Dị Giới Liên Minh

Chương 151: Cuộc thi giữa kì




Sở cảnh sát thành phố, bên trong phòng chủ tịch. Thanh Mị ngồi trên ghế làm việc, ánh mắt nghiêm túc nhìn đoạn video trước mặt. Bên cạnh cô là hình chiếu 3D của một tên cảnh sát, cầm trong tay một bản báo cáo âm lên tiếng, giọng nói mang theo một sự nghiêm trọng:

“ Thủ trưởng, hiện tại tình hình trật tự ở thành phố Hà Bắc đang cực kì không ổn định. Chỉ trong một tuần, ở thành phố đã xảy ra một vụ khủng bố , hai vụ cướp nhà băng. Mặc dù không có thương vong nhưng khiến người dân cực kì hoang mang”

Tắt đi đoạn video, Thanh Mị quay sang tên cảnh sát hạ lệnh tiễn khách:

“ Ta đã biết. Anh có thể lui được rồi đó”

Nghe thế, tên cảnh sát gật đầu rồi rời khỏi

Còn lại một mình trong phòng, Thanh Mị cả người uể oải , ngả người ra phía sau, để bộ ngực to lớn, căng tròn ngạo nghễ đứng thẳng, khẽ day chán mình, cô không khỏi than thở:

“ Thật là mệt mỏi ah. Từ sau khi Long Kiếm đại sư chết, đám phản loạn đục nước bẽo cò, bắt đầu tổ chức khủng bố . Cứ thế này, dân sẽ không còn niềm tin vào hệ thống cảnh sát”

Là con gái của chỉ huy trưởng Hư Không Hình Cảnh, Thanh Mị hoàn toàn biết tới tình huống hiện nay của đế quốc. Long Kiếm hi sinh, không có ai kìm kẹp bọn phản động, đây chính là lúc bọn họ nổi loạn

“ Haiz. Nếu có ông xã ở đây thì tốt ah”

Thanh Mị lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy nhớ mong cùng lo âu.

Vụ án Mộ Dung Thiên, chỉ có những người có chức vị cao nhất của đại lục mới biết được. Không những vậy, Long còn là người yêu của Thanh Mị, vì không muốn Thanh Mị lo lắng, Nguyễn Thanh Liêm không nói gì về Long, chỉ nói hắn đi làm nhiệm vụ mà thôi

“ Nè. Bà xã, có chuyện gì làm em mệt mỏi vậy?”

Đúng lúc này, một tiếng cười đùa giỡn vang lên bên tai Thanh Mị, đồng thời cô phát hiện mình đang nằm trong một vòng tay to lớn và ấm áp.

Cảm nhận từ đối phương khí tức nam tính quen thuộc, Thanh Mị toàn thân run lên. Cô hai mắt mở lớn, tràn đầy sung sướng vội vàng quay đầu, ôm chầm lấy hắn nghẹn ngào:

“ Ông xã, anh đã trở về”

Thấy người mình yêu bình an đứng trước mặt mình, cuối cùng tâm trạng lo lắng mấy ngày nay của Thanh Mị cũng biết mất.

Cô không biết một chút tin tức gì về Long, cô sợ nhất chính là hắn xảy ra chuyện gì, thật sự đến lúc đó, cô không biết sống thế nào

Nhìn Thanh Mị ôm mình thật chặt, đôi vai gầy run lên, hắn dù không dùng dị năng nhưng cũng biết được cảm xúc hiện tại của cô. Mang theo tâm trạng áy náy, Long ôm cô thật chặt , âm thanh tràn đầy nhu tình

“ Bà xã, anh xin lỗi . Đã làm em lo lắng suốt một tuần này”

“Không… không có gì, anh trở về là em vui rồi” Trong ngực Long, Thanh Mị dùng sức lắc đầu, sau đó cô ngẩng lên, dùng ánh mắt hơi đẫm lệ , hai tay xoa má hắn cười ôn nhu

Long trở về khiến Thanh Mị trở nên tươi tắn hơn, cô ngồi trong lòng hắn, kể lại những gì đã xảy ra trong một tuần nay

Nhìn hình ảnh khói lửa, dân tình hoảng sợ chạy toán loạn đang được phát trên video, Long không khỏi trầm xuống, trong mắt lóe lên sát cơ mãnh liệt

“ Thật sự là muốn chết! Dám khủng bố ở trên địa bàn của ta, bọn này không muốn sống nữa rồi”

Âm thanh lạnh như băng, tràn đầy sát khí. Nơi này là nhà của hắn, dù chỉ là mấy năm nhưng hắn cũng coi đây là địa bàn của mình. Giờ có kẻ đến địa bàn của hắn phá phách, hắn không nổi giận không được

“ Ông xã. Bình tĩnh chút! Theo tin nhận được, đám tội phạm này là thành viên của Ba Mươi Sáu động thiên. Hành tung của đám tội phạm cực kì quỷ dị. Dù cho bọn em đã hoàn toàn phong tỏa thành phố nhưng cũng không thể bắt được bọn chúng”

Thanh Mị tựa người vào ngực Long, âm thanh mệt mỏi, tràn đầy vẻ bất lực

“ Sao em không nhờ cha giúp?”

