Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 282: Long tranh hổ đấu (3)




Tầng 10 đại chiến lúc này đã khiến vô số người kinh hãi, khuôn mặt của những người bên dưới đặc sắc vô cùng, Vô Song chỉ mất chưa đến 5 phút để đánh bại cả Lãnh Huyết cùng Độc Cô Chiến Thần, vẫn biết là hắn rất mạnh nhưng không ngờ hắn lại mạnh một cách biến thái thế này.

Sau lưng Vô Song lúc này cũng một lần nữa xuất hiện một đầu chân long khổng lồ, khác hẳn với con 'giun' khi hắn lần đầu tiến vào Hoàng Kim Tháp.

Khí thế ở sau lưng không phải là sức mạnh cá nhân mà cũng chẳng là khí vận, con chân long hư ảo mới xuất hiện chính là nhuệ khí, là khí thế tự thân.

Lúc đầu Vô Song đứng thứ 2048 có thể nói thẳng là thảm không thể tả, tự thân làm gì có cái gọi là khí thế, nhuệ khí cũng có thể là con số 0 tuy nhiên Vô Song một đường quá quan trảm tướng, một đường chém giết không quan tâm bất cứ đối thủ nào cũng không quan tâm đối thủ là ai.

Đặc biệt là Vô Song thuấn sát rất nhiều, rất nhiều đối thủ thậm chí đến mặt của Vô Song còn không được nhìn thấy đã bị đánh bại, đây mới là nguyên do giúp khí thế tự thân sau lưng của Vô Song hùng mạnh vô cùng.

Đầu chân long gầm thét vang trời, một khí thế kinh thiên từ nó vang lên, khí thế phóng ra khỏi tầng 10, tiến thẳng lên tầng 9, tầng 8, rồi vọt thẳng lên tầng 1 nơi Trầm Côn đang khoanh chân tĩnh tu.

Một tiếng long ngâm làm toàn bộ 9 tầng trên cùng Hoàng Kim Tháp rung động, đầu chân long của Vô Song như đang thách thức, nó như đang muốn thể hiện sức mạnh của mình, nó sẽ dẫm nát tất cả đối thủ dưới chân.

Phong Phiêu Nhiên ở tầng 9, lúc này lưng hắn đang khẽ dựa vào một gốc gây, trong miệng ngậm một cọng cây thoạt nhìn tự do vô cùng đột nhiên một tiếng gầm vang lên làm ánh mắt hắn bừng mở.

Phong Phiêu Nhiên khác với Lãnh Huyết, hắn thua trận rất nhiều, hầu như cứ kẻ nào thách đấu, cứ kẻ nào muốn cướp tầng của hắn thì hắn sẽ thua tuy nhiên Phong Phiêu Nhiên hắn thua vì hắn không muốn đánh còn Lãnh Huyết thua vì Lãnh Huyết có đánh cũng chẳng làm nổi gì.

Rất nhiều người trong thiên hạ này coi thường Phong Phiêu Nhiên, rất nhiều người không đánh giá cao Phong Phiêu Nhiên tuy vậy có một người chưa bao giờ coi thường vĩ Lãng Tử của Nam Địa này.

Trầm Côn cho dù đang ở trên đỉnh tháp, cho dù mạnh mẽ bá đạo vô cùng, hắn mạnh đến mức đến cả Cơ Tuyết Nhạn, Hách Mông, Vô Niệm, Tố Ngôn hay Tiêu Thu Phong cũng không muốn đi đụng độ, một Trầm Côn mạnh như vậy mà cũng chưa bao giờ dám coi thường Phong Phiêu Nhiên.

Phong Phiêu Nhiên không phải hắn yếu mà là hắn lười đánh, kẻ này tính cách lúc nào cũng dở dở ương ương, nếu top 10 cũng có thể vào vòng trong thì hắn sẵn sàng đứng thứ 10, nếu top 100 có thể tiến vào vòng sau thì hắn sẵng sàng đứng thứ 100.

