Dị Giới Liên Minh

Chương 153: Cuộc thi giữa ki (3)




Năm người Long không ngừng nói chuyện, mà chủ đề thì xoay quanh giới tính thật của mình, cùng với tên thiếu niên hộ pháp dùng ánh mắt chờ đợi nhìn mình. Trần Tuyền khóc không ra nước mắt, toàn thân run lên bần bật.

Cuối cùng, hắn rốt cuộc bộc phát. Chỉ thấy hắn, xoay người, một cước nhanh, chuẩn, tàn độc đá bay tên thiếu niên

Sau đó, mặc kệ tên thiếu niên dùng ánh mắt đau thương, tan nát cõi lòng nhìn mình, Trần Tuyền hướng về phía năm người đang xì xào bàn tán quát :

“ StopQ Mọi người ngừng lại nghe ta nói”

Thấy Trần Tuyền toàn thân run rẩy, ánh mắt đáng thương , khuôn mặt đỏ lên vì thẹn và tức giận.

Năm người ngừng cười, ánh mắt nghiêm túc nhìn hắn

“ Có chuyện gì? Nói trước, nếu muốn cùng ta hẹn hò thì đánh chết ta cũng không đi?” Long là người mở miệng, âm thanh kiên định vô cùng khiến người khác không khỏi dùng ánh mắt khác thường nhìn Trần Tuyền. Chẳng lẽ đối phương mời không được liền định giở trò cưỡng bức?

Cảm nhận ánh mắt khinh bỉ của mọi người, Trần Tuyền có xúc động muốn lao tới đập cái bản mặt đẹp trai kia một trận.

Cuối cùng, hắn vẫn nhịn được, cười khổ nói ra mục đích của mình:

“ Đại ca, đừng troll em nữa? Em chỉ muốn hỏi anh là anh dùng cách nào mà thực lực tăng một cách biến thái vậy. Có thể chỉ có thằng em này được không?”

“ Vkl, vậy sao không nói thẳng ra. Còn dùng ánh mắt như vậy nhìn ta. Làm ta tưởng chú giới tính có vấn đề”

Nghe xong, Long hai mắt mở lớn, giật mình, kinh ngạc nhìn Trần Tuyền. Lần này thì không phải là hắn giả bộ. Theo hắn biết thì với bản tính của Trần Tuyền, nếu có yêu cầu gì thì sẽ nói thẳng luôn chứ không dùng " ánh mắt" như vậy nhìn hắn

“ Cái này là anh Huy chỉ em. Anh ấy nói chỉ cần làm vậy, đảm bảo nói yêu cầu gì thì anh cũng đồng ý. Ai biết..”

Trần Tuyền khổ sở, thật thà nói, đến giờ hắn vẫn không hiểu mình làm sai chỗ nào, tất cả đều đúng như những gì Nguyễn Huy chỉ dạy ah?

Nghe tới đây, mấy người Long còn không biết Trần Tuyền hoàn toàn bị Nguyễn Huy hại thảm rồi. Không chỉ troll Trần Tuyền mà còn khiến cho mấy người Long được một phen hoảng hồn.

“ Trần Tuyền à! Lần sau Nguyễn Huy nói gì đừng có nghe. Nếu không em bị thằng đó lừa bán sang Viêm Trung Tinh còn tưởng mình đang về nhà đấy”

Hiểu lầm được cởi bỏ. Long cũng không tránh né Trần Tuyền. Hắn cười cợt, vỗ vai thằng đệ mình thật lòng khuyên bảo một câu.

Thấy Long bộ dạng nghiêm túc, không giống nói đùa. Trần Tuyền không khỏi gãi đầu, trong lòng không khỏi nghi hoặc, định lên tiếng hỏi gì đó thì âm thanh trọng tài vang lên

“ Trận đấu tiếp theo: Nguyễn Tuấn Long vs Vũ Văn Hải"

******************

Trên võ đài, Vũ Văn Hải nhìn Long chằm chằm, trong mắt tràn đầy lửa giận cùng sát cơ. Tuy vậy, rất nhanh ánh mắt chuyển thành tự tin, trên mặt cũng toát lên nụ cười

“ Chậc. Thực lực tăng liền ba cấp? Thảo nào lại tự tin đến vậy. Đáng tiếc…”

