Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 97: Già nam học viện chiêu sinh




Đi dạo trên một con đường nhỏ , đột nhiên thấy gia tộc trở nên vắng vẻ , Tiêu Viêm có chút bất đắc gĩ lắc đầu , hôm nay đội ngũ chiêu sinh của Già Nam học viện đến Ô Thản Thành , mọi người trong gia tộc , cơ hồ là hơn phân nữa chạy đến xem . lúc này tại cửa thành , sợ rằng sớm đã chật cứng người

"Một đám người điên , đến sớm như vậy là nhân gia người ta có thể để ngươi dễ dàng vượt qua kiểm tra ? "Lắc đầu nói thầm một tiếng , Tiêu Viêm nhàn nhã quay về phía sau núi chậm rãi bước đi , mỗi ngày vào lúc này , là thời gian hắn tu luyện đấu kỹ , điều này đã trở thành thói quen .

Lần này đội ngũ chiêu sinh dừng lại tại Ô Thản Thành , bất quá bọn họ còn phụ trách chiêu sinh trong phạm vi phụ cận xung quanh Ô Thản Thành bao gồm mấy thành thị gần đó nữa , cho nên , ngày thứ hai khi đám người Tiêu Viêm chạy tới chiêu sinh , chỗ chiêu sinh là một khoảng sân rộng , thế nhưng bây giờ cơ hồ đông người đến nỗi không nhìn thấy người cuối cùng , không khỏi khiến cho mọi người choáng váng

Trên khoảng sân rộng lớn , những âm thanh ồn ào không ngớt vang lên , vô số người trẻ tuổi liều mạng chen chúctiến vào , nếu không phải hai bên bờ , có quân đội của thành phủ chủ duy trì trật tự , sợ rằng đám người này đã sớm kích động , không để ý tới gì mà vọt đi vào .

Tiêu Viêm lúc này một lần nữa trở thành nhân vật chạm tay có thể bỏng trong Ô Thản Thành , một năm trước hắn còn là Tiêu gia đại phế vật là Ô Thản Thành sỉ nhục nhưng một năm sau hắn một lần nữa mạnh mẽ đánh ra danh hiệu thiên tài của mình , trong một năm ngắn ngủi từ tam đoạn đấu khí trở thành lục tinh đấu giả một thành tích tu luyện làm người khác rợn cả người .

Thành công của Tiêu Viêm cũng phải là ngẫu nhiên hắn được Nhã Phi trợ giúp rất nhiều gần như tất cả mọi yêu cầu về vật chất của hắn đều được một tay Nhã Phi bảo đảm , Tiêu Viêm còn mạnh hơn so với nguyên bản tam tinh thực lực .

Trong một năm qua cũng không biết vì lý do gì mà Gia Liệt gia tộc cũng rời khỏi Ô Thản Thành đi đâu không ai rõ , Áo Ba gia tộc đã sớm không còn được như xưa từ lâu đã bị đánh đuổi khỏi Ô Thản Thành , ngôi thành này một lần nữa thuộc về họ Tiêu . Nếu không phải còn thành chủ phủ thì rất có khả năng đây là thiên hạ của Tiêu gia rồi .

Lẳng lặng nhìn biển người kia , một lúc lâu sau , Tiêu Viêm khẽ thở dài một hơi , vẻ mặt buồn bực lắc đầu , xem tình hình này , hôm nay đừng có nghĩ tới việc thuận lợi thông qua kiểm tra , số người xếp hàng kéo dài mấy con phố vẫn chưa hết .

Ánh mắt khẽ đảo , Tiêu Mỵ ngọt ngào cười nói với Tiêu Ngọc :"Tiêu Ngọc biểu tỷ không có biện pháp nào sao sao ?" . Dù sao trong mắt Tiêu Mỵ thì Tiêu Ngọc cũng là từ Già Nam học viện đi ra tất nhiên có cách rút ngắn thời gian chờ đợi .