Trầm Côn làm sao quên được cuộc chiến năm đó, hắn là người đánh bại Phong Phiêu Nhiên trong trận chung kết Tiềm Long đại hội năm đó trở thành nhân vật đứng đầu Chân Long Bảng tuy vậy Trầm Côn cực kỳ ức chế, hắn đánh bại Phong Phiêu Nhiên nhưng không hề vui vẻ gì, Phong Phiêu Nhiên dường như vừa đánh vừa chơi vậy.

Chỉ có cuộc chiên lần đó, một trong những cuộc chiến hiếm hoi mà Phong Phiêu Nhiên nghiêm túc, lần đó Phong Phiêu Nhiên đúng là đã thua nhưng Trầm Công phải nằm im trên giường nửa tháng. Trầm Côn không rõ Cơ Tuyết Nhạn là Trâm Anh nhập hồn, Trầm Côn cũng không biết Tiêu Thu Phong là Thiên mượn xác nhưng hắn biết Phong Phiêu Nhiên đáng sợ.

Trong tầng 9 khi mà Phong Phiêu Nhiên mở mắt ra trong lòng hắn xuất hiện một luồng tà ý, có một âm thanh vang vọng trong lòng hắn :”Thế nào, chiến ý có chút nào chưa, hắn đang thách thức ngươi kìa”.

Phong Phiêu Nhiên bỗng chốc mỉm cười :”Đánh làm gì, mệt lắm, hắn lên đây nhường tầng 9 cho hắn là được, ngủ đã”.

Phong Phiêu Nhiên tiếp tục nhắm mắt lại cảm nhận không khí tươi mát xung quanh, vậy mà hắn lại ngủ thật.

Tầng 8 lúc này là nơi Phi Điện làm chủ, hắn là nhân vật duy nhất từ bên ngoài có tư cách tiến vào top 10 thậm chí còn ngồi ở vị trí thứ 8, đây là một vị trí cực kỳ cao nếu xét thành tích chung của những cường giả đến từ bên ngoài tham gia đại hội lần này của Nam Địa.

Phi Điện hai mắt bừng sáng, hắn nhíu mày cảm nhận khí thế đang lao tới, một luồng khí thế khổng lồ như đang thách thức hắn vậy.

Phi Điện lập tức đứng lên ánh mắt bùng lên chiến ý chỉ có điều khuôn mặt hắn lập tức khẽ biến sau đó trở thành kinh hãi, khung cảnh xung quanh hắn lúc này hoàn toàn thay đổi, Phi Điện đã bị đẩy khỏi Hoàng Kim Tháp từ bao giờ.

Trước mặt Phi Điện lúc này là một hang động phủ đầy khí tức hắn ám, trong hang động tồn tại một hắc y nhân đang khoanh nhắm mắt, trên người hắc y nhân thậm chí không có dấu hiệu sinh mệnh tồn tại cứ như một người chết vậy.

Phi Điện có chút tò mò định dùng ngón tay chạm vào thân thể kia đột nhiên hắc y nhân mở mắt. Trên khuôn mặt hắn bị che phủ bởi chiếc mặt nạ bằng gỗ chỉ để lộ một ánh mắt ra ngoài, dưới ánh mắt đó khiến Phi Điện như chết lặng.

….........

Phi Điện một lần nữa mở bừng mắt lên, ánh mắt hắn không còn thanh minh và tràn đầy chiến ý nữa, ánh mắt của Phi Điện xuất hiện một tia tà dị hiếm hoi, lôi điện lực lượn lờ trên tay hắn, Vô Niệm vậy mà tiến thẳng lên tầng 7, hắn bỏ tầng 8 của mình.

Khoảng thời gian Phi Điện rời đi lại đúng là lúc Vô Song đang trị thương cho Độc Cô Chiến Thần điều này quả thực trùng hợp vô cùng.

…........

Chủ nhân tầng 7 là Tiêu Thu Phong, Tiêu Thu Phong hiện nay đơn giản chỉ là mỉm cười, hắn tiến về tầng 6, một sự biến động không ai có thể ngờ trước được.

…......

