Đế Bá

Chương 1839: Bất Hệ Chu




- Đi thôi, lôi nó ra, ta cần mở cửa.

Lý Thất Dạ thúc Ma Tổ Giáp Sa.

Ma Tổ Giáp Sa bơi tới trước hải toa này, hiện tại áo giáp trên người của nó kêu leng keng, trên áo giáp của nó sinh ra pháp tắc dài hẹp.

Những pháp tắc này đan vào nhau tạo thành hai sợi dây xích, hai dây xích cực lớn này khóa lấy Bất Hệ Chu.

"Ken két yết", lúc này Ma Tổ Giáp Sa lôi kéo Bất Hệ Chu đi ra ngoài, dường như Bất Hệ Chu vô cùng nặng nề, khi Ma Tổ Giáp Sa kéo đi thì có âm thanh rung động.

Ma Tổ Giáp Sa lôi kéo Bất Hệ Chu đi rất chậm, nhưng mà Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy, có kiên nhẫn chờ đợi, trên thực tế chuyện này với hắn mà nói trải qua không phải chỉ có một lần.

Trước kia Lý Thất Dạ đã từng thấy được bí mật Ma Tổ Giáp Sa, biết rõ chân tướng trong đó, cho nên cũng nhìn thấy Bất Hệ Chu mà cả Thiên Linh Giới xưng là "Xuyên Hải Toa" xuất thế, mà Lý Thất Dạ biết nó là do Ma Tổ Giáp Sa lôi ra.

Ma Tổ Giáp Sa cũng không phải một con cá mập đơn giản như thế, nó là sinh linh bị phong ấn, chính là vì như thế, nó mới ẩn thân bên trong Ngân Châm Ngư.

Đương nhiên, Bất Hệ Chu muốn hiện thế thì nhất định phải dựa vào Ma Tổ Giáp Sa kéo ra mới được, bởi vì Ma Tổ Giáp Sa tồn tại chính là vì kéo Bất Hệ Chu.

"Ông" một tiếng, rốt cục Ma Tổ Giáp Sa kéo Bất Hệ Chu ra khỏi hư không lạnh như băng, nghe được từng đợt rắc...rắc... sinh ra, lúc này Bất Hệ Chu bị Ma Tổ Giáp Sa kéo vào vô để hải câu.

Bất Hệ Chu nổi trong nước biển, người bình thường đứng bên cạnh Bất Hệ Chu có lẽ không cảm giác cái gì cả, nhưng mà Lý Thất Dạ lại có thể nhạy cảm cảm giác được một tia lực lượng chui vào trong Bất Hệ Chu, dường như một tia lực lượng này tới từ vô để hải câu.

Lúc này Lý Thất Dạ vuố đầu của Ma Tổ Giáp Sa hồi lâu, gỡ hai đạo pháp tắc lên râu thịt của nó, cảm khái nói:

- Đi thôi, hoặc là ngươi có thể chờ ngày nào đó. Nếu như ngày nào đó tới thì ngươi có thể đột phá phong ấn, khôi phục chân thân. Nếu như ngày nào đó tới, thật muốn nhìn thấy ngươi kéo Bất Hệ Chu xông lên chín tầng trời, tới nơi ngươi cần đi.

Rống!

Ma Tổ Giáp Sa nhìn Lý Thất Dạ hét lớn một tiếng, dường như bị Lý Thất Dạ buộc làm việc là hết sức bất mãn, nhưng mà nó cũng không có công kích Lý Thất Dạ, hất đuôi lớn lên, lập tức nhảy vào nơi sâu nhất của vô để hải câu, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu cả.

Lúc này Bất Hệ Chu chậm rãi nổi lên, hơn nữa nó không chỉ nổi lên trên, nó vưa nổi lên vừa tiến về phía trước, tốc độ của nó không nhanh.

Bất Hệ Chu tiến lên phía trước, lộ tuyến là chạy dọc theo vô để hải câu. Dường như lộ tuyến của nó đã sớm định ra từ trước, chỉ chạy dọc theo vô để hải câu.

Lý Thất Dạ chỉ nhìn qua Bất Hệ Chu chậm rãi nổi lên, chậm rãi tiến lên, cũng không đi can thiệp nó. Bởi vì hắn biết rõ cho dù ngươi muốn làm gì cũng vô dụng, nó căn bản không bị can thiệp, quản chi ngươi cường đại hơn nữa cũng không thể cải biến lộ tuyến của Bất Hệ Chu, bởi vì nó có ngàn vạn liên hệ với vô để hải câu.

Trừ khi ngươi cường đại tới mức di chuyển cả vô để hải câu, nếu không ngươi căn bản không thể sửa lộ tuyến tiến lên của Bất Hệ Chu. Trên thực tế đây là chuyện không có khả năng, quản chi ngươi có thể hái sao trời, luyện nhật nguyệt, đều không thể di chuyển vô để hải câu.

