Đau Thương Đến Chết

Quyển 1 - Chương 48: Sa lưới




"Chồng cô vẫn đang hôn mê, kết quả kiểm tra bước đầu cho thấy có nhiều chỗ xương bị gãy và phần mềm bị tổn thương nghiêm trọng, tạm thời vẫn chư qua cơn nguy hiểm. Buổi chiều chúng tôi sẽ kiểm tra toàn diện kỹ lưỡng hơn. Mấy ngày này anh ấy đều phải nằm trong phòng cấp cứu để theo dõi đặc biệt, cô hoàn toàn không phải lo gì về điều kiện chăm sóc. Tôi rất hiểu tâm trạng của cô lúc này. Cô lên đi ăn chút gì đi, giữ gìn sức khỏe của mình là điều cần thiết". Bác sĩ phụ trách tên là Tạ Tốn rất quan tâm, nói với Tư Dao đang đứng ngoài phòng theo dõi. Cô không muốn giải thích mình và Lâm Nhuận không phải là vợ chồng. Tâm trạng cô vẫn đang rất nặng nề, lại thêm đêm trước không được nghỉ ngơi nên đầu nhức như muốn vỡ tung.

"Anh đã rất quan tâm, bọn em nhất định sẽ cảm tạ các anh tử tế. Bây giờ em đi về lấy một ít đồ dùng cần thiết cho anh ấy nằm viện, rồi sẽ quay lại ngay"

Tư Dao biết lúc này mình cũng khong thể giúp được việc gì, cô quay người bước đi, nhưng Tạ Tốn lại gọi "Cô Tư Dao, khoan đã". Anh ta bước tới gần chăm chú nhìn khuôn mặt Tư Dao, thấy cô có vẻ mất tự nhiên, anh mới nói: "Xin đừng lấy làm lạ, tôi chỉ muốn hỏi xem có phải sức khỏe của cô gần đây không tốt hay không?Ví dụ như các triệu chứng mệt mỏi, rối loạn nhịp tim, đổ mồ hôi trộm, đầu choáng váng... Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, tình trạng sức khỏe của cô xem ra không ổn lắm".

"Gần đây, áp lực trong công việc và cuộc sống của em khá lớn"

"Nếu rỗi thì nên đến bệnh viện kiểm tra, khám toàn diện; cô có thể trực tiếp gặp tôi. Chồng cô... sau khi qua cơn nguy hiểm trong vài tháng tới sẽ phải nằm bất động khá lâu, rất cần sự chăm sóc chu đáo của cô, nên trước hết cô phải giữ gìn sức khỏe đã"

Ở cửa phòng cấp cứu, Tư Dao gặp Dục Chi đang tất tả chạy đến. Anh cầm chiếc máy tính xách tay của Viên Thuyên, quan tâm hỏi: "Tình hình của bạn em đã ổn định hơn chưa?" Anh vừa mới gọi điện cho Tư Dao khi cô đang sốt ruột đứng chờ bên ngoài phòng cấp cứu, không biết Lâm Nhuận sống chết ra sao. Tư Dao gật đầu "Thật áy náy quá, lại bắt anh phải mang đến..."

"Cơ quan của bọn anh cũng gần bệnh viện, không phiền hà gì đâu. Huống hồ anh lại đi ô tô... Bây giờ em định đi đâu, anh có thể đưa em đi..."

"Thế sao được, anh còn phải đi làm..."

"Thời gian an trưa khá linh hoạt, em đừng ngại"

Tư Dao nghĩ: "Hy là, anh đưa em đến đại học Giang Kinh trước, để đưa chiếc máy này cho anh chàng cao thủ máy tính kia, sau đó em muốn về chỗ trọ, thu xếp một ít đồ dùng hàng ngày, Lâm Nhuận còn phải nằm viện một thời gian"

Dục Chu nói rất thoải mái: "Không vấn đề gì, ta đi nào!"

"Đây là đường tắt đến đại học Giang Kinh, theo anh biết, không có mấy lái xe mò được ra con đường này đâu". Dục Chu lái xe rất điêu nghệ, xe chạy trên đường nhỏ mà Tư Dao không hề thấy xóc.