Nhìn Vũ Văn Hải bộ dạng kiêu ngạo, Long hai mắt lóe lên một tia dị sắc, hơi chút hứng thú lẩm bẩm:

“ Long. Ông trời thật là giúp tao khi xếp mày đấu cùng tao. Mối thù hôm đó, ngày hôm nay tao bắt mày phải trả giá”

Vũ Văn Hải nhìn Long cười lạnh uy hiếp, thái độ cực kì phách lối, tự tin vô cùng

“ Vậy sao? Hôm đó tao thấy mày hôn mê nên cũng không nhắc lại vụ cá cược. Không biết Vũ thiếu gia thua, có cởi trần chạy ba vòng quay trường rồi học tiếng cho sủa không?”

Long hoàn toàn không coi uy hiếp của Vũ Văn Hải vào trong mắt, hắn cười híp mắt, tràn đầy vẻ châm trọc.

Lời nói của Long khiến Vũ Văn Hải giật mình, vẻ tự đắc ban đầu liền thay vào đó là sự âm trầm

Bản thân hắn là người thừa kế Vũ gia. Dù thua cuộc thì chắc chắn hắn sẽ không làm cái việc mất mặt đó. Hắn đã muốn quên đi vụ cá cược đó, hiện tại Long nói ra không khác gì tát thẳng vào mặt hắn một cái

Dưới võ đài, xung quanh mọi người nghe vậy không khỏi xì xào bán tán, sau đó dùng ánh mắt khinh bỉ , trào phúng nhìn Vũ Văn Hải.

Việc Vũ Văn Hải không thực hiện vụ cá cược khiến cho hắn trở thành một kẻ nhát gan, hoàn toàn không đáng mặt nam nhân

Cảm nhận được ánh mắt soi mói, mang theo sự khinh thường của người xem, Vũ Văn Hải khuôn mặt càng trở nên khó coi. Hắn nhìn Long chằm chằm, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống hắn

“ Long.. Mày muốn chết” Vũ Văn Hải gằn từng tiếng một

“ Muốn chết? Mày nghĩ chỉ bằng thực lực Luyện Tinh Cảnh cấp mười ba của mày là có thể thắng sao? “ Long thu hồi vẻ trêu đùa, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Vũ Văn Hải

“ Thực lực của Vũ Văn Hải là Luyện Tinh Cảnh cấp mười ba? Không đùa đấy chứ”

“Chắc không phải đùa đâu. Vũ Văn Hải là người thừa kế Vũ gia, việc hắn nhờ vào đan dược hoặc công nghệ để đạt được thực lực đó cũng không phải là điều khó khăn”

“ Trận này Phong Thần có vẻ khổ rồi đây. Dù sao hắn mới có mười bốn tuổi, dù biết hắn là Luyện Tinh Cảnh nhưng cao nhất thì cũng là cấp 10 mà thôi”

“ Ta tin Phong Thần sẽ thắng. Phong Thần, I love You”

….

Phía dưới, người xem không khỏi vì câu nói của Long mà giật mình. Vũ Văn Hải năm nay mới có mười năm mà thực lực đã đạt tới Luyện Tinh Cảnh cấp mười ba, quả thực là một điều khiến mọi người kinh ngạc không thôi

Về phía Vũ Văn Hải, hắn cũng hơi chút kinh hãi khi Long nhìn ra thực lực của mình. Thế nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, nghĩ tới thực lực của mình hiện tại,Vũ Văn Hải lập tức tràn đầy tự tin, cười lớn:

“ Ha…ha, vậy thì sao? Tao không tin thực lực của mày lại trên tao”

Nói xong, Vũ Văn Hải đưa ba ngón tay về phía Long. Bộ dạng giống hệt một tên ATSM, “ ngẩng đầu lên trời nhìn đời vô đối” . Nói ra một câu cực kì khí phách, tràn đầy khiêu khích:

“ Tao cho mày ba chiêu. Chỉ cần mày di chuyển được tao dù chỉ một bước thì tao cũng nhận thua. Không những vậy còn thực hiện vụ cá cược hôm đó”

Một câu này của Vũ Văn Hải khiến mọi người sửng sốt. Đây không phải nói Vũ Văn Hải hoàn toàn không coi Phong Thần vào mắt, cực kì tự tin có thể đánh bại Phong Thần sao?

