Dị Thế Đại Lĩnh Chủ

Chương 137: Cự long và ma tộc 3




Khi thân vương Myers và vương phi tới, tình huống đã trở nên vô cùng tồi tệ.

Ma tộc thành niên không phải là một chuyện nhẹ nhõm. Khi chưa thành niên, ma tộc chỉ có thể phát huy một phần hai ma lực trong người, cũng có nghĩa là, một nửa ma lực, bị cầm cố. Nghi thức thành niên của ma tộc, là do người thân có huyết thống trực hệ giải khai cầm cố, giải phóng ma lực còn lại. Cả quá trình, cần phải vô cùng thận trọng, nếu không, ma lực đột nhiên bạo tăng, rất có thể sẽ khiến người thừa nhận ma lực bị xé nát.

Rhys vội tìm thân vương Myers, một là vì tìm về nhẫn quyền lực, xác định thân phận người kế thừa gia tộc Myers, mục đích khác, chính là vì nghi thức thành niên của mình.

Người kế thừa của thân vương Myers, ma lực tuyệt đối không phải ma tộc bình thường có thể so bì. Laurent tuy cũng có thể chủ trì nghi thức thành niên của Rhys, nhưng bà không nắm chắc mười phần, vì thế, nhất định phải tìm thân vương Myers về.

Nhưng hiện tại, thân vương đã tìm về, mà chuyện lại xuất hiện biến số. Ai cũng không ngờ được, ma lực trong người Rhys, lại bạo phát trước khi thành niên!

Như vậy quá nguy hiểm!

Thân vương Myers và vương phi Laurent nhìn Rhys quỳ một gối trên đầu cốt long, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng.

Cự long màu đen do Hắc Viêm biến hóa vẫn bay phía trước cốt long, hắn không phải cự long thuần huyết thống, không có ký ức kế thừa đời đời của tổ tiên, chỉ dựa vào bản năng hành sự. Hắn không biết khi ma tộc thành niên sẽ phát sinh chuyện gì, ma tộc vì bảo vệ bản thân, nghi thức thành niên vẫn luôn tiến hành bí mật, cũng chỉ có mấy con rồng già có quan hệ coi như tạm được với ma tộc mới có thể biết được một hai. Nhưng hắn lại theo bản năng phát giác được, ma tộc trước mắt không bình thường, rất không bình thường!

Trong đôi mắt màu vàng của Hắc Viêm vụt qua sát ý, có lẽ, hắn nên nhân hiện tại giết chết tên này!

Sát ý của cự long chỉ vụt qua, thân vương và vương phi đã phát giác được, thân vương Myers bay tới chỗ Rhys trên đầu cốt long, Laurent thì cản trước mặt Hắc Viêm.

Gương mặt yêu diễm phủ đầy sắc lạnh, đôi mắt màu biển xanh trở thành đỏ sậm, “Nhóc con, dám có ý đồ với con trai ta, có tin dì đây đánh mông ngươi không?”

Hắc Viêm: “…”

Lúc này, cuồng phong vù vù do ma tộc và cự long chiến đấu tạo ra cũng đã dừng lại, đám người Saivans đang trốn vừa đúng lúc ló đầu ra, muốn xem thử tình huống của quốc vương, không đúng lúc nghe thấy câu nói này của Laurent, tất cả mọi người hận không thể lập tức nhéo lỗ tai gây chuyện của mình! Lỗ tai gì chứ, căn bản không nên mọc mà!

Hắc Viêm và Laurent đối kháng, nếu chỉ là Laurent, hắn tin mình có năng lực đối phó, nhưng, lại thêm một thân vương ma tộc… nhìn thân vương ma tộc đang dùng phù văn đen áp chế ma lực bạo loạn quanh người Rhys, chọn lựa duy nhất của Hắc Viêm chỉ là tạm thời thoái lui. Hắn không thể nào đồng thời chiến thắng ba ma tộc cường đại, cho dù trong đó hiện tại có một người bất thường, chẳng qua, không có nghĩa là hắn thua!