"Hình như em đã nghe Viên Thuyên nói, khả năng tìm đường, thuộc đường của anh thuộc loại siêu!". Sauk hi buột miệng nói ra tên Viên Thuyên. Tư Dao hơi hối hận.

Quả nhiên Dục Chu thở dài, tốc độ xe có vẻ như chậm lại. "Mỗi lần đi trên con đường này, anh đều không nén nổi nhớ thương Viên Thuyên. Em biết đấy, sau khi tốt nghiệp, Viên Thuyên vẫn thường quay về trường tham gia các hoạt động, nào là tọa đàm, thi đấu, dự chương trình của các tiểu ban. Cô ấy thường kéo anh đi theo. Bọn anh hay đi qua con đường này vừa yên tĩnh lại không bị kẹt xe. Hồi đó anh thật sự hết lòng với Viên Thuyên, anh luôn cảm thấy đính hôn với cô ấy là sự lựa chọn sáng suốt nhất, tình cảm nhất trong cuộc đời mình"

Tư Dao đang lơ mơ buồn ngủ, nên lúc này lại cảm thấy hơi là lạ. Cô vội nói "Em và Viên Thuyên luôn rất hiểu nhau, và biết rằng cô ấy cũng yêu anh rất sâu sắc. Anh nên hiểu, một cô gái mạnh mẽ như Viên Thuyên đôi khi rất ít nói những lời yêu đương tình tứ"

"Thế là em rất không hiểu cô ấy rồi. Cô ấy đương nhiên rất biết nói những lời yêu đương tình tứ. Giả sử em là anh, nghe thấy cô ấy nói với anh chàng khác như vậy, chỉ e sẽ rất không dễ chịu gì" Dục Chu nói chậm rãi, nhưng trong giọng nói đã đầy oán trách.

Hóa ra anh ấy đã biết chuyện qua lại giữa Viên Thuyên và Lâm Mang.

"Chắc là anh có chút hiểu lầm. Em nghe nói Viên Thuyên luôn nghĩ cách điều tra rõ nguyên nhân cái chết của Kiều Kiều, có lẽ đã sử dụng một vài... sử dụng một vài kỹ xảo.." Nghĩ rằng, cuối cùng Dục Chu là người bị tổn thương, Tư Dao cố gắng làm cho anh ta giảm bớt cảm giác đau đớn.

"Có lẽ cô ấy đã nghĩ thế thật. Chỉ có cô ấy biết mà thôi. Nhưng có một điểm rõ ràng là, trong mấy ngày cuối cùng của Viên Thuyên, Lâm Mang đã tấn công cô ấy rất mãnh liệt. Anh cảm thấy Viên Thuyên đang dao động. Chắc chắn sự nhiệt tình đột ngột lên của Lâm Mang có liên quan đến gói quà Viên Thuyên cho em trước lúc chết". Dục Chu không ngần ngại nói luôn tên Lâm Mang.

Tư Dao bắt đầu cảm thấy hơi gai người "Anh nói gì vậy? Có liên quan gì đến bưu phẩm đó?"

"Khi người yêu không tin tưởng ở ta, ta biết ngày tình cảm đã chết. Anh không biết mình đã làm gì sai để mất lòng tin của cô ấy". Dục Chu thở dài rầu rĩ, Tư Dao cũng buồn thay cho anh, cho đến lúc nghe anh nói "Cho nên, cô ấy đã để lại điều bí mật và tiền bạc cho em"

Tư Dao bất giác sờ tay vào nút mở đai an toàn nói "Em không hiểu ý anh, em không biết bí mật hay tiền bạc nào cả. Điều này anh nghe được ở đâu? Có lẽ Viên Thuyên khá đa nghi, nhưng cô ấy vẫn là người rất lý trí, làm việc gì chắn chắn có cái lý của mình"

"Ý em là việc cô ấy giấu anh cũng rất có lý à? Ha ha... lẽ ra là cô ấy phải sớm nhận ra ý đồ của anh, biết rõ là anh muốn được phân chia, việc này lẽ nào không phải là bình thường?Dù là ai khác, cũng sẽ không giương mắt nhìn món tiền đó sổng mất! Anh không thể hiểu nổi tại sao cô ấy không thể chia sẻ cùng anh?"

