Dị Giới Liên Minh

Chương 135: Thân phận của Long, thân phận của Long Kiếm




Đi theo tiếng nói đó, trên trời, một người đạp không mà tới. Người này là một người đàn ông khoảng 40 tuổi, thân hình to cao tràn đầy sự lực lưỡng. Khuôn mặt tuấn dật phi phàm, đặc biệt trên trán ông ta có hai chiếc sừng nhọn mọc ra

“ Là Ám Long tiền bối”

Nhìn thấy người này, mấy người Nguyễn Trung Kiên lóe lên một tia mừng, kinh hỉ kêu lên một câu.

Về phía Mộ Dung Thiên thì ngược lại.

Có thể bước đi trên trời chỉ có Độ Không Cảnh mới làm được chứng tỏ người tới là một tên Độ Không Cảnh. Không những thế còn là người của Nguyễn gia. Điều này khiến Mộ Dung Thiên khuôn mặt vô cùng khó coi

Ban đầu, hắn nghĩ rằng mình có thể cùng hai tên Độ Không Cảnh bên kia dây dưa, còn lại bảy tên Độ Khí Cảnh sẽ giao lại cho chín người bên hắn. Hơn về số lượng, chắc chắn bên hắn sẽ chiến thắng

Thế nhưng, hiện tại lại có thêm một tên Độ Không Cảnh khiến cho kế hoạch của hắn bị phá hủy hoàn toàn. Hắn có thể tự ngạo cùng hai tên Độ Không Cảnh giao thủ, nhưng nếu là ba, hắn không thể đánh được

“ Hận nhi. Kẻ đó là ai vậy?”

Mang theo vẻ âm trầm, Mộ Dung Thiên quay đầu hỏi Long Kiếm

“ Cha, người đó là Ám Long: Sát Hoàng của Ám Bộ”

“ Ám Bộ!? Tổ chức thần thần bí nhất, mạnh nhất Nguyễn gia sao?” Mộ Dung Thiên không khỏi trầm giọng

“ Chính là bọn họ” Long Kiếm gật đầu, ánh mắt mang theo sự ngưng trọng cực kì nhìn Ám Long.

Là đệ tử của Lạc Thành, Long Kiếm hoàn toàn biết tới sự tồn tại của Ám Long - một trong ba trụ cột của Nguyễn gia. Cũng đã từng chứng kiến sự đáng sợ vô cùng của ông ta. Nói không phải đùa, nhưng Long Kiếm sợ nhất chính là đối mặt với Ám Long

“ Ngươi chính là Quỷ Vương Mộ Dung Thiên? Là kẻ muốn tiêu diệt Nguyễn gia chúng ta?”

Ám Long khẽ gật đầu chào ba người Nguyễn Trung Kiên, sau đó nhìn sang Mộ Dung Thiên, khí thế kinh khủng từ trên người hắn bùng nổ bao phủ toàn bộ không gian. Một khí thế mang theo một tia long nghiêm khiến mọi người không khỏi run sợ

“ Đây là hơi thở của rồng? Ngươi là Bán Long Nhân”

Cảm nhận uy áp đáng sợ từ trên người Ám Long. Mộ Dung Thiên mắt mở trừng, khuôn mặt không thể tin được nhìn Ám Long

Rồng, dù là rồng phương đông hay rồng phương tây thì đều là sinh vật trong truyền thuyết, đều là chúa tể muôn loài. Một chủng tộc khủng bố đã tuyệt tích từ mười ngàn năm trước

Bán Long Nhân là những người đột biến mà trong gen của bọn họ có gen của rồng. Sức mạnh của Bán Long Nhân là cực kì khủng bố, đáng sợ, không chỉ vì kĩ năng cực kì quỷ dị.