Tầng 7 trở thành tầng vô chủ, Phi Điện dễ dàng chiếm tầng 7, chỉ khi nhập chủ tầng 7 thì ánh mắt Phi Điện mới xuất hiện lại một tia thanh minh, hắn thậm chí lúc này còn không rõ mình đang ở tầng 7, trong đầu Phi Điện vẫn đang đinh ninh hắn là chủ nhân tầng 8.

…......

Tiêu Thu Phong bước đi khỏi tầng 7 tiến vào tầng 6 điều này đại diện cho việc Tiêu Thu Phong muốn quyết đấu cùng Thập Hình, một đại cự đầu trong giới thiên tài trẻ tuổi.

Hách Mông trong lần tham dự Tiềm Long đại hội lần trước chính là bị thua bởi Thập Hình, nói cách khác Thập Hình là đương kim vô địch đại hội Tiềm Long Bảng, không phải ngẫu nhiên hắn xếp thứ 2 trong Bảng Hạt Giống.

Thập Hình có một thanh kiếm khổng lồ sau lưng, một thanh kiếm bản to luôn bên người hắn, Thập Hình có một khuôn mặt đầy những hình xăm khó hiểu, mái tóc màu trắng tương đối đặc biệt cùng với cơ thể hắn cực kỳ cao lớn có điều lại không cho người ta cảm giác nặng nề, Thập Hình cũng không phải là một nhân vật đơn giản.

Ánh mắt Thập Hình đang khép lại bỗng nhiên mở ra, trong mắt xuất hiện hai luồng hỏa diễm đáng sợ, một tay nắm chặt chuôi kiếm khổng lồ sau lưng, thân hình to lớn đứng lên, hắn cứ như vậy bước thẳng ra khỏi cửa phòng.

“Ta cứ tưởng khí thế kinh khủng kia là của kẻ nào chứ, hóa ra là của ngươi à, Tiêu Dao Môn thích tranh đấu thế này hình như cũng không đúng cho lắm”.

Tiêu Thu Phong mỉm cười, bàn tay hắn đưa về phía Thập Hình đầy hữu hảo :”Chỉ là kiểm tra xem sức mạnh bản thân mình một chút thôi mà, không có Thập Hình ngươi có thể giúp ta không”.

Thập Hình không nói cả người lao thẳng về phía Tiêu Thu Phong, thanh đại kiếm nhấc lên sau đó mạnh mẽ vung kiếm, thanh kiếm của hắn cứ như không hề có sức nặng vậy.

Tiêu Thu Phong nhếch miệng, bàn tay hắn nhẹ nhàng phẩy một cái, vậy mà có thể dễ dang gạt phăng Đại Vũ kiếm của Thập Hình, đồng thời thân hình Tiêu Thu Phong như quỷ mị xuất hiện ngay trước mặt Thập Hình, năm ngón tay ấn thẳng vào ngực đối phương.

Trên ngực Thập Hình lập tức xuất hiện đồ án thái cực đồ :”Tiêu Dao Môn – Ngục Ấn”.

Hình thái cực độ lập tức biến đổi thành hai phần trắng và đen, sau đó cơ thể Thập Hình bị hất bay về phía sau, thái cực đồ lúc này không ngờ lại như hai chiếc khóa khóa chặt cơ thể Thập Hình, khóa chặt cả nguyên lực của hắn.

Thập Hình nhếch miệng :”Trò mèo- Vạn Hỏa Quy Nguyên “.

Cả cơ thể Thập Hình vậy mà biến thành hỏa nhân, sức nóng khủng khiếp của hắn đốt tan mọi gông cùm, mọi cấm chế, hai mắt xuất hiện luồng nộ hỏa đỏ rực, Đại Vũ Kiếm cũng lóe lên hỏa quang “Vạn Hỏa Quy Nguyên – Vô Tận Hỏa Kiếp”.

