Đế Bá

Chương 2285: Thụ thi hoài thai (1)




- Tuế nguyệt chi luân?

Diệp Tiểu Tiểu chưa từng nghe qua cái tên này, hỏi:

- Tuế nguyệt chi luân là vật gì? Nó là bảo vật sao? Khó hái xuống sao?

Nói đến đây hai mắt của nàng tỏa sáng, tinh quang lóe lên.

- Vậy phải xem ngươi cường đại cỡ nào, nếu như ngươi thật sự hái nó xuống thì quá khó lường rồi.

Lý Thất Dạ lúc này cười rộ lên, hắn vừa cười vừa nói:

- Tuế nguyệt chi luân, nói cho đúng là nhiều ra một tuổi chính là một vòng, một vòng chính là một thời đại!

- Một vòng một thời đại!

Diệp Tiểu Tiểu chấn động, cũng nhịn không được đếm:

- Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy...

- Tốt, đừng đếm, có ba trăm năm mươi mốt luân.

Lý Thất Dạ gõ vào trán Diệp Tiểu Tiểu một cái, vừa cười vừa nói.

- Làm sao ngươi biết?

Lý Thất Dạ nói ra, Diệp Tiểu Tiểu giật mình nói.

- Bấm chỉ tính toán mà thôi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Con số đơn giản như vậy cũng không thấy sao?

Đương nhiên Lý Thất Dạ không phải bấm chỉ tính toán, hắn trước kia đã tới đây rồi, có bao nhiêu vòng bạc hắn có thể không biết sao?

- Thôi đi..., ta mới không tin đấy. Hừ, ta đến đếm một chút, nói không chừng ngươi đang bịa chuyện.

Diệp Tiểu Tiểu không phục, nàng hy vọng Lý Thất Dạ đếm sai, hy vọng vòng bạc ở đây nhiều hoặc ít hơn một cái.

Diệp Tiểu Tiểu đếm xong, quả thật như Lý Thất Dạ đã nói, ba trăm năm mươi mốt luân. Diệp Tiểu Tiểu không tin tà, lại đếm một lần, đúng là ba trăm năm mươi mốt luân.

- Hừ, bị ngươi đoán đúng.

Diệp Tiểu Tiểu có chút không phục, nhưng lại không thể không thừa nhận. Nhưng mà Diệp Tiểu Tiểu nhìn bầu trời một chút, nói ra:

- Ba trăm năm mươi mốt luân, con số này có hàm nghĩa sao?

- Từ ý nào đó mà nói là không có, chỉ có thể nói, nó chỉ sống lâu như vậy rồi chết.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

- Nhưng mà, nếu như đã tới ba trăm năm mươi sáu luân, như vậy càng khó lường.

- Ba trăm năm mươi sáu, đây là hàm nghĩa gì?

Diệp Tiểu Tiểu tò mò nói ra.

- Số lượng kỷ nguyên.

Lý Thất Dạ trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn trả lời Diệp Tiểu Tiểu, chuyện này rất ít bị người bàn tới, người có thể bàn tới vấn đề này đều là tồn tại đỉnh phong nhất của cửu thiên thập địa.

- Số lượng kỷ nguyên, đây là vật gì?

Diệp Tiểu Tiểu cũng lần đầu tiên nghe được cái tên này, trước đó nàng căn bản không có nghe qua cái gì số lượng kỷ nguyên.

Diệp Tiểu Tiểu chưa từng nghe qua, chuyện này cũng không trách được, hỏi vấn đề như vậy, ngay cả Thần Hoàng cũng không có tư cách đi đàm luận, đàm luận vấn đề này thấp nhất là cấp bậc Tiên Đế, không có đạt tới cấp độ này, không có tư cách bàn chuyện như vây.

- Chuyện này nha, ngươi không cần biết rõ.

Nghe được Diệp Tiểu Tiểu hiếu kỳ, Lý Thất Dạ cười nói.

Diệp Tiểu Tiểu trừng Lý Thất Dạ, bất mãn, nói ra:

- Hừ, không nói đừng nói, bổn tiểu thư mới không có thèm, cho dù ngươi muốn nói cho bổn tiểu thư nghe, bổn tiểu thư còn không muốn nghe đấy.

Nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu bôn dáng khẩu thị tâm phi, Lý Thất Dạ cười một tiếng, trong nháy mắt này ánh mắt nhảy lên.

Sau một khắc Lý Thất Dạ lập tức một tay đè xuống đất, trong thời gian thật ngắn đó, Lý Thất Dạ giống như dung làm một thể với mặt đất, hắn rõ ràng dứng nguyên tại chỗ, nhưng thật sự biến mất không thấy gì nữa.

Sau một khắc, Lý Thất Dạ đứng lên, lôi kéo Diệp Tiểu Tiểu, nói ra:

- Chúng ta đi!

Nói xong, lập tức lóe lên, tốc độ tăng lên cực nhanh.

- Đi nơi nào?