Hắc Viêm vung hai cánh, tạo nên một cơn cuồng phong, Laurent đứng giữa trời, sừng sững bất động, gió thổi tóc dài và vạt đầm của bà, đôi mắt màu đỏ sậm từ đầu tới cuối nhìn chằm chằm cự long màu đen trước mặt.

Cự long hoàn toàn thức tỉnh, là cực kỳ nguy hiểm. Laurent không dám có một chút sơ ý.

Sau cuồng phong, Hắc Viêm gầm lên một tiếng cao vút, đáp xuống đất.

Ngay khi hai chân chạm đất, thân thể khổng lồ, dùng tốc độ mắt người thấy được nhanh chóng thu nhỏ, trở lại hình thái nhân loại, chỉ là y phục trên người đã không còn nữa…

Quan viên hành tỉnh tây bắc xung quanh sau khi không cần lỗ tai, ngay cả mắt cũng không cần nữa! Bọn họ không phải muốn nghe, cũng không phải muốn thấy! Hiện tại móc mắt ra còn kịp hay không vậy? Khẳng định không kịp!

Mọe nó quá lừa người!

Hắc Viêm vươn tay ra, hắc giáp kỵ binh cách gần nhất lập tức cởi áo khoác trên người, cung kính giao cho quốc vương. Hắc Viêm dùng áo khoác bao thân thể, nhìn ma tộc và cốt long trên trời, lạnh lùng nói: “Đợi hắn tỉnh lại, chúng ta lại đánh một trận!”

Laurent nhướng một bên mày, con rồng con này, vẫn rất thú vị nha. Chẳng qua, hình như hắn muốn cùng con trai bà cướp người? Như vậy không tốt lắm.

Laurent biết, cự long cực kỳ bao che khuyết điểm, nếu bình chọn kẻ bao che khuyết điểm nhất đại lục Quang Minh, cự long tuyệt không nhường chỗ. Hắc Viêm trước kia chỉ là huyết thống lại giống, mấy ngàn năm trước, cự long vẫn chưa về long đảo, trên đại lục có không ít nhân loại như thế, khi thời gian trôi đi, huyết thống cũng sẽ trở nên mỏng manh, nhân loại thế này, cự long đương nhiên sẽ không xem là hậu đại của mình. Nhưng Hắc Viêm thức tỉnh rồi, thì sẽ khác.

Mấy lão già lười biếng không động suốt mấy ngàn năm trên long đảo, không lâu sau sẽ có thể nhận được tin tức, bọn họ sẽ làm gì, Laurent không cần dùng não cũng có thể nghĩ ra. Cự long thai nghén hậu đại còn khó khăn hơn ma tộc, hiện tại coi như đã có một lại giống thức tỉnh, cho dù trên người có huyết thống nhân loại, cũng đủ khiến mấy lão già kia cao hứng một trận.

Nghĩ mà xem, mấy ngàn năm tới mấy chục ngàn năm không hề xuất hiện qua cự long nào, đột nhiên lại xuất hiện như vậy, sẽ tạo ra hậu quả nào? Mấy kẻ động chút là kinh ngạc kêu la, liệu có bị dọa ngày đêm cầu che chở với thần linh của họ không? Nghĩ tới đây, Laurent không nhịn được bật cười.

Nói cũng lạ, lực lượng của ma tộc và cự long gần như là tương đương nhau, tính cách cũng không phân được ai xấu ai tốt. Ma tộc bị cả đại lục thù hằn, cự long cho dù cướp tiền cướp công chúa, cũng chỉ bị xem là tượng trưng của sức mạnh. Đây có tính là khác biệt đãi ngộ không?

Laurent híp mắt lại, nhìn mấy người trốn sau kiến trúc xa xa, mấy kẻ mặc trường bào giáo hội đâm đau mắt Laurent. Nếu không phải do những kẻ bỉ ổi này, Orlando sẽ không ngủ say! Con trai của bà cũng không cần phải chưa thành niên đã gặp phải nguy hiểm này! Bà nhất định bắt mấy tên này phải trả giá!

Nhưng, không phải hiện tại.