Thập Hình cắm thanh kiếm của mình xuống, toàn bộ khu vực xung quanh biến thành Hỏa Giới, sau đó 9 đầu hỏa long cùng xuất hiện bao vây Tiêu Thu Phong vào giữa, 9 cái đầu rông lao thẳng vào nơi Tiêu Thu Phong đứng như muốn cắt nát thân thể hắn vậy.

Tiêu Thu Phong hai tay thản nhiên đưa ra sau đó mỉm cười :”Thập Hình a Thập Hình, tốt nhất đừng có giở mấy trò mèo này ra, Phi Thiên Kiếm Tông trấn phái Phi Thiên Hỏa Vực không sử dụng thì ngươi trong mắt ta không đủ cân lương”.

“ Tay trái là tử, tay phải là sinh, sinh tử hợp nhất – Sinh Tử Luận Công”.

9 đầu hỏa long mang theo sức mạnh vô cùng vậy mà khi lại gần Tiêu Thu Phong lập tức bị hút lại, bên người Tiêu Thu Phong lúc này mang theo lực hút cực đại, toàn bộ 9 đầu hỏa long cho dù cố gắng thế nào cũng không thoát khỏi đôi tay đó, biểu tượng thái cổ lại một lần nữa hiện ra.

9 cái đầu rồng vậy mà mạnh mẽ bị Tiêu Thu Phong ném lại về phía Thập Hình.

Thập Hình cũng không lấy gì làm bất ngờ lắm, hắn lao thẳng về phía trước, trọng kiếm cắm chặt xuống đất, khi hắn di chuyển tạo nên một vết cắt dài trên mặt đất, hai cánh tay của Thập Hình gồng lên :”Vạn Hỏa Quy Nguyên – Vạn Hỏa Trảm”.

Thanh Đại Vũ Kiếm của Thập Hình vốn đã to lớn nhưng lúc này thậm chí còn lớn hơn nữa, khi thanh kiếm được nhấc lên chém về phía Tiêu Thu Phong thì nó mang theo cả một biển lửa, mang theo vô cùng vô tận hỏa diễm lực lượng.

Biển lửa được nén thành cực độ trên chính thanh Đại Vũ Kiếm, một kiếm chém ra chín cái đầu rồng bị chặt đứt, kiếm uy chưa hết lao thẳng về phía Tiêu Thu Phong.

Tiêu Thu Phong vẫn giữ nguyên cái vẻ thờ ơ lạnh nhạt đó, tay trái cùng tay phải mạnh mẽ chắp lại :”Tay trái là tử, tay phải là sinh – sinh tử hợp nhất – Thái Cực Đồ”.

Thái Cực Đồ vừa hiện vậy mà mạnh mẽ xoay tròn, Thái Cực Đồ ngạnh kháng toàn bộ một kiếm của Thập Hình, Thái Cực Đồ vẫn cứ đang liên tục xoay tròn, toàn bộ lực đạo một kiếm kia bị phân tách ra thành nhiều phần phóng thẳng lên không trung.

Thập Hình lúc này mới mỉm cười :”Phi Thiên Kiếm Tông – Vạn Hỏa Quy Nguyên – Phi Thiên Hỏa Kiếm”.

Tiêu Thu Phong khuôn mặt trắng bệch, không biết từ bao giờ ba thanh hỏa kiếm không rõ từ đâu xuất hiện mạnh mẽ cắm xuyên qua cơ thể Tiêu Thu Phong, hơi thở Tiêu Thu Phong càng ngày càng nặng nề, cả người hắn gục xuống.

Thập Hình rút kiếm lại, ba thanh Phi Thiên Hỏa Kiếm chậm rãi biến mất, hắn nhìn Tiêu Thu Phong có chút buồn cười, Thập Hình nhếch miệng :”Ngựa non háu đá”.

Vừa nói xong đột nhiên ánh mắt Thập Hình trợn lên, hắn cảm thấy đau, hắn cảm thấy máu chảy, Thập Hình không thể tin được vào mắt mình nữa, hắn cứ như vậy khụy xuống.