Đặc biệt, bất kì Bán Long Nhân nào đều kế thừa thiên phú của rồng: Tuổi thọ cao, da thịt cứng rắn và thiên phú pháp thuật. Nói đơn giản thì Bán Long Nhân vừa là pháp sư vừa là đấu sĩ, hoàn toàn không ngán bất kì kẻ nào

Tuy vậy, theo Long Tộc biến mất từ mười ngàn năm trước. Bán Long Nhân cũng đã trở thành truyền thuyết, đến nay chưa ai từng gặp qua bọn họ nữa

Hiện tại, Mộ Dung Thiên lại nhìn thấy gì? Hắn thấy một tên hàng thật giá thật Bán Long Nhân trước mặt mình. Bảo sao khiến hắn không khiếp sợ cho được

Không những vậy đối phương lại là một tên Độ Không Cảnh. Độ Không Cảnh kết hợp với năng lực của Bán Long Nhân, Mộ Dung Thiên vô cùng tin tưởng, một mình Ám Long cũng hoàn toàn có thể đánh lại mình

“ Ha…ha, không tệ. Mười ngàn năm trôi qua. Ta tưởng đã không ai còn nhớ tới Bán Long Nhân nữa, thật không ngờ ngươi lại có thể nhìn ra. Để ban thưởng, ta sẽ cho ngươi xem một thứ”

Ám Long cười lớn. Sau đó ánh mắt mang theo vẻ hài hước nhìn Mộ Dung Thiên

Nghe vậy, Mộ Dung Thiên trong lòng xuất hiện một cỗ cảm giác bất an. Ánh mắt chằm chằm nhìn về phía Ám Long, dõi theo từng nhất cử nhất động của ông

Chỉ thấy Ám Long dơ tay lên quát lớn:

“ Mở ra. Long Môn”

Lập tức, mặt đất chấn động kịch liệt. Sau đó, phía sau lưng Ám Long, một cánh cổng làm bằng hoàng kim do xác của hai con rồng khổng lồ tạo thành. Sau đó, không cần Ám Long ra lệnh, cánh cổng đang khép kín từ từ mở ra

Bên trong cánh cổng là một không gian tối om không nhìn thấy gì. Đúng lúc này, vô số ánh mắt màu đỏ xuất hiện bên trong không gian. Sau đó là…

- Grào

Vô số tiếng long ngâm vang lên chấn động thiên không, khiến người khác đinh tai nhức óc. Trong ánh mắt khiếp hãi của tất cả mọi người trên chiến trường, một đội quân khủng bố xuất hiện

Khác với những đội quân thông thường. Đây là một đội quân do những con rồng, những con rồng trong truyền thuyết, đã tuyệt tích từ mười ngàn năm trước tạo thành

Một đội quân gồm mấy ngàn Dực Long , những con rồng phương đông với hai cách rơi to lớn bay ở trên không, miệng không ngừng phun lửa ra xung quanh để thị uy. Trên lưng nó, là một tên kị sĩ tay cầm trường thương, tay cầm khiêng, mặc chiến giáp hoàng kim bóng long

Một đội quân khác do mấy ngàn Bán Long Nhân với thân cao gần 10m, to cao, lực lượng, sau lưng là hai cánh rồng không ngừng phe phẩy. Mặc trên người chiến giáp màu đỏ tràn đầy uy thế bức người. Trong tay cầm đại đao

Cuối cùng, phía sau bọn họ là mấy chục chiếc phi thuyền nhỏ. Trên những chiếc phi thuyền đó, là những học pháo với nòng pháo được chế tạo thành hình đầu rồng.

“ Trời … Trời ạ! Ta… Ta không làm mơ đấy chứ”

Mộ Dung Thiên ánh mắt ngơ ngác, mồm há thật lớn, bộ dạng khiếp sợ vô cùng. Hắn thật sự không thể tin nỗi những gì đang diễn ra trong mắt mình nữa. Những sinh vật đã tuyệt tích từ mười ngàn năm trước vậy mà hiện tại xuất hiện trước mặt hắn, không chỉ một , hay hai sinh vật mà là cả một đội quân. Hắn rất muốn nghĩ đây là một giấc mơ, thế nhưng hắn biết tất cả là sự thật

Không chỉ Mộ Dung Thiên, mà kể cả ba người Nguyễn Trung Kiên cũng giật mình, kinh hãi không thôi. Nguyễn Trung Kiên còn đỡ, ông đã biết tới sự tồn tại của Long Tộc. Nhưng hai người kia thì khác, bọn họ hoàn toàn không biết những gì mà Long làm, vì thế sự cảm giác của bọn họ không khác Mộ Dung Thiên là mấy

“ Ám Long tiền bối… Điều này…”

Quang Trung lắp bắp, không nói lên lời nhìn Ám Long hỏi.

