Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 1051: Nướng long vương




“ Long Vương này, là thập giai ma thú sao?”

“Ân......”

Sư Hậu lần này không do dự, Đông Phương Ngữ Hinh cười nói:

“Kia vô cùng tốt, chúng ta liền đem hắn luyện, nhìn thử xem gia hỏa này có ma hạch hay không......”

Thập giai ma thú, kỳ thật chưa chắc đã có ma hạch , này, còn phải xem vận khí.

“Hảo......”

Đông Phương Ngữ Hinh dứt khoát triệu hồi ra dị hỏa, chỉ tiếc Tiểu Hỏa Cầu không có ở đây, bằng không, tốc độ luyện chế liền nhanh hơn .

Muốn luyện chế Long Vương, với tu vi của hắn, muốn luyện chế hoàn toàn cần có thời gian nhất định.

“Mẫu thân, quốc sư, Bạch Sử, các người đi lục xoát địa bàn của Long Vương một chút, xem thử có thứ gì tốt không, đừng nên lãng phí ......”

Long Vương này cướp đoạt nhiều như vậy, thứ tốt nhất định có không ít......

“Con cũng đi......”

Tiểu Hoan Hoan thích nhất là làm chuyện này, lúc này, làm sao có thể thiếu bé được đây?

“Ta cũng phải đi a......”

Tiểu Nhạc Nhạc đối với tầm bảo, vô cùng có kinh nghiệm, rất nhiều đồ vật thoạt nhìn không ra gì, nhưng lại là bảo bối hiếm thấy.

“Các ngươi đi cũng được, nhưng đồ vật phải cấp ta nhìn xem, tốt nhất là nên nộp lại......”

“A......”

Hai người suy sụp hạ mặt, Tiểu Hoan Hoan đô chu miệng:

“Vì sao a, bọn họ vì sao lại không cần nộp lại......”

Mẫu thân rất bất công , ô ô, bé có phải là thân sinh của nàng hay không a.

“Bọn họ là người lớn, còn con là tiểu hài tử......”

“Hinh Nhi, ngươi xem đây là cái gì?”

Thời điểm mọi người đang nói chuyện , một chỗ đất bỗng nhiên động , tốc độ động không chậm!

Bọn họ vốn cũng không có chú ý, nhưng sau khi Sư Hậu phát hiện , tầng một tiếng liền nhảy qua......

Móng vuốt của nàng đối với chỗ đất kia trảo qua, sau đó bỗng nhiên truyền đến một tiếng “A......” .

Là tiếng kêu của nữ nhân.

Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt, một nữ nhân từ trong mặt đất chui ra ngoài, cúi đầu, hô:

“Không cần, không cần bắt ta......”

Nữ nhân này......

Cái gì cũng không có mặc, tuy rằng trên người toàn là đất, nhưng vẫn như cũ nhìn ra nàng đang trần truồng .

Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, lại thấy hắn cũng không có nhìn về phía nữ nhân này.

Đông Phương Ngữ Hinh mới yên lòng, may mắn ngươi không thấy, bằng không......

Hừ, cho dù là đối với nữ nhân khác không có ý tứ, nhưng là cũng đừng có tùy ý nhìn loạn.

Thấy động tác của Đông Phương Ngữ Hinh , nữ vương có chút bất đắc dĩ.

Nàng khinh thường nhìn nữ nhân kia, nữ nhân này......

Bộ dạng cùng dáng người như vậy, Uất Trì Tà Dịch sẽ coi trọng mới là lạ--

“Đây là......”

Bởi vì nữ nhân cúi đầu, hơn nữa trên người toàn là đất, cho nên trong khoảng thời gian ngắn Đông Phương Ngữ Hinh cũng không nhận ra được.

Nàng tới chậm một chút, nên tự nhiên hình ảnh lúc đầu của nàng, nàng cũng không nhìn thấy.

Mà chuyện Đậu Yên Nhi đi theo Long Vương, nàng cũng không biết.

Nhưng Uất Trì Tà Dịch cùng Bạch Sử lại biết.

“Đây là Đậu Yên Nhi, nàng đi theo Long Vương......”

Đậu Yên Nhi?

Đối với Đậu Yên Nhi, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh kỳ thật có chút áy náy nho nhỏ.

Chuyện lúc đó, cùng Đậu Yên Nhi không có bao nhiêu quan hệ, nhưng nàng lại trả thù nàng......

Nhưng này cũng không tính là quá đáng, thời điểm lúc đầu nàng cũng không sai, nhưng Đậu gia không phải là giống nhau đều thiết kế nàng, khiến nàng sống không bằng chết hay sao?

Nếu không phải vừa vặn gặp được Tà Dịch, lúc này ai biết nàng sẽ là tình cảnh gì?

“Nga, Đậu Yên Nhi a, ngươi nhưng thật ra sẽ lựa chọn a......”

Đã từng gặp qua, nhưng tại cái thời điểm kia Đậu Yên Nhi tựa hồ cùng Long Vương không có quan hệ.

Là Tề Sơ, đúng, chính là Tề Sơ......