Dị Giới Liên Minh

Chương 129: Kế hoạch thất bại




Cảm nhận được sự thất vọng, chán nản từ trong lời nói của Lạc Thành, Long im lặng, không nói lên lời.

Nếu như Phong, Nguyễn Khánh nói, Long có chút hồ nghi có kẻ giả mạo. Thế nhưng, ngay cả đến sư phụ của Kiếm Long cũng thừa nhận hắn là nội gian thì Long cũng không còn gì hồ nghi nữa

Dẫu vậy, hắn vẫn không thể nào tin được Long Kiếm lại là nội gian. Hay nói chính xác hơn, Long chưa bao giờ hoài nghi Long Kiếm là tên bán nước.

Một người có thể trở thành đội trưởng Tử Long Đỉnh – tổ chức với tôn chỉ: Bảo vệ tổ quốc, tiêu diệt phản loạn. Những kẻ phản quốc, âm mưu hủy hoại đế quốc chết trong tay ông không có một ngàn cũng tám chăm

Trong mười năm năm giữ cương vị này, Long Kiếm được thành viên Tử Long Đỉnh, Tôn Tiên Môn biết đến như một vị thần tượng, những kẻ phản quốc mỗi khi nghe tới tên hắn đều sợ vỡ mật, không còn ý chí chiến đấu

Không chỉ bên trong hai tổ chức này, mà cao tầng đế quốc cũng biết tới uy danh hiển hách của Long Kiếm. Cha hắn đã từng nói: Đế quốc có Long Kiếm như Việt Nam Thiên Quốc có Kiếm Thánh vậy

Một con người như thế cuối cùng lại chính là nội gian của Viêm Trung Tinh. Long thật sự không thể tin nổi, không chỉ Long mà kể cả Nguyễn Thanh Liêm, Nguyễn Khánh hay bất kì ai nghe được đều sẽ coi đâu mà câu chuyện đùa

“ Chú Thành. Trong chuyện này chắc chắn có vấn đề. Cháu không tin Long Kiếm là một người bán nước cầu vinh. Cháu nghĩ bác ấy bị ép buộc”

Long vẫn giữ một niềm tin vững chắc vào Long Kiếm. Không phải vì danh tiếng mà Long Kiếm tạo ra hay vì hắn là đồ đệ của Lạc Thành, tất cả bởi vì Long tin vào dị năng: Đo Đạc Cảm Xúc của mình

“ Ta cũng nghĩ vậy và cũng đã hỏi nó. Thế nhưng, nó nói tất cả đều là do nó tự nguyện, không do ai ép buộc. Ta không tin hỏi lại thì nó tắt máy, gọi thế nào cũng không được”

Lạc Thành than một tiếng nói tiếp, âm thanh mang theo vẻ bất lực cùng chán trường

Nghe vậy, Long trầm mặc, sau đó hắn lên tiếng, âm thanh tràn đầy vẻ kiên định:

“ Chú Thành, đừng vội buông tay. Cháu vẫn tin tưởng Long Kiếm không là người như vậy. Chú Thành, nếu có thể, cháu muốn xem tất cả mọi thông tin về Long Kiếm, cặn kẽ nhất”

Hiện tại, sự thật nói rằng Long Kiếm là kẻ nội gian của Viêm Trung Tinh, là người đã phản bội lại tổ quốc, lấy đi ba viên ngọc rồng, một kẻ như vậy, Long chắc chắn sẽ không bao giờ tha thứ, dù hắn có là một người đàn ông hắn kính trọng

Nhưng, ở sâu trong thâm tâm hắn, nghĩ tới những ngày đầu gặp Long Kiếm,. Long không tin ông ta là một người như vậy. Đặc biệt khi mà dị năng: Đo Đạc Cảm Xúc lại không tìm thấy bất kì một dị dạng nào từ Long Kiếm càng khiến hắn tin vào cảm xúc của mình. Hắn muốn minh oan cho Long Kiếm

“ Được rồi, ta sẽ gửi cho cháu hồ sơ cặn kẽ của Long Kiếm. Mong rằng cháu có thể chứng minh được niềm tin của mình là đúng”

Lạc Thành nói một câu rồi cúp máy. Dẫu cho ông không tin đồ đệ mình làm vậy nhưng cuối cùng sự thật diễn ra ở ngay trước mặt khiến ông không thể phản bác được. Ông đồng ý với đề nghị của Long, cũng chỉ là tin vào một hy vọng nhỏ nhoi thôi

“ Cảm ơn chú” Long cảm kích lẩm bẩm một tiếng rồi cúp máy.

