Ngục Ma Long Tộc trở về Đông Địa sau đó chia toàn bộ đại lục này thành hai phần, quang minh cùng hắc ám.

Câu chuyện đương nhiên cũng không có gì đáng nói nếu như năm xưa một trong hai vị thần mạnh nhất của Tinh Linh Tộc lại bị Medusa bắt giam.

Tinh Linh Tộc năm đó chia làm Tinh Linh cùng Mị Linh, với vai trò là kẻ chiến bại đồng thời việc trụ cột tinh thần của Mị Linh Tộc bị bắt đi, Mị Linh Tộc bị Tinh Linh Tộc bỏ rơi, bị bọn họ đâm sau lưng một nhát, trở thành bao cát chắn đường tiến quân của Hải Tộc, trở thành lý do chính giúp Tinh Linh Tộc trở về tổ địa an toàn.

Tiếp theo Mị Linh Tộc lại càng thảm hơn, bọn họ lúc này không còn đươc bao nhiêu cao thủ, người trong tộc trực tiếp chết mất 7 phần thảm hại vô cùng tuy nhiên khi những chiến binh của Mị Linh Tộc mang theo vô tận oán độc trở về tổ địa muốn tính sổ cùng Tinh Linh Tộc thì bọn họ mới nhận ra, bọn họ không còn nhà để về.

Tinh Linh Tộc đã từ chối cho Mị Linh Tộc trở về tổ địa, bọn họ còn trực tiếp dùng vũ lực đuổi hết người già và trẻ con của Mị Linh Tộc ra khỏi vùng lãnh thổ rộng lớn này.

Hàng vạn người dân Mị Linh Tộc năm đó không khác gì những cái xcs mất hồn, bọn họ chỉ biết bước đi trong tuyệt vọng, rời khỏi Tinh Linh giới, đi qua những vùng băng tuyết lạnh giá nhất của Bắc Địa, cố gắng đi qua những vùng biển cả hung hiểm nhất của Vô Tận Hải, những chiến binh mạnh mẽ nhất của Hắc Ám Mị Linh Tộc cũng bắt đầu chết dần chết mòn.

30 vạn dân cư Hắc Ám Mị Linh Tộc năm đó bị đuổi khỏi tổ địa, khi bọn họ đặt chân đến Nam Địa, khi bọn họ tìm được U Ám Sâm Lâm thì dân số của bọn họ chỉ còn vèn vẹn 10 vạn.

Trên con đường trải đầy máu và xương, cửa sự cay đắng, của sự phản bội và cả của những giọt nước mắt được phủ kín bởi xác 20 vạn người Mị Linh Tộc.

Mị Linh Tộc cũng không có cơ hội hưởng ánh mặt trời nữa, bọn họ là ngoại tộc, bọn họ tiếp tục bị xua đuổi, ngoại trừ người già, trẻ con cùng phụ nữ yếu đuối ra thì Mị Linh Tộc gần như chẳng còn gì.

10 vạn người của Mị Linh Tộc bị đẩy xuống lòng đất tối tăm, bọn họ lay lắt mà sống như những ngọn nến trước gió vậy, tưởng như thế đã đủ cay đắng lắm rồi nhưng bọn họ lúc này mới nhận ra, trong 10 vạn người còn sống lại dính phải lời nguyền thạch hóa, tuyệt vọng một lần nữa xen lẫn tuyệt vọng.

Chẳng biết từ bao giờ, Mị Linh Tộc cũng đã lặng lẽ thêm chữ Hắc Ám trước tên của mình, lặng lẽ chấp nhận số phận, chấp nhận vượt qua mọi thử thách, trong lòng bọn họ chỉ có một ý niêm. Báo Thù – Rửa Hận.

Đương nhiên báo thù không phải là với Hải Tộc, chiến tranh nổ ra không có đúng và sai chỉ có mạnh và yếu, Medusa là kẻ thù của họ và họ cũng là kẻ thù của Medusa, Mị Linh Tộc không có tư cách để mang thù Medusa, cuộc chiến giữa hai bên vốn là công bình. Thứ mà Mị Linh Tộc thù hận nhất chính là Tinh Linh Tộc.