Trước mặt hắn là một Tiêu Thu Phong hoàn toàn không có vết thương nào, một Tiêu Thu Phong trên người không nhiễm một hạt bụi, Tiêu Thu Phong mỉm cười nhìn Thập Hình :”Tay trái là âm, tay phải là dương, âm dương hợp nhất – Ảo Mộng Đồ”.

Nói xong một câu này Tiêu Thu Phong thản nhiên bước về phía tầng 6, hắn trở thành chủ nhân tầng 6, ngược lại Thập Hình trên người lúc này bị ba thanh Phi Thiên Hỏa Kiếm cắm thẳng vào người, trên khuôn mặt có chút khô cứng của Thập Hình xuất hiện một nụ cười đắng chát.

“Ảo Mộng Đồ – Tiêu Dao Môn, bài học này ta nhớ kỹ”.

Lê thân thể trọng thương Thập Hình tiến xuống tầng phía dưới, phút đồng hồ, Tiêu Thu Phong đánh bại Thập Hình, tầng 6 đổi chủ.

…............

Bên ngoài lúc này triệt để tĩnh lặng, hai màn trình diễn của Vô Song cùng Tiêu Thu Phong có thể nói là tuyệt đỉnh, có thể khiến bất cứ khán giả nào khó tính nhất cũng thỏa mãn có điều đây là với những người bên dưới, trên hàng ghế Vip thì hoàn toàn không phải như thế.

Tinh Linh Tộc lần này cũng có cao thủ xuất hiện, bọn họ đương nhiên không phải Chiến Tộc, đương nhiên không được Nam Địa tiếp đón bất quá với thế lực của đại tộc này bọn họ muốn đến cũng không ai cản nổi.

Tinh Linh Tộc thập tam trưởng lão Lư Tông Vân, khi chứng kiến Lãnh Huyết bị Vô Song đánh bại, khi chứng kiến Lãnh Huyết bị Vô Song làm nhục thì Lư Tông Vân đứng bật dậy, sát khí kinh khủng khiếp từ người ông ta hiện ra :”Buồn cười, Hắc Ám Mị Linh Tộc các ngươi muốn chết ?”.

Đương nhiên Lư Tông Vân không nói cho Vô Song nghe, hắn nói Vô Song cũng không nghe được có điều khí thế cùng sát khí kia nhắm thẳng vào Mị Hồ, khí thế Thần Cấp cường giả mạnh mẽ vô cùng, làm sao Mị Hồ có thể chịu được.

Mị Hồ có nghịch thiên hơn nữa cũng chỉ là Vấn Đỉnh cảnh cao thủ thậm chí dốc hết thực lực cũng chỉ coi là Thiên Kiếp cảnh đị nhị kiếp, so với thế hệ trẻ là rất khá nhưng so với Hạ Vị Thần như Lư Tông Vân thì quá yếu đuối, Lư Tông Vân thừa sức dùng khí thế ép chết Mị Hồ.

Đáng tiếc có một người đã tính xa hơn rất nhiều, Chiến Vô Địch mỉm cười đứng lên, hắn không toát ra bất cứ một chút khí thế nào cả nhưng hắn giống như một bức tường thành vững chắc, khí thế của Lư Tông Vân chỉ cần đến trước mặt hắn đều bị đánh tan.

Chiến Vô Địch nhếch miệng, hắn thừa biết cá tính của Vô Song cũng thừa biết quan hệ của Vô Song với Hắc Ám Mị Linh Tộc, hắn tới đây ngồi chính là đề phòng Lư Tông Vân.

Chiến Vô Địch lạnh lùng lên tiếng, ở đây hắn là nhân vật có quyền lực nhất, đặc sứ của Chiến Tộc, thế lực duy nhất có quyền khai thác Nam Hải :”Đừng có phá vỡ quy tắc, cũng đừng có cậy già lên mặt, bắt nạt tiểu bối làm khỉ gì, nếu không phải Tiềm Long Thành cấm ra tay giết người bản công tử giết ngươi chỉ cần 7 quyền”.