Còn Long, lúc này một tay che mặt, đã không còn lời nào để nói rồi, trong lòng không khỏi chửi thầm một câu:

“ Mẹ! sao hôm nay là ngày gì thế không biết. Trận đầu thì gặp một thằng não bò, trận hai thì gặp một thằng ATSM, chẳng lẽ không có đối thủ nào xứng tầm sao?”

Nhìn Vũ Văn Hải như một thằng sửu nhi ở đó sủa bậy, Long có cảm xúc muốn hóa thân xinzao, thông não cho thành này mấy phát.

Hít một hơi thật sâu để đè nén cái cảm xúc vớ vẩn trong người. Long hai mắt lóe lên một tia dị sắc, nở một nụ cười tà, một nụ cười cực kì quen thuộc nói:

“ Mày nói chỉ cần tao làm cho mày di chuyển nửa bước, mày liền nhận thua và thực hiện vụ cá cược vừa rồi?”

“ Ha…ha, bản thiếu nói một là một, hai là hai. Ý tao chính là như vậy. Cơ mà nếu mày thua, tao đây cũng nhân từ, chỉ cần mày gọi tao một tiếng ông nội là được”

Vũ Văn Hải ánh mắt coi rẻ nhìn Long

“ Nếu mày đã nói vậy ! Mong mày đừng có hối hận”

Nói xong, Long dùng tốc độ nhanh nhất xuất hiện trước mặt Vũ Văn Hải. Hắn nở một nụ cười âm hiểm, dơ tay lên, trong tay ngưng tụ một lá bài vàng

- Keng

Một tiếng va chạm, Bài Vàng tiếp xúc với Vũ Văn Hải liền biến mất. Khiến Vũ Văn Hải kinh hoàng là giờ đây, hắn có thể cảm nhận rõ ràng mình không thể di chuyển dù chỉ một bước

Nhìn Vũ Văn Hải biến sắc, không còn vẻ cuồng vọng, tự tin như lúc nãy mà thay vào đó là một vẻ trắng bệch. Long cười lạnh đi tới bên cạnh, tại tai hắn nói từng tiếng một:

“ Mong ra mày còn có thể sống sót”

Nói xong, một quyền mang theo một phần mười công lực đánh vào ngực Vũ Văn Hải

- Binh

Một phần mười sức mạnh của Long đủ sức để đập chết một tên Luyện Tinh Cảnh cấp mười. Chỉ thấy một cỗ lực lượng vô hình với sức mạnh kinh khủng trực tiếp đánh thẳng lên người Vũ Văn Hải.

Lập tức, Vũ Văn Hải mắt mở trừng, miệng há lớn. Nướng miếng, nước mắt, nước mũi không ngừng chảy ra. Giờ đây, Vũ Văn Hải cực kì thống khổ, hắn muốn phun ra một ngụm máu nhưng lại hoàn toàn bất lực.

“ Vũ thiếu không tệ ah. Lại có thể đứng vững dưới một chiêu của ta. Vậy ta phải tăng lực đạo rồi”

Thu Quyền ,Long nhìn giả bộ kinh ngạc, âm thanh tràn đầy vẻ thán phục

Nói là làm, chỉ thấy Long dùng tốc độ nhanh nhất đi tới bên cạnh Vũ Văn Hải. Trong tay lại một ngưng tụ một lá Bài Vàng

Ngay khi hiệu ứng choáng của Bài Vàng thứ nhất biến mất, Long liền tung ra Bài Vàng thứ hai, làm choáng mục tiêu

Sau đó, chưởng mang theo 2/10 sức mạnh đánh ra

- Bặc

Đau!, cmn Đau quá: Đây là tiếng kêu thảm thiết trong lòng Vũ Văn Hải. Cảm giác giống như bị mấy chục con khủng long đánh lên người vậy. Một sự đau đớn tột cùng khiến hắn muốn hét lên nhưng lại hoàn toàn không thể

Ánh mắt sợ hãi cùng cầu xin nhìn Long. Đến giờ, Vũ Văn Hải hiểu được kẻ trước mặt mình đáng sợ, tàn độc như thế nào. Không khác gì một tên ác ma

Đối mắt với ánh mắt cầu xin của Vũ Văn Hãi, Long làm bộ như không thấy gì cả, hắn giả bộ kính nể, lớn tiếng:

“ Bội phục… bội phục. Vẫn có thể đứng vững, tao thật có cái nhìn khác về mày. Còn một chiêu cuối cùng, mong mày vẫn đứng được ah”

Nghe xong câu này, Vũ Văn Hải thực sự muốn thổ huyết. Lần đầu tiên hắn thấy hối hận khi nhường đối phương ba chiêu. Hắn rất muốn mở miệng đầu hàng nhưng lại không thể làm được gì

Bài Vàng tung ra làm choáng Vũ Văn Hải lần ba. Lần này, Long dừng lại một chút , ánh mắt nhìn lướt qua Vũ Văn Hải một lượt, sau đó bộ dạng sáng ngời

Thấy ánh mắt tỏa sáng của đối phương ,Vũ Văn Hải trong lòng xuất hiện một cảm giác bất an, hắn muốn vùng vẫy bỏ chạy nhưng hoàn toàn không được

Chỉ thấy, Long xuất hiện bên cạnh hắn, một cước toàn lực đá lên….. chân thứ ba của đối phương

- Crắc

Một tiếng trứng vỡ, một cảm xúc thốn không thể tả từ chân thứ ba vang lên khiến Vũ Văn Hai mắt trợn ngược, khuôn mặt co giật liên tục

Mây giây sau, Bài Vàng mất đi hiệu ứng, Vũ Văn Hải trực tiếp hai tay ôm háng, ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự. Trước khi ngất, hắn còn nghe được âm thanh tiếc rẻ nhưng lại không dấu được sự trào phúng của Long:

“ Sao vậy??? Thật là,ta còn chưa tận hứng đó. Thật là yếu đuối ah”

******************

Long ra đòn nhanh, chuẩn , độc ác. Đặc biệt là khi hắn ra bài vàng, xung quanh không một ai có thể nhìn ra ngoại trừ mấy vị thực lực trên Độ Khí Cảnh

“ Thằng bé này. Thật là âm hiểm” Trên không, một tên phó hiệu trưởng cười khổ nói

“ Đúng thế! Ta đoán lá bài trong tay hắn là một linh kĩ có hiệu ứng choáng, khiến cho Vũ Văn Hải chỉ có thể mặc cho hắn đánh.

Mà không thể không nói! Vũ Văn Hải thật sự quá ngu ngốc ah, lần trước bị Long đánh thảm như vậy mà vẫn chưa chừa sao?”

Một tên phó hiệu trưởng khác nói. Âm thanh tràn đầy kích động cùng vui vẻ

“ Có điều này ta muốn hỏi. Các ngươi có nhìn ra thực lực của Long không?” Bùi Thiên lắc đầu, sau đó ánh mắt nghiêm túc nhìn ba người hỏi

Nghe thế, ba tên phó hiệu trưởng không khỏi sững sờ, lập tức dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn Long. Rất nhanh, trên mắt ba người tràn đầy vẻ chấn kinh:

“ Không nhìn thấu? Không thể nào?”

“ Các ngươi cũng không nhìn ra thực lực của thằng bé sao? Thú vị ah” Bùi Thiên mang theo vẻ dị sắc nhìn Long, khẽ lẩm bẩm một câu: “ Là nhân tố quan trọng của Ngày Phát Xét, ta thật sự muốn biết Long Hoàng mạnh như thế nào?”

Nói xong, ông nhìn về phía Justin Phạm nghiêm giọng:

“ Justin. Các trận sau sắp xếp cho Long gặp đối thủ lớp dưới. òn nữa, cả Bùi Lan Lan cũng vậy. Để hai đứa nó gặp nhau ở trận chung kết

Ngoài ra, đưa thêm luật mới. Quán Quân và Á Quân cuộc thi giữa kì có thể khiêu chiến các học viên của Phong Vân Bảng.”

“ Hiệu trưởng, điều này có chút khó khăn ah. Phong Vân Bảng đều là học viên lớp 11 và lớp 12. Thực lực phần lớn đều đạt tới Dẫn Nguyên Cảnh. Chỉ sợ…” Justin Phạm ngập ngừng

“ Anh định cãi lời ta sao?” Bùi Thiên nhíu mày, khẽ nói. Âm thanh tràn đầy uy nghiêm khiến Justin Phạm mồ hôi chảy dòng, toàn thân run lên, vội vàng gật đầu

“ Vâng, thưa hiệu trưởng. Ta sẽ đi làm ngay”