Đế Bá

Chương 4595: Tàng Đạo tinh




Ta là quân, thiên địa là thần, vạn pháp là tùy tùng! Đây là khúc dạo đầu khi Lý Thất Dạ mở ra kỷ nguyên mới, một câu đặt nền móng trụ cột cho kỷ nguyên.

Lúc này, tất cả tồn tại vô địch trong thiên địa đều gọi hắn là Đạo quân!

Tại nơi không người trong Bất Độ Hải, tại một nơi không thể suy diễn có một đôi mắt đang co rút, ánh mắt kẻ này hơi rung động sau đó biến mất.

Mặc kệ hắn đang ở nơi không người và không thể suy diễn, nhưng hắn lại cẩn thận từng chút một, không chỉ bởi vì có đôi mắt dò xét thế gian, còn có một tồn tại vô thượng đang tìm kiếm hắn.

Cho nên, lặng lẽ ẩn nấp không thấy tung tích, làm như không nhìn thấy cái gì, tất cả giống như chưa từng xuất hiện bao giờ.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, lúc này đạo vận vô thượng mới biến mất, tất cả pháp tắc trong thiên địa đều trở về, tất cả đại đạo khôi phục trật tự.

Vào lúc đại đạo vô thượng quay vào trong người mình, tất cả Thuỷ tổ mới thở ra một hơi.

Thử nghĩ xem, mình khai sáng đại đạo vô thượng tuyệt thế vô song, đột nhiên nó không bị mình khống chế, đối với bất cứ Thuỷ tổ nào mà nói, đây là việc không nỡ, trong nội tâm sẽ bất an.

Dù sao, mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, mặc kệ ngươi vô song ra sao, một khi đại đạo của ngươi không hề bị ngươi khống chế, ngươi sẽ bị người ta áp chế, ngươi sẽ không khác gì người bình thường, giống như thịt cá trên thớt mặc người ta chém giết.

Cho nên, thời điểm đại đạo quay về trong người, tất cả Thuỷ tổ lại cảm giác mình có lực lượng, lúc này mọi người mới thở ra một hơi.

Vào lúc đó, Lý Thất Dạ vượt qua không gian, vào một ngày, Lý Thất Dạ đi khắp tất cả vùng đất tạo hóa trong Bất Độ Hải.

Tại Cổ Khư, nơi này còn lưu lại rất nhiều phế tích viễn cổ, có thời gian loạn lưu, có sinh tử luân hồi, có nhân quả luân chuyển.

Cổ Khư đang tỏa sáng, ánh sáng của thời gian bao phủ thế giới, mỗi nhất tia thời gian khác nhau sẽ hình thành đủ mọi màu sắc lĩnh vực khác nhau, trong Cổ Khư, chỉ cần ngươi ngẩng đầu lên sẽ nhìn thấy bầu trời đủ các màu sắc.

Trong Cổ Khư như thế có ảo diệu vô tận cho ngươi tìm hiểu, ngươi có thể phỏng đoán, cho dù đã từng có Thủy tổ khai sáng đại đạo vô thượng, vào lúc hắn tiến vào Cổ Khư lĩnh ngộ, hắn cũng khó ngộ ra một phần mười

Đồn đãi nói trong Cổ Khư này, Tam Tiên đã tới, thập đại Thuỷ tổ đã tới, thậm chí có đồn đãi nói tồn tại khủng bố cũng tới...

Trong Bất Độ Hải, Cổ Khư là nơi rất nổi danh, tuyệt đại đa số Thuỷ tổ vô địch đi vào Bất Độ Hải đều tới Cổ Khư một hai lần.

Hôm nay, Cổ Khư sinh ra mưa gió thất thường, ánh sáng đủ màu sắc và thời gian loạn lưu bao trùm các nơi, chỉ thấy thời gian loạn lưu bị can thiệp và hóa thành một đạo cầu vồng, cầu vồng như tồn tại từ tuyên cổ đến bây giờ.

Trong đó có sinh tử luân hồi, Lý Thất Dạ thôi diễn sinh tử, thúc đẩy luân hồi vô thượng, hắn nắm tất cả ảo diệu trong lòng bàn tay.

Thời điểm đi vào nhân quả, cho du tam sinh tam thế hay tương lai thiên cổ, tất cả hóa thành một quả đào chín mọng, Lý Thất Dạ đi tới và tiện tay hái nó, hắn cắn một miếng, vị ngon tuyệt không thể tả.