Long trầm tư rồi hỏi

“ Em cũng nhờ cha mình. Nhưng giờ Hư Không Hình Cảnh đang giải quyết vụ án : hủy diệt tinh cầu Alastic. Toàn bộ Hư Không Hình Cảnh, ngay cả đến vợ chồng thằng Huy cũng bị điều đi rồi. Không còn nhân sự để giúp đỡ nữa” Thanh Mị nhún vai, bộ dạng buồn bực trả lời, sau đó cô nói tiếp

“ Hiện tại, chúng ta chỉ tự lực gánh sinh mà thôi. Ông xã ~ anh nghĩ cách giùm em đi. Đây là vụ án đầu tiên của em kể từ khi em làm giám đốc Sở Cảnh Sát thành phố đó. Anh phải giúp em đó nha”

Nói xong, cô xoay người ôm lấy Long, âm thanh kiều mị, tràn đầy dụ dỗ. Thân thể không ngừng ma sát lấy

Cảm nhận trước ngực mình hai trái đào tiên không ngừng đung đưa, cọ sát. Trong người Long dục hỏa bắt đầu xuất hiện rất nhanh bao trùm cả thân thể hắn, hơi thổ ồ ồ, ánh mắt nóng bỏng nhìn Thanh Mị cười tà:

“ Muốn anh giúp. Được thôi. Nhưng mà phải có điều kiện”

“ Điều kiện? A… Đừng… đây là văn phòng,… sẽ có người nhìn… nhìn… thấy”

“ Yên tâm, anh đã khóa cửa rồi, không ai vào đâu. Hắc… Hắc… bà xã, anh tới đây”

“ Đừng… A ~ A…”

Chỉ trong chốc lát, trong phòng diễn ra một cuộc phiêu phân phúc vũ, gió nổi mây phun, tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía ( lấy một câu trong truyện tàu)

Hai tiếng sau, cuộc mây mưa mới kết thúc. Thanh Mị trên người quần áo sộc sệch, khuôn mặt đỏ như gấc tràn đầy xuân tình, ánh mắt mê ly, cả người xụi lơ làm trong ngực Long . Âm thanh vô lực, mang theo một vẻ xấu hổ khẽ gắt

“ Ông xã thật xấu! Giữa ban ngày ban mặt mà làm chuyện đó. Nếu có ai nhìn thấy thì sao?”

“ Hắc… hắc. Kẻ nào nhìn, anh thiến hắn” Long không chút nào để ý cười tà. Đồng thời, hai tay cũng không chịu đứng yên một chỗ, bắt đầu ở đôi ngò bông bảo của cô mà xoa nắn

“ Đừng… đừng ! em mệt lắm rồi! tha em đi”

Từ ngực mình truyền đến cảm giác nóng bỏng cùng khoái cảm, Thanh Mị toàn thân run lên, khuôn mặt hồng hào

Cô vội vàng bắt lấy bàn tay xấu xa của Long, âm thanh gấp gáp, ánh mắt đáng thương nhìn. Hai tiếng đồng hồ không ngừng xxx, cô thật sự không còn sức lắm tiếp nữa.

Thấy thế, Long mặc dù chưa tận hứng nhưng cũng đành buông tha cô. Hắn đưa tay xuống, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Thanh Mị, để cô tựa vào lòng mình , cười nói

“ Vậy em đã có kế hoạch gì chưa?”

“ Chưa có. Em đang vì vụ này mà đau đầu đây”

Thanh Mị bộ dạng khổ sở, ngã vào trong lòng hắn trả lời

“ Yên tâm, có anh ở đây. Cứ giao lại cho anh”

Long ôn nhu, lấy tay xoa xoa thái dương Thanh Mị để cô thoải mái cười nói

Cảm nhận được sự quan tâm từ Long, Thanh Mị hai mắt tràn đầy hạnh phúc. Cô phát hiện được người mình yêu săn sóc thật sự là một điều tuyệt vời. Cô gật đầu, úp mặt vào ngực hắn mang theo một sự giải thoát nhắm mắt lại ngủ say

Thấy Thanh Mị nhanh như vậy ngủ, Long không khỏi buồn cười. Thanh Mị đã hơn hai mươi tuổi rồi mà tính cách vẫn như trẻ con vậy, nhưng mà đây chính là điều mà hắn thích ở cô

Ôm lấy Thanh Mị, Long ở trong Kho Hồ Sơ tìm kiếm về những vụ án xảy ra trên địa bàn thành phố.

“ Ra vậy. Thảo nào bọn chúng có thể tẩu thoát hết lần này tới lần khác. Chỉ là không biết lần này, các ngươi có chạy khỏi tay ta được không?”

