Đế Bá

Chương 2110: Tính toán của Đế Giải Phách Chủ (2)




- Ngươi như thế nào?

Lý Thất Dạ lúc này định đứng lên đỡ nàng, nhưng mà Lý Thất Dạ vừa đứng lên thì toàn thân vô lực, thoáng cái ngã ngồi trên mặt ghế.

- Trong rượu có độc!

Lý Thất Dạ nghẹn ngào kêu to.

Nhìn thấy bộ dáng Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên thì rất nhiều khách mời chấn động, bọn họ đều nhao nhao vận chuyển huyết khí, nhưng mà bọn họ đều phát hiện huyết khí của mình thông thuận, toàn thân không việc gì, ;úc này mới buông lỏng một hơi.

- Đúng rồi, đúng là ngươi hạ độc!

Lý Thất Dạ lúc này ngồi liệt trên mặt ghế, hoảng sợ, chỉ vào Đế Giải Phách Chủ vừa sợ vừa giận nói.

Âm thanh "Tư, tư, tư" vang lên, lúc này cánh tay Đế Giải Phách Chủ lạ i mọc dài ra lần nữa, hắn nhìn qua Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên đang ngã ngồi tại đó, lúc này nở cụ cười đắc ý.

- Họ Lý, cho dù ngươi hung ác, cũng có thời điểm uống nước rửa chân của ta nha.

Đế Giải Phách Chủ đắc ý vừa cười vừa nói:

- Lý Thất Dạ, ngươi cường đại thì như thế nào, đây còn không phải là có thời điểm lật thuyền trong mương sao?

- Không có khả năng, trong rượu rõ ràng không có độc, chúng ta vì sao lại trúng độc?

Liễu Như Yên cũng là hoa dung thất sắc nói.

Đế Giải Phách Chủ lộ ra nụ cười đắc ý, vừa cười vừa nói:

- Đúng vậy, trong rượu thật không có độc, nếu như trong rượu có độc thì chỉ sợ khó dấu diếm ánh mắt các ngươi, ta chỉ ở trong rượu thêm vào một ít Tà Ám Long long tiên mà thôi, thêm tà long tiên vào rượu ngon, vị nó sẽ ngon hơn, càng ngon miệng...

- Long tiên của Tà Ám Long hoàn toàn không có độc, nhưng mà các ngươi đang ngồi trên ghế dùng Ám Ảnh Mộc làm thành, Ám Ảnh Mộc có hương thơm trộn lẫn với long tiên của Tà Ám Long, như vậy sẽ sinh ra kịch độc, có thể làm cho tu sĩ huyết khí không thông, cử chỉ vô lực. Thủ đoạn như thế chỉ sợ ngươi không ngờ tới a.

Nói về chuyện này, Đế Giải Phách Chủ đắc ý cười ha hả.

- Long tiên Tà Ám Long , Ám Ảnh Mộc!

Nghe được Đế Giải Phách Chủ nói thế, rất nhiều người cũng chấn động, Tà Ám Long tại Thiên Linh Giới là một loại sinh vật biển cường đại.

Long tiên của Tà Ám Long Long và Ám Ảnh Mộc đều là thứ cực kỳ trân quý, muốn lấy hai đồ vật này tới tay, chỉ sợ phải trả cái giá trên trời.

- Ngươi, ngươi, ngươi mới vừa nói đều là giả?

Lý Thất Dạ giật mình chỉ vào Đế Giải Phách Chủ nói ra:

- Ngươi mới là hung thủ giết người?

- Haha, ha ha, ha ha, đúng vậy, ta chính là hung thủ.

Đế Giải Phách Chủ cất tiếng cười to nói:

- Quản gia chỉ là kẻ chết thay không may mà thôi! Chỉ cần ta ta khích tướng một chút, loại người tâm cao khí ngạo như ngươi sẽ tới, cho nên, ta đã làm ngươi mắc câu...

- ... Đối với thiên tài như các ngươi mà nói, đều tự cho mình tài trí hơn người, cho rằng quỳ xuống nhận sai, tự mình nhận tội là chuyện cực kỳ đáng hổ thẹn, nhưng mà ta là người chưa bao giờ xem trọng hư danh, chỉ cần có thể đạt được mục đích, có thể không từ thủ đoạn nào! Hành động của ta là buông lỏng tâm đề phòng của các ngươi, thật không ngờ, các ngươi lại tin lời của ta, cũng càng giảm bớt nhiều công phu của ta xuống, một lần hành động bắt lấy các ngươi!

Nói đến đây Đế Giải Phách Chủ đắc ý vạn phần.

Liễu Như Yên lớn tiếng nói:

- Người trong thiên hạ đều ở đây, trước mắt bao người, ngươi dám chọc ra chuyện lớn như thế sao?

- Chọc ra chuyện lớn như thế nào?