Vô để hải câu, nó không đơn giản là một cái rãnh sâu như vậy.

Nhìn thấy Bất Hệ Chu chậm rãi tiến lên, Lý Thất Dạ cũng không đi chờ nó, hắn xoay người lao ra khỏi vô để hải câu.

Lý Thất Dạ rời khỏi vô để hải câu, đi tụ hợp với Đằng Tề Văn, Diệp Đồ.

Đằng Tề Văn cùng Diệp Đồ nhìn thấy Lý Thất Dạ bình an vô sự, hai người bọn họ cũng buôn lỏng một hơi.

- Công tử, Ma Tổ Giáp Sa đâu rồi?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ đi về một mình, Diệp Đồ tò mò hỏi.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

- Đã rời khỏi, nó từ đâu tới đây, thì về lại nơi đó.

Đằng Tề Văn cùng Diệp Đồ hai người cũng nhìn nhau, bọn họ cũng hiếu kỳ, tốn hao nhiều công phu và tâm huyết bắt lấy Ma Tổ Giáp Sa, bây giờ lại thả nó, bọn họ cũng không biết Lý Thất Dạ định làm cái gì.

- Về sau các ngươi sẽ hiểu.

Lý Thất Dạ cười lên, nhìn hai người nói:

- Tốt, chúng ta tạm thời quay về Thiển Hải Than. Ta đáp ứng qua Quỳ Hoa lão đầu, mang một ít thứ gì đó truyền thụ cho ngươi. Diệp Đồ đi về hỏi đám lão đầu của các ngươi, ta lúc nào mới có thể gặp tổ kình.

Nói xong Lý Thất Dạ xoay người rời đi, Diệp Đồ cùng Đằng Tề Văn vội vàng theo sau.

- Đó là cái gì?

Vài ngày kế tiếp rất nhiều tu sĩ đang vây bắt Ngân Châm Ngư, Ngân Châm Ngư trong vô để hải câu lao ra thật sự quá nhiều, giống như bắt không hết, cũng chính bởi vì như vậy, Ngân Châm Ngư mới không có bao nhiêu trân quý.

Trong một ngày này rất nhiều người đang bắt Ngân Châm Ngư, nhưng thời điểm này trong vô để hải câu có một cái bóng cực lớn đi ra, một hải toa cực lớn từ vô để hải câu đi ra, chậm rãi tiến lên phía trước.

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người đều dừng tay, rất nhiều người cũng ngơ ngác nhìn qua hải toa cực lớn vượt qua vô để hải câu.

- Đây là vật gì?

Rất nhiều người nhìn thấy hải toa cực lớn xuất hiện, vô cùng ngạc nhiên.

Đám tu sĩ bắt Ngân Châm Ngư không thể nói là đại nhân vật gì, đa số là đệ tử bình thường của đại môn phái hoặc là tiểu môn phái, có người là tán tu, bọn họ nhìn thấy hải toa khổng lồ như thế, cũng chẳng biết là cái gì.

- Xuyên Hải Toa!

Rốt cục có lão tu sĩ chừng bảy mươi nhận ra, kinh hô một tiếng, nói ra:

- Là Xuyên Hải Toa, Xuyên Hải Toa trong truyền thuyết, nó lại xuất hiện!

- Xuyên Hải Toa, đó là thứ gì?

Có chút tu sĩ nghe lão tu sĩ kinh hô vẫn ngạc nhiên, bọn họ thậm chí còn chưa nghe qua tên, chớ nói chi là biết rõ bí mật trong nó.

- Truyền thuyết Xuyên Hải Toa có thể đi thông ’ tàn phá mị cảnh ’!

Lão tu sĩ biết được rất ít, thì thào nói:

- Truyền thuyết nó vài thời đại mới xuất hiện một lần, có thể thông qua nó tiến vào ’ tàn phá mị cảnh ’!

- Xuyên Hải Toa, ’ tàn phá mị cảnh ’!

Nghe lão tu sĩ nói thế, Lâm đ*o Đồng cùng Viêm Dương Long xuất thân từ đại truyền thừa biến sắc, bọn họ rốt cuộc biết hải toa trước mặt là thứ gì rồi.

Lâm đ*o Đồng cùng Viêm Dương Long xoay người rời đi, bọn họ đi truyền tin tức cho tông môn, bọn họ muốn báo cho tông môn tin tức Xuyên Hải Toa xuất thế.

Xuyên Hải Toa hiện thế, tin tức này rất nhanh truyền khắp cả Bích Dương Hải, truyền khắp cả Thiên Linh Giới.

Không ít tu sĩ nghe được tin tức này động tâm, không ít đại phái truyền thừa phái đệ tử ra, tiến về rừng san hô. Đối với rất nhiều đại giáo cương quốc mà nói, đa số môn phái truyền thừa nghe tin tức này đều có suy nghĩ, nhưng mà cũng có một ít môn phái hứng thú không cao, cũng không có phái môn hạ đệ tử đi tới rừng san hô