Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 921: Tiểu Hoan Hoan lo lắng




Long Vương đều là bởi vì chính mình mới nhốt bọn họ, cái này đều có thể nhìn thấy thông qua biểu hiện của Long Vương ......

“Ngươi cũng không có ngốc , nên ngươi hẳn là biết dã tâm của Long Vương đi?”

Này, hắn tự nhiên biết, nhưng......

“Xem như hắn không bắt được ngươi, hắn cũng muốn chiếm được thiên hạ này, lúc đó nếu như chúng ta muốn cùng hắn hòa bình ở cùng nhau với nhau thì trừ phi là chúng ta làm thuộc hạ của hắn...... Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi cảm thấy ta cùng phụ thân và mẫu thân sẽ cam tâm sao?”

Ngạch.... .......

Này, ai cam tâm a?

Long Vương kia, căn bản là không tư cách làm .

“Cho nên, ngươi cũng đừng tự trách , việc này cùng ngươi không có quan hệ......”

Tiểu Nhạc Nhạc gật gật đầu, hắn biết Tiểu Hoan Hoan là đang an ủi chính mình, nhưng trong lòng hắn, vẫn như cũ thật cảm động.

“Tiểu Hoan Hoan, tuy rằng hôm nay Long Vương không có động thủ, nhưng hắn vẫn sẽ không chết tâm ......”

Long Vương là một người rất cố chấp, cái này Tiểu Nhạc Nhạc hiểu rất rõ.

“Ta biết, nhưng ta cũng không có biện pháp nào a......”

Hiện tại bé hẳn là trốn không thoát đi.

Nếu như có Tiểu Hỏa Cầu ở đây, có lẽ là còn có khả năng, nhưng Tiểu Hỏa Cầu lại đang ở Đan học viện.

“Cái kia...... Tiểu Hoan Hoan, ngươi cùng Tiểu Hỏa Cầu không phải có khế ước sao? Nàng không cảm giác được ngươi gặp nguy hiểm sao?”

Tiểu Hoan Hoan nhăn nhíu mày, việc này rất không thích hợp, hẳn là Tiểu Hỏa Cầu phải có cảm giác được đi .

Nhưng nàng thế nhưng lại không có tới, đây là do chuyện của Đan học viện nên nàng không tới được sao?

Chỉ là, nếu như Tiểu Hỏa Cầu có cảm giác, kia......

Nàng nhất định sẽ nói cho mẫu thân , bọn họ sẽ tới cứu chính mình.

Chính là......

Tiểu Hoan Hoan rất lo lắng, mẫu thân cũng không phải là đối thủ của Long Vương, bọn họ đến, thì có thể cứu được người sao?

Tựa hồ, ngay cả chút lợi thế cũng không có.

“Ai, ta nhưng là không hy vọng bọn họ đi qua a......”

Tới làm cái gì, tới để chịu chết sao?

“Tiểu Hoan Hoan, ta...... vậy phải làm sao bây giờ?”

Tuy rằng Tiểu Nhạc Nhạc rất thông minh, nhưng là lúc này hắn cũng không có chủ ý.

“Chờ xem, chung quy chắc chắn cũng sẽ có biện pháp ......”

“A...... Đau...... Đau......”

Nhà giam đối diện truyền đến thanh âm thống hổ, Tiểu Hoan Hoan nhìn về phía bên kia, bên kia có rất nhiều người, hơn nữa sắc mặt của bọn họ......

Long Vương này, thật đúng là nhiều nghiệp chướng a.

Thế nhưng lại làm hại nhiều người như vậy.

Mà cũng không biết Long Vương hạ độc gì với bọn họ, mà trên người bọn họ toàn là màu đen , nhìn qua tựa hồ tùy thời đều có thể chết, nhưng lại không thể chết được.

Nhìn biểu hiện ban ngày của Tà Dịch bọn họ, thì chắc chắn là bọn họ đang luyện tập một loại công pháp......

Mà loại công pháp này, cần phải hút máu người.

Hơn nữa còn không phải máu của người khỏe mạnh, mà là......

Người bị trúng độc , loại độc này khiến máu trở thành màu đen.

Bọn họ thật đáng thương, Tiểu Hoan Hoan nhìn đều không đành lòng, nhưng bé cũng không có biện pháp gì.

Bé tuy rằng biết luyện đan, nhưng......

Bé cũng chỉ là luyện đan mà thôi, bé không có học qua y thuật, lại càng không lợi hại giống như Đông Phương Ngữ Hinh.

Nghĩ đến tình huống hôm nay, nếu là......

Có cơ hội, bé có thể cho Tà Dịch uống chút máu của Tiểu Nhạc Nhạc.

Nhưng bé lại không có cơ hội, thời điểm lúc trước bé không mang theo máu của Tiểu Nhạc Nhạc.

Thật sự là đáng tiếc .

“Tiểu Nhạc Nhạc, tại lúc ngươi không đi ra, ngươi có khả năng có thể cho ta chút máu của ngươi không?”

Hiện tại Tiểu Nhạc Nhạc không có tiện để hiện thân, nhưng......

Nếu như bé tùy thời đều mang theo máu của Tiểu Nhạc Nhạc, sau đó tìm thời điểm thích hợp cho phụ thân uống, vậy......

Vậy cũng không sai, tối thiểu , phụ thân có thể sẽ không có chuyện gì .

“Này...... Tiểu Hoan Hoan, tựa hồ là không được...... Ngươi muốn máu của ta làm cái gì? Ngươi muốn đi tìm phụ thân của ngươi sao?”

“Ân...... Ta nghĩ nếu như là gặp được, thời điểm chỉ có hai người chúng ta, ta liền cho hắn......”

Chỉ cần đem máu giao cho hắn uống xuống,.

Vậy, có lẽ là có thể giải độc.

“Ta không ra, làm sao có thể cho ngươi máu a......”