Đế Giải Phách Chủ cười to nói:

- Cái gì gọi là chuyện lớn cơ chứ? Đây chỉ giải quyết thù nhân mà thôi, là ân oán cá nhân.

- Thiên hạ rất nhiều tu sĩ, yêu quý thamnh danh của mình, nhưng mà ta chưa bao giờ quan tâm người khác nói ta là cái gì, nói ta là tiểu nhân cũng tốt, nói ta là tên điên cũng được, ta đều không để ý, cho dù người trong thiên hạ biết rõ ta dùng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ giết các ngươi, thì như thế nào? Cho dù người trong thiên hạ mắng ta vô sỉ, ta cũng không quan tâm.

Đế Giải Phách Chủ cuồng tiếu nói.

- Càng huống chi người trong thiên hạ biết rõ ta đã giết Lý Thất Dạ, ta tra tấn hắn cho tới chết, như vậy, đây đối với ta mà nói, càng là một kiện thành công chuyện này lại khác, người trongt thiên hạ chỉ nhìn thấy ta giết con mồi mà thôi, đây đối với ta mà nói, là chuyện thập phần hưởng thụ.

Nói đến đây, hai mắt Đế Giải Phách Chủ bắn ra hào quang hưng phấn.

Nghe được Đế Giải Phách Chủ nói như vậy, rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, đối với tu sĩ mà nói, sinh tử sát phạt đây là chuyện thông thường, tuy trong tu sĩ cũng có rất nhiều người xấu, cũng có rất nhiều tiểu nhân.

Nhưng mà sai khi đạt tới cảnh giới nhất định, đều yêu quý thân phận của mình, đặc biệt là cường giả có địa vị, trong nội tâm sẽ có ngạo khí.

Quản chi là một ma vương, sau khi hắn đủ cường đại, hắn cũng khinh thường dùng các loại thủ đoạn tam lưu đối phó địch nhân của mình, bọn họ càng ưa thích dùng trấn áp hoặc là ám sát đối phó địch nhân của bản thân.

Đối với loại thủ đoạn hạ độc này, cho tới nay rất ít tu sĩ dùng nó, chuyện hạ độc như vậy còn hiếm hơn cả ám sát.

Hiện tại Đế Giải Phách Chủ ở trước mặt bao nhiêu người trong thiên hạ làm ra chuyện hèn hạ như thế, hơn nữa, hắn cùng lấy đây làm kiêu ngạo, làm hưng phấn, chuyện này làm rất nhiều người đang quan sát cũng phải xấu hổ.

Vừa rồi những khách mời còn tin lời của Đế Giải Phách Chủ nói, lúc này nhìn thấy Đế Giải Phách Chủ làm ra trò như vậy, cũng không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối, nội dung cốt truyện nghịch chuyển như thế, đây là chuyện bọn họ không cách nào tưởng tượng như thế.

Đối với người am hiểu Đế Giải Phách Chủ, sau khio nhìn thấy một màn này, bọn họ hoàn toàn không cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ cười lạnh một tiếng, bởi vì bọn họ từng thấy qua Đế Giải Phách Chủ đã làm không ít chuyện biến thái rồi.

- Ngươi không được quên, bên ngoài còn có đệ tử Vô Cấu Tam Tông của ta đấy.

Liễu Như Yên trầm giọng nói.

Đế Giải Phách Chủ cười ha hả, nói ra:

- Liễu Tông chủ, ngươi đây yên tâm, chỉ cần ngươi trong tay ta, đệ tử Vô Cấu Tam Tông các ngươi cũng không dám xằng bậy. Lại nói ta chỉ lấy mạng chó của Lý Thất Dạ, cũng không nhất định phải là địch với Liễu Tông chủ. Nếu như Liễu Tông chủ nguyện ý, chờ ta giết Lý Thất Dạ sau đó đưa ngươi ra ngoài.

- Đương nhiên. Liễu Tông chủ không muốn. Ta cũng không sợ, cho dù đệ tử Vô Cấu Tam Tông các ngươi hiện tại giết tới cứu ngươi ra, ta cũng có thủ đoạn đối phó hắn.

Đế Giải Phách Chủ cười u ám, nói:

- Nhưng mà, Liễu Tông chủ, ngươi cần phải nghĩ đến hậu quả khi đối nghịch với ta. Hắc, hắc, nghe qua Liễu Tông chủ vũ mị vô song, như vậy nếu như Liễu Tông chủ cố ý đi một mình, ta sẽ cho người bắt Liễu tông chủ đi. Đến lúc đó, ta sẽ cho Liễu tông chủ kiến hiểu thủ đoạn dạy dỗ của ta, ta sẽ biến ngươi thành tình nô nói gì nghe nấy, đến lúc đó, chỉ sợ ngươi sẽ ngoan ngoãn làm nữ nhân của ta ngay ấy mà, mà Vô Cấu Tam Tông cũng không có lời nào để nói...