Về phần Tinh Linh Tộc từ sau thời kỳ đó lập tức tiến vào ngủ xay cố gắng khôi phục lại thực lực đỉnh phong năm xưa đồng thời ở trong truyền thuyết của Tinh Linh Tộc, trong lịch sử của Tinh Linh Tộc cũng lặng lẽ lau đi dấu vết của Mị Linh Tộc.

Hắc Ám Mị Linh Tộc từ đó trong miệng Tinh Linh Tộc có ngoại hiệu là :”Chó canh cổng”.

Tất nhiên Tinh Linh Tộc rất mạnh, họ mạnh đến mức khiến cho Hác Ám Mị Linh Tộc chỉ dám ngước nhìn từ đó rất nhiều thế hệ của Tinh Linh Tộc cũng hình thành suy nghĩ giữa chủ và tớ, giữa chính chi cùng bàng chi, về phần Hắc Ám Mị Linh Tộc rất nhiều thế hệ lại cực kỳ e ngại Tinh Linh Tộc, bọn họ trước mặt Tinh Linh Tộc luôn thấp hơn một cái đầu.

Đắc Kỷ thì không có trực tiếp như Lãnh Huyết, ánh mắt Đắc Kỷ lóe lên một tia quỷ dị sau đó nàng ta vậy mà chậm rãi lùi lại một bước, một bước này rất nhỏ không khiến bất cứ ai phát giác ngoại trừ Vô Song.

Hành động này của Đắc Kỷ như muốn nói cho Vô Song – Nàng không liên quan.

Đắc Kỷ lần này cũng là một nhân vật cực kỳ khó lường ít nhất là trong mắt Vô Song, hắn thực sự không thể hiểu nổi Nguyệt Tộc đào đâu ra nhân vật cỡ này cũng không hiểu nổi Nguyệt Tộc tại sao lại đưa nhân vật cỡ này tham dự Tiềm Long đại hội.

Vô Song có một thứ mà những cường giả khác không có đó chính là tinh thần lực, khi tinh thần lực càng cao thì thứ được gọi là trực giác cũng càng cao, Vô Song không rõ những người khác có cái trực giác đó không nhưng Vô Song thì có, đối với hắn Đắc Kỷ cô gái này còn đáng sợ hơn Tiểu Ngưng Nhi nhiều.

Đương nhiên Vô Song không có khả năng quan tâm đến Đắc Kỷ mãi, hắn lạnh lùng liếc nhìn Lãnh Huyết :”Ngươi vừa gọi ta là gì ?”.

Giọng nói của Vô Song cực kỳ thản nhiên không hề có một chút cảm xúc nào, ánh mắt hắn lạnh như băng nhìn Lãnh Huyết, ánh mắt không có một tia tình cảm nào.

Lãnh Huyết là thiên tài trẻ tuổi của Tinh Linh Tộc, hắn năm nay mới 22 tuổi đã là cao thủ Thiên Kiếp cảnh đệ tam tầng đương nhiên kẻ này có vốn để tự cao tự đại, Lãnh Huyết nhếch miệng :”Hắc Ám tiện nô ?, ta gọi thế không đúng sao ?”.

“ Ở tầng 11 dưới kia chẳng nhẽ bọn chúng không nói cho ngưoi biết bản công tử là người mạnh nhất, là người có khẳ năng đi đến tầng 10 nhất ?. Nghé con không sợ cọp, không biết vì sao ngươi một cái Vấn Đỉnh Kỳ sơ cấp lại có thể lết được đến đây ?”.

Lãnh Huyết nói xong đột nhiên lại nhớ đến cái gì đó, ánh mắt hắn như có như không đảo qua Lạc Nhạn, ánh mắt làm Lạc Nhạn chán ghét vô cùng.