Laurent quay người tới bên cạnh Rhys và thân vương Myers, liên thủ với thân vương, tạm thời áp chế ma lực bạo phát của Rhys. Bọn họ phải mang hắn tới nơi an toàn trước, mới có thể giúp hắn cử hành nghi thức thành niên.

Còn về những kẻ đáng ghét kia, đôi mắt đỏ sậm của Laurent lóe qua tia sáng quái dị, sớm muộn cũng có ngày tính sổ! Laurent đem khuê oán vợ chồng thân vương Orlando Myers phải chia cắt hơn một ngàn bảy trăm năm, phát tiết lên đầu giáo hội, hoàn toàn bỏ lơ nguyên nhân thân vương bỏ nhà đi và tính cách đặc biệt độc lập của thành viên gia tộc Myers.

Tuy giáo hội cũng coi như là xứng tội, nhưng từ mặt ý nghĩa nào đó mà nói, bọn họ cũng coi như nằm không trúng đạn.

Hắc Viêm đưa mắt nhìn cốt long bay đi, thân hình cao lớn đột nhiên lảo đảo một cái, sức mạnh của cự long thức tỉnh quá mức cường đại, thân thể của hắn đã gần như đạt tới cực hạn.

Tổng đốc Saivans lập tức hạ lệnh cho quan viên nào đó nhường phủ của mình cho quốc vương bệ hạ nghỉ ngơi! Sau đó phái người đi an ủi thành dân bị trận chiến đấu vừa rồi kinh sợ.

Trải qua mấy công tác ‘điều tra nhân khẩu’ trước kia, quan viên hành tỉnh tây bắc đã học được nên làm sao dẹp yên những người nộp thuế này, tuy phần lớn mọi người vẫn có hơi sợ hãi, nhưng rốt cuộc không có gây ra loạn gì quá lớn.

Sắp xếp Hắc Viêm xong, Saivans bắt đầu phát rầu, rốt cuộc có nên báo cáo chuyện của quốc vương cho tể tướng Murphy không, nếu nói, tể tướng Murphy có cho rằng hắn đang nói bậy nói bạ không? Quốc vương bệ hạ trong một đêm đột nhiên biến thành cự long, còn cùng ma tộc đánh nhau? Hắn cho rằng đây là thời kỳ đại lục hắc ám mấy ngàn năm trước sao?

Tổng đốc Saivans thở dài một tiếng, vấn đề báo cáo tạm thời không nói, vấn đề trước mắt, nên giải quyết thế nào? Đứng trước phủ đệ đã thành phế tích, tổng đốc đại nhân nước mắt đầy mặt. Cái này là quả báo hiện thế sao? Hắn dùng lửa thiêu hủy phủ tổng đốc của Panvi, phủ tổng đốc đại nhân của hắn, bị quốc vương bệ hạ dẫm một cái thành bã… tối nay, hắn nên ở đâu?

Hành tỉnh tây bắc và Grilan khác nhau, Hắc Viêm và Rhys đánh nhau ở Grilan, nhiều lắm là bị Tống Mặc phẫn nộ nã cho phát pháo, bắn cho vài phát đạn, mà hành tỉnh tây bắc, lại có quá nhiều thế lực không mang ý tốt, chồng chéo phức tạp, quan viên hành tỉnh tây bắc bận hồi phục lại trình tự trong thành, tới mức bỏ qua một vài thế lực tiềm ẩn trong thành. Chẳng hạn, Quang Minh giáo hội.

Hắc Viêm là quốc vương cường thế, đại chủ giáo còn bị bắt chẹp, tự nhiên không cần trông mong giáo hội có địa vị cao gì tại Obi, giáo hội đối với tình huống này hận tới nghiến răng, nhưng cũng không có biện pháp gì. Ngay cả quốc vương Seeger Jiera đánh với Hắc Viêm một trận, bị hắn chọt mù một mắt, về vấn đề đối đãi giáo hội, cũng bảo trì nhất thống với Hắc Viêm. Muốn bảo trì vương quyền chí cao vô thượng, thì thần quyền liền bị lạnh nhạt dẹp bỏ.

Bỏ qua không có nghĩa là không tồn tại.