Câu nói của Tiêu Mỵ cũng là sự quan tâm lúc này của Tiêu Viêm và Huân Nhi , bọn họ cũng không muốn chờ cả ngày để xếp đến lượt mình .

Tiêu Ngọc lập tức thở dài “ Chịu thôi , nếu là trước kia ta có thể mang các ngươi đi cửa sau nhưng hiện tại thì khó rồi . Theo kế hoạch thì đạo sư của ta sẽ phụ trách chiêu sinh lần này ta lại là học trò cưng của nàng đi cửa sau giúp các ngươi hoàn toàn là việc trong lòng bàn tay tuy nhiên có một đại nhân vật giữa đường xuất hiện khiến cả đạo sư của ta cũng không dám làm bừa “.

Tiêu Viêm lập tức tò mò hỏi “ Đại nhân vật của Già Nam học viện ư ? , liệu mạnh đến mức nào “.

Tiêu Ngọc khẽ đảo mắt một chút sau đó mỉm cười “ Ta cũng không rõ nữa nhưng nghe sư phụ nói vị đại nhân vật này tuyệt đối chỉ cần một chiêu là đánh bại sư phụ trong khi sư phụ của ta là đại đấu sư cường giả nha “.

…...................

Lục Tuyết Mi đứng trong màn trướng nhìn thấy đoàn người kéo dà mấy con phố phóng mắt không thể thấy nổi điểm cuối liền thở dài một hơi “Nhược Lâm lần nào chiêu sinh cũng đông thế này sao ? “.

Nhược Lâm che miệng cười duyên “ Đương nhiên rồi , các ngươi là những nhân vật được tuyển thẳng thì không nói làm gì , các ngươi không biết ngày chiêu sinh đông đến thế nào là tất nhiên , tiến vào Già Nam học viện chúng ta đối với những đứa bé này và gia tộc sau lưng chúng chính là cơ hội đổi đời nha không đông sao được “

Lục Tuyết Mi đôi mày xinh đẹp khẽ nhíu , sau đó thở dài một hơi , trong ánh mắt kinh ngạc của Nhược Lâm nàng bước ra khỏi màn chướng , bước thẳng đến bàn đăng ký chiêu sinh .

Hai học viên của ngoại viện nhìn thấy nàng bước ra vội cung kính đứng lên “ Lục trưởng lão khỏe “.

Lục Tuyết Mi khẽ phất tay “ Bỏ cái bàn đăng ký này đi , mất thời gian quá để ta tự mình kiểm duyệt “.

Hai học viên nghi hoặc nhìn nhau một chút sau đó lập tức làm theo , dù sao Lục trưởng lão là nhân vật đến cả Nhược Lâm đ*o sư cũng không dám cãi lời .

Tiêu Viêm cùng Huân Nhi ở phương xa chỉ thấy một nữ nhân đi ra , mái tóc màu hồng phớt cắn ngắn cùng với khuôn mặt xinh đẹp ,tạo cho nàng một phong vị vô cùng đặc thù .

Tiêu Ngọc liền nói “ Đó , đó chính là Lục trưởng lão đại nhân vật của Già Nam học viện lần này “.

Tiêu Viêm ngạc nhiên thốt lên “ Còn trẻ như vậy ? “. Quả thật Lục Tuyết Mi năm nay cũng đã 24 tuổi nhưng nhìn nàng không khác gì một thiếu nữ 21 tuổi cả , tràn ngập sức sống .

Tiêu Ngọc che miệng cười “ Đương nhiên , ngươi phải biết Già Nam học viện chúng ta là đệ nhất học viện ,cường giả trẻ tuổi đếm mãi không hết , cỡ như ngươi đi vào chỉ xếp hàng trung bình thôi “ . Tiêu Ngọc không quên trêu chọc Tiêu Viêm một lần , cứ ở gần Tiêu Viêm là nàng không thể bình tĩnh nổi.