“ Ha…ha. Đến nước này ta cũng không giấu làm gì nữa. Ta là Ám Long, Tộc trưởng Bán Long Nhân bộ tộc, cũng giống như các vị là một chi nhánh của Long Tộc. Còn đây là thành viên Long Tộc. Chúng ta tới đây theo lệnh của Long Hoàng đại nhân. Đúng như cá vị nghĩ đó, Thiếu gia nhà các vị đã trở thành Long Hoàng của Long Tộc”

Nghe vậy, Quang Trung cùng Thành Phát hai mắt nhìn nhau. Trong mắt có thể nhìn thấy được sự chấn động, khó thể tin nổi

“ Thì ra là vậy. Ta cứ nghĩ Nhất Thiên Long Hoàng chỉ là một cái danh hiệu dành cho thằng bé. Hóa ra, lời đồn là có thật. Thằng bé là người đầu tiên mở ra Chúa Rồng Huyết Mạch”

Quang Trung than thở một câu. Từng trong gia tộc có lời đồn rằng gia chủ đời thứ 10 của Nguyễn gia: Nguyễn Tuấn Long là người đầu tiên trong lịch sử mở ra Chúa Rồng Huyết Mạch, được phong danh hiệu Nhất Thiên Long Hoàng. Điều này khiến cho địa vị của Nguyễn Tuấn Long trong gia tộc trở nên cực kì to lớn.

Thế nhưng, tin đồn thì vẫn là tin đồn, không có ai đi kiểm chứng. Vì thế lâu dần tin này cũng chìm vào quên lãng. Chỉ có điều, Long dựa vào năng lực của mình tạo được danh tiếng cực thịnh trong gia tộc, vì thế dù rằng chỉ là tin đồn, nhưng mọi người vẫn gọi hắn là Nguyễn Tuấn Long

“ Đúng vậy. Đến giờ ta cũng hiểu. Tại sao đại ca khi nghe Long thấy thân phận Nhất Thiên Long Hoàng ra lệnh liền không chút do dự làm theo. Tất cả đều là bởi vì hắn là chúa tể Long Tộc” Nguyễn Thành Phát cũng nói một câu

“ Vâng. Một khi Long lấy ra Long Bài, lấy thân phận của Nhất Thiên Long Hoàng ra để hạ lệnh. Lúc đó, hắn không còn là con trai của cháu, cũng không phải thành viên của Nguyễn gia mà là chúa tể long tộc. Nguyễn gia chúng ta là một thành phần của Long tộc, vua đã ra lệnh, chúng ta há có thể phản khác”

Nguyễn Trung Kiên cười khổ đáp. Mặc dù bị con mình dùng thái độ người trên ra lệnh khiến ông nhiều lần khó chịu. Nhưng nhiều hơn là tự hào. Dù sao, con mình có thành tựu như vậy, người làm cha như ông tại sao không vui vẻ chứ

“ Việc này nói sau đi. Hiện tai, chúng ta phải xử lý Mộ Dung Thiên đã”

Ám Long khẽ cười, ánh mắt tràn đầy sát cơ nhìn về phía mấy trăm chiếc phi thuyền . Âm thanh lạnh như băng, quát lên:

“ Hỏa Long Pháo. Bắn”

**********

Với sự tham gia của đội quân Long Tộc. Cuộc chiến liền ngã sang một chiều hướng hoàn toàn có lợi cho bên đế quốc. Sức mạnh của Long tộc và Bán Long Nhân hoàn toàn không khỏi bàn cãi: Quá cường đại. Cường đại đến người khác sợ run

Với thiên phú pháp thuật. đội quân Long Tộc hầu như không bao giờ phải ngâm xướng nhưng vẫn có thể thi triển ra Huyền Cấp linh kĩ dạng pháp thuật. Mà những pháp thuật này, sát thương vừa khủng bố, vừa là kĩ năng đánh lan.