Nhân viên tại phân giáo đình của giáo hội tại hành tỉnh tây bắc, không phải hạng vô năng. Bọn họ nhận được tin tức, lập tức chạy tới, thấy cảnh Hắc Viêm và ma tộc đại chiến trên không, cũng thấy được khi Hắc Viêm chuyển hoán giữa long hình và nhân hình, dưới sự kinh ngạc, lập tức đưa tin về cho chủ giáo đình. Bọn họ biết cái này có nghĩa là gì, quốc vương Obi có huyết thống cự long, và quốc vương Obi là một con cự long, hoàn toàn là hai khái niệm! Còn giáo hội sẽ lợi dụng chuyện này thế này, thì không phải là chuyện mà bọn họ nên chen tay vào.

Thám tử các nước mai phục tại hành tỉnh tây bắc, cũng lục tục đưa tin về nước, ngay cả long đảo tránh thế đã lâu, cũng nhận được tin hắc long thức tỉnh sớm nhất.

Các cự long trở nên dị thường hưng phấn, mấy ngàn năm nay không có thành viên mới, cho dù có huyết thống nhân loại, thì đó cũng là cự long!

Cự long nằm trên kim tệ ngủ mấy ngàn năm, nhàm chán ngáp liền mấy cái, cuối cùng tìm được chuyện thú vị để làm rồi!

Các rồng đực toàn thân là nhân tố bạo lực xoa đấm xoa quyền, nghĩ nên làm sao để điều giáo cho cự long mới thức tỉnh này thành hán tử long tộc hợp cách.

Các rồng cái thì lại nghĩ, nhóc con còn chưa tới ba mươi tuổi, bảo bảo đáng yêu cỡ nào nha! Lập tức ái tâm bùng phát…



Rhys được vợ chồng thân vương mang về Grilan.

Thấy Rhys bị thân vương Myers dùng phù văn trói chặt, Tống Mặc bị dọa nhảy dựng, có chuyện gì vậy?

Rhys hai mắt đỏ máu, phù văn màu đen trên mặt khiến gương mặt hắn càng thêm yêu dị, mái tóc dài bị mồ hôi lạnh bết dính bên môi, thân vương Myers và vương phi đưa hắn vào thành lũy ngầm của Grilan, bọn họ không thể nào mang Rhys về ma giới, thời gian không kịp, chỉ có thể chọn chỗ này.

“Chúng ta cần một nơi tuyệt đối an tĩnh, người của thành lũy, tốt nhất tạm thời ly khai.”

Tống Mặc không có dị nghị gì với yêu cầu của thân vương, về tình về lý, y đều sẽ không cự tuyệt.

Thân vương Myers thấy căn phòng Tống Mặc chuẩn bị, lắc đầu, “Không dược, không thể ở đây.”

“Tại sao?” Tống Mặc không hiểu, “Đây là phòng của Rhys. Người trong thành lũy cũng đều đã ra ngoài hết rồi.”

“Cần kiên cố hơn.” Thân vương Myers nói ít ý nhiều, “Tốt nhất là cửa không thể phá, nóc nhà chấn không sụp, vách tường đá không đổ. Không có cửa sổ càng tốt.”

Tống Mặc: “…”

Y thật sự rất muốn hỏi một câu: Các hạ đang nói là phòng ở hay là hầm trú ẩn vậy?

Không biết làm sao, không có một căn phòng nào phù hợp với yêu cầu của thân vương, cuối cùng, vẫn là lão quản gia John thấp giọng nói bên tai Tống Mặc vài câu, Tống Mặc không xác định nhìn quản gia một cái, xác định muốn dẫn bọn họ tới đó sao?

Lão John gật đầu.

Tống Mặc lấy tay vẽ lên cổ, sẽ bị giết.

Lão John xua tay, không sao, ta có thể ứng phó!

Tống Mặc vững dạ tin tưởng.

Tống Mặc đi trước cầm nến dẫn đường, lão John đi bên cạnh y, cả nhà thân vương đi sau lưng y, mấy người men xuống bậc thềm đi xuống, dừng lại trước một cánh cửa sắt.

