Đế Bá

Chương 2033: Vinh quang tổ tiên (1)




Lúc này mấy lão tổ các dòng họ lén quyết định hôn sự Hồng Ngọc Kiều, Lâm cô nương các nàng, khiến nội tâm các đệ tử này bị lừa dối, bọn họ cũng không ngốc, hôm nay có thể gả Hồng Ngọc Kiều, Lâm cô nương các nàng, như vậy ngày mai sẽ tới phiên bọn họ.

Mấy lão tổ này vì quan hệ thông gia, cho nên gả ai cho ai cứ quyết định như vậu, dẫn tới nội tâm của bọn họ sinh ra bất mãn rất lớn.

Lại nói lần này liên hôn, Hồng Thiên Trụ đại lực phản đối, những chuyện này các đệ tử nhìn vào trong mắt.

Ít nhất Hồng Thiên Trụ với tư cách đương gia, ít nhất có cố gắng đi tranh thủ cho bọn họ, mà chư vị lão tổ ngược lại thì tốt rồi, vì tư lợi của mình thích gả cho ai thì gả cho ai, khiến các đệ tử ưu tú sinh ra chán ghét.

- Đúng vậy, chúng ta nguyện ý đi theo chưởng môn vượt qua cửa ải khó khăn này, có chuyện gì cứ công khai mà phán quyết, mà không phải do lão tổ bí mật đàm phán thao tác là quyết định được!

Đệ tử khác đều bất mãn nói ra.

- Không quay về cũng tốt!

Nhìn thấy những đệ tử này quyết định phản kháng lão tổ, Lý Thất Dạ cười cười, hắn nói ra.

Đám người Lâm cô nương cũng nhìn qua phía Lý Thất Dạ, tuy bọn họ quen Lý Thất Dạ không lâu, nhưng mà Lý Thất Dạ cho bọn họ tin tưởng rất lớn, đặc biệt là Lý Thất Dạ sát phạt vô địch làm bọn họ an tâm.

- Đúng vậy, chúng ta cùng quyết định, vận mệnh của Động Đình hồ sẽ do mọi người quyết định, không phải mấy lão tổ tông!

Có đệ tử lập tức đồng ý nói.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Hồng Thiên Trụ nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, hắn không biết vui mừng hay là bất đắc dĩ, vui mừng là thế hệ trẻ biết phản kháng thế hệ trước, làm cho hắn bất đắc dĩ là, Động Đình hồ tai vạ đến nơi, mấy lão tổ thế gia này còn muốn bàn tính riêng cho bản thân.

- Sư phụ --

Vào thời điểm này một nam đệ tử chạy tới, vừa thấy Hồng Thiên Trụ, lập tức thấp giọng nói:

- Sư phụ, ngươi mau chạy đi. Lão tổ đã hạ quyết định phế truất chức chưởng môn của sư phụ, muốn giam lỏng sư phụ, nghe có lão tổ lén thảo luận, muốn áp giải sư phụ giao cho Ly quốc, chuộc tội với Ly quốc, Huyết Sa trang.

Lời này vừa ra, Hồng Thiên Trụ biến sắc, hắn hiểu được vì cái gì những đệ tử kia nhìn hắn như ôn thần.

Bị phế truất, đây là chuyện trong dự liệu, nhưng mà áp giải cho Ly quốc, đây là chuyện hắn chưa từng nghĩ tới.

- Các lão tổ quá mức rồi, chẳng lẽ lão tổ Hồng gia lão tổ cũng như thế?

Hồng Ngọc Kiều căm giận bất bình nói.

Đệ tử mật báo gật đầu, nói ra:

- Mấy lão tổ đề nghị, lão tổ nhà chúng ta sau khi thương nghị cũng thông qua đề nghị này.

Hồng Ngọc Kiều phẫn nộ nói:

- Lão tổ không muốn mặt mũi sao? Phụ thân ta với Động Đình hồ không có công lao cũng cũng có khổ lao. Một đại giáo, áp giải chưởng môn của mình ra cho môn phái khác nhận tội, về sau Động Đình hồ chúng ta làm sao đứng chân trong Thiên Linh Giới, mặt mũi Nhân tộc còn đâu! Không chỉ nói Ly quốc là thế lực đại địch của chúng ta, cho dù là Hải Loa Hào là hải thần truyền thừa, chúng ta cũng không thể áp giải chưởng môn cho địch nhân định tội! Đây là nhục nhã vô cùng, Động Đình hồ chúng ta trọn đời không ngẩng đầu lên được.

