Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 604: Cuối cùng xuất hiện!




Edit : PDN

Hắn bỗng nhiên há mồm:

“A . . . . .”

Kêu to một tiếng, vang vọng bầu trời, làm lỗ tai mọi người đều rung động vang lên ong ong .

Sau đó, hai tay hắn bỗng nhiên cùng giơ lên, làm một tư thế cuộn lại trên không trung , một luồng nội lực cường đại dâng tràn ra, đánh thẳng về phía trung tâm của trận pháp .

Bay tới cùng lúc, còn có một luồng khí màu đen cực kỳ nồng đậm tinh khiết .

Độc khí. . . . . .

Oanh một tiếng, trận pháp bắt đầu rung động kịch liệt .

Năm người bảo vệ trận ở phía trong trận pháp, thân mình không hẹn mà cùng lung lay vài lần.

Thậm chí , có ba người không nhịn được phun ra một ngụm máu đen.

Công kích này, đúng là mạnh mẽ. . . . . .

Năm người, chỉ một thoáng đã có ba người bị thương, bây giờ. . . . . .

Sắc mặt đảo chủ buồn bã. Hắn muốn gia tăng độ mạnh yếu tấn công, tam trưởng lão lại vội vàng hô:

“Cẩn thận độc. . . . . .”

Độc, mới là điểm chết người . . . . . . Đảo chủ nhìn về phía ba người bọn họ , quả nhiên sắc mặt đã biến thành màu đen. . . . . .

Biến thành màu đen,nghĩa là đã trúng độc, mà kết quả của việc trúng độc là. . . . .

Chân khí đột nhiên yếu bớt, biến mất. . . . . .

Vậy trận doanh phòng ngự , bỗng chốc liền yếu bớt rất nhiều.

Bên kia Mẫn Bá Thiên và Nhu Y vui vẻ trong lòng , chỉ cần lại kiên trì một chút, bọn họ liền phá trận .

“Lão già kia,một đám các ngươi còn không ra?”

Đảo chủ cũng sắp không kiên trì nổi , hắn biết hậu quả trận pháp bị phá , vội vàng hô lớn.

Nhưng. . . . . .

Vẫn không có động tĩnh như cũ , cổ trưởng lão này , giống y như người chết .

Đảo chủ đã tuyệt vọng rồi, hôm nay, Thiên Thương Đảo hoàn toàn xong rồi.

Uỳnh. . . . . .

Lại một luồng công kích đánh úp lại, đảo chủ và nhị trưởng lão cũng rút lui từng bước, hai người chỉ cảm thấy đau xót trên ngực , trong miệng ngọt một chút , phun ra một ngụm máu đen . . . . . .

Trận pháp rung động nhanh chóng, Mẫn Bá Thiên càng vui vẻ hơn, hai lần trước chẳng qua là tám chín phần công lực, mà lần này, trực tiếp công kích toàn bộ đến. . . . . .

Uỳnh. . . . .

Lại một trận lay động, trận pháp đã đến mức bị phá thành từng mảnh nhỏ ——

Đúng vào lúc này, một luồng nội lực cường hãn bỗng nhiên bay tới, hướng thẳng về phía Mẫn Bá Thiên. . . . . .

Hả. . . . .

Không đúng. . . . . .

Trong lòng Mẫn Bá Thiên thầm kêu không ổn, hắn vội vàng lại vung tới một chưởng, hắn ăn cái dược vật kia, công lực tăng lên, nhưng dược vật này đúng là có hạn chế về thời gian .

Nếu như, vượt quá thời gian, hắn liền khôi phục đến trình độ bình thường .

“A. . . . . . Các ngươi thế nào mới chịu đi ra. . . . . .”

Đảo chủ ôm ngực, ông phát hiện sau khi bị thương công lực lại biến mất không rõ.

Mà ngay tại chỗ mấy người bọn họ vừa đúng, lúc này ba ông lão đi ra .

Râu tóc bạc trắng, sắc mặt ngưng trọng.

Bọn họ đang phát công, có điều, thần sắc cũng không thoải mái. . . . . .

“Công pháp của U Minh giới ?”

Một người trong đó nhíu mày nghi ngờ, hỏi.

“Phải . . . . . Độc khí này. . . . . .”

Một người khác cũng kinh ngạc nói.

“Cẩn thận một chút. . . . . .”

Người thứ ba dặn một tiếng, ông lão nói chuyện đầu tiên nhìn lại đây:

“Ê , ngươi làm sao chọc tới người của U Minh giới?”

U Minh giới, là một tồn tại cách biệt, thông thường bọn họ sẽ không có gì liên lụy với bên này .

“Ta. . . . . . Ta hoàn toàn không trêu chọc bọn hắn, là người của Phác Dương Sơn. . . . . .”

Phác Dương Sơn. . . . . .

Vẻ mặt của mấy ông lão khó hiểu:

“Nhưng đây là độc của U Minh giới. . . . . .độc của U Minh giới , luôn luôn là mãnh liệt. . . . . .” Hơn nữa, độc này bọn họ cũng không có phương pháp khắc chế .