Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 911: Thiếu chút nữa nôn ra máu




”Tiểu nha đầu, ý của ngươi là, từ sau khi ngươi ra ngoài chưa bao giờ thấy qua tiểu hồ ly à?”

“Dạ...”

“Nhưng sao bản vương cảm giác được hơi thở của hắn chứ?”

Ánh mắt của Long vương lạnh lẽo, cái nha đầu chết tiệt kia, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, thực sự là ngu xuẩn.

“Ta đây cũng không biết nha... Long vương, ngươi phải giúp tiểu Hoan Hoan tìm được tiểu Nhạc Nhạc sao?”

Long vương muốn tìm tiểu Nhạc Nhạc là thật, nhưng tuyệt đối là không phải tìm tiểu Hoan Hoan giúp đỡ .

Hắn hai mắt nhìn chằm chằm tiểu Hoan Hoan, cái nha đầu chết tiệt kia...

Mặc dù tuổi tác không lớn, nhưng...

Lại không nhìn ra có chút dấu vết nói dối, căn bản lại không giống như một tiểu hài tử.

Quả nhiên là... 1

giảo hoạt như Đông Phương Ngữ Hinh kia .

Hắn nghĩ đến ngày hôm đó , hắn cũng không nghĩ tới cô bé, có thể chạy đi, thậm chí...

Tìm được lão hồ ly, đây với hắn mà nói đều là chuyện không có khả năng hoàn thành , nhưng cái tiểu nha đầu này lại làm xong rồi.

Thử thực lực của nha đầu ...

Không thể khinh thường, tuy rằng không lớn, hình dạng chỉ năm sáu tuổi , nhưng ngươi tuyệt đối không thể xem nó như là một đứa bé ..

Nghĩ vậy, Long vương đi đến, đến bên giường đứng vững, từ trên cao nhìn xuống tiểu Hoan Hoan:

“Tiểu nha đầu, bản vương không thích hài tử nói dối...”

“Ta không nói dối nha”

Tiểu Hoan Hoan nói càng vô tội.

Long vương bỗng nhiên vươn tay, lòng bàn tay quay đầu của tiểu Hoan Hoan , một dòng khí đen nhàn nhạt đang xoay quanh đỉnh đầu của tiểu Hoan Hoan.

Nó, đã may mắn..

Chỉ cần hơi cố sức chút , thì cái tiểu nha đầu này xong rồi.

Cũng không có gì, giết người, với hắn mà nói dễ quá mức .

Sở dĩ... ——

“Bản vương cho ngươi một cơ hội cuối cùng, tiểu hồ ly ở chỗ nào...”

Long vương không kiên nhẫn hỏi, tiểu Hoan Hoan lần thứ hai lắc đầu, than thở:

“Long vương, ngài giúp ta tìm hắn thử xem nào, ta cũng rất nhớ hắn, nhung ta không biết hắn ở chỗ nào... ...”

Cái nha đầu chết tiệt kia, thực sự là quá không biết điều.

“Ngươi không nói?”

Long vương đang nói đã muốn vỗ xuống, tiểu Hoan Hoan không chút hoang mang nói:

“Ta thực sự muốn để ngài giúp ta tìm hắn xem , ta nhớ hắn... Chỉ có điều, Long vương, ngài xác định ngài thực sự muốn giết ta sao? Mẫu thân luyện đan nha, ngài đây không phải luyện đan sư khả năng không biết, việc luyện đan này ấy mà , tâm tình rất quan trọng, nếu ta chết rồi, mẫu thân đau lòng một cái, nói không chừng sẽ...”

Tiểu Hoan Hoan đầu óc xoay chuyển rất nhanh, ngay lúc tiểu Nhạc Nhạc không nhịn được muốn đi ra, bé bỗng nhiên nói rằng.

Bé âm thầm cảnh cáo tiểu Nhạc Nhạc, không thể đi ra.

Mà lúc này, Long vương lai đứng ở bên cạnh bé, bé cũng không dám có một động tác nhỏ nào.

“Ngươi... Ngươi cho là bản vương không dám giết ngươi?”

Long vương càng tức giận hơn, lão muốn giết người, nhưng lão cũng biết lúc này không phải là thời gian giết cái tiểu nha đầu này .

“Long vương đương nhiên dám, chỉ là, tiểu Hoan Hoan cảm giác, Long vương không phải là ngu ngốc...”

Lời này...

Trực tiếp làm Long vương tức đến nôn ra máu.

Tay hắn đột nhiên vung lên, quay sang tường bên cạnh.

Ầm ầm một tiếng, tường đã bị đánh ra một lỗ hổng thật to .

Võ công này...

Đương nhiên, tiểu Hoan Hoan biết, đây thật ra là Long vương đã kiềm chế rồi.

“Long vương, đây chính là địa bàn của ngài nha, ngài làm như vậy, không phải là lãng phí ư... . . .”

Tiểu Hoan Hoan vẻ mặt tiếc hận nói, Long vương tức giận vụt một tiếng, đã ẩn thân rồi.