Hạ Vị Thần đúng là rất mạnh nhưng phải xem mạnh với ai, đối với Chiến Vô Địch thì Hạ Vị Thần chẳng là cái đinh gì cả, đệ nhất thiên tài của Chiến Tộc quả thực có tư cách nói lời này, hắn quả thực có thể giết Lư Tông Vân trong 7 quyền.

Lư Tông Vân khuôn mặt trắng xanh sau đó lạnh lùng quay lại nhìn Mị Hồ cùng đám người Hắc Ám Mị Linh Tộc :”Hừ các ngươi lần này may mắn nhưng tên Vô Song đó tốt nhất là cả đời núp đi, đừng để lão phu gặp được, lão phu cũng muốn xem ai có thể bảo vệ hắn cả đời”.

Có điều Lư Tông Vân tuyệt đối không biết, Chiến Vô Địch có thể giết Lư Tông Vân trong 7 chiêu thì Vô Song giết Lư Tông Vân chỉ cần 1 chiêu. Không phải là Vô Song mạnh hơn Chiến Vô Địch nhưng Vô Song là sát thủ, sát thủ chỉ cần 1 chiêu là đủ.

….......

Khi Vô Song ra tay đại chiến cùng Độc Cô Chiến Thần thì lúc này rất nhiều đại nhân vật của Nam Địa cũng nhíu mày.

Bắc Băng Cung môn chủ là người đầu tiên lên tiếng, đôi mãy liễu khẽ cau có :”Này đừng bảo thứ hắn ta sử dụng là Sát Đế Bí Thuật của Sát Điện nhé, tên tiểu tử này không phải là người của Hắc Ám Mị Linh Tộc à, từ khi nào Hắc Ám Mị Linh Tộc nắm được Sát Đế Bí Thuật ?”.

Khôi Lỗi Tông – Quỷ Diện Chân Nhân – Ninh Khiếu Thiên ánh mắt lóe lên một tia sáng :”Tên tiểu tử này chẳng nhẽ cũng là cường giả từ bên ngoài tiến vào ?”.

Độc Cô Cửu Nhai thì thản nhiên hơn nhiều :”Hắn từ đâu tiến vào ta cũng không quan tâm lắm bất quá thằng nhóc này thực sự rất mạnh, cuối cùng ta cũng hiểu sao hắn có thể có tốc độ leo tháp nhanh như thế, nắm Sát Đế Bí Thuật am hiểu nhất là nhất chiêu sát địch”.

Di Mệnh, Phong Vực thiên hộ pháp cũng cợt nhả :”Này Cửu Nhai, thằng nhóc Chiến Thần sắp thua rồi kìa ngươi không có ý kiến gì à ?”.

Độc Cô Cửu Nhai lạnh lùng nhìn hắn :”Tài không bằng người thì có ý kiến gì, tôn nghiêm mất đi thì tự mình đoạt lại, nếu không đứng lên được từ sau thất bại thì có tư cách gì dẫn đầu Độc Cô thế gia tương lai”.

….......

Đến khi thấy tầng 10 đổi chủ nhưng chủ nhân lại là Lạc Nhạn của Cửu U gia tộc thì rất nhiều đại thế lực lông mày dãn ra, điển hình là Độc Cô Cửu Nhai cùng Ninh Khiếu Thiên, bọn họ đương nhiên hiểu cách làm của Vô Song, Vô Song muốn bọn họ ăn thịt thì cũng phân cho Cửu U gia tộc một chén canh.

Hai siêu cấp thế lực này đã không còn cơ hội tiến vào top 10 nhưng hoàn toàn có thể tham gia khai thác Nam Hải một cách gián tiếp nếu sử dụng Cửu U gia tộc làm trung gian.

Độc Cô Cửu Nhai thoáng nhìn lại cảnh Vô Song trị liệu cho Độc Cô Chiến Thần rồi gật đầu :”Thằng nhóc này không tệ, được coi như Độc Cô gia nợ hắn một cái ân tình, Độc Cô Thế Gia giúp hắn che đi Cửu U Tộc”.