Dục Chu đang đi đường nào thế này?Anh ta đang thể hiện ngược hẳn với hình ảnh trong sáng lương thiện của anh ta trước đây.

"Hình như đây không phải là hướng đi đại học Giang Kinh, anh ta định đi đâu thế?" Tư Dao đã sờ thấy di động, nếu cần cô sẽ gọi 110.

"Viên Thuyên đã rất tin tưởng em, chắc là em rất thông minh, thử đoán xem, chúng ta đang đi đâu?" Dục Chu mặt lạnh tanh, chỉ chăm chú lái xe.

"Cho em xuống xe" Ngón tay Tư Dao đã nhấn vào số "1". Bỗng nhiên cô cảm thấy cổ lạnh ngắt.

"Cấm nhúc nhích, đây là con dao, lưỡi mới toanh, chưa từng dính máu. Chắc chắn cô em không muốn cống hiến 'giọt máu đầu tiên' phải không? Rút tay ra khỏi túi da, ngoan nào! Tay không! Đúng, đã bấm số nào rồi? 1 hay 11 hay 110? Chấm dứt ngay" Một giọng nói sấc gọn ở ngay sau lưng Tư Dao.

Thì ra có một kẻ nấp ở ghế sau! Tư Dao thấy hối hận lúc ngồi vào xe đã không quan sát kỹ.

"Dục Chu đừng có làm càn! Anh không cần thiết phải chứng minh rằng Viên Thuyên đã nhìn nhầm người!"

Dục Chu cười khẩy: "Khi Viên Thuyên nhận ra thì đã hơi muộn. Tôi cũng rất đau lòng, vì cuối cùng tôi vẫn mất cô ta. Lúc mới nghe tin cô ta chết, tôi gào khóc khổ sở thế nào chắc không cần nói nhiều với cô nữa. Sauk hi cô ấy chết, tôi luôn nhớ thương, nên nick trên mạng của tôi, là để kỷ niệm cô ấy"

Tư Dao giật nảy mình "Anh chính là 'Phiên bản của Hoàng Dược Sư?"

"Có phải rất xác đáng không?"

"Hoàng Dược Sư mất vợ, suốt đời tiếc thương. Đúng, anh vẫn còn chút nhớ nhung đến Viên Thuyên"

"Và, chắc cô đã từng đọc 'Anh hùng xạ điêu'. Vậy, vợ của Hoàng Dược Sư chết như thế nào?

"Vì giúp Hoàng Dược Sư ghi nhớ 'Cửu âm chân kinh'. Đã chết vì quá mệt"

"Chính xác! Nhưng chưa đầy đủ. Lòng tham, chính lòng tham của Hoàng Dược Sư đã giết chết vợ mình. Vì lòng tham của tôi, và có lẽ vì cả lòng tham của cô ta, Viên Thuyên đã bỏ rơi tôi, đến Thượng Hải hẹn hò với Lâm Mang. Rồi không hiểu ma ám hay sao mà chết vì tai nạn xe hơi. Cũng may cô dẫn xác đến nói cho tôi biết việc Viên Thuyên gửi bưu phẩm trước lúc chết. Căn cứ vào tính cách và thói quen của cô ấy, tôi đoán ra rằng cô ấy đã gửi lại bí mật cho cô". Dục Chu nói khá ngắn gọn, anh ta từ chỗ đang bị kích động chuyển thành bình tĩnh lạnh lùng, Tư Dao vì thế càng hoảng sợ.

"Vì thế anh bám theo tôi, chắc chắn anh nhìn thấy tôi post bài lên diễn đàn trong quán net, sau đó anh dùng cái tên Hoàng Dược Sư để tiếp xúc với tôi. Một người không thạo về internet như tôi, sẽ tin ngay những lời dối trá của anh, tin anh là một kỹ sư máy tính ở Mỹ, đáng tin cậy thế là sẽ nói với anh hết mọi chi tiết" Tư Dao thầm chửi mình quá lẩn thẩn.

Dục Chi vẫn tập trung lái xem, cũng không quay đầu lại "Bây giờ đã biết chúng ta cần phải đi đâu rồi chứ?"