Vào lúc đó, không biết có bao nhiêu Thuỷ tổ và tồn tại vô địch trong Bất Độ Hải nhìn thấy cảnh này, bọn họ thấy Lý Thất Dạ giơ tay nhấc chân là có thể quy nạp trật tự trong Cổ Khư, mọi người rung động khó nói thành lời.

Rất nhiều Thuỷ tổ và tồn tại vô địch cảm thấy việc này khó hơn lên trời, bởi vì bọn họ làm được một phần mười như Lý Thất Dạ cũng đã có thành tựu vô thượng.

Nhưng hôm nay Lý Thất Dạ lại hạ bút thành văn, hắn cải tạo Cổ Khư trong thời gian ngắn, tất cả ảo diệu đều nằm trong tay hắn, đây là việc rung động nhân tâm.

- Hắn đã đạt tới độ cao không thể nói thành lời.

Nhìn thấy việc này, một trong thập đại Thuỷ tổ cũng phải cảm khái, Lý Thất Dạ đã vô địch thế gian.

Đối với Thuỷ tổ mà nói, bọn họ có dùng cả đời cũng không hiểu thấu ảo diệu trong đó, Lý Thất Dạ lại giơ tay nhấc chân là có thể cải tạo, tất cả đều nằm trong tay hắn.

- Có lẽ hắn đã vượt qua Tam Tiên.

Cũng có Thủy tổ vô cùng cổ xưa gặp qua Tam Tiên thấp giọng lẩm bẩm.

Đối với Thủy tổ gặp qua Tam Tiên, năm đó bọn họ vừa gặp Tam Tiên, bọn họ cảm thấy khiếp sợ và kinh diễm.

Đối với thế nhân mà nói, bọn họ là Thuỷ tổ vô địch, là tồn tại mạnh nhất thế gian, bọn họ đã đứng trên đỉnh của đỉnh.

Nhưng thời điểm so sánh với Tam Tiên, những Thủy tổ như bọn họ chỉ là tiểu hài tử mà thôi, còn con đường rất dài phải đi, còn cần thời gian rất lâu để trưởng thành, còn cần ma luyện nhiều hơn.

Có thể nói, nhìn thấy Tam Tiên, các Thuỷ tổ đều cho rằng mình dùng cả đời cũng không thể đạt tới độ cao của Tam Tiên.

Thủy tổ gặp qua Tam Tiên đã cho rằng, có lẽ Tam Tiên chính là đỉnh phong của thế gian, bọn họ là cực hạn của thế giới, sẽ không còn ai vượt qua bọn họ, vị trí Tam Tiên đứng chính là cao điểm không thể vượt qua.

Nhưng hôm nay nhìn thấy cảnh này, nhìn thấy Lý Thất Dạ giơ tay nhấc chân cải tạo Cổ Khư, lần này mọi người rất khiếp sợ, người gặp qua Tam Tiên đều cảm thấy, có lẽ Lý Thất Dạ đã vượt qua Tam Tiên.

- Chẳng lẽ hắn sắp trở thành Chân Tiên hay sao?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ cải tạo Cổ Khư dễ dàng, có Thủy tổ từng thấy Tam Tiên thì thào tự nói.

Năm đó khi gặp Tam Tiên, các Thuỷ tổ kính như tiên nhân, nhưng Tam Tiên từng nói, bọn họ còn chưa đạt tới cấp độ Chân Tiên.

Hiện tại gặp Lý Thất Dạ làm như vậy, các Thuỷ tổ cũng hoài nghi Lý Thất Dạ đã trở thành Chân Tiên.

Trên Bất Độ Hải có một ngôi sao sáng, ngôi sao này cắn nuốt tất cả ánh sáng, nó chính là ngôi sao tối, nhưng rất nhiều Thủy tổ trong Bất Độ Hải đều biết có ngôi sao như vậy tồn tại.

Tàng Đạo tinh, đó là tên của ngôi sao này, trên ngôi sao này ẩn dấu một pháp, ẩn dấu một thuật, ẩn dấu một đạo huyền diệu nhất thế gian...

Đã từng có không biết bao nhiêu Thủy tổ tiến tới ngôi sao này, không biết có bao nhiêu tồn tại vô địch giá lâm, Thuỷ tổ cũng tốt, vô địch cũng được, bọn họ đều muốn tìm hiểu một pháp, một thuật, một đạo trên Tàng Đạo tinh...

Thậm chí chỉ cần hiểu ra da lông của một pháp cũng đủ đạt được lợi ích to lớn, nhưng Tàng Đạo tinh quá mức hung hiểm, cũng quá mức huyền diệu, một khi bước vào Tàng Đạo tinh, cho dù là kẻ nào cũng không thể đi ra, tất cả đại đạo và tạo hóa của bản thân đều bị Tàng Đạo tinh thôn phệ.