Lãnh Huyết lần này tiến vào Tiềm Long đại hội cũng để ý đến một nữ nhân, đó chính là Mị Hồ, đương nhiên trong mắt Lãnh Huyết thì Mị Hồ không sớm thì muộn cũng là nữ nô của hắn, chỉ cần Tinh Linh Tộc muốn thì Hắc Ám Mị Linh Tộc sao dám chống lại.

Đối với Lãnh Huyết thì Vô Song chính là kẻ cướp đi nữ nô của mình, hiện nay Lãnh Huyết rất muốn trả thù Vô Song, nữ nô Mị Hồ hắn cũng muốn mà nữ nô của Vô Song là Lạc Nhạn hắn đương nhiên cũng muốn.

Lãnh Huyết lúc này tiến lên một bước, hắn rất cao thậm chí còn cao hơn Vô Song hai cái đầu, nhìn từ trên cao xuống Vô Song bằng ánh mắt kẻ bề trên Lãnh Huyết lên tiếng :”Vô Song đúng không, ta lấy tư cách của chính chi ra lệnh cho ngươi cút khỏi đây, nếu không ngay sau hôm nay Mị Linh Tộc sẽ cho người san bằng Hắc Ám Mị Linh Tộc ra đồng thời cô gái kia, thậm chí cả con bé Mị Hồ của Hắc Ám Mị Linh Tộc ta cũng muốn”.

Ngón tay của Lãnh Huyết đương nhiên chỉ vào Lạc Nhạn, khuôn mặt hắn lúc này vênh lên tận trời xanh, sau bao nhiêu thất bại từ lúc Hoàng Kim Tháp mở ra thì Lãnh Huyết rốt cuộc cũng tìm được cảm giác ưu việt, Vô Song đến quá đúng lúc để hắn bắt nạt.

Đáng tiếc trái với suy nghĩ của Lãnh Huyết, ngay lúc hắn đang tươi cười thì khuôn mặt tái mét lại, trắng bệch, Vô Song vậy mà lên gối thẳng vào hạ bộ của hắn, chỉ một đòn làm Lãnh Huyết đau đớn vô cùng, hai tay ôm hạ bộ cả người run rẩy cúi thấp xuống.

Vô Song một tay nắm lấy đỉnh đầu của Lãnh Huyết rồi ấn thẳng xuống, Vô Song lúc này mới lên tiếng :”Nãy mày đứng sai vị trí rồi thằng não tôm ạ, đây mới là vị trí của mày”.

Khóe miệng Vô Song lúc này như có như không bốc lên một tia sát khí, Vô Song thực sự không hiểu được tại sao cái thể loại não tàn này cũng đi dại diện cho Tinh Linh Tộc, chẳng nhẽ bọn họ hết người.

Lãnh Huyết bị đánh một đòn khuôn mặt đầy đau đớn bất quá hắn rất nhanh nén đau đớn lui thẳng về phía sau, kẻ này đầu óc không được nhưng thực lực vẫn phải có một có hai.

Phong hệ nguyên tố bùng nổ như núi lửa phun trào, cả người Lãnh Huyết đầy sát khí ngước mắt lên nhìn Vô Song :”Tiện Nô muốn chết”.

Chỉ có điều Lãnh Huyết ngửa cổ lên lại không phát hiện ra thân ảnh Vô Song, Vô Song vậy mà biến mất ngay trong hư không.

Một tiếng gió rất nhẹ vang lên làm Lãnh Huyết lạnh cả sống lưng, Vô Song đã ở ngay bên cạnh hắn, một chân dẫm mạnh xuống, một cước đặp gãy cẳng chân Lãnh Huyết.

Âm thanh gàm rú như tiếng sói tru của Lãnh Huyết vang lên, hắn đau đớn cực độ.

Tiếp theo hắn lại càng hét thảm hơn khi cẳng chân còn lại của hắn cũng bị đạp gãy, Vô Song lúc này không khác gì một con quái vật hình người cả, chỉ tính riêng thân thể biến thái Vô Song đã quá mạnh rồi.