Quay đầu nhìn về phía ba người Nguyễn Thanh Liêm đang chờ đợi nhìn mình, mang theo một vẻ nặng nề , Long nói:

“ Vừa rồi là sư phụ của Long Kiếm gọi tới. Ông ấy xác thực một chuyện: Long Kiếm – đội trưởng Tử Long Đỉnh, chính là kẻ phản quốc”

“ Haiz. Một người là thần tượng của giới Linh Sư đế quốc, là Kiếm Thánh của Đại Việt Đế Quốc, là một trong những trụ cột quốc gia vậy mà lại là một kẻ nội gian. Thật sự là lòng người khó đoán ah”

Phong nằm trên giường bệnh than thở. Mặc dù ông không muốn tin một người đức cao vọng trọng như Long Kiếm lại làm ra việc tày đình này, nhưng sự thật đã rõ như ban ngày, ngay cả sư phụ của Long Kiếm cũng xác nhận thì ông không tin không được

“ Chết tiệt,không xong rồi!. Ta vừa gửi viên ngọc rồng một sao từ đế quốc Anh cho Long Kiếm ”

Nguyễn Thanh Liêm khuôn mặt trắng bệch, kêu lên một tiếng thất thanh. Hai tay ông nắm chặt, trong mắt toát lên sự tuyệt vọng

Nhớ tới vừa rồi mình dùng không gian dịch chuyển, đưa viên ngọc rồng một sao tới chỗ Long Kiếm. Mà Long Kiếm chính là nội gian, cùng đám người Viêm Trung Tinh mưu đồ đoạt lấy bảy viên ngọc rồng. Đây chẳng phải nói, ông đã thành toàn cho đối phương, tự tay dâng bảo vật lên cho bọn họ

Nghe vậy, mấy người Long chấn kinh. Khuôn mặt ai nấy đều tràn đầy vẻ khó coi. Bọn họ thật không ngờ tới lại có chuyện như vậy xảy ra. Bọn họ không ai trách Thanh Liêm, có trách là trách tin Long Kiếm phản quốc đến quá muộn mà thôi

“ Nguyễn Khánh. Nói cho ta biết, đám người Đinh Bá Vương thế nào rồi?”

Long ánh mắt sắc lạnh, quay sang nhìn Nguyễn KHánh lên tiếng , âm thanh mang theo vẻ uy nghiêm khiến người khác không thể cãi lời. Hiện tại, hắn chỉ có thể hi vọng đám người Đinh Bá Vương đã bị bắt

“ Công tử tha tội. Bọn tôi đã để cho Đinh Bá Vương cùng đồng bọn chạy thoát” Nguyễn Khánh âm thanh tràn đầy tự trách, cúi đầu không dám nhìn Long. Sau đó, hắn kể lại tất cả những gì đã xảy ra

“ Vậy là lần này kế hoạch hoàn toàn thất bại sao?”

Nghe xong, Long ngồi phịch xuống đất, ánh mắt thẫn thờ, tràn đầy vẻ chán nản.

Hắn cúi đầu, trầm lặng không nói gì, bộ dạng tang thương giống như một người bị đả kích mạnh mẽ vậy khiến cho mọi người không khỏi nhìn nhau, nhưng cũng không ai lên tiếng

Kế hoạch mà Long bày ra, có sự tham gia của bốn thế lực mạnh nhất nhì vũ trụ, một kế hoạch có thể coi là hoàn mỹ, chắc chắn thành công

Thế nhưng kết quả cuối cùng là ngoài việc Đinh gia bị diệt ra, còn lại đều thất bại: Ba viên ngọc rồng bị lấy cắp, viên ngọc rồng thứ tư cũng thuộc về tay đối phương, Đinh Bá Vương trốn thoát. Kế hoạch hoàn mỹ của Long liền thất bại, sự thất bại đầu tiên từ khi hắn tới dị giới này

“ Ha… .Ha”

Bỗng nhiên, trong ánh mắt khó hiểu của mọi người, Long đứng dậy cười như một thằng điên.

Rất lâu sau, Long mới ngừng cười. Thế nhưng lúc này khí thế trên người Long đã hoàn toàn biến đổi. Một cỗ khí thế tự tin, ánh mắt tràn đầy vẻ thâm thúy cùng chiến ý mãnh liệt. Làm gì còn có vẻ chán trường như vừa rồi.