Ví dụ như một con Dực Long há miệng thi triển Huyền Cấp công pháp: Lửa Địa Ngục liền thiêu cháy mấy trăm người bên Quỷ Tộc. Hay một vị Bán Long Nhân thi triển: Lôi Đình Nộ mang theo vô số lôi điện lại đánh chết mấy chục người bên Quỷ Tộc

Không những vậy, Long Tộc bộ da cứng còn hơn kim cương nguyên chất. Năng lượng đạn từ Pháo Vũ Trụ - Loại pháo dùng để bắn phá những phi thuyền vũ trụ cứng rắn còn không xuyên thủng được huống hồ là những thanh vũ khí bình thường.

Vì thế, trong cuộc chiến này, dù Quỷ Tộc hơn người nhưng đành bất lực mặc Long Tộc chém giết. Cuộc chiến này, hoàn toàn không phải là chiến thuật, là âm mưu quỷ kế mà là bạo lực tàn sát

Tầng trời thấp cùng mặt đất là nơi chiến đấu của đại quân. Còn tầng trời cao , cuộc chiến giữa Bán Môn Độn Giáp, Long Kiếm và những người bên phía Nguyễn Trung Kiên diễn ra cực kì quyết liệt

“ Long Kiếm. Uổng cho ta từng kính trọng ông. Dù cho ông bối phận thấp hơn ta, nhưng ta vẫn coi ông là bạn của mình. Thật không ngờ ông lại làm ra cái chuyện tán tận lương tâm thế này. Ông không thấy hổ thẹn với sư phụ mình sao?”

Trên không, Long Kiếm đấu với Nguyễn Trung Kiên bất phân thắng bại. Sau một hồi giao thủ, hai người ngừng tay. Nguyễn Trung Kiên trầm mặc, nhìn Long Kiếm một lúc thật lâu mới nói. Âm thanh mang theo vẻ tiếc hận

“ Xin lỗi. Tất cả chỉ vì Mộ Dung Thiên là cha của ta. Là một người con, ta không thể không nghe”

“ Cha. Chẳng lẽ…” Nghe được câu này, Nguyễn Trung Kiên tràn đầy vẻ khó tin, ông nhớ tới thân phận của Long Kiếm liền giật mình , chấn động thất thanh kêu lên

“ Đúng vậy. Tên thật của ta là Mộ Dung Hận. Là con trai ruột của Quỷ Vương. Năm đó, gia đình ta bị đế quốc tiêu diệt, không một ai sống sót trừ ta

Mẹ ta vì muốn ta sống nên đã thi triển bí thuật đặc biệt của Quỷ Tộc. Dùng linh hồn người chết bảo vệ ta khỏi thời gian ăn mòn. Chính vì vậy, dù qua 2000 năm, ta vẫn sống, vẫn chỉ là một đứa trẻ ba tuổi

Tuy vậy, linh hồn người chết bảo vệ lại khiến ta bị mất trí nhớ, không còn nhớ bất kì chuyện gì của hai ngàn năm trước. Ta không biết mình là ai, tên là gì, cứ lang thang đầu đường xó chợ không một mục đích. Mãi cho tới khi gặp được sư phụ

Ba năm trước, trong một lần nhiệm vụ ta gặp lại cha mình. Được ông ấy trợ giúp khôi phục trí nhớ. Tìm lại gia đình, ta đã thề sẽ giúp đỡ ông ấy bằng tất cả sức mạnh của mình. Dù có phải phản bội lại đế quốc”

“ Ra vậy. Ta có thể thông cảm cho ông, một người tìm lại gia đình mình sau 2000 năm xa cách, ta cũng sẽ làm như vậy. Thế nhưng, ông chẳng lẽ không biết đúng sai sao. Dù cho ông là con trai của Mộ Dung Phục, là người của Viêm Trung Tinh, nhưng ông sống là ở trên mảnh đất này, sư phụ ông, vợ ông, bạn bè ông đều là người Việt.

