Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 15: Khổ trong khổ




[FONT=Tahoma

Trong tay Lưu Anh Nam nắm chặt chiếc Durex đã xé miệng, bụng đầy oan khuất, hắn tuyệt đối không phải gã đàn ông nhìn thấy phụ nữ là đeo bao. Hơn nữa, chiếc bao cao su (BCS) này cũng chẳng phải đối phó phụ nữ, mà là dùng để đối phó quỷ!

Thứ này chỉ có bề ngoài giống BCS, thực là một trong số các thần khí của Âm Tào Địa Phủ, là một lần Chung Quỳ tạt qua đây cố ý tặng cho Lưu Anh Nam để hắn giữ phòng thân.

Vật này giống như một chiếc túi càn khôn, khi gặp phải quỷ tế ra có thể tùy ý biến lớn biến nhỏ, bất cứ quỷ hồn nào đều không thể thoát khỏi, một khi bị thu vào thì sẽ hóa thành nước mủ, còn về vì sao thiết kế thành kiểu dáng này, có lẽ là dùng để che mắt quỷ, hoặc Durex là nhà tài trợ của Âm Tào Địa Phủ.

Vừa rồi tình hình khẩn cấp, Tiểu Minh lập tức biến thành lệ quỷ, Lưu Anh Nam không có biện pháp mới len lén xé miệng để phòng bị khi cần tới. May mắn thay, kịp thời ngăn cản Tiểu Minh, càng may mắn chính là, may mà không sử dụng thứ này bắt Tiểu Minh, bởi vì quỷ hồn ở trong này sẽ hóa thành nước mủ, bộ dạng không có gì khác biệt với nhân loại bình thường sử dụng qua.

Lăng Vân chỉ nhìn thấy xé miệng liền coi mình thành lưu manh, nếu nhìn thấy trên người mình mang theo một chiếc đã dùng rồi, há chẳng phải sẽ coi thành biến thái? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Thực ra điều này cũng trách bản thân Lưu Anh Nam, lúc trước món pháp bảo bắt quỷ này có hình túi nilon, là bản thân hắn cố yêu cầu thiết kế thành kiểu dáng BCS. Một là dễ mang theo, có thể che mắt địch nhân, hai là bởi vì trào lưu. Hiện tại rất nhiều đàn ông bất kể xấu hay đẹp, giàu hay nghèo, cao hay thấp, nhất là những thanh niên chưa kết hôn dưới ba mươi tuổi, trên cơ bản rất nhiều người đều giấu một hoặc vài chiếc BCS vào trong ví, cảm giác giống như tùy lúc đều cần đến, đồng thời chứng minh mình là một người phong lưu hơn nữa được phụ nữ hoan nghênh.

Hiện mang theo bên mình một chiếc BCS, đã trở thành lợi khí thiết yếu của đám đàn ông phong lưu nhằm giữ thể diện và hành tẩu giang hồ.

Đương nhiên điều Lưu Anh Nam thất vọng vẫn là có được một cơ hội va chạm với gái nhà giàu cứ như thế bị hẫng. Nhưng Lưu Anh Nam còn là vì mình có thể cứu vãn một người lương thiện, tính mạng của một nhà từ thiện, hóa giải oán niệm của một oan hồn mà cảm thấy vui vẻ và tự hào.

Thân là một quỷ sai, nguy hiểm và áp lực phải thừa nhận rất lớn, cho nên hắn ắt phải duy trì lòng tự tin cao độ, giữ vững cảm giác trách nhiệm, cảm giác sứ mạng và cảm giác vinh dự thì mới có thể hoàn thành mỗi một nhiệm vụ càng tốt hơn.

Lưu Anh Nam không biết công việc quỷ sai này mình phải làm bao lâu, nhưng hắn nhất định sẽ kiên trì đến ngày được chuyển chính thức. Đến lúc đó, hắn chính là một nhân viên Địa Phủ chân chính, không vẻn vẹn là bố trí công việc hoàn toàn mới, mà còn có quyền hạn cao hơn. Động lực duy nhất của hắn chính là có một ngày mình đủ cấp bậc, có thể mở Sinh Tử Bộ, tra rõ thân thế của mình, xem xem cha mẹ mình rốt cuộc là ai.

Hắn rốt cuộc có phải là một quỷ đời hai hay không, bản thân hắn cũng không chắc chắn. Dẫu sao hắn có được đôi mắt nhìn thấy quỷ, thể chất có thể cho quỷ nhập vào, điều này ở trong đám người bình thường gần như là không có khả năng. Nhưng nếu nói hắn là con riêng của Diêm Vương gia, là con nuôi của Địa Tạng Vương hắn cũng không tin. Dù sao trước hai mươi lăm tuổi vẫn tầm thường như thế, chỉ vì sinh tồn mà đi tới ngày hôm nay, lúc đó cha ruột và cha nuôi đang làm gì?

Chờ đi, chân tướng cần dựa vào chính bản thân hắn cố gắng đi thực hiện, vào khoảnh khắc khi giở Sinh Tử Bộ thì đáp án sẽ được công bố. Trước lúc đó hắn sẽ cố gắng chăm chỉ làm tốt công việc của một nhà tư vấn tâm lý oan hồn, đồng thời cũng phải hưởng thụ thật tốt mỗi một phút của cuộc sống. Tục ngữ nói, chết tử tế không bằng sống nhờ, thế giới phồn hoa khiến người ta mê say này, ai nỡ chết chứ.