Tiêu Viêm đang định nói lại Tiêu Ngọc vài cầu thì lập tức cảm nhận một cỗ khí tức đáng sợ vô cùng , khí tức như núi lửa phun trào đè ép toàn bộ khu vực xung quanh thậm chí dưới khí tức đáng sợ đó 8 phần người xếp hàng đều không chịu được ngã la liệt .

Lục Tuyết Mi quay đầu lại đi về màn trướng “Những người không bị ngã thì tiến vào bên trong làm cuộc thi trắc nghiệm tư chất , những người bị ngã thì xin lỗi năm nay các ngươi vô duyên với học viện “. Đây mới là phong cách của Lục Tuyết Mi , lạnh lùng và bá đạo , nàng ta sẽ luôn giải quyết mọi việc theo cách nhanh nhất , bá đạo nhất . Ma nữ Tuyết Mi của nội viện không phải là hư danh .

Công việc xếp hàng đáng nhẽ kéo dài cả ngày nhưng nhờ Tuyết Mi rút ngắn lại chỉ còn vèn vẹn vài giờ đồng hồ .

Tiêu Ngọc , Tiêu Mị , Tiêu Viêm cùng Huân Nhi vui vẻ cười nói tiến vào bên trong quảng trường tuy nhiên việc Tiêu Viêm đứng giữa ba mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần lại khiến nhiều người bất mãn trong đó đặc biệt là La Bố cùng Qua Lạt .

La Bố có tình cảm với Tiêu Ngọc bất quá đáp lại hắn chỉ là sự lạnh lùng mà thôi hiện này thấy Tiêu Ngọc cười nói bên cạnh một nam tử khác thì làm sao có thể chịu đựng được .

Nếu là bình thường La Bố cùng Qua Lạt chắc chắn sẽ tìm nhóm Tiêu Viêm gây phiền toái thậm chí tìm Tiêu Viêm đập cho một trận , trong học viện truyền thống ma cũ bắt nạt ma mới chưa bao giờ mất đi bất qua cả hai người không dám , Lục trưởng lão còn đang ở phía sau nhìn chằm chằm ,ai biết tính cách của vị Lục trưởng lão này ra sao , dù sao nhân vật cỡ này hai người không đắc tội nổi chính vì vậy chỉ có thể đứng từ xa nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiêu Viêm mà thôi .

Lúc này một thanh âm ôn nhu vang lên “ Các ngươi mau tiến vào bên trong làm trắc nhiệm thiên phú đi ,xếp hàng lần lượt từng người tuyệt đối không được chen chúc phá hàng “.

Thanh âm nữ nhân đột ngột vang lên, ôn nhu đến mức làm người say đắm, giọng nói quanh quẩn đâu đây, làm cho Tiêu Viêm vốn định lực rất cao cũng có đôi chút thất thần, sau một lát mới dời mắt về phía lều vải .

Trước cửa lều vải, chỉ thấy một nữ nhân thân mặc lục y đang đứng đó mỉm cười, hé ra một khuôn mặt xinh đẹp động lòng, sóng mắt lưu chuyển nhìn mọi người với ánh mắt nhu hòa, tựa như làn nước nhẹ nhàng chảy qua, làm cho người ta không nhịn được phải say đắm ngắm nhìn .

Nữ nhân nhìn qua tuổi có lẽ chỉ hơn đám người Tiêu Ngọc một ít , nhưng dáng người đầy đặn của nàng lại phát ra một cỗ thành thục mê người theo năm tháng, loại phong tình vạn chủng này, không phải những thiếu nữ ngây thơ như Tiêu Ngọc có thể so bì.

Nghe thấy nàng mở miệng nói chuyện, các tân sinh đang phơi nắng ngoài trời nhất thời mừng rỡ, vội đứng dậy xếp hàng lần lượt tiến vào trong lều vải . Bọn họ cũng không dám kiêu ngạo làm loạn , Tuyết Mi đã cho họ một cái hạ mã uy quá lớn rồi .