Đế Bá

Chương 2199: Bí mật Lục Hoàng (1)




Thử hỏi tuyên cổ tới nay, lại có ai đồng thời có được thập nhị tiên thể, lại có ai có thể hoàn toàn tinh thông thập nhị tiên thể thuật! Không có!

"Ông", trong thời gian cực ngắn này, tôn ma thần này tiến thẳng về phía Thải Loa Thần Hoàng.

- Giết!

Đồ đằng chân thần của Thải Loa Thần Hoàng lúc này trở nên sáng ngời, Thải Loa Thần Hoàng điên cuồng thiêu đốt huyết thống bản thân, một chùy trảm thiên, chém thẳng vào thần ma này.

Đối mặt với một chùy này đánh xuống, thần ma này không chút né tránh, đánh thẳng tới bên này.

"Oanh" một tiếng vang thật lớn, một chùy này đánh lên người thần ma, nhưng mà thần ma này không chút tổn hại, ngược lại chân thần cự chùy bị thần ma phản chấn bay về phía chân trời.

"Ba" một tiếng vang lên, thần ma này duỗi tay phải ra, lập tức xuyên thấu lồng ngực Thải Loa Thần Hoàng, trái tim bị móc ra.

Đông, đông, đông...

Thải Loa Thần Hoàng liền lùi lại vài bước, đôi mắt mở to ra, nhìn qua trái tim của mình bị móc ra.

- Không!

Vào thời điểm này Thải Loa Thần Hoàng kêu thảm một tiếng, thân thể của hắn bị thần ma xé thành hai nửa, máu tươi tung tóe, nội tạng rơi trên mặt đất.

Hung ác điên cuồng bá đạo, đường đường một Thiên Thần Hoàng, dưới một chiêu đã bị xé sống, một mạng minh hô, một màn như vậy làm cho rất nhiều người trợn mắt há hốc mồm.

- Quá yếu.

Thời điểm thần ma ném thi thể Thải Loa Thần Hoàng xuống đất, Lý Thất Dạ ngồi trên bong thuyền nhàn nhạt nói ra.

Nhìn thấy một màn như vậy,cho dù là Thuần Dương Tử trong nội tâm cũng phát lạnh, một kiện binh khí, dung hợp Phi Tiên Thể, Trấn Ngục Thần Thể, Kim Cương Bất Diệt Thể, Hư Vô Thể, món binh khí này cuối cùng đáng sợ!

Nếu như nói, mười hai tôn thần ma dung hợp làm một thể, đó chính là một kiện binh khí dung hợp thập nhị tiên thể, một món đồ như thế, chỉ sợ khủng bố tới mức không người nào có thể nghĩ ra được.

Nhìn qua một màn như vậy, không biết có bao nhiêu người sợ hãi, một Thiên Thần Hoàng bị xé sống thành hai nửa, một màn như vậy đối với bất cứ tu sĩ nào cũng là trùng kích thị giác to lớn.

Trong khoảng thời gian ngắn, tràng diện trở nên vô cùng yên tĩnh, bất kể là ai, trong nội tâm cũng cảm thấy phát lạnh.

- Ta kiên nhẫn có hạn.

Lúc này Lý Thất Dạ nhìn qua Lục Hoàng bị thái dương tinh hỏa thiêu đốt, hắn nhàn nhạt nói.

- Có bản lĩnh phóng ngựa tới! Ngươi không thể đốt chết ta!

Lục Hoàng bị thái dương tinh hỏa đốt thành than cốc, nhưng mà trong cơ thể hắn vẫn tỏa ra sinh mệnh lực bàng bạc.

Tuy bị thái dương tinh hỏa thiêu đốt như vậy, thừa nhận thái dương tinh hỏa luyện đốt đầy thống khổ, nhưng mà hắn vẫn cứng miệng.

Mọi người cũng nhìn ra được, Lục Hoàng thực lực nhiều nhất chỉ là Đại Hiền bình thường. Đối với hiện tại mà nói, Đại Hiền không tính là cái gì cả.

Kỳ quái là, Lục Hoàng chỉ là một Đại Hiền bình thường, vậy mà có thể thừa nhận thái dương tinh hỏa thiêu đốt mãnh liệt, theo đạo lý mà nói, kẻ như Lục Hoàng đã sớm bị đốt thành tro bụi, nhưng mà hiện tại bị thái dương tinh hỏa đốt lâu như thế lại không có chuyện gì.

Chuyện này làm cho người ta cảm thấy hiếu kỳ, Lục Hoàng rốt cuộc có vật gì, hoặc là nói, trong cơ thể hắn rốt cuộc có vật gì?

Chuyện này làm cho người ta hiếu kỳ, nếu không Lục Hoàng không có khả năng kiên trì đến bây giờ, sớm đã bị chết cháy.

- Xem ra, không bức ngươi thì không được.

Lý Thất Dạ tươi cười nhàn nhạt.

"Ông" một tiếng vang lên, lúc này mười mặt trời trong tay Thái Dương Thần biến mất, mà hai tay Thái Dương Thần thoáng cái đè hai bên Lục Hoàng xuống.