Ông trợ giúp Mộ Dung Thiên không khác gì đang giết những con người mà ông yêu mến và yêu quý ông. Chẳng lẽ, ông không có một chút tình cảm sao?. Quay về đi, chỉ cần ông bắt sống Mộ Dung Thiên, ta có thể thay mặt đế quốc tha tội cho ông”

Nghe được câu chuyện của Long Kiếm à không phải là Mộ Dung Hận mới đúng.

Nguyễn Trung Kiên thở dài, cảm thán vận mệnh trêu đùa, người bạn của mình, thần tượng của người Việt lại là con trai của kẻ thù.

Sau đó, âm thanh mang theo một vẻ cầu xin. Dẫu hai người lúc này là kẻ địch của nhau, Nguyễn Trung Kiên vẫn muốn Mộ Dung Hận quay lại, đơn giản bởi vì hai người là bạn

Nhớ lại năm đó, Lạc Thành có nhờ ông đi tìm lai lịch của Mộ Dung Hận. Thế nhưng, dù đã lật tung cả đại lục lên, vẫn không tìm thấy được bất kì thông tin nào về Mộ Dung Hận. Hết cách, ông đành bỏ qua

Hiện tại, ông mới biết được không phải là không có thông tin về Mộ Dung Hận mà là tất cả những thông tin về hắn đều đã mất từ 2000 năm trước rồi

Dù biết Long Kiếm chính là Mộ Dung Hận. Nhưng Nguyễn Trung Kiên thật sự cảm thấy không thể tin Mộ Dung Hận vừa thức tỉnh trí nhớ liền phản bội lại đế quốc.

Mộ Dung Hận đã sống ở đây mấy chục năm, đã từng cùng ông nói rằng: Ông ta yêu nơi này, yêu vùng đất thanh bình cùng những con người hiền hòa, đầm ấm. Muốn dùng cả sinh mệnh để bảo vệ mảnh đất thiêng liêng này.

Nguyễn Trung Kiên không tin, Long Kiếm chỉ vì thức tỉnh lại trí nhớ của mình , tìm được cha mình mà nghe lời cha mình, bỏ qua tình nghĩa ba mươi năm với Việt Tộc mà phản bội bọn họ

Vì thế, ông tin Mộ Dung Hận làm tất cả vì một mục đích nào đó. Không phải vì Mộ Dung Thiên là cha của mình

“ Nguyễn Trung Kiên, ta và ông là vừa là bạn, vừa là chiến hữu. Ta tôn trọng tình bạn giữa chúng ta. Không những vậy, bản thân ông có bối phận cao hơn. Vì thế, mọi việc ta đều nghe ông làm chủ.

Nhưng mà lần này, ta không thể nghe ông. Giờ đây, ta không phải Long Kiếm mà ông biết, chỉ là con trai của Quỷ Vương mà thôi”

Mộ Dung Hận trầm mặc, sau đó lắc đầu, ánh mắt tràn đầy kiên định nói

“ Đã như vậy. Chúng ta không còn gì để nói nữa rồi”

Cảm nhận được sự quyết tâm từ Mộ Dung Hận, Nguyễn Trung Kiên âm thanh mang theo sự bất lực cùng chán nản, ưu thương. Sau đó, khuôn mặt trầm xuống rồi biến mất.

Thấy vậy, Mộ Dung Hận cũng không chút do dự phản công. Hai người ở trên không bắt đầu chém giết. Lần này, không phải là thăm dò như lúc trước, mà là chân chính chém giết. Mỗi chiêu tung ra đều chỉ có một mục đích: Lấy mạng đối phương