Nếu các tiền kỵ sĩ giáo hội thấy cánh cửa này, khẳng định sẽ quen thuộc vô cùng, nơi này, chính là phòng tra tấn khiến người ta nghe tiếng đã sợ trong truyền thuyết Grilan!

Tống Mặc lại nhìn lão John một cái, rồi nhìn ba ma tộc kia, Rhys biết nơi này, cũng từng tới, không cần lo lắng. Nhưng thân vương và vương phi liệu có bùng nổ không? Bọn họ liệu có cảm thấy, mình hơi bị khuynh hướng đó đó không? Tuy con trai của họ là một kẻ M không hơn không kém, nhưng mà bọn họ chưa chắc thích người yêu của con mình là một kẻ S đi? Cho dù y quả thật không phải, nhưng tất cả mấy thứ trong phòng, thực sự dễ khiến người ta hiểu lầm.

“Các ngươi xác định, muốn đi vào?”

Thân vương không trả lời y, gõ lên cửa sắt và vách thường làm bằng đá, gật đầu, Rhys bị phù văn trói buộc nhìn Tống Mặc cười cười, dưới sự tô điểm của sắc mặt tái nhợt, sắc môi, càng thêm đỏ như máu.

Tống Mặc chỉ cảm thấy trong lòng trào lên sự chua xót, trong ấn tượng của y, Rhys luôn cường hãn, thậm chí là giết không chết, bộ dáng xuy yếu như thế này, vẫn là lần đầu tiên y thấy, y cảm thấy khó chịu.

Nhịn không được bước tới một bước, không bận tâm tới ba vị ‘trưởng bối’ bên cạnh, nâng cằm Rhys lên, hôn lên môi hắn một cái, “Ngươi rốt cuộc bị sao vậy?”

Rhys lắc đầu, nhẹ cọ cọ trán Tống Mặc, thấp giọng nói: “Thân ái, ta không sao, không cần lo lắng. Đợi khi tất cả kết thúc, chúng ta liền cử hành hôn lễ, được không?”

Tống Mặc nghe xong liền mài răng, đau lòng gì đó toàn bộ bay sạch. Hắn đã suy yếu tới sắp nói không nên lời rồi, còn muốn kết hôn, hắn là trai không vợ tám đời rồi sao?!



Cửa sắt mở ra, các sản phẩm trưng bày ‘la liệt rực rỡ’ trong phòng khiến vợ chồng thân vương không biết rõ sự tình trước đó cùng kinh ngạc, ánh mắt nhìn sang Tống Mặc, giống như đang nhìn một con bì bì thú đột nhiên biến thành gấu lớn.

Tống Mặc sờ mũi, nhún vai: “Mấy cái này đều chỉ bày cho đẹp thôi, chưa từng thật sự dùng qua.”

Thân vương và vương phi: “…” Mấy thứ này, đẹp?! Đây là thẩm mỹ quan gì?!

Tống đại lãnh chủ, quả đoán càng vẽ càng đen.

Thân vương Myers đưa tay phải ra, vẽ một hàng phù văn giữa không, cả căn phòng đột nhiên trở nên tối thui, Tống Mặc bị lão John kéo đi nhanh chóng rời khỏi phòng, căn bản không kịp nhìn những phù văn đó viết cái gì, cửa sắt đóng lại trước mắt, cản lại tất cả những gì diễn ra trong phòng.

“Quản gia?”

“Lãnh chủ đại nhân, bên trong hiện tại rất nguy hiểm.” Lão John sống đã hơn một ngàn bảy trăm năm, cảm ứng với nguy hiểm nhạy bén hơn người bình thường gấp bội, “Ngài không thích hợp ở lại trong đó.”

Tống Mặc tin lão John sẽ không lừa y, nhìn cánh cửa đóng chặt, siết chặt hai tay, y biết thân vương Myers và vương phi sẽ không để Rhys gặp chuyện, nhưng trước mặt vẫn không ngừng hiện lên bộ dáng Rhys sắc mặt tái nhợt vừa rồi.

Nếu…

Tống Mặc vội lắc đầu, chỉ cần hắn có thể bình an bước ra, kết hôn thì kết hôn thôi! Dù sao sớm muộn cũng phải lấy vợ, y nuôi nổi!