Câu nói này của Độc Cô Cửu Nhai không hề che dấu, khí thế cường đại phóng thẳng ra ngoài, đây chính là lời uy hiếp của Độc Cô Cửu Nhai với toàn bộ Nam Địa, Cửu U gia tộc là do hắn bảo vệ.

Ninh Khiếu Thiên cũng bật cười :”Ha ha vụ này thì cũng phải cho Khôi Lôi Tông xin một chân rồi, việc tốt phải cùng làm đúng không?”.

Toàn bộ Nam Địa này cũng chỉ có Khôi Lỗi Tông cùng Cửu U thế gia là thích hợp nhất để hợp tác cùng Cửu U gia tộc, vô hình chung Vô Song tặng cho Cửu U gia tộc một tấm bùa bảo mệnh, ít nhất trong vài năm sau Cửu U gia tộc có thể yên ổn phát triển.

Tất nhiên cừu non thì ít nhưng cáo già thì không thiếu, bọn họ không phải để ý đến Cửu U gia tộc mà đang để ý đên Việt Quốc, trong top 10 có hai người tham dự dùng thân phận của Việt Quốc, Việt Quốc cũng không khác gì Cửu U gia tộc hoàn toàn không đủ tài lực khai thác Nam Hải, thậm chí nhiều đại thế lực bên ngoài cũng bắt đầu rục rịch, đại hội lần này đã mở ra một tương lai huy hoàng cho Việt Quốc cùng Cửu U gia tộc, một bước giúp bọn họ lột xác.

….........

Đương nhiên Vô Song cùng Cửu U cũng không phải là nhân vật gây bất ngờ nhất mà là hành động của 'nhường tầng' cùng 'chiếm tầng' của Tiêu Thu Phong.

Tiêu Dao Môn nhiệm vụ vốn là chắn ở tầng 10 không cho thế lực bên ngoài đoạt được một vị trí bất quá Lãnh Huyết tồn tại khiến top 10 xuất hiện chút biến số, việc Tiêu Thu Phong rời tầng của mình để đuổi Lãnh Huyết khỏi top 10 cũng là có thể chấp nhận được.

Phi Điện cũng đã thể hiện rõ sức mạnh của mình, việc ngăn cản Phi Điện vào top 10 là quá khó, điều này các thế lực Nam Địa cùng thầm chấp nhận tuy nhiên việc Tiêu Thu Phong khiêu chiến cùng Thập Hình là quá khó hiểu, hắn không có động cơ nào để làm thế đồng thời Tiêu Dao Môn vốn không tranh thế tục, thực sự không ai hiểu nổi tại sao Tiêu Thu Phong lại nhất định phải đánh cùng Thập Hình một trận.

Tình cảnh của Thập Hình lúc này rất thảm, Thập Hình ngay cả khi đỉnh cao sức mạnh cũng chưa biết có thể thắng được Phi Điện hay không chứ đừng nói là trọng thương, Thập Hình chắc chắn không thể chiếm được tầng 7 của Phi Điện, hắn phải đi xuống tầng 8 điều dưỡng vết thương và đợ hồi phục.

Việc làm của Tiêu Thu Phong không khác gì giảm sức mạnh Nam Địa tăng cường sức mạnh cho thế lực bên ngoài.

Phi Thiên Kiếm Tông – Tông Chủ – Diệp Mặc cùng Hỏa Quốc – Bát Vương Gia – Gia Luật Chính Đức bốn mắt nhìn nhau, cả hai người không biết đang suy nghĩ gì.

Người duy nhất lên tiếng khi đó cũng chỉ có Chiến Vô Địch, ánh mắt Chiến Vô Địch xuất hiện một luồng kinh thiến chiến ý :”Đáng sợ thật, Ảo Mộng Ấn của Tiêu Thu Phong, toàn bộ lịch sử Tiêu Dao Môn ngoại trừ Tiêu Dao lão tổ ra còn chưa có ai học được, kẻ này đáng sợ”.

(Chưa xong còn tiếp).

Một chương dài tặng cho mọi người vì hôm qua mình định ra 4 chương nhưng chỉ viết được có 3.