Long đã nghĩ thông rồi. Lần này thất bại hoàn toàn không phải vì kế hoạch của hắn có gì sai sót, tất cả đều là do một yếu tố không ai ngờ tới: Long Kiếm tạo nên mà thôi

Loại bỏ yếu tố đó. Kế hoạch của hắn vẫn hoàn mỹ vô cùng. Nếu thế, bản thân hắn có gì phải chán nản chứ

“ Nguyễn Khánh, lập tức phát lệnh truy nã Long Kiếm trên toàn vũ trụ. Lệnh Truy Nã cấp độ SSS. Bất kì ai biết được thông tin của Long Kiếm, thưởng một kiện Tứ Phẩm vũ khí, một viên Tứ Phẩm đan dược và một tỷ linh tệ, miễn thuế trong một năm. Còn chức vị đội trưởng Tử Long Đỉnh thì cứ để đấy”

“ Rõ” Nhìn Long bộ dạng tỉnh táo, tràn đầy vẻ bình tĩnh không còn sự chán nản như lúc nãy. Nguyễn Khánh biết công tử nhà mình đã nghĩ thông rồi, trong lòng vui vẻ vô cùng hô lên một tiếng rõng rạc sau đó lập tức gọi điện thoại

“ Phong Tướng, ngài có thể nghỉ ngơi được rồi. Mọi việc còn lại xin hãy giao cho ta. Ta đảm bảo sẽ lấy lại ba viên ngọc rồng về Đền Mẫu”

Đưa ra mệnh lệnh, Long quay sang nhìn Phong cười nói ra một câu trấn an ông

“ Ta tin ngài nhất định sẽ thành công” Phong mang theo vẻ vui mừng nhìn Long. Phong đã gắn bó với Đền Mẫu sáu mươi năm. Sáu mươi năm qua, không một ngày nào mà ông không đến coi ba viên ngọc rồng của Đền Mẫu.

Đối với ông, được trông coi ba viên ngọc trấn quốc là một niềm tự hào, vui sướng và hạnh phúc. Giờ ba viên ngọc bị lấy cắp, ông thật sự cảm thấy bầu trời sụp đổ vậy, ông muốn ba viên ngọc trở lại Đền Mẫu, để ông lại được canh gác nó

“Cảm ơn sự tin tưởng của Phong tướng” Long khẽ cười hài lòng, ánh mắt liếc qua cô gái bên cạnh Phong

Như là nhìn thấy ánh mắt của Long. Ngọc Trinh cũng ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt tràn đầy vẻ hiếu kì cùng tò mò

Nhưng hai người cũng chỉ nhìn nhau trong giây lát mà thôi. Sau đó, Long liền cúp điện thoại. Trong phòng liền chỉ còn lại Nguyễn Thanh Liêm và Long

“ Cha vợ. Hiện tại Đinh Bá Vương đã trốn thoát, Long Kiếm cũng đã bỏ trốn cùng bốn viên ngọc rồng. Nói đơn giản là chúng ta đã thua rồi

Nhưng thua chưa phải là kết thúc. Chúng ta vẫn có cơ hội lật bàn với một điều kiện” Quay sang nhìn Nguyễn Thanh Liêm, Long trầm giọng

Nghe vậy, Thanh Liêm hai mắt sáng ngời tràn đầy vẻ hiểu ra:

“ Ý con là ba viên ngọc còn lại”

“ Đúng vậy. Nhưng chưa phải tất cả. Theo như con biết. Đinh Bá Vương cùng Viêm Trung Tinh cướp đi bảy viên ngọc rồng với mục đích phục sinh người nào đó. Hiện tại, nhiệm vụ của chúng ta chính là tìm kiếm ba viên ngọc rồng còn lại cùng tìm hiểu ra được bọn chúng định phục sinh ai”

“ Cha vợ, việc tìm kiếm ngọc rồng con nghĩ nên giao cho Hư Không Hình Cảnh các ngài điều tra. Còn con sẽ ở lại đây, tìm ra âm mưu của bọn chúng” Long gật đầu đáp

“ Được, việc tìm ngọc rồng cứ giao cho ta” Thanh Liêm ánh mắt kiên định lên tiếng. Ông đã sai lầm một lần, tự tay trở thành tội đồ của đế quốc. Ông quyết không để mình phạm phải sai lầm thứ hai

“ Đúng rồi. Long nè. Có một chuyện ta muốn nói với con: Con biết Cửu Huyền Tiên Tử chứ”

Để lại phòng chỉ huy cho Long suy nghĩ, Thanh Liêm liền rời khỏi phòng. Trước khi rời đi, ông có đứng lại một chút sau đó vẫn quyết định nói ra chuyện đó

Nghe đến bốn chữ “ Cửu Huyền Tiên Tử”, Long thân thể cứng lại. Trong mắt lóe lên vẻ giật mình sau đó chuyển sang hận ý.

“ Cha vợ. Cửu Huyền Tiên Tử tìm con sao?”

“ Ukm. Một tháng trước Cửu Huyền Tiên Tử có tới tìm ta, yêu cầu ta tìm con cho ngài ấy. Ban đầu ta ý định thông báo cho Cửu Huyền Tiên Tử một tiếng .