*********************

Sáng thứ bảy, tại Trường cấp ba học viện Hà Bắc chật ních người. Hôm nay là một ngày cực kì quan trọng đối với học sinh lớp 10 của học viên. Bởi vì hôm nay là cuộc thi giữa kì, quyết định xem mình có được thăng lớp hay không

Tại sân trường rộng hai cây số, giữa sân trường là một đấu trường to lớn, trên đấu trường là đang có hai học viên quyết đấu cực kì quyết liệt

Phía dưới đấu trường là mấy ngàn người xem không ngừng reo hò, không chỉ ở đây, mà trên tất cả các lớp học đều có rất đọc học sinh lớp trên đang theo dõi

- Cửu Tinh Quyết: thức thứ nhất: Tam Long Xuất Hải

Theo một tiếng quát, trên võ đài vang lên tiếng nổ tung, sau đó một bóng người từ trên đó bay ra

“Người chiến thắng: học sinh lớp 10A: Trần Tuyền”

Âm thanh trọng tài vang lên , sau đó trong tiếng reo hò của mọi người ,Trần Tuyền từ từ đi xuống

“ Trần Tuyền, chúc mừng cậu chiến thắng”

Ngọc Liên âm thanh kích động, trong mắt toát lên vẻ vui mừng cùng tự hào. Cô chạy tới chỗ Trần Truyền, trong tay còn cầm một chai nước khoáng

“ Không tệ. Đã có thể vận dụng thức thứ nhất của Cửu Tinh Quyết một cách lộ hỏa thuần thanh. Không hổ danh là người mà Long thưởng thức”

Bên cạnh Ngọc Liên, Lý Thường Kiệt vuốt râu, ánh mắt tán thưởng nhìn đồ đệ mình

Tiếp nhận chai nước từ tay Ngọc Liên, Trần Tuyền khẽ cảm ơn một câu. Sau đó quay sang sư phụ mình , gãi đầu ngượng ngùng nói:

“ Là nhờ sư phụ tận tình dạy bảo”

“ Trận đấu tiên theo: Học sinh lớp 10A : Nguyễn Tuấn Long vs Học Sinh Lớp 10B: Nguyễn Bắc”

Âm thanh trọng tài vang lên khiến người phía dưới không khỏi xôn xao, chụm đầu bàn tán

Long hiện tại là hiện tượng hot nhất trường, là thần tượng của rất nhiều nữ sinh và là công địch của tất cả nam sinh lớp 10.

Từ sau lần đánh bại Vũ Văn Hải tới nay đã một tuần nhưng vẫn chưa thấy Long xuất hiện. Nhiều tin đồn từ đó mà ra, có người nói Long đi tu luyện, có người lại nó Long bị Vũ Văn Hải trả thù,… Nhưng tất cả chỉ là tin đồn mà thôi

" Trần Tuyền, cậu biết anh Long đi đâu một tuần nay không?"

Ngọc Liên đứng bên cạnh Trần Tuyền, hiếu kì nói nhỏ

" Mình cũng không biết. Mà không chỉ anh ấy, Lạc Tuyết với Lan cũng không đến trường một tuần rồi. Hỏi Uyển Như thì cậu ấy không nói gì"

Trần Tuyền nhún vai, trong mắt lóe lên một sự lo âu. Hắn mặc dù không biết Long đang làm gì, nhưng từ sự gấp gáp và sầu não của Uyển Như, Trần Tuyền biết đại ca mình gặp chuyện lớn

" Mong là bọn họ không xảy ra chuyện gì" Ngọc Liên hai tay đan lại với nhau cầu khẩn. Mặc dù cô thích Trần Tuyền nhưng cô cũng là một Fan của Long. Tất nhiên là không muốn thần tượng của mình gặp nguy hiểm rồi

***************

Trên đấu trường, Nguyễn Bắc là một thiếu niên 16 tuổi, thực lực là Luyện Tinh Cảnh cấp 10, bộ dạng cao ngạo, khinh thường người trong thiên hạ

Bên cạnh hắn là một nam giáo viên, cũng chính là trọng tài của trận đấu. Lúc này, ông không khỏi nhíu mày hô lên một lần nữa

“ Yêu cầu tuyển thủ Nguyễn Tuấn Long xuất hiện. Nếu không sẽ bị xử thua cuộc”

“ Ha… Ha. Trọng tài , không cần phải gọi đâu, tên đó chắc là nghe thấy tên của ta bị dọa sợ vãi đái ra quần nên bỏ trốn rồi”

Nguyễn Bắc cười lớn, ánh mắt tràn đầy đắc ý cùng trào phúng, mang theo một vẻ khinh thường. Bộ dạng hoàn toàn không để Nguyễn Tuấn Long vào mắt

“ Oh, vậy sao. Tao muốn biết mày có tài cán gì lại có thể dọa tao sợ vãi đái ra quần ah”

Đúng lúc này, một âm thanh lạnh nhạt, bình tĩnh vang lên

Trong ánh mắt khiếp sợ của những người chứng kiến, đặc biệt là Lý Thường Kiệt và Bùi Thiên, từ trên hư không, một cột sáng màu hồng xuất hiện.

Mấy giây sau, cột sáng biến mất, từ bên trong cột sáng, một thiếu niên mặc trang phục học viên bước ra. Không phải ai khác chính là Nguyễn Tuấn Long.