"Hô" một tiếng, chyện không thể tưởng tượng nổi phát sinh, thân thể Thái Dương Thần có hỏa diễm lưu động, thoáng cái mặt trời chui vào trong cơ thể của Lục Hoàng.

Trong nháy mắt, Thái Dương Thần biến mất, nó hoàn toàn chui vào trong cơ thể của Lục Hoàng.

- Không1

Vào lúc này Lục Hoàng hét thảm thiết, thân thể của hắn vỡ ra, bên trong khe hở có dung nham lưu động. Từ trong khe hở thái dương tinh hỏa hóa thành thực chất, nhìn qua vô cùng óng ánh chói mắt.

Tuy nhìn qua không có mãnh liệt như mười mặt trời thiêu đốt, trên thực tế nó càng đáng sợ hơn, đây tuyệt đối đốt cháy căn cơ của Lục Hoàng.

Nhìn thấy một màn như vậy, tất cả mọi người lập tức run rẩy, một Thái Dương Thần chui vào trong cơ thể ngươi, đốt cháy ngươi từ bên trong. Đây là chuyện kinh khủng bực nào, là đáng sợ cỡ nào.

"Tư" một tiếng, thời điểm này sinh cơ bàng bạc của Lục Hoàng bị hủy diệt, một mầm non trong cơ thể của hắn thoáng cái chết héo.

Đồng thời thân thể Lục Hoàng khô héo vỡ ra, tuy nhìn qua không khủng bố như lúc bị đốt thành than, trên thực tế khi đốt cháy trong cơ thể. Loại hủy diệt này còn đáng sợ hơn bị đốt thành than cốc cả vạn lần.

- Ah!

Lúc này Lục Hoàng gào to thê lương, thừa nhận thống khổ không thuộc về mình, hắn thậm chí còn muốn phá thân thể thành từng mảnh, hắn đã khó mà thừa nhận nổi thái dương tinh hỏa khủng bố thiêu đốt trong người.

Lúc này đôi mắt Lục Hoàng mở to, từ đôi mắt của hắn nhìn ra được, tánh mạng hắn đang trôi qua, hắn đã không chèo chống được bao lâu nữa.

Nhìn thấy Lục Hoàng thống khổ như vậy, không ít người cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, lúc này đối với một người mà nói. Chết đã không phải là chuyện đáng sợ nhất, đáng sợ hơn là sống không bằng chết!

Lập tức Lục Hoàng không cách nào chèo chống được nữa, mi tâm của Lục Hoàng xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, thời điểm vòng xoáy này hiện ra. Lập tức là sinh mệnh lực vô cùng dồi dào từ vòng xoáy mi tâm của Lục Hoàng xuất hiện, vòng xoáy tạo thành cánh cửa, cánh cửa như vậy bắt đầu kết nối với một tồn tại cường đại khác.

"Tư, tư, tư", từng đợt âm thanh vang lên, thân thể khô héo của Lục Hoàng bắt đầu khôi phục sin cơ, trên người hắn bắt đầu sinh trưởng cây xanh dài hẹp, trong khoảng thời gian ngắn. Thân thể của hắn tỏa ra sinh cơ bàng bạc, giống như hắn lại trọng sinh.

- Hắn là vật gì!

Nhìn thấy Lục Hoàng sinh ra biến hóa như vậy, bất kể là ai cũng biến sắc, rất nhiều người nhìn ra được, đây không phải lực lượng thuộc về Lục Hoàng.

Nhưng mà không biết lực lượng này tới từ nơi nào, vậy mà một lần lại một lần bảo trụ Lục Hoàng, giống như có thể giúp Lục Hoàng chết mà phục sinh.

Chỉ có người hiểu rõ lai lịch của Lục Hoàng thì lâm vào trầm mặc, bởi vì vi bọn họ biết rõ lực lượng của Lục Hoàng tới từ đâu, mà lực lượng này cường đại tới mức bọn họ cực kỳ kiêng kỵ.

- Ta chờ chính là lúc này!

Nhìn thấy vòng xoáy ở mi tâm của Lục Hoàng, Lý Thất Dạ tươi cười, lập tức mở mệnh cung ra.

"Đông" một tiếng, thời điểm Lý Thất Dạ mở mệnh cung ra, âm thanh lôi đình vang lên, lúc này Lý Thất Dạ thả dây leo lâu nă ra, gốc dây leo này vàng óng giống như hoàng kim tạo thành, dây leo lâu năm kết ra một quả hồ lô, trong hồ lô có âm thanh lôi đình sinh ra.

Nhìn qua gốc dây leo lâu năm kia, bất luận kẻ nào nhìn cũng biết là tiên vật, đặc biệt là nó tỏa tiên khí ra, tràn ngập tiên khí, làm cho người ta sinh ra ảo giác, cho rằng đây là tiên đằng mà tiên giới thất lạc.

Nhất Dương Đằng, đây chính là một gốc tiên đằng Lý Thất Dạ có được từ Đề Thiên Cốc.