Diệp Tiểu Tiểu cũng bị phản ứng của Lý Thất Dạ dọa kêu to một tiếng, Lý Thất Dạ nghiêm túc như vậy đúng là hiếm thấy.

Tuy Lý Thất Dạ không có trả lời nàng, Diệp Tiểu Tiểu cũng biết phát sinh đại sự, cụ thể là muốn phát sinh chuyện gì, nàng cũng không hiểu ra sao.

Lý Thất Dạ vô cùng nhanh chóng xuyên thẳng thế giới này, tốc độ cực nhanh, làm cho Diệp Tiểu Tiểu không cách nào nhìn rõ cảnh tượng bốn phía, trước mắt tất cả cảnh vật không ngừng trôi qua, tất cả cảnh tượng đều trở nên vô cùng trừu tượng, căn bản không biết mình đang ở thế giới nào.

Trong lúc tiến lên với tốc độ cực nhanh, Lý Thất Dạ dường như đi qua núi sông, hắn đi lại vô cùng quen thuộc, hắn không có chút phán đoán sai lầm về thế giới này.

Trải qua một phen chạy cực nhanh, rốt cuộc Lý Thất Dạ dừng lại, sau khi Lý Thất Dạ dừng lại, Diệp Tiểu Tiểu cuối cùng có thể nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.

Diệp Tiểu Tiểu nhìn kỹ, phát hiện mình mình đang ở trong động thiên thật lớn, Diệp Tiểu Tiểu cũng không biết đây là động thiên nào, nàng chỉ có thể nhìn qua động thiên có mái vòm cực cao, bốn phía đều là nham thạch, cứng rắn giống như kim thạch.

Mà lúc này Diệp Tiểu Tiểu đứng ở cửa ra vào động thiên, vách đá dưới chân chính là một sơn cốc..

Thời điểm Diệp Tiểu Tiểu nhìn kỹ sơn cốc dưới chân thì chấn động. Bởi vì phía dưới sơn cốc có rất nhiều thị

Nhìn thấy những thụ thi này làm cho Diệp Tiểu Tiểu thập phần giật mình, bởi vì những thụ thi này là những thụ thi nàng gặp được ở Thần Thụ Lĩnh đã dời đi.

Diệp Tiểu Tiểu cũng thật không ngờ, hôm nay có thể ở nơi đây nhìn thấy thụ thi. Hơn nữa những thụ thi chuyển nhà gỗ, tấm ván gỗ đều đặt ở một góc, hơn nữa còn vây chung quanh một nơi trong sơn cốc, dường như là một đình viện do thụ thi xây thành.

Nhưng mà lúc này tất cả thụ thi vây thành một đoàn, chúng vây trong vong ngoài ngoài thành ba vòng, mà nơi thụ thi vây lại là một gốc cây khô.

Gốc cây khô này nằm trên mặt đất, cây khô thật lớn dường như là cái giường.

Trên cái giường này có một thi thể thụ thi đang nằm. Thụ thi được xưng là người chết, nhưng chúng là thuộc về hoạt tử nhân, chúng rất đần độn, chúng có tánh mạng, nhưng chỉ không có linh hồn mà thôi.

Nhưng mà thi thể thụ thi nằm trên cái giường kia, nó đã chết hoàn toàn, không có chút sinh cơ.

Chính vì nó là thi thể, từ đặc thù thân thể thì nó là nữ thụ thi.

Nữ thụ thi nằm ở đó, bụng nó nhô cao lên, vừa lớn vừa tròn, hơn nữa cái bụng đang nhúc nhích, phập phồng không ngớt, dường như có thứ gì đó.

- Đây là?

Nhìn thấy cảnh này thì Diệp Tiểu Tiểu đều thiếu chút nữa la hoảng lên, nàng ngậm miệng lại.

Nhìn qua cảnh tượng trước mặt, Diệp Tiểu Tiểu hít khí lạnh, một hồi lâu, nàng mới hồi phục tinh thần lại, giật mình nói:

- Nó, nó, nó sắp sinh sao?

- Đúng vậy.

Lý Thất Dạ gật gật đầu, thần thái ngưng trọng nhìn qua, cái bụng thụ thi rất lớn, chậm rãi nói ra:

- Điều này thật sự là kỳ tích, ta chỉ cho rằng thụ thi chỉ có thể truyền một đời, xem ra thực sự không phải là như thế, thụ thi có thể sinh sản ra sinh mạng mới.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Nơi này có thi thể thụ thi, chung quanh nơi này ngã xuống rất nhiều thụ thi, không hề nghi ngờ, những thụ thi này thật chết thảm tại đây.

- Cứ nhìn thì ngươi hiểu thôi.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào thi thể thụ thi, nhìn qua cái bụng vừa lớn vừa tròn kia.

Lý Thất Dạ hắn không dám suy nghĩ, thụ thi sinh ra, chuyện này có dấu hiệu gì? Nó sẽ mang tới ảnh hưởng gì cho thế giới, trên tính mạng tương lai, thụ thi có thể trở thành thụ nhân hay không?