Vô Song cũng không thích tiếng gào thét của Lãnh Huyết, hai tay hắn như hai cái gọng kìm vậy mà bẻ lệch hàm răng của Lãnh Huyết, tiếp theo mặc kệ ánh mắt của vạn khán giả cũng mặc kệ có ai của Tinh Linh Tộc đến theo dõi không, mặc kệ Đắc Kỷ đang mỉm cười quan sát và cũng kệ nốt luôn Độc Cô Chiến Thần đang không hiểu việc gì xảy ra.

Bàn tay Vô Song đưa lên cao sau đó tát thẳng vào mặt Lãnh Huyết, một cái vả bằng mu bàn tay khiến khuôn mặt Lãnh Huyết lệch đi.

Vô Song tiếp tục tát về phía ngược lại.

Dần dần toàn bộ tầng thứ 10 chỉ còn những âm thanh 'đôm đốp' vang lên lạnh cả người của Vô Song, trên bàn tay của Vô Song cững bắt đầu dính máu nhưng đây không phải là máu của hắn mà là máu từ mặt Lãnh Huyết chảy ra.

Lãnh Huyết có khuôn mặt cực kỳ điển trai, lạnh lùng cao ngọa cùng anh tuấn bất quá hiện nay hắn không khác gì một cái đầu heo, bị Vô Song đánh cho không còn nhân hình.

Vả đủ 100 cái Vô Song mới dừng tay lại, hắn lại dùng bàn tay vặn lại hàm cho Lãnh Huyết, trong ánh mắt đầy sợ hãi của Lãnh Huyết Vô Song lên tiếng :”Ai là tiện nô ?”.

Lãnh Huyết run sợ chỉ vào mặt Vô Song :”Khốn kiếp, ngươi có biết sau lưng ta ….”.

Hắn chưa nói xong đã bị Vô Song bẻ hàm lần hai, bàn tay của Vô Song tiếp tục vả thẳng vào mặt Lãnh Huyết một tay giữ chặt bả vai hắn làm hắn không tài nào cử động nổi nữa.

Đầu Lãnh Huyết lúc này gục xuống, khuôn mặt bị đánh cho máu thịt bầy ngầy, răng môi lẫn lộn, Vô Song lúc này lại một lần nữa lạnh lùng lên tiếng :”ai là tiện nô ?”.

Lãnh Huyết từ khi ra đời làm gì có chuyện bị đánh đập tàn bạo đến thế, hắn thậm chí còn chưa bao giờ sợ hãi đến thế, Lãnh Huyết thực sự giống một bông hoa trong tủ kính, kẻ này yếu đuối vô cùng, chỉ biết bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh.

Lãnh Huyết run rẩy đấp :”Tha cho ta, ta là tiện nô, tha cho ta”.

Vô Song chính là đợi một câu nói này của Lãnh Huyết, bàn tay vận sức tung một nắm đấm, khuôn mặt Lãnh huyết trục tiếp bị đấm lõm lại bắn thẳng xuống tầng 11 bên dưới, Vô Song sẽ không giết Lãnh Huyết, để hắn sống thế này mới là hành hạ hắn nhất.

Xong xuôi công việc Vô Song bắt đầu phủi tay :”Lựa chọn của ngươi là gì ?”,

Đắc Kỷ vậy mà mỉm cười, nàng thản nhiên lên tiếng :”Từ bỏ”.

Đắc Kỷ từ đầu đến cuối cho Vô Song một cảm giác bí ẩn vô cùng, cô nàng này vậy mà dám 'từ bỏ' vậy mà không thèm quyết đấu thậm chí còn không nói ra một lời thừa thãi nào.

Có rất nhiều nhân vật đến Tiềm Long đại hội này không phải vì thế lực sau lưng mình, Vô Song là 1, Tiêu Thu Phong là 2, Cơ Tuyết Nhạn là 3 cùng Đắc Kỷ là 4, có điều mục đích và thân phận thật của Đắc Kỷ thì Vô Song hắn tuyệt đối không thể nào biết được.

(Chưa Xong còn tiếp).