Thế nhưng, khi con cùng với Thanh Mị giao du đã khiến ta suy nghĩ lại. Vì thế đến giờ ta vẫn chưa nói gì với ngài” Thanh Liêm gật đầu, nói ra sự việc một tháng trước

“ Cảm ơn cha vợ. Con mong ngài cố gắng đừng nói cho bà ta biết. Nếu như quả thật bà ta bắt ép thì ngài cứ nói ra. Mọi chuyện cứ để cho con”

Long trầm giọng trả lời

“ Ta biết rồi” Nguyễn Thanh Liêm trong lòng không khỏi trầm xuống. Mặc dù Long thái độ rất bình tĩnh, thế nhưng ông vẫn có thể nhìn ra được Long cùng Cửu Huyền Tiên Tử có khúc mắc cực lớn. Đây là điều ông lo lắng nhất

Đợi Nguyễn Thanh Liêm rời đi. Long hai mắt lóe lên một tia sát cơ, âm thanh mang theo nồng đậm hận ý:

“ Cửu Huyền Tiên Tử. Lần này, dù có phải trả giá bằng cả sinh mạng, ta cũng quyết không để bà mang Lạc Tuyết đi”

***************

“ Em họ. Vị thiếu niên vừa rồi là ai vậy”

Sau khi Phong đã ngủ say, Ngọc Trinh lôi kéo Nguyễn Khánh ra một bên. Âm thanh tràn đầy vẻ hiếu kì, tò mò hỏi

“ Chị nói công tử sao?” Nguyễn Khánh cười híp mắt nói

“ Đúng vậy” Ngọc Trinh gật đầu.

Khi nhìn thấy Nguyễn Khánh thái độ cung kính, sau đó là ông ngoại mình cũng tương tự như vậy. Ngọc Trinh hoàn toàn bị dọa sợ.

Cô thật không thể nghĩ ra được, thiếu niên đẹp trai vừa rồi có thân phận gì mà đến của đại hoàng tử, hoàng đế tương lai của đế đế quốc cũng phải kính cẩn, gọi hắn một tiếng: Công Tử.

“ Muốn biết công tử là ai sao? Em… không nói đâu”

Nguyễn Khánh cười ha hả, sau đó không đợi Ngọc Trinh phản ứng, hắn lập tức ba chân bốn cẳng chạy thẳng ra ngoài

“ Grừ.. Grừ. Nguyễn Khánh, mi đứng lại ngay cho ta. Dám đùa giỡn ta, mi chán sống rồi”

Ngay khi Nguyễn Khánh vừa chạy thì một tiếng rống giận từ bên trong phòng bệnh vang lên. Chỉ thấy Ngọc Trinh ánh mắt phun lửa, bộ dạng muốn giết người chạy ra khỏi phòng tìm kiếm thân ảnh của Nguyễn Khánh nhưng tìm hoài không thấy

“ Hừ. Nếu chú mày đã không muốn nói, vậy thì chị sẽ trực tiếp đi gặp “ công tử” hỏi cho ra nhẽ”

Ngọc Trinh hừ lạnh một tiếng, trong mắt tràn đầy suy tư không biết nghĩ gì

Ngoại truyện:

Bên ngoài vũ trụ, một thanh niên mặt non choẹt khoảng mười bốn, mười năm tuổi. Mặc áo có mũ trùm đầu , màu đen, tóc quá mắt . Mắt màu vàng tím, sau lưng đeo một thanh kiếm có chữ tài quyết ở trên chuôi kiếm không có lưỡi kiếm.

Tay trái có một ấn kí hình đầu lâu nhìn qua cực kì tà ác trái ngược với hình dạng thánh thiện, dương quang của thanh niên. Sau lưng là hai cánh chim trắng rang rộng cùng với một mặt trời khổng lồ tỏa ra sức nóng mãnh liệt ra xung quanh.

Ánh mắt hắn tràn đầy hứng thú nhìn về xuyên qua vô số tinh hệ, nhìn về phía trạm không gian khổng lồ, chính là tổng bộ Hư Không Hình Cảnh:

“ Mới có mấy ngày trở về để Phụ Thần phẫu thuật thẩm mĩ theo nhu cầu của một tên vô liêm sỉ, dâm, ảo tưởng nhất hệ mặt trời , thật không ngờ câu chuyện đã diễn tới đây rồi. Chậc… chậc, không biết khi gặp lại Long Kiếm, khi biết được âm mưu thật sự của đám người kia. Thằng bé sẽ giải quyết thế nào đây?”

Thanh niên lẩm bẩm. Sau đó phất tay, lập tức, trước mặt hắn xuất hiện một cái tivi màn hình phẳng khổng lồ, đồng thời bên cạnh hắn xuất hiện một cái ghế salong

Ngồi trên ghế Salong, nhìn hình ảnh Long đang cùng Ám Long nói chuyện. Thanh niên cười ha hả, ánh mắt nghiền ngẫm dõi theo từng câu nói của hai người