Tư Dao nằm cuộn tròn trong cốp sau xe, chân tay bị trói chặt dần dần trở nên tê dại. Cô bắt đầu mất tri giác. Nỗi sợ hãi không gian đóng kín lại tràn lên như từng đợt sóng. Cô bắt đầu thấy ngạt thở. Nỗi phiền muộn trong lòng còn khiến cô khổ sở hơn cả cơn đau bên ngoài. Cô cảm thấy mình sẽ chết ngất bất cứ lúc nào.

Có lẽ những suy nghĩ mạnh mẽ là thứ duy nhất có thể chống lại nỗi sợ hãi. Tư Dao cố gắng tập trung tư tưởng để phân tích những tình tiết vừa rồi.

Đầu óc cô dần sáng ra, nhiều mối nghi hoặc đã được giải thích.

Tên ngồi sau xe dùng dao khống chế co, người thấp nhỏ, Dục Chu gọi hắn là 'thầy giáo Cung', nói giọng ngoại tỉnh. Qua các câu đối thoại, Tư Dao nhận ra hắn chính là kẻ áo đen đột nhập vào phòng cô qua cửa sổ đêm hôm ấy. Mục tiêu tìm kiếm của hắn là bức ảnh Viên Thuyên gửi cho cô. Chẳng ai ngờ, Tư Dao vi muốn tránh không nhìn thấy bức ảnh đó nên đã nhét nó xuống đáy hộp pha lê khiến hắn phải ra về tay không

Cũng là hắn, vừa rồi lái chiếc xe đâm Lâm Nhuận bị trọng thương.

Lâm Nhuận, giờ này anh thế nào rồi? Đã tỉnh lại chưa?

Tuy Dục Chu không nhiều, nhưng Tư Dao có thể đoán ra rằng chính là anh ta thao túng tất cả, đặc biệt là những bóng ma xuất hiện trên QQ, phải chăng là kiệt tác của anh ta? Anh ta đương nhiên có thể sử dụng QQ của Viên Thuyên, nhưng khi "Viên Thuyên" lên mạng lần đầu tiên, rõ ràng anh ta đi công tác ở Tứ Xuyên. Chính mình nhìn thấy máy tính của Viên Thuyên được mở trong bóng tối của căn hộ mới, thì là chuyện gì đây? Có lẽ, anh ta điều khiển máy tính của Viên Thuyên từ xa, cũng giống như anh ta kiểm soát máy tính của mình- bật bài hát "One way ticket to the blues" đó lên.

Nhưng rành rành anh ta chính là cao thủ mạng mà Trương Sinh nói qua điện thoại 'Kiều Kiều, Viên Thuyên và Tiểu Mạn dùng cùng 1 IP lên mạng', đương nhiên chính là anh ta. Tuy nhiên, anh ta làm thế nào để có được QQ của Kiều Kiều và Tiểu Mạn?

Trong QQ của Viên Thuyên có số QQ của Kiều Kiều và Tiểu Mạn, nếu đúng như Trương Sinh nói người mạo danh ba cô này là một cao thủ máy tính, thì giải được mật khẩu của Kiều Kiều và Tiểu Mạn chắc cũng không mấy khó khăn.

Tại sao anh ta phải giở thủ đoạn quái dị như vậy? Vì Viên Thuyên qua lại với Lâm Mang, chắc chắn anh ta rất hận Lâm Mang, gửi QQ cho Lâm Mang. Còn với mình, sự xuất hiện của Kiều Kiều trên QQ, thực ra là bước đệm chuẩn bị cho sự xuất hiện của Viên Thuyên sau đó, khiến mình dần dần tiếp nhận 'vị trí hợp lý' của họ trên QQ. Xem ra bác sĩ Lượng và Lâm Nhuận đều nói không sai. Sauk hi Kiều Kiều và Viên Thuyên cùng chết, mình phải chịu gánh nặng tâm lý quá lớn nên sinh ra ảo giác. Điểm yếu của mình về tâm lý, tinh thần đã bị Dục Chu phát hiện ra và lợi dụng- Viên Thuyên và anh ta đều biết mình gặp ảo giác về Kiều Kiều ở căn nhà cũ- nên anh ta mới bịa ra cái chuyện hồn mà Viên Thuyên; trước khi đi công tác còn mua một bó hoa tươi, để trên quầy bếp, dẫn đến việc mình cũng bị ảo giác gặp Viên Thuyên.