- Đúng thế, dựa vào cái gì Ly quốc, Huyết Sa trang lại lấn lên đầu chúng ta, chúng ta không thể phản kích sao?

Những đệ tử ưu tú này căm giận, nói:

- Động Đình hồ chúng ta không yếu hơn Ly quốc, cùng lắm thì liều với chúng, chúng ta là một trong ba đại môn phái Nhân tộc tại Thiên Linh Giới, nếu như chúng ta có thực lực mà nhận tội với Ly quốc, Huyết Sa trang, chúng ta sau này sẽ sống quỳ! Tán tu Nhân tộc tính toán là gì trước mặt Hải Yêu...

- ... Lão tổ thật quá phận, những tán tu Nhân tộc còn có chút cốt khí, chúng ta làm đệ tam truyền thừa của Nhân tộc, dựa vào cái gì phải quỳ xuống liềm giày địch nhân! Cùng lắm thì liều với chúng, để cho bọn chúng thấy tâm huyết của Động Đình hồ!

Một đệ tử khác tức giận nói.

Hồng Thiên Trụ thở dài một hơi, hắn nhìn qua Lý Thất Dạ, hỏi:

- Công tử, bây giờ nên làm gì?

- Đi nghị sự đại đường, gọi các lão tổ, hộ pháp, trưởng lão, đường chủ Động Đình hồ tới cho ta.

Lý Thất Dạ nói ra.

- Được rồi, chúng ta đi nghị sự đại đường.

Cuối cùng Hồng Thiên Trụ quyết định chắc chắn, cắn răng một cái, nói ra. Đối với hắn mà nói, nên tới sẽ tới, trốn cũng trốn không thoát, đã không đường thối lui, không bằng lựa chọn buông tay đánh cược một lần. Hoặc đây là cơ hội cuối cùng của Động Đình hồ.

Nghị sự đại đường, đây là nơi nghị sự của Động Đình hồ, trước kia rất nhiều đại sự của Động Đình hồ đều được thương nghị và quyết sách tại đây..

Về sau bởi vì lão tổ mấy thế gia tranh quyền đoạt lợi, rất ít bắt đầu dùng tới nghị sự đại đường. Rất nhiều chuyện do các lão tổ lén thương lượng, âm thầm quyết định, rất nhiều thứ đều do các lão tổ âm thầm thao tác

Nghị sự đại đường là một đại điện cổ lão, nó được tu kiến ven hồ, cả đại đường quay mắt về phía Động Đình hồ, ngồi trong đại điện có thể nhìn rõ Động Đình hồ.

Trên nghị sự đại đường điện có treo tấm biển, phía trên có bốn chữ "Nhìn rõ mọi việc ", vô cùng đơn giản nhưng khí thế trấn áp bốn phương.

Hồng Thiên Trụ đi vào nghị sự đại điện. Nhưng mà, bọn họ bị đệ tử canh giữ nghị sự đại điện ngăn cản.

- Như thế nào? Phản sao?

Hồng Thiên Trụ trầm xuống, không giận mà uy, hắn cuối cùng là đương gia Động Đình hồ, chưởng môn một truyền thừa, trong suy nghĩ đệ tử Động Đình hồ vấn có địa vị quan trọng.

Đệ tử canh giữ nghị sự đại điện do dự, nói:

- Chưởng môn, lão tổ, lão tổ bọn họ quyết định...

- Lão tổ quyết định?

Hồng Thiên Trụ lạnh lùng nói:

- Ta đảm nhiệm chưởng môn tới ngày hôm nay, chính là người phụ trách cả Động Đình hồ. Chư vị lão tổ muốn phế truất ta cũng được, cứ bảo các lão tổ đối chất với ta, chư vị trưởng lão, đường chủ phụ trách ghi chép, nếu như ta phạm thiết luật của Động Đình hồ. Ta sẽ thúc thủ chịu trói, tùy ý tông môn xử trí, nếu không các lão tổ phải cho ta câu trả lời.

Đệ tử thủ hộ nơi này do dự cả buổi, không biết nên nói cái gì cho phải, những đệ tử bọn họ một bên là lão tổ, một bên là Hồng Thiên Trụ.

- Đi, thỉnh chư vị lão tổ, các trưởng lão đường chủ tới, nếu mọi người đã phán quyết ta, ta cũng muốn ở trong nghị sự đại điện, trước mặt liệt tổ liệt tông tiếp nhận phán xét!

Cuối cùng Hồng Thiên Trụ cũng tức giận, quát một tiếng.