Nhất là Lưu Anh Nam còn chưa kiếm được đối tượng, chỉ có vài lần đụng chạm đơn giản với gái massage, nhưng đó là bỏ tiền đổi lấy, căn bản không thể nói là sung sướng, chẳng qua chỉ thỏa mãn nhu cầu sinh lý mà thôi.

May mà hắn còn có một nhà tắm được đám bồ nhí và vợ bé hoan nghênh. Bể tắm chỉ có nữ không có nam, hắn đang kiên nhẫn chờ đợi, hắn tin chắc sẽ có một ngày, sau khi cô bồ nhí hoặc vợ bé nào đó chấm dứt kiếp sống được bao nuôi, thì sẽ bắn ra tia lửa với hắn.

So sánh với việc lật đọc Sinh Tử Bộ thì việc kinh doanh bể tắm với hắn mà nói càng quan trọng hơn, dẫu sao hắn vẫn còn sống, sống một ngày thì phải hưởng thụ cuộc sống cho thật tốt…

Bên này hắn tếch đít đi tới nhà tắm, mà trong biệt thự, Lăng Vân cũng hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, hết thảy những cảm giác vừa trải qua lúc nãy hệt như một giấc mộng, yêu ma quỷ quái cộng thêm thần côn cùng nhau xuất hiện. Điều này với một người từng tiếp nhận giáo dục bậc cao, ra vào trong giới thượng lưu như nàng mà nói thì gần như mộng ảo. Nhưng lúc này khuôn mặt nàng vẫn đang nóng bừng, trái tim nàng vẫn đang đập loạn nhịp, cảm giác nói không rõ này lại là chân thật như thế.

Cũng không biết qua bao lâu, cô trợ lý của nàng rốt cuộc đã tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, Lăng Vân nói cho cô ta biết, ba vị đại sư đã giải quyết tất cả. Nào là núi đao biển lửa, nào là âm mưu quỷ kế, đều không cản nổi Hỏa Nhãn Kim Tinh và Như Ý Bổng. Bây giờ ba vị đại sư đã hộ tống sự phụ đi Tây Thiên lấy kinh rồi, hết thảy đều đã khôi phục yên bình.

Cô trợ lý đỡ hoảng hồn, nhưng cô nàng đã từng nhiều lần nhìn thấy nhân vật trong xã hội thượng lưu điên điên khùng khùng khi tế tổ, ngây ngây dại dại khi chọn âm trạch. Bất kể yêu ma quỷ quái có tồn tại hay không, tóm lại nàng ta không sao là tốt rồi.

Sau khi cô nàng khôi phục bình tĩnh, Lăng Vân mở cửa chỉ vào nơi không xa, căn nhà tắm đó tên là "Bể tắm uyên ương", rồi bảo cô nàng đi làm một việc. Vào bữa trưa cô trợ lý đã trở lại, trong tay cầm một tập tư liệu chi tiết về ông chủ nhà tắm nữ.

Lăng Vân không biết đang ôm tâm tình gì, tóm lại là đỏ mắt đọc tư liệu, chỉ liếc một cái cô nàng liền sợ ngây người, thậm chí kinh hô thành tiếng:

- Đây còn là người sao?

Lăng Vân tuyệt đối là gái nhà giàu siêu cấp, mà Lưu Anh Nam không nghi ngờ là máy bay chiến đấu trong đám bần tiện. Kẻ bần tiện vĩnh viễn để ý tới hết mọi hành động của nữ thần, cố gắng thu thập hết thảy thông tin về nữ thần. Mà nữ thần có thể dễ dàng nắm giữ mọi tư liệu về kẻ bần tiện.

Có điều, khi Lăng Vân nhìn thấy tự liệu của Lưu Anh Nam lại sợ ngây người, nàng không hề hoài nghi tính chân thật của phần tư liệu này. Nàng chỉ có một con đường riêng của nàng, nhưng bên trên ghi chép là: Lưu Anh Nam, nam, 25 tuổi, tốt nghiệp trung học, không cha không mẹ không người thân bạn bè, lớn lên từ cô nhi viện ở Đông nội thành, trước mười tuổi từng đi ăn xin, đến cô nhi viện mới có giày để đi. Sau khi tốt nghiệp, anh ta từng đào than ở Nam Sơn, từng đốt than ở Bắc Sơn, từng đưa báo trong mưa giông bão táp, từng đánh giầy ở ven đường, từng đốn củi, từng cắt cỏ, từng trộm than xỉ, từng nhặt đầu lọc…

- Đây, đây cũng quá khổ mà? –Nếu không phải những tư liệu này đến từ tổ chức uy tín, Lăng Vân thậm chí không dám tin vào mắt mình. Vào thời đại này, trong tư duy và nhận thức cố hữu của Lăng Vân, nàng cảm thấy những người từ nhỏ đã ra ngoài làm thuê, làm việc thì nhiều ăn thì ít, ngủ không ngon đã xem là khổ rồi. Nhưng không ngờ rằng còn có loại người chịu khổ trong khổ như Lưu Anh Nam, mà loại người này cho dù chịu khổ trong khổ cũng chỉ có lúc nằm trên người đàn bà mới có thể trở thành người ở trên!

[/FONT]