Nhưng hôm nay, một bóng người xuất hiện trên Tàng Đạo tinh, đó chính là Lý Thất Dạ, hắn đích thân giá lâm, hai mắt mở ra, Thái Sơ xuất hiện và chiếu sáng Tàng Đạo tinh, trong mắt Lý Thất Dạ xuất hiện một pháp, một đạo, một thuật huyền diệu... Tất cả đều không thể ẩn nấp, đều hiện ra trong mắt hắn.

- Tàng Đạo tinh cũng không thể ẩn dấu!

Nhìn thấy cảnh này, tất cả Thuỷ tổ đều rung động, nhìn Lý Thất Dạ giá lâm Tàng Đạo tinh, hơn nữa dưới ánh mắt của Lý Thất Dạ, tất cả đều hiện hình, tất cả Thủy tổ hâm mộ không gì sánh kịp.

Thời điểm đại đạo của Lý Thất Dạ mở ra, tất cả mọi người nghe thấy âm thanh ầm ầm ầm nổ vang, một pháp, một thuật, một đạo và tất cả đại đạo, pháp tắc ẩn giấu trên Tàng Đạo tinh đều rơi vào trong túi Lý Thất Dạ.

Giống như một người đứng trước cửa bảo tàng, chỉ cần hắn mở ra cửa ra, tất cả vàng bạc châu báu đều tiến vào túi của hắn, tất cả mọi người hâm mộ không gì sánh kịp.

Bao nhiêu người muốn một pháp mà không được, nhưng Lý Thất Dạ hiện tại tùy ý mở đại đạo, tất cả ảo diệu, đại đạo, pháp tắc đều cải biến, mọi thứ trên Tàng Đạo tinh đều dung nhập vào đại đạo của Lý Thất Dạ, quả nhiên hắn kiếm đầy bồn đầy bát.

- Đây là chênh lệch.

Cho dù là kinh diễm như thập đại Thuỷ tổ, lúc bọn họ nhìn thấy cảnh này cũng chỉ có thể cười khổ, nói:

- Chúng ta lấy một pháp khó như lên trời, hắn lại thu tất cả ảo diệu vào trong túi. Người so với người mà giận sôi người.

Đâu chỉ Thuỷ tổ này nghĩ như thế, mà là tất cả thế hệ vô địch đều cười khổ, so sánh với Lý Thất Dạ, tất cả bọn họ kém xa, bọn họ đã từng hao tâm tổn trí, thậm chí hao phí thời gian vài chục vạn năm cũng chưa hiểu ra một pháp.

Lý Thất Dạ lại nhét tất cả mọi thứ trên Tàng Đạo tinh vào trong túi, quả thật không thể so sánh với nhau.

Bát Cực sơn, Thánh Tức hải, Tẫn Vô tỉnh... Các vùng đất tạo hóa trong Bất Độ Hải đều bị Lý Thất Dạ quan lâm, hắn xuất hiện tại nơi nào, không có thứ gì có thể che giấu, tất cả tạo hóa đều bị hắn lấy sạch sẽ.

- Quả thật nhét toàn bộ Bất Độ Hải vào trong túi mình.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ giá lâm các vùng đất tạo hóa, tất cả Thuỷ tổ, thế hệ vô địch cười khổ.

Đối với bọn họ mà nói, đó là những nơi khó tới gần, Lý Thất Dạ lại dễ dàng lấy đi tất cả ảo diệu..

- Bất Độ Hải đối với hắn mà nói đã không còn bí mật gì đáng nói.

Cũng có tồn tại vô địch thở dài.

Đối với tất cả Thuỷ tổ và thế hệ vô địch trong Bất Độ Hải, Bất Độ Hải cất giấu quá nhiều ảo diệu, quá nhiều bí mật, bọn họ không thể thăm dò hết.

Nhưng Lý Thất Dạ dễ dàng hiểu rõ ảo diệu, có thể nói, sau khi Lý Thất Dạ tới vùng đất tạo hóa nào, Bất Độ Hải không còn bí mật, cũng không có ảo diệu gì đáng nói.

Vào lúc đó, cũng có Thuỷ tổ ngầm hiểu một điểm.

Thời điểm Bất Độ Hải không còn bí mật với Lý Thất Dạ, chỉ sợ tồn tại khủng bố kia không thể ẩn thân.