Bác sĩ Lượng từng nhắc rằng, những ám ảnh về tâm lý sẽ sinh ra ảo giác.

Đồng thời, Dục Chu còn điều khiển máy tính của Viên Thuyên từ xa, mở bài hát "Giang Nam", nói chuyện trên QQ, lại còn chọn lúc thích hợp gọi điện điều Phương Tuấn đi khỏi khi anh ấy cùng mình đến căn hộ mới. Tất cả đều nhằm làm cho mình tin chắc rằng "hồn ma" của Viên Thuyên có thực, càng tin chắc rằng Viên Thuyên tồn tại trên QQ. Thế là, sau khi bí mật cuối cùng của Viên Thuyên bị bóc gỡ, anh ta lấy danh nghĩa của Viên Thuyên ngăn cản mình nộp món tiền lớn đó cho công an.

Đúng, nếu không phải vì "Viên Thuyên" trên QQ cưa ra sức ngăn cản thì không chừng mình đã liên hệ được với các cơ quan chức năng rồi. Một nguyên nhân khiến những người bạn gái 'đại náo' QQ, là do mình tự giày vò đến nỗi đảo lộn tứ tung, tâm sự đủ mọi điều một cách hồ đồ với cao nhân "Hoàng Dược Sư"! Vì thế anh ta mới có thể nắm được phương hướng hành động của mình, hiểu rõ tiến trình mình hóa giải được bí mật của Viên Thuyên. Thậm chí tên 'thầy giáo Cung' đáng ghét chui vào phòng mình, không dùng thuốc mê, cũng là vì muốn mình tỉnh dậy tình cờ trông thấy, làm cho thế giớ vốn đã hỗn loạn của mình càng đáng sợ hơn. Sự sợ hãi trong đời sống thực có thể tăng thêm lòng tin đối với 'người hảo tâm' trên không gian ảo, chẳng phải thế là gì?

Và, khi mình không biết làm thế nào tìm ra lời giải về việc "QQ có ma" thì "Hoàng Dược Sư" đã nhảy ra 'dẫn' mình bổ đi Thượng Hải, báo cáo với 'hồn ma' của Kiều Kiều, tiện đó phát giác ra tội ác của Lâm Mang. Sao anh ta lại biết mình phát đi lời kêu cứu trên diễn đàn? Chắc chắn là nhờ bám theo mình đến quán nét của Trương Sinh nên phát hiện ra. Vậy thì Lâm Mang đã không nói sai, không phải chỉ có anh ta lâu nay ngầm theo dõi mình.

Đúng thế, chắc chắn Dục Chu đã không mệt mỏi bám theo mình, nên mới có thể hiểu rõ về cuộc sống của mình như thế, khi anh ta đóng giả vai Kiều Kiều đã 'chỉ trích' rằng mình và Lâm Mang đã đến 'Rừng Họa Mi' ăn cơm. Thậm chí còn có khả năng anh ta bám theo mình đến Thượng Hải và Vũ Hán, nhất là Vũ Hán, trong phòng Tiểu Mạn, mạng QQ đang chat chắc cũng là 'kiệt tác' của anh ta.

Sao Dục Chu lại có chìa khóa phòng Tiểu Mạn? Lâm Mang mới có chìa khóa ấy...Chắc là Viên Thuyên thông minh- lúc tiếp xúc với Lâm Mang đã đánh thêm chùm chìa khóa đó. Dục Chu thì lại rất dễ dàng có được vật để lại của cô. Khi Viên Thuyên giấu những chiếc chìa khóa đánh lại ấy, chắc không nghĩ ra sau này lại có lợi cho Dục Chu làm trò ma trên QQ.

Còn người gọi điện cho Lâm Nhuận cứu mình khỏi tay Lâm Mang, chắc cũng là anh ta. Anh ta luôn theo sát mình, chắc chắn đã bám theo ô tô của Thường Uyển đến bờ sông, sau đó báo cho Lâm Nhuận. Anh ta không muốn mình sớm bị hại, vì anh ta vẫn chưa lấy được